Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Phản Nghịch

Phản Nghịch


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 115 đánh giá )

Phản Nghịch - Chương 07

↓↓
Buổi tối, tám giờ kém ba phút, lời bài hát buồn bã chủ đề kết thúc, TV điểm tám giờ, theo thường lệ là tiết tục yêu hận tình cừu khóc sướt mướt.

Ba cô sáu bà trấn trên hôm nay tiến vào chiếm giữ phòng khách Hướng gia, phần đông đều ngồi chật kín ghế sô pha, thái độ khác thường đối với TV làm như không thấy, tất cả đều vây quanh Hướng Nhu mặt không chút thay đổi, nói không ngừng.

Chuông cửa vang lên, Hướng mẹ vội vàng đứng dậ ra mở cửa.

Ở ngoài có sáu bà thím không chờ cánh cửa mở hắn ra liền khấn cấp chen vào, đến thẳng ghế sô pha mà Hướng nhu đang ngồi, cúi đầu liền hỏi: “Tiểu Nhu, ta vừa mới nghe nói ngươi cùng đứa con Thành gia ─”

bạn đang xem “Phản Nghịch ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Đoạn dạo đầu giống nhau, đêm nay đã sáu lần như thế.

Sau khi lễ hội kết thúc, “chuyện xưa” của nàng cùng Thành Đại Nghiệp chính thức bị đưa ra ánh sáng, mọi người đều truyền nhau tin tức nay, tốc độ truyền bá sang cả mấy trấn lân cận, tốc độ so với ánh sáng còn nhanh hơn.

Nhìn thấy mấy bà thím đến đây, ba mẹ vội vàng nhường chỗ, vội vàng làm báo cáo vắn tắt.

“Đúng vậy đúng vậy, nha đầu kia cùng con Thành gia đã sớm quá mức, cái gì cũng không nói, giấu diếm chúng ta đã nhiều năm như vậy.”

“Nói đúng là được, nếu nói sớm ra một chút sẽ không kéo dài tới tận bây giờ còn chưa cưới.” Nghĩ đến Hướng Nhu đã hai mươi sáu tuổi lại độc thân như vậy, mấy bà mối ở trấn trên không ngừng lắc đầu.

“Rõ ràng là một đối tượng tốt như vậy, nên sớm quyên chuyện quá khứ đi thôi!”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người như chim gõ kiến không ngừng gật đầu.

Con trai Thành gia có thể nói có thể không lo ăn mặc, càng tốt là thân là cháu đích tôn Thành Đại Nghiệp không giống như con cái mấy nhà giàu ham ăn biếng làm, ngược lại nguyện ý trở về quê nhà công tác.

Càng không thể không đề cập tới là khuôn mặt cùng dáng người của Thành Đại Nghiệp đều là hàng thượng đẳng, thật tốt. Mắt sắc như kiếm, eo nhỏ cùng cặp mông rắn chắc đầy khí phách, tuấn tú làm cho người ta khen ngợi không thôi, quả thực là không thể không chọn.

Suy nghĩ kín đáo trong đầu dì Trần nhưng thật ra không có ngước nhìn, uống một ngụm trà mới chậm rãi mở miệng.

“Nói cũng không phải, đứa con Thành gia thật làm cho người ta khó nghĩ. Nếu là tám năm trước thì ta cũng không tán thành gả Tiểu Nhu cho hắn.” Nàng dạy ở trường trung học nên vẫn nhớ rõ năm đó hắn làm cho trường thật đau đầu.

Bà mối vội vàng đi đến.

“Nhưng là hiện tại hắn thay đổi triệt để a!”

“Biết nhận lỗi là tốt rồi, thời còn trẻ có ai chưa từng hư đâu?” Người vợ của La gia nói, bởi vì nàng bà của nàng được giúp nên gia sức tán thành.

“Đúng vậy, sau khi trở về thì biểu hiện của hắn vô cùng tốt, mọi người là có mắt nhìn. Chúng là người trấn trên nhưng chỉ cần nhắc tới hắn đều giơ ngón cái lên, đúng là thanh niên gương mẫu!”

“Yên tâm đi, hiện tại Thành Đại Nghiệp tuyệt đối có thể để gánh vác chuyện cả đờiTiểuNh.” Người nói lần này là bà cô, cháu trai bảo bối đi lạc đường, trải qua một đêm cuối cùng mới tìm được.

Sau khi nói ra ý kiến, rất nhanh thống nhất xong.

“Nếu như vậy thì không cần nghĩ nhiều, nhanh lên chuẩn bị hôn sự mới được!” Bà mối cười nói, bắt đầu tính lịch rồi nói là những ngày lành.

Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.

“Ta không lấy chồng.”

Bên trong đột nhiên rơi vào trầm mặc, mọi người quay đầu nhìn Hướng Nhu lạnh lùng như là đến giờ phút này mới nhận ra nàng đã ở đây.

“A, tiểu Nhu, ngươi nói ─” Bà mối trừng lớn mắt, hoài nghi bản thân nghe lầm.

Nàng lạnh lùng lặp lại.

“Không lấy chồng.”

Nhóm người hai mắt nhìn nhau, chỉ mong không nghe thấy nhưng lại nghe được hai chữ. Lễ hội ngày đó đôi nam nữ trẻ tuối đánh nhau đã lộ ra nhiều tính cảm làm tất cả mọi người đều nghĩ đến bọn họ sớm ở lễ tốt nghiệp trung học hứa chuyện cả đời.

“Nhưng là các ngươi tám năm trước không phải đã ─”

Hướng Nhu vẻ mặt càng lạnh hơn.

“Đấy chính là vì say rượu làm loạn.”

Ở góc vang lên thanh âm sợ hãi, đó chính là chị dâu kiêm bạn tốt của nàng Hân Hân thật cẩn thận mở miệng.

“A, ta cùng Hướng Vinh lúc trước say rượu làm loạn, nhưng là ─ nhưng là ─ nhưng là, hiện tại . . . . .” Nàng ấp úng thẹn thùng không nói được, chỉ có mặt đỏ bừng lên để lộ ra cuộc sống hôn nhân của nàng hạnh phúc bao nhiêu.

“Ta đã biết, lúc trước là quá đau nên tiểu Nhu mới sợ hãi!” Bà chủ La gia đột nhiên nhớ tới tranh chấp của hai người trẻ tuối.

Mọi người đột nhiên bừng tỉnh.

“Đừng lo lắng, đừng lo lắng, dì không phải cầm rất nhiều A phiến cho ngươi sao?”

“Đúng vậy đúng vậy, ngươi không nhìn sao?”

“Tìm Thành Đại Nghiệp cùng nhau nghiên cứu đi!”

“Yên tâm, chú ba ngươi cùng bác cả đã đem theo một đống tài liệu tới tìm hắn, chuẩn bị cho hắn xem, bảo đảm kỹ xảo thần tốc của hắn.

“Lần đầu tiên đều là như vậy, lúc sau sẽ rơi vào “cảnh đẹp” nha!” Bà thím qua tuổi sáu mươi đưa ra kinh nghiệm tuyên bố. “Không tin lời đó thì ngươi có thể hỏi Hân Hân.”

Hân Hân bị điểm danh nhanh chóng đỏ bừng mặt, một chữ cũng không nói được, xấu hổ tới mức muốn đào cái hố chui xuống.

Hướng Nhu ngồi ở gần tường còn lại đều bị vây quanh, môi đỏ mọng cắn chặt, mặt đã xanh mét, khoé mắt run rẩy.

Đùa gì vậy? Nàng phải gả cho Thành Đại Nghiệp? Gả cho tên ác ôn không biết xẩu hổ?

Nàng uất ức nhìn mắt mọi người, oán hận cắn thật chặt răng như muốn đem hai hàm răng cắn thật chặt.

Nhóm người chỉ biết cái thứ nhất chứ không biết cái thứ hai, các nàng chỉ biết tám năm trước nàng cùng Thành Đại Nghiệp phát sinh quan hệ nhưng lại không biết đêm đó xảy ra chuyện gì, tất cả đều là quỷ kế của hắn. Hắn có ý định đùa cợt nàng, hấp dẫn nàng, trêu đùa nàng. . . ..

Nàng cũng chỉ vì phản nghịch đêm hôm đó. Mà đêm hôm đó thật sự quá mức trầm trọng, chẳng những làm mất đi sự kiêu ngạo cùng thanh xuân, tình cảm của cô gái mà còn làm mất đi tín nhiệm của nàng đối với hắn.

Hiện giờ những người này còn muốn nàng gả cho tên “đầu sỏ gây chuyện”? Trời ạ, không, tuyệt đối không! Nàng thà rằng ─ thà rằng ─

Chuông cửa lần thứ hai vang lên, đãnh gãy suy nghĩ của Hướng Nhu, nàng còn không kịp nghĩ tới chính mình tình nguyện trác giả, hoàn toàn cùng Thành Đại Nghiệp phân rõ giới hạn thì một người đang cười tươi đi vào phòng khách Hướng gia.

“ Bác Hướng, đã để cho bác đợi lâu. Cửa hàng rất nhiều việc nên hơn tám giờ cháu mới rảnh, cháu đóng cửa xong thì lập tức chạy tới đây.” Con trai độc nhất Vương Đại Vĩ của cửa hàng nhiếp ảnh trấn trên cầm trong tay một túi lớn, để lên trên bàn.

“Không có gì.” Hướng mẹ vẫy tay, ánh mắt như trước nhìn chằm chằm vào vật gì đó trên bàn. “Ngươi có đem hàng mẫu tới không?”

“Đương nhiên!” Vương Đại Vĩ vỗ vỗ ngực, mở bao lô ra lấy một quyển ảnh áo cưới, bìa làm bằng gỗ, mở ra đều có hình chụp của các đôi.

Không gian liền vang lên tiếng hô ngạc nhiên, mọi người bắt đầu cào cấu quyển, cầm trong tay giở đi xem áo cưới mà phát ra tiếng tán thưởng.

“Đây đây đây, mọi người xem, bất luận là kiểu Tây Âu, kiểu Trung Quốc đều có, các mặt hàng đều cung cấp, từ chuyện chụp ảnh làm cho mọi người hài lòng.” Hắn nước miếng tung bay giới thiệu, còn thay mặt Hướng mẹ tự làm.

Hướng Nhu trừng mắt nhìn tập ảnh cưới.

“Đây là cái gì?” Hướng Nhu nguy hiểm nheo mắt lại.

“A, ảnh cưới a!” Vương Đại Vĩ tươi cười, vẻ mặt có chút khác thường, cố ý lảng tránh tầm mắt của nàng, bộ dạng thấp thỏm không yên.

“Vì sao đem mấy thứ này đến nhà ta?”

“Hướng mẹ nói ngươi ─ a ─ ngươi sẽ gả cho . . . . .” Vương Đại Vĩ vừa nói vừa lùi lại phía sau.

“Hả? Cái gì? Ở đây không có ai phải gả?” nàng nắm tay chặt lại, mắt trừng trừng nhìn, thanh âm đã mất bình tĩnh.

Bên cạnh lại vang lên tiếng hô.

“Oa, mau đến xem! Tạo hình này thật đẹp, rất thích hợp với tiểu Nhu!” Bà dì kêu to.

“Đâu đâu? Mau đưa cho ta xem!”

Nàng đã tức giận tới mức mặt đều biến thành màu đen, trên đầu gần như bốc khói. “Đủ, ta đã nói! Không lấy chồng!”

Tiếng kêu đã khiến Hân Hân sợ tới mức chỉ trong nháy mắt thiếu chút ngã xuống sô pha. Những người khác mắt làm ngơ, tai như điếc, thảo luận sôi nổi như trước.

“Tốt, thật tốt, rất thích hợp.”

“Tiểu Nhu mặc cái này tuyệt đối xinh đẹp.”

“Ai a, Tiểu NHu mặc cái gì cũng đều đẹp!”

“Đến lúc đó phải chụp thật nhiều, mọi người cùng đến giúp đỡ nhé.”

“Mẹ ─”

“A, tiểu Nhu, con tới xem này, có thích lễ phục này không?”

“Mẹ ─”

“Vẫn là mặc đồ truyền thống đi.”

“Mẹ!”

Mẹ nàng lại có phát hiện.

“Nhanh, tạo hình này rất đẹp!” tất cả mọi người đều coi thường sự tồn tại của nàng.

Không có chỗ để trút tức giận, dần dần uể oải hơn, Hướng Nhu ngồi trên sô pha rốt cục hiểu được sự kháng nghị của bản thân căn bản không có hiệu quả, đám người này đã sớm chuẩn bị hôn lễ đến phát cuồng, không có bất kì việc gì có thể ngăn cản cường độ “thành tâm” của họ.

Nhóm người thảo luận cùng Hân Hân đang chăm chú nhìn, mặt nàng bị vùi vào nhìn, uể oải đến trầm ngâm.

. . .

. .

.

Ánh nắng mùa hè chiếu vào đội phòng cháy chữa cháy làm căn phòng trở nên sáng ngời.

Mùa hè cực nóng làm cho kiến trúc hai tầng hấp thụ ánh nắng gắt, mấy góc tường những chiếc quạt điện đang hoạt động hết công suất nhưng vẫn không tan đi cái nóng nực đó.

Nhiệt độ cao làm cho đổ mồ hôi ướt đẫm, chỉ có Thành Đại Nghiệp một mình ngồi ở góc.

Thân hình cao lớn đè nặng lên chiếc ghế, chân gác lên bàn, mày rậm đang băn khoăn, con ngươi đen trừng mắt nhìn ngón chân, cả người giống như tượng đá không nhúc nhích, chỉ có mồ hôi không ngừng chảy ròng ròng.

Hắn suy nghĩ đi suy nghĩ lại nhưng lại không nghĩ ra Hướng Nhu vì sao tức giận.

Ban đầu tưởng rằng nàng ghi hận trong lòng đêm đầu tiên “ấn tượng không tốt”. Nhưng là ở lễ hội hắn đã giải thích, không những không làm cho nàng bớt giận mà mỉm cười, ngược lại còn làm cho nàng tức giận đến mức dùng giày đánh hắn.

Xem ra là không có quan hệ gì tới lần đầu tiên.

Thành Đại Nghiệp nheo mắt lại, có chút đăm chiêu sờ sờ cằm.

Cái quái gì, từ lúc sau khi tốt nghiệpthì bọn họ đã không gặp lại. Hắn thật sự không nhớ rõ chính mình đã từng làm chuyện gì mà khiến cho nàng ghi hận tám năm.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly

Giới thiệu: Nữ chính hài, ngốc nghếch vs nam chính đẹp trai, lạnh lùng cực điểm

12-07-2016 105 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Căn hầm bí ẩn

Căn hầm bí ẩn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1.) Mỗi khi ngủ nghiêng

28-06-2016
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016
Endless Love

Endless Love

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Gió hát mùa hè

Gió hát mùa hè

Tôi có một công việc tốt hơn nhiều người bạn của mình. Nhưng không có nhiều thời

30-06-2016
Nhỏ của ngày xưa

Nhỏ của ngày xưa

Nhà Nhỏ ở dưới chân núi, xa tít sau bạt ngàn rừng cà phê. Mỗi khi đến mùa, hoa

27-06-2016