pacman, rainbows, and roller s
Thất tịch không mưa - Lâm Vũ Tình

Thất tịch không mưa - Lâm Vũ Tình


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 39 đánh giá )

Thất tịch không mưa - Lâm Vũ Tình - Chương 17 - Vĩnh biệt (Hoàn)

↓↓

"Hóa ra, chỉ vì một lý do không thể đơn giản hơn... Em yêu anh."

bạn đang xem “Thất tịch không mưa - Lâm Vũ Tình” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Khi câu chữ trong con hạc hoàn toàn hiện lên trước mắt, nước mắt anh không nén được, tuôn trào điên cuồng như vỡ bờ...


"Hóa ra, chỉ là vì yêu anh... Em ngốc quá, đến bây giờ mới phát hiện ra."


"Anh, em còn có cơ hội nói với anh câu này không?"


Anh vội vàng lau nước mắt, sợ bỏ qua từng câu, từng chữ của cô.


"Nếu em thực sự nói với anh như vậy, anh sẽ trả lời thế nào nhỉ?"


"Anh, em rất muốn biết."


Anh sẽ trả lời thế nào?


"Anh sẽ nói... anh sẽ nói..." Nghẹn ngào không thành lời, anh xót xa ân hận, khàn giọng nói: "Anh cũng yêu em, rất yêu, rất yêu, rất yêu..." Nhưng Tình, em có nghe thấy không?


Cổ họng anh khản đặc, không còn phát ra âm thanh. Cô viết gì tiếp theo, anh không dám nhìn, chỉ bốc những con hạc dù đã bóc hay chưa bóc, điên cuồng khóc, mặc kệ tâm tư sụp đổ.


Cho tới khi ngón tay chạm vào con hạc màu sắc còn mới.


Đây là Tình đặc biệt để lại cho anh ư? Cô muốn nói gì với anh?!


Anh hốt hoảng mở ra...


"Nếu có một ngày, anh nhìn thấy dòng chữ trong con hạc này, xin anh nhớ trái tim em yêu anh, hãy bảo trọng vì em, mang theo tâm ý em yêu anh, sống thật tốt, chỉ cần thỉnh thoảng viếng mộ, nhớ mang cho em bó hoa ngải tiên dại, nói khẽ những nhớ nhung cất giấu sâu kín, như thế là được rồi.


Bảo trọng, anh trai, em yêu anh."


Nét viết trùng lặp, những con chữ lộn xộn không theo hàng lối, anh có thể khẳng định, sau này cô mới thêm vào.


Cho tới trước khi chết, cô vẫn không yên tâm về anh...


Anh nhắm mắt, muốn ngăn lại dòng nước mắt không nghe lời, nhưng uổng công vô ích.


Ngẩng đầu nhìn sao sáng trên bầu trời, tưởng tượng ra đôi mắt biết cười, ánh mắt dịu dàng, nhớ lại thời gian cùng cô tựa vào nhau dưới bầu trời, anh có thể giả như cô chưa đi xa; anh có thể giả như vòng tay chưa từng trống rỗng; anh có thể giả như mỗi ánh sao là tiếng líu ríu, dịu dàng của cô; anh có thể giả như...


Trượt người xuống đất, anh đau khổ vùi đầu vào đầu gối.


Đêm nay không có ánh sao.


"Ơ, anh Vũ, đứng ngoài cửa làm gì?" Đang ôm con trai định ra ngoài đi dạo, Đại Mao thấy anh, vội vàng cất tiếng chào.


Anh lắc đầu: "Không! Nhà đang có tang, vào nhà người khác không tiện."


"Tình cảm giữa chúng ta khăng khít như thế, anh lại là cha nuôi của con trai em, còn để ý mấy thứ đó làm gì? Nhanh vào đi!"


Anh vẫn lắc đầu: "Có việc phiền mọi người, tôi nói xong rồi đi."


"Có việc gì anh cứ nói, đừng khách sáo với em!"


Anh ngừng lại một lát: "Nếu có một ngày tôi cũng rời xa nhân thế, xin hãy chôn tôi cùng Tình."


"Hả?" Đại Mao ngẩn người: "Anh Vũ, anh đừng nghĩ quẩn! Anh biết hôm đó Tiểu Tình đến tìm em làm gì không? Chính ngày anh nổi giận đó! Cô ấy nói với em, sau khi cô ấy chết, anh nhất định sẽ sụp đổ, cô ấy muốn bọn em giúp đỡ cô ấy chăm sóc anh, ở bên anh, còn muốn em khuyên anh hãy đi hết con đường nên đi. Cô ấy không yên tâm về anh như vậy, nếu anh làm việc ngốc nghếch, Tiểu Tình sẽ rất đau lòng..."


"Tôi sẽ không để cô ấy đau lòng." Anh vẫn không giải thích thêm. "Nói chung, phiền mọi người rồi."


Không đợi Đại Mao khuyên gì, anh quay người rời đi, một trận gió thổi đến trước mặt, mang theo hơi lạnh. Anh kéo áo khoác, gió mùa thu mà sao rét thấu xương.


Đi qua bưu điện, anh lấy lá thư đã viết trong túi, bỏ vào thùng thư.


"Đời này, anh nợ em.


Anh và cô ấy, sống chết không rời."


Anh lẩm bẩm trong lòng, nhìn lá thư mang tên người nhận "Lâm Tâm Bình" trượt khỏi tay.


Khi quay người, thấy cửa hàng hoa đối diện, anh mua bó hoa ngải tiên dại, đi bộ đến ngôi mộ mới phủ.


Anh không nói gì, không làm gì, chỉ lặng lẽ bầu bạn với cô, mặc kệ thời gian trôi đi.


Trước khi ánh tà dương cuối cùng rớt xuống mặt đất, anh lấy ra bộ hồ sơ, đốt trước mộ cô. Bộ hồ sơ cháy rực trong ánh lửa, vẫn có thể thấp thoáng thấy chữ viết, trong đó có giấy chẩn đoán của bệnh viện: Multiple sclerosis, tên tiếng Trung: bệnh đa xơ cứng, cùng với cái tên Thẩm Hàn Vũ.


"Tình, đợi anh!"


Anh im lặng, thầm nói.


Hoàn.


Chương trước

↑↑
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Hồng nhan bạc phận

Hồng nhan bạc phận

Chưa đầy 16 tuổi em đã rực rỡ như một bông hoa nở sớm. Em không giống các bạn trang

29-06-2016
Thử...

Thử...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Người phụ nữ bố yêu

Người phụ nữ bố yêu

Người con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế, tình cảm của

29-06-2016
Chuyện tình hôm qua

Chuyện tình hôm qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Một lần ra phố

Một lần ra phố

Thế nhưng giờ đây dù đã hết sức cảnh giác, hắn bỗng hoảng hồn khi lần tìm mãi

29-06-2016
Gấu bông Carmen

Gấu bông Carmen

Ba năm trước, Ashley con gái tôi bị ung thư. Sau cuộc đại phẫu thuật, con bé trở nên

01-07-2016
Gã

Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác. Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là

23-06-2016