XtGem Forum catalog
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 75 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 66

↓↓

- Cô thả con tôi ra chưa..

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hoho....- Nhã Kỳ liếc mắt qua Ren, - Thứ nghiệt chủng đấy à...haha...để nó chết quách đi có phải sướng hơn không Hàn thiếu...


- Ý cô là lật lọng phải không – Tuyết Y không nói nhiều hỏi thẳng.


- Haha...Hàn thiếu ơi Hàn thiếu anh bị lú lẫn rồi hay giả vờ ngu vậy mà lại nghĩ là tôi sẽ để thằng con anh trở về...haha...Hài thật...


- Chắc do tôi lú lẫn rồi....- Tuyết Y tắt ngay máy...


Cậu đi lại trả điện thoại cho tên cảnh sát trực...


- Nhờ cậu một việc được chứ.


- Ồ vâng, nếu tôi giúp được...


Biết tên cảnh sát có vẻ nịnh nọt mình, người có cơ khủng nên lúc nào cũng có tiếng nói là vậy...


Tuyết Y cười hài lòng :


- Gửi số này cho Qúach giám bên Hàn thị nói cậu ta tìm ngay ra chỗ người này đang ở, đến tối không tìm ra thì nghỉ việc luôn đi.


- Vâng – Tên cảnh sát gật đầu dạ vâng.


Tuyết Y gật đầu :


- Tôi sẽ nói chủ tịch Hàn lên tiếng nói giúp cậu với cấp trên...


- Ồi...- Tên kia tay bắt mặt mừng – Được thế thì còn gì bằng...hihi...Cảm ơn, cảm ơn Hàn thiếu.


...........


- Đây là cuộn băng đã có 1vật chứng nhưng cần có người phụ nữ đã nói chuyện làm nhân chứng mới đầy đủ chứng cứ.


- Tối nay có thể xắp xếp cho tôi ra ngoài được không?


Tổ trưởng điều tra mím môi suy nghĩ :


- Điều này hơi khó...


- Sẽ không ai biết đâu...Nếu có mọi chuyện tôi sẽ gánh...


Viên cảnh sát cấp cau chau mày suy nghĩ một lúc mới thở hắt ra ....


.....


Ông Đình cùng Tử Di lẫn Đan Băng đến sở gặp Tuyết Y...


- 3 người đến đây làm gì...


Tuyết Y chau mày có vẻ không có chuyện gì để nói mà cũng chẳng muốn nói gì với 3 người đó cả. Cậu ngoảnh mặt đi chỗ khác ...


Tử Di lên tiếng trước :


- Chuyện gì xảy ra mà anh lại như vậy...


Tuyết Y nhìn thoáng qua Tử Di, nét mặt cậu có phần mệt mỏi...:


- Con có chuyện muốn nói riêng với ba...


- Anh chưa trả lời câu hỏi của tôi ...- Tử Di lo lắng cho Ren mà hơi lớn tiếng với Tuyết Y làm cậu thấy khó chịu..


Ông Đình ngăn lại, miệng nói :


- Hai đứa ra ngoài trước đi. Để ba ở lại được rồi.


Miễn cưỡng Tử Di mới bước ra ngoài cùng Đan Băng...


....


Lúc sau ôn Đình trở ra, gương mặt có nét nguôi ngoai hơn lúc nãy, nhìn vẻ lo lắng của Tử Di, ông khẽ cười chấn an:


- Tuyết Y nhờ ta nhắn với con, Con cho nó 1 ngày...trong vòng 1 ngày đó nó sẽ đưa Ren về... mọi chuyện nó sẽ gánh hết...ai đụng đến Ren, nó sẽ không để yên đâu...Con cứ yên tâm, đừng nghĩ gì nữa.


Dù là vậy, Tử Di vẫn thấy sốt sắng, là con mình đẻ ra làm sao mà có thể không lo được cơ chứ...:


- Nhưng...


- Ta có thể lấy danh dự ra đảm bảo Tuyết Y nói là nó sẽ làm.


Tử Di cắn môi, ngoài mặt cố gượng cười để tin nhưng trong lòng vẫn nóng như lửa đốt...Thật sự là cô cũng rất lo cho Tuyết Y, cậu đang mắc trong người tội lớn như vậy rồi làm sao có thể gánh hết mọi chuyện được chứ...


Tử Di chợt nhận thấy Tuyết Y quá to lớn...Cậu luôn cố bọc lấy cô, lúc nào cũng gánh lấy khó khăn một mình mà không nói một lời nào...Một người của quá khứ một người của hiện tại, cô phải nhìn về đâu mới tìm được hướng đi cho mình...


Đan Băng thêm lời :


- Tuyết Y đã nói cho anh ta 1 ngày thì cậu cứ nghe đi. Tớ nghĩ Tuyết Y nói được là làm được mà.


Từ trước đến giờ Đan Băng vốn kiệm lời nói tốt cho Tuyết Y, nay cậu cũng phải lên tiếng nói như vậy, cô đành tin tưởng Tuyết Y một lần vậy...Nén tiếng thở dài, Tử Di theo sau hai người đàn ông ra về, thỉnh thoảng cô còn ngoái đầu lại như muốn nhìn mặt một ai đó sau cánh cửa phòng giam kia.....


.....


- Quần áo cậu yêu cầu, chủ tịch Hàn đã đưa đến rồi đây.


- Tốt – Tuyết Y cười mỉm đưa tay ra khỏi khung lỗ cửa giam nhận lấy ...


Tên cảnh sát đứng ngoài, canh chừng cho cậu....


....


Tuyết Y kéo chiếc mũ lưỡi chai da dê màu xanh rêu xuống để che bớt đi khuôn mặt mình, đi ra ngoài...


Gìơ cũng đã khá muộn, chỉ còn vài người trực ở đó nên cũng thuận lợi cho việc cậu xuất nhập...


Dù là sắp đi "giết người" hay có bị "tù túng" đi nữa việc đầu tiên Tuyết Y luôn luôn chú tâm là trang phục trên người thì phải...


Mắt cậu nhìn lên đồng hồ bên tay trái, rồi lại nhìn qua tay phải ấn số trên mà hình địên thoại...


Điệu bộ nhanh nhẹn của Tuyết Y cũng thật có khí chất...có ném cậu vào giữa dòng người đông đúc vẫn không thể làm lu mờ được hình ảnh good boy đó


- 5 phút để cậu đến công viên x.x


- ...


....


- Điều hai người đến nhà lão Đổng chờ ở ngoài bí mật bảo vệ Tuyết Y cho tôi....


- ...


- Ừm.


Ông Đình tắt máy, ngồi trong sảnh chờ đợi....


- Chủ tịch, người ngài cần đã đến...


Bà Hà đi vào, bộ mặt lo sợ, không biết lại ai muốn hại đến mình nữa...Đã cố trốn đi nhưng vẫn bị bắt lại....


Ông Đổng ngồi thẳng dậy, nét mặt hơi cười nhìn bà Hà khép nép đứng trân trân nhìn mình :


- Thả lỏng đi, tôi không làm gì bà đâu. Mời ngồi – Ông Đìnhnhẹ giọng từ tốn, chỉ tay về phía ghế đối diện mình.


Bà Hà cùi đầu đi lại chỗ ghế ông Đình chỉ ngồi xuống...


- Ngài...là..?


- À...- Ông Đổng cười nhẹ - Tôi là ba của Hàn thiếu...Chắc bà cũng biết người này chứ?


Bà Hà gật gật đầu, mắt nhìn ông Đình dò dẫm :


- Cậu ấy...


- Bà cũng đã bíêt mọi chuyện rồi phải không?


Bà Hà gật đầu..


- Vậy tôi nói thẳng, Nếu bà chịu ra làm chứng cho con tôi, chắc chắn xong việc tài khoản của bà sẽ có một con số kha khá, còn chuyện an toàn của bà tôi sẽ đảm bảo 100%.


Bà Hà lắc đầu cười :


- Tôi không cần ông cho tiền nữa, cậu Tuyết Y đã có ơn cứu tôi, việc giúp cậu ấy là trách nhiệm tôi phải làm.


Ông Đình gật đầu hài lòng :


- Tư cách sống rất tốt...- Ông nói :- Gọi bà đến giờ này cũng muộn, tôi nghĩ bà nên ngủ tạm ở đây rồi mai chúng ta cùng đến sở...


- Vậy phiền ngài quá...- Bà Hà ái ngại...


- Tôi mới là người làm phiền bà mới phải...- Ông phẩy tay – Quyết định vậy đi nhé, toi cũng hơi mệt rồi...


- Vâng...


Ông quay xang nhìn bà Thái :


- Dọn phòng cho khách.


- Dạ....


..............


Tử Di cứ nhắm mắt đwojc vài phút rồi lại ngồi bật dậy, cô ngồi lùi vào tường chống cằm lên gối...không tài nào cô có thể chợp mắt khi con mình gặp nguy hiểm, Tuyết Y thì phải ngồi trong trại giam...


Bảo cô không phải lo....Làm gì có chuyện nhẹ nhàng như vậy. Không lo không được. ...


....


Nhã Kỳ che mịêng ngáp khi chán đánh đập Ren rồi, cô nghoảnh mặt quay đi nhìn tên bảo vệ :


- Canh chừng nó đấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Tình thoảng

Tình thoảng

Trong tình yêu, quan trọng là ai đến trước, ai đến sau. Đôi khi người đến sau yêu

25-06-2016
Có bồ không?

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy? Hùng nói: - Không hề có! My nói: - Một người đàn ông như

30-06-2016
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Mưa Bruxelles

Mưa Bruxelles

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Bruxelles

25-06-2016
Rùa học bay

Rùa học bay

Trong lùm cỏ, một chú Rùa đang ra sức tập bay. Một chú chim Sẻ bay ngang qua thấy thế

24-06-2016
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Nếu tôi là con trai

Nếu tôi là con trai

Khi tôi là con trai, tôi sẽ thương con gái nhiều hơn mỗi khi thấy con gái bặm môi dắt xe

30-06-2016