Disneyland 1972 Love the old s
Lời chúc phúc của Odin - Quân Tử Dĩ Trạch

Lời chúc phúc của Odin - Quân Tử Dĩ Trạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 44
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Lời chúc phúc của Odin - Quân Tử Dĩ Trạch - Chương 31

↓↓
Trên lưng Frigg gánh vác quá nhiều thứ, cần lựa chọn cũng quá nhiều. Tôi không muốn như vậy. Cho nên sau vài ngày, tôi cố gắng thử quên tất cả, trở về Yina thuần túy. Nhưng mỗi lần tôi nói chuyện với Loki cũng sẽ bất giác lùi bước.


Tóc của anh vẫn tươi đẹp như hoa hồng tháng năm, nụ cười cũng chói mắt như ánh trăng cuối thu, vẫn khiến người ta khó tự kiềm chế say đắm thật sâu. Nhưng cảm giác mãnh liệt nhiều hơn xen lẫn trong đó chính là tôi cảm thấy nỗi sợ hãi anh phát ra từ nội tâm.


Mấy ngày nay dường như tâm trạng Loki rất tốt, cũng không phát hiện ra tôi khác thường.


Cho đến một hôm khi dùng cơm với anh, tôi hỏi anh một vấn đề: "Loki, nếu như em thích người khác, anh sẽ làm sao?"

bạn đang xem “Lời chúc phúc của Odin - Quân Tử Dĩ Trạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Loki thoáng ngơ ngác, bỏ dao nĩa trong tay xuống: "... Em muốn nói gì?"


"Đừng coi là thật." Tôi xua xua tay, "Có điều em và Zya đã tán gẫu đến đề tài này, em muốn nghe thử đáp án của anh."


Loki trầm tư một chút rồi nói: "Cho dù em thích người khác cũng phải ở lại bên cạnh anh. Em mãi mãi cũng là người phụ nữ của anh." Sau khi nói xong anh cắt thịt nướng như không có việc gì.


Lúc này tôi mới phát hiện sống chung với Odin lâu như vậy nhưng căn bản là tôi cũng hoàn toàn không hiểu rõ anh. Nhưng tôi biết, anh không bao giờ nói gì, nhưng anh sẽ làm tất cả.


Trước khi kết hôn với anh, tôi đã hỏi anh: Anh có thích trở thành vua của chúng thần hay không? Anh nói anh là con trai của Borr, làm vua là trách nhiệm và sứ mệnh của anh, không có thích hay không. Tôi không vui khi nghe thấy đáp án như thế, tôi nói: Căn bản là anh cũng không thích thứ gì. Anh nói, hình như là không có gì rất thích. Tôi lại càng không vui, tôi nói: Ngay cả em anh cũng không thích. Anh mỉm cười không trả lời.


Qua thật lâu tôi càng nghĩ càng khó chịu, tôi nói: Nếu như em thích người khác, chỉ e là anh cũng sẽ chẳng có chút ghen tị nào. Anh nói, nếu như em thật thay lòng đổi dạ, thật sự anh sẽ không miễn cưỡng em. Tôi nói, sau đó không làm gì cả à?


Anh nói, nếu như nói có thể làm gì, anh hi vọng mình có thể trở thành không khí bên cạnh em.


Tôi gật đầu, chờ anh nói tiếp, nhưng sau đó không có câu nào tiếp theo cả.


Lại hồi tưởng dáng vẻ anh xuất hiện trước mặt tôi trong kiếp này, tôi bỗng có thể đoán được sơ lược câu nói phía sau của anh: Để lúc nào cũng có thể bao quanh em, bảo vệ em, cho em tự do hít thở, nhưng lại là không khí em không thấy được...


Tôi không biết phải chăng vì anh biết tôi là Frigg.


Nhưng lời anh đã nói đều làm được.


Sau khi biết được nguyên nhân cái chết của tôi, tôi nghĩ anh nhất định không có cách nào chấp nhận hơn tôi. Nhưng chính như vậy anh vẫn để tự tôi lựa chọn. Nhiều khi căm giận anh cho tôi quá nhiều không gian, không hề bắt buộc và níu kéo, giống như hoàn toàn không cần.


Nhưng vừa nghĩ đến câu nói lơ đãng của anh, nước mắt lại từng giọt lớn từng giọt lớn nhỏ xuống đĩa thức ăn. Bởi vì rất sợ bị Loki phát hiện, tôi cúi đầu thật thấp, cũng không dám phát ra bất cứ âm thanh gì. Nhưng cũng không lâu sau, anh đã ngồi xuống bên cạnh tôi, vỗ vỗ vai tôi:


"Yina... khó chịu sao?"


Tôi lắc đầu, lại có vài giọt nước mắt rơi xuống. Loki bỗng quay tôi sang đối mặt anh: "Tại sao khóc? Ai bắt nạt em?"


Tôi dúi đầu vào ngực của anh, nhưng mà cảm giác hoàn toàn không đúng.


Tôi và Odin đã thành người xa lạ.


Vanaheim to lớn như thế, rộng lờn như thế. Mở cửa sổ nhìn ra luôn luôn có gió ấm áp thổi vào mặt, luôn luôn có tất cả Dực Long bỗng phá vỡ trời xanh. Nhưng mà dù cho ngẩng đầu nhìn xa ra sao cũng nhìn không thấy được lãnh thổ cố hương.


Thần điện Valhalla Asgard, suối nguồn Mimir, cây trần bì thế giới, áng mây trôi cô độc dạo chơi, hoa thủy tiên màu bạc, hồ nước vô biên vô hạn, bươm bướm vàng nhẹ nhàng nhảy múa.... Còn có đôi mắt đen ôn hòa, thấu hiểu của người tôi yêu thương sâu đậm.


Tất cả chuyện này cũng biến mất trong cuộc sống của tôi.


Cái gì quan trọng hơn với tôi? Tôi cũng không biết.


Chỉ muốn hạnh hạ như vậy dừng lại.


Buổi tối tôi đến phòng Sif, khai báo sơ lược một chút chuyện xảy ra trong mấy ngày qua. Ban đầu cô ấy kinh ngạc cắt ngang lời tôi vài lần, đến cuối cùng biến thành yên lặng kéo dài. Cho đến khi tôi nói xong, cô ấy vẫn lẳng lặng nhìn tôi.


"Cho nên cậu dự định thế nào?" Cuối cùng cô ấy nhẹ giọng hỏi. Nhưng không đợi tôi trả lời, cô ấy còn nói, "Khoan đã, để mình đoán thử trước — Cậu dự định thức tỉnh, quên đi quá khứ, sau đó trở lại bên cạnh Odin, phải không?"


"Mình sẽ không trở về. Nhưng mà... không muốn nhớ chuyện xảy ra ở kiếp này nữa."


"Cậu muốn quên Loki đi."


"Phải."


"Ừ, mình hiểu cậu. Nếu như đổi lại mình, mình cũng sẽ làm như vậy." Sif gật đầu, "Dù sao bất kể là cậu có nhớ chuyện ba nghìn năm sau hay không, chúng ta mãi mãi là chị em tốt. Việc này không có liên quan đến trí nhớ."


"Sif..." Tôi kinh ngạc với sự tha thứ và tĩnh táo của cô ấy, sững sờ nhìn cô ấy.


"Đừng kêu mình là Sif. Mình còn chưa nhớ ra gì đâu. Mình nhớ hiện tại của cậu, cậu nhớ quá khứ của mình, rất công bằng. Dù sao nhớ đến chúng ta ngày ngày gây lộn cũng không tốt, quên tốt hơn." Nói xong chữ cuối cùng, giọng nói của cô ấy hơi run run, "Nhưng không thể phản bội bọn mình, không thể trở lại Asgard, nếu không chúng ta rất có thể có cơ hội không quen biết lẫn nhau."


"Mình biết."


"Rất tốt. Rốt cuộc thị tộc chúng ta lại có thêm một chủ thần." Vành mắt của cô ấy đã đỏ lên một vòng, vốn muốn nói gì đó, nhưng vẫn không nói ra. Chẳng qua chi kề đến ôm tôi thật chặt, "Mình sẽ rất nhớ cậu, Yina."


Tôi yên lặng vỗ vỗ vai cô ấy. Thật ra tôi cũng không có thương cảm như cô ấy, bởi vì chúng tôi vẫn luôn là bạn rất thân. Chẳng qua là trước kia cô ấy hoàn toàn không mạnh mẽ độc lập như bây giờ, là một cô gái tinh khiết, cô đơn, khóc lóc sướt mướt.


Trấn an Sif xong, tôi trở về phòng mình.


Đêm hôm nay trời hơi lạnh, bầu trời thăm thẳm, ánh sao chợt sáng chợt tắt, mấy con Ngân Dực Long cũng lặng lẽ nhanh chóng bay bên trên.


Tôi nhìn hoàng cung Hoenir cao vút trong mây, đoàn sao ở dưới pho tượng thần lửa anh tuấn khí khái lại có chút tà khí.


Tôi nghĩ giữa chúng tôi không cần nói lời tạm biệt.


Quen biết kiếp này vốn chính là sai lầm, yêu nhau .... lại càng là tội nghiệt.


Chẳng qua chưa bao giờ từng nhớ anh đến vậy. Dường như mỗi một dây thần kinh, mỗi một tấc da thịt đều khắc đầy tên của anh.


Tôi mở hai bàn tay hướng về phía ngoài cửa sổ, đọc lên thần chú thức tỉnh. Nhưng cùng một thời gian, bỗng có người gõ cửa. Tôi vội vàng dừng lại, bước nhanh đến mở cửa.


"Vốn là muốn đợi đến ngày mai, nhưng thật sự không nhịn được." Loki chắp hai tay sau lưng, dường như hơi khẩn trương, "Yina, anh muốn hỏi em một chuyện...."


Lời còn nói chưa dứt, tôi đã ôm cổ anh, hôn môi anh.


Anh kinh ngạc nhìn tôi, một chiếc hộp màu đỏ lăn trên mặt đất.


Mây trắng không nhuốm khói bụi giống như là lớp lớp sương mỏng manh. Ánh sao chiếu xuyên tầng mây cũng không trở nên ảm đạm, chẳng qua càng thêm mông lung, càng thêm vắng lặng.


Tiếng chim sơn ca véo von kỳ ảo, linh hồn bối rối ưu thương.


Kích tình ngủ say đã lâu trong phút chốc ngắn ngủi bỗng thức tỉnh, Loki ôm tôi lên, khóe miệng mỉm cười mang theo sự dịu dàng pha lẫn ý xấu, ném tôi lên giường, châm từ mồi lửa trên người tôi.


Từng thân mật xác thịt vô số lần, nhưng tôi không có lần nào giống như tối nay, vô cùng chủ động, vô cùng nhập tâm.


Hiển nhiên Loki cảm thấy vui mừng, nhanh chóng cởi bỏ trói buộc trên người, đôi môi lưu luyến mang theo nụ hôn dư hương, lúc nhẹ lúc nặng, tỉ mỉ rơi xuống từng chút, thiêu đốt trên da thịt, đốt sạch lý trí cuối cùng. Dã tính vừa chân thật sâu sắc, vừa hư ảo lại kết hợp hoang mang, dường như muốn thoát khỏi thế tục, hóa thành tro bụi năm tháng.


Rèm cửa sổ phần phật không có quy luật trong gió, bóng người thân mật trên tường giao hòa dán chặt lấy nhau không có khe hở, đong đưa theo nhịp đập trái trim.


Trong bóng tối, màu sắc tròng mắt của Loki trở nên sâu thẳm di chuyển nhìn quanh như một đóa violet, thâm tình kèm theo đậm tham muốn chiếm hữu. Vẫn là chàng thiếu niên tóc đỏ chưa có nhiều kinh nghiệm sống như năm đó, trong sáng lại thuần túy. Thiếu niên độc hành trong hoa viên thần bí, thăm dò, rồi đi thẳng đến nơi sâu nhất của trăm hoa rậm rạp, quyến luyến không chịu rời đi, cố chấp hôn lấy đóa hoa nở rộ.


Tôi nhớ đến lúc anh còn rất nhỏ, rõ ràng rất sợ những người kia bắt nạt mình, rõ ràng len lén khóc rất nhiều lần vì bị bắt nạt, nhưng bởi vì kiêu ngạo "tự ái đàn ông" ưỡn ngực nói: Chị, cuối cùng có một ngày em sẽ trở nên rất mạnh rất mạnh, mạnh đến mức người người đều sợ em, đủ mạnh để làm một người đàn ông bảo vệ chị cả đời.


Lúc ấy tôi cười đến ngất ngưỡng, nói sẽ chờ một ngày như thế.


Thế nhưng anh lại dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại túm lấy góc áo của tôi, thái độ bỗng dịu hơn: Khi đó em muốn chị làm cô dâu của em.


Tôi lại cười đến không thở nổi, nói rằng: Được, sau này chị nhất định gả cho em.


Sau đó còn nói với bạn rằng đứa nhóc này lớn lên không tệ, khẳng định rất biết dụ dỗ con gái.


Sau đó, sau đó.


Anh trở lại, cao lớn, trở nên anh tuấn, sự nhát gan và ngượng ngùng khi còn bé đã biến mất không còn thấy tăm hơi. Anh nhếch khóe miệng, hôn lên mu bàn tay tôi, nói bằng giọng trầm ấm của đàn ông....


Frigg, tôi đến đón chị.


Tôi chưa từng để ý đến sự thay đổi qua nhiều năm như vậy của anh, hoặc là tôi vẫn luôn không phát hiện ra mình không hề thay đổi.


Nhưng tất cả cũng đã hóa thành mây bay trong hành lang của thời gian, không cách nào quay đầu lại.


Lời thề hùng hồn, ước định thơ ấu đã sớm đi vào trong giấc mộng thơ, trở thành truyền thuyết lâu đời.


Ngôi sao óng ánh chợt lóe lên, giống như vô số ngọn đèn thủy tinh được tạo hóa thắp sáng.


Đêm hôm nay giữa chúng tôi không có tranh chấp tức giận, không có trao đổi ngôn ngữ, chẳng qua dùng thân thể nói lời âu yếm ngọt ngào với đối phương.


Đến cuối cùng, tinh thần vô cùng thanh tĩnh, nhưng thân thể đã sớm mỏi mệt không chịu được. Vô số lần lên đỉnh, vô số lần nằm chết lặng trên giường, Loki hỏi có muốn nghỉ ngơi hay không. Tôi lắc đầu, bảo hôm nay rất nhớ anh, chỉ cần anh muốn thì bao lâu cũng được. Hiển nhiên trả lời như vậy càng cổ động thêm cho anh, anh hiện lên vẻ rất hạnh phúc, rất vui vẻ.


Tất cả đẹp đẽ tựa như giấc mộng dịu dàng.


Cho đến khi trời hửng sáng, Loki mới ôm tôi, hơi khép mắt, mang theo chút ít mỏi mệt: "Mệt mỏi quá, lần đầu tiên kiệt sức như vậy... Yina, em cố ý quyến rũ anh, hư quá đi."


Tôi nằm trên người anh, nâng mặt anh lên, nghiêm túc nhìn anh. Mấy ngày qua rõ ràng tinh thần của anh biến đổi tốt hơn rất nhiều, nụ cười mỉm thường trực trên môi cũng trở nên dịu dàng. Dường như anh bị tôi nhìn hơi mất tự nhiên, trợn mắt nhìn lại: "Không phải em còn muốn chứ?"


Tôi trầm mặc, lại hôn lên môi anh một lần. Tiếng hít thở của anh lại trở nên nặng nề lần nữa, ôm lấy tôi thật chặc, nhiệt tình đáp lại tôi.


Thời gian trôi qua rất lâu, tôi đã nghe thấy tiếng chim hót ngoài cửa sổ.


Sau khi nụ hôn dài kết thúc, Loki lưu luyến không thôi chạm nhẹ vào môi tôi vài cái: "Nếu như mỗi lần thân mật em đều giống như hôm nay thì thật tốt... Thật rất kích thích. Có điều chuyện anh muốn nói cũng suýt nữa quên mất."


Tôi nhìn anh, hồi lâu cũng không thốt lên lời muốn nói.


Anh mặc quần dài xong, trở mình xuống giường, đi đến cửa nhặt lên chiếc hộp nhỏ rơi xuống khi nãy. Anh xoa bóp eo, mở cái hộp ra: "Vốn dự định cho em một niềm ngạc nhiên, kết quả lại trái ngược."


"Loki..." Tôi cũng không mặc quần áo, xuống giường đi đến trước cửa sổ, nhìn anh đưa lưng về phía tôi, lấy can đảm nói: "Em sắp thức tỉnh rồi."


"Thức tỉnh?" Loki từ từ quay người lại, "Anh không hiểu ý của em."


"Thức tỉnh thành thần tình yêu."


Anh cầm lấy chiếc hộp, đi đến trước mặt tôi, mỉm cười xoa đầu tôi: "Cô bé ngốc, cũng đã nói em không phải Frigg thay thế, tại sao lại bắt đầu suy nghĩ lung tung vậy? Anh biết em lo lắng chúng ta sẽ đánh nhau với thị tộc Aesir, nhưng em phải tin tưởng chồng em chứ?"


Tôi nắm chặt lấy chăn, nghiêng đầu đi, khẽ niệm thần chú thức tỉnh.


Đồng thời cũng nhìn thấy vẻ mặt Loki từ nghi ngờ chuyển thành kinh ngạc. Anh bỏ chiếc hộp trong tay ra, bắt lấy bả vai của tôi: "Em... Em đang làm cái gì? Em đang có ý gì?"


Chiếc hộp màu đỏ lăn qua một bên, một chiếc nhẫn kim cương rơi ra từ trong hộp, tỏa sáng dưới ánh sao lấp lánh.


"Sao em biết thần chú cổ thần thức tỉnh của thần tình yêu?" Anh ra sức lay vai tôi, "Đừng nên đọc tiếp, thần tộc bình thường niệm sẽ xảy ra án mạng!"


Tôi không để ý đến anh, nhắm hai mắt lấy can đảm đọc đến cuối.


Sau khi từ cuối cùng kết thúc, anh đã không còn lay tôi nữa. Tôi mở mắt ra nhìn thấy anh đang chết lặng nhìn tôi. Mà dưới chân tôi đã có một ánh sáng vàng kim vờn quanh.


"Em là Frigg...."


Hồi lâu anh chỉ nói ra mấy chữ này.


"Thật xin lỗi."


"Em.... mới vừa rồi em đọc chính là thần chú bỏ đi trí nhớ kiếp này." Loki gần như đứng không vững, lui về phía sau hai bước, "Không, em đang nói đùa thôi."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Trở về và chào nhau

Trở về và chào nhau

Ngày mai Nghi đi? Bao giờ tôi sẽ gặp lại Nghi? Mà, gặp lại để làm gì nữa? *** Chúng

24-06-2016
Lỡ hẹn với biển

Lỡ hẹn với biển

Phải, ai cũng phải lớn lên, ai cũng phải khác đi... *** 1. Năm tôi 7 tuổi, cha mẹ tôi

24-06-2016
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Vợ chồng chưa lớn

Vợ chồng chưa lớn

Vợ chồng trẻ mới cưới chưa lâu, con gái nhỏ đã 6 tháng tuổi, vẫn còn mải chơi và

24-06-2016
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Nỗi nhớ nằm trong lá

Nỗi nhớ nằm trong lá

"Anh thật tệ phải không?". Dòng chữ ấy nằm lặng lẽ theo tiếng trở mình của em. Em

25-06-2016
Có một ngày như thế

Có một ngày như thế

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi thích

27-06-2016