XtGem Forum catalog
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 62
5 sao 5 / 5 ( 64 đánh giá )

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Chương 53

↓↓
Cuộc sống mới của bà chủ nhỏ Phó Tự Hỉ trôi qua rất tốt đẹp!

Cả ngày tràn đầy niềm vui, cũng chẳng cần phải lo lắng đến công việc kinh doanh có thuận lợi hay không.

Vào ngày cuối tuần cửa hàng sẽ đóng cửa vì cô muốn dành trọn một ngày ở bên cạnh ông xã yêu dấu của mình.

Kì nghỉ đông của Phó Tự Nhạc cũng gần sắp hết nên cả hai quyết định tuyển thêm một nhân viên nữ phụ trách việc thu ngân.

bạn đang xem “Khuynh Nhiên Tự Hỉ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Phó Tự Hỉ không có khả năng trong việc quản lý tài chính, bao nhiêu tinh lực đều dồn hết vào việc chăm sóc từng cành hoa ngọn cỏ trong tiệm.

Ban ngày vào thời gian rảnh rỗi, cô mang những phương pháp bảo dưỡng cây cảnh tỉ mỉ viết vào từng tờ giấy sau đó mang tặng cho khách đến mua hàng.

Với sự nỗ lực và kiên trì bền bỉ, tuy còn chút vụng về nhưng dần dần cô đã học được cách giao tiếp với khách hàng.

Thật ra tiệm chỉ trưng bày vài chậu hoa nhỏ giá trị không đáng kể, nhưng do mặt bằng tiệm hoa tọa lạc tại một vị trí khá đắt đỏ trong thành phố nên khiến mọi người cứ quy ra giá cả trong tiệm hoa này ít nhiều gì cũng sẽ khá cao. Nhưng đến khi đi vào xem thì họ phát hiện giá cả ở đây rất ổn.

cô chủ tiệm hoa tuy rụt rè xấu hổ nhưng rất đáng yêu, lại còn rất yêu hoa cỏ.

Vì thế nên không ít nhân viên văn phòng đã đến mua những chậu cây cảnh nhỏ để trang trí bàn làm việc.

Hạ Khuynh phát hiện Phó Tự Hỉ đã chân chính tìm được những vị khách hàng đầu tiên nên không còn âm thầm xếp đặt khách giả mua hàng như trước đây nữa.

một tháng sau, Phó Tự Nhạc đến tiệm kiểm kê số hàng còn tồn kho.

Phó Tự Hỉ cực kì phấn khích.

"Tự Nhạc, chúng ta đã kiếm được tiền nhiều hơn rồi sao? "

Phó Tự Nhạc cười.

"Đương nhiên là nhiều hơn rồi." Nếu như không tính đến tiền thuê mặt bằng…

Nhưng chỉ cần chị ấy vui vẻ là tốt rồi, số tiền kiếm được như thế nào cũng không phải là điều quan trọng.

Đôi mắt của Phó Tự Hỉ khi cười sáng ngời như vầng trăng non.

"Chị có thể kiếm được tiền để nuôi Tự Nhạc rồi, tất cả số tiền này đều cho em hết. Chị đã có Hạ Khuynh nên không cần đến số tiền này nữa. Em phải chăm chỉ đọc thật nhiều sách cố lên!"

Phó Tự Nhạc cảm động cầm tay chị gái.

"Cảm ơn chị, em sẽ chăm chỉ học hành."

Phó Tự Nhạc chưa bao giờ nghĩ đến bọn họ sẽ có được những thứ tốt đẹp như ngày hôm nay. Phó Tự Hỉ được gả cho Hạ Khuynh, có được cả tình yêu và sự yêu chiều vô hạn của anh, thật sự rất hạnh phúc!

Sau đó Phó Tự Hỉ còn vội vàng gọi điện thoại khoe thành tích với Hạ Khuynh.

"Hạ Khuynh, em đã kiếm được tiền rồi, rất nhiều rất nhiều!"

Anh bị câu nói ngây thơ của cô nàng chọc cho phì cười.

"Ừ ừ bé cưng của anh là giỏi nhất rồi !"

"Em đã biết cách kiếm ra tiền rồi vậy thì sau này Tự Nhạc sẽ không cần phải đi ra ngoài làm việc vất vả nữa."

Phó Tự Hỉ cực kì đắc ý, cuối cùng thì bản thân cô không phải là một người vô dụng!

"Hạ Khuynh, cảm ơn anh."

"Vậy thì tối nay bé cưng phải ngoan ngoãn một chút mà hầu hạ anh cho tốt..."

cô nàng đương nhiên nghe ra lời ám chỉ của anh, xấu hổ không thôi, khẽ ‘ừ’ một tiếng nhỏ như muỗi vo ve.

Trong lòng Hạ Khuynh cảm thấy như có một luồng gió xuân tươi mát tràn về, khiến tâm hồn anh rạo rực không thôi, anh khẽ cười:

"Đợi vài ngày sau, đến mùa xuân chúng ta sẽ cử hành hôn lễ."

"Vâng!"

Nghe vậy cô lại càng thêm vui vẻ, ngón tay khẽ vuốt ve chiếc nhẫn cưới lấp lánh trên ngón áp út.

"Hạ Khuynh, chiều nay anh đến đón em sớm nhé!"

"Được."

Anh đang rất mong chờ món quà đáp lễ hấp dẫn từ cô. ­­

Phong Nghênh Diễm nhìn chăm chú vào xấp tư liệu của Phó Tự Hỉ .

thật khó hiểu! Tại sao Hạ Khuynh lại có thể coi trọng một con nhỏ ngu ngốc như vậy?

cô ta lại nhấc máy gọi cho Khổng Minh Dao.

"Này, con nhỏ kia đúng thật là vợ của Hạ Khuynh."

"Rảnh nhỉ? Mày đang muốn cái gì mà suốt ngày chỉ quan tâm đến chuyện của Hạ Khuynh?"

Khổng Minh Dao rút ra một điếu thuốc châm lửa rồi tiếp điện thoại.

"không phải mày cũng rất để tâm sao? Chỉ là tao có lòng tốt muốn thông báo cho mày biết thôi mà!"

Phong Nghênh Diễm cười khẩy, móng tay diêm dúa khẩy khẩy vào ba chữ "Phó Tự Hỉ" trên giấy.

Khổng Minh Dao hút điếu thuốc, vừa không cam lòng lại bất đắc dĩ nói:

"Dẹp mẹ đi! tao đã sớm chán ngấy hắn ta rồi ."

"Chẳng lẽ mày lại cam tâm bị bại trận dưới tay một con nhỏ nhược trí?"

Nghe Khổng Minh Dao nói như vậy, Phong Nghênh Diễm đột nhiên dùng sức như muốn cào nát tờ giấy kia.

"Nhược trí?"

"Mày không biết sao? Con bé kia bị nhược trí. Trước kia từng bị va vào đầu, 'Phanh' —— thế là đầu óc bị hỏng!"

Khổng Minh Dao chợt nhớ lại đoạn đối thoại cùng Phó Tự Hỉ vào mấy tháng trước.

"Tao chỉ cảm thấy tư duy của con nhỏ đó có điểm kỳ quái, nên không định hỏi cụ thể."

"Mày có muốn tao gửi qua cho mày tự liệu bệnh trạng của cô ta không?"

Khổng Minh Dao quay đầu nhìn về hướng cửa sổ, hung hăng rít vài ngụm mới nói:

"Mau gửi qua đây cho tao xem thử."

Sau khi chia tay, cô ta rất hy vọng Hạ Khuynh không có một ngày sống tốt đẹp. Khi biết được anh cưới một con nhỏ ngu ngốc về làm vợ, cô ta cảm thấy rất thỏa mãn .

"thật ra tao vẫn chưa có dịp tiếp xúc trực tiếp với cô ta, để lần sau thử xem sao." Phong Nghênh Diễm nói xong liền mang hồ sơ bệnh trạng của Phó Tự Hỉ fax qua cho Khổng Minh Dao.

thật ra mấy năm trước Phong gia đã từng có ý định kết thông gia với Hạ gia, nhưng mà cái gia đình họ Hạ này đúng là một gia tộc kỳ quái .

Hạ gia gia đã sớm mang quyền quyết định hôn nhân đại sự trao cho con cháu tự an bày .

Khi đó Phong Nghênh Diễm chỉ nghe qua danh tiếng của Hạ Khuynh mà vẫn chưa nhìn thấy người thật.

Thời điểm lần đầu tiên khi nhìn thấy anh từ xa xa, cô ta đã rất mong chờ hai nhà có thể kết thân.

Bởi vì Hạ Khuynh là dạng đàn ông mà cô ta thích nhất.

Nhưng mà cuối cùng lại không có kết quả.

Sau này, Hạ Khuynh có quan hệ tình ái với Khổng Minh Dao, cô ta có cảm giác như đã nắm rõ loại đàn bà mà Hạ Khuynh ưa thích.

cô ta lại nổi lên tâm tư nhưng không hề nghĩ đến anh là loại người sống phóng túng nhưng vẫn có nguyên tắc riêng của bản thân.

Khi cùng Khổng Minh Dao đấu đá cạnh tranh, kỳ thật thắng bại đã phân rõ trước mắt. Đáng tiếc, từ đầu đến cuối anh ta vẫn hướng về Khổng Minh Dao.

Vì thế Phong Nghênh Diễm trở thành kẻ thua cuộc.

Vài ngày sau, Phong Nghênh Diễm sắp đặt cơ hội để được gặp Phó Tự Hỉ. cô ta dậu xe ở đối diện cửa hàng hoa, quan sát một hồi lâu mới xuống xe đi qua đường cái.

Bước vào cửa hàng, một cô gái trẻ tuổi bước đến tiếp đón.

Phong Nghênh Diễm yên lặng nhìn về phía Phó Tự Hỉ đang ghi chép gì đấy ở bên bàn làm việc, cô ta bèn mở miệng lên tiếng:

"Tôi muốn tìm bà chủ ở đây."

Phó Tự Hỉ nghe nói như thế thì dừng bút, ngẩng đầu lên ngại ngùng cười cười, sau đó đứng lên.

"Xin chào, cô muốn tìm loại hoa cỏ nào ạ?"

Phong Nghênh Diễm chú ý trong lời nói Phó Tự Hỉ có điểm non nớt, trong lòng thầm cười lạnh một tiếng. cô ta ghét nhất loại con gái giả vờ ngây thơ giống như thế này.

"Tôi không đến mua hoa, tôi đến đây là để gặp cô."

Phó Tự Hỉ ngạc nhiên.

"Nhưng mà tôi không quen biết cô!"

Phong Nghênh Diễm nhếch môi cười khinh bỉ.

"Nhưng tôi biết cô, nghe nói cô là một kẻ ngu ngốc."

Phó Tự Hỉ sửng sốt, chậm rãi thanh minh:

"Tôi không ngu ngốc!"

Phong Nghênh Diễm rất tự nhiên đi vào phòng nghỉ bên trong ngồi xuống, khi đi ngang qua Phó Tự Hỉ còn cố ý lấy khuỷu tay đụng mạnh vào cô.

Phó Tự Hỉ bị va phải mất thăng bằng ngã xuống ghế.

cô bé thu ngân nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì mặt mày chợt biến sắc.

cô gái này hình như có thù oán thâm sâu với cô chủ, cô cũng phân vân không biết có nên nhúng tay can thiệp hay không.

Phó Tự Hỉ thì chỉ nghĩ rằng Phong Nghênh Diễm là không cẩn thận va vào mình, ổn định thân mình sau đó lại đứng lên, nhíu mày nói:

"Tôi không quen biết cô, vì sao cô lại đi vào phòng của tôi?"

"Tôi muốn vào thì vào, cô làm gì được tôi?" Phong Nghênh Diễm lười biếng tựa trên sô pha, ngửa đầu cười cợt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Thương cho roi cho vọt?

Thương cho roi cho vọt?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Vài chục năm

27-06-2016
Mèo và chuột già

Mèo và chuột già

Có lần vì một con Mèo luôn để mắt rình, nên Chuột hầu như chẳng dám thò ra khỏi

23-06-2016
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Hẹn em kiếp sau

Hẹn em kiếp sau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016