Old school Easter eggs.
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 85 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 64

↓↓

Hai tên kia cởi trói cho ông Đổngm lão định đi đến bắt đầu ngay cuộc chơi.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuyết Y nén cười ngước mắt nhìn theo lão Đổng chờ đợi ...Cậu nói nhỏ :


- Đứng bên dưới đi...


- Vâng.


Đối với một người đã có tuổi như ông Đổng thì dù trèo một cái cây không cao lắm cũng là cả một vấn đề...


Lão vật vã để ôm cái thân cố gắng dùng chân đạp mạnh ghì lại với với lấy cái cành đầu tiên...


Cuối cùng cũng đã trèo và chạm lên được cành đầu rồi, lão đưa tay quệt mồ hôi mệt thở phù ra lấy sức tiếp tục...


Cố gắng mãi mới có thể chạm đến cành thứ hai, lão vừa cố nhoi người đặt chân tới cành đó thì..


Crộp....


Cành gẫy, lão trượt chân may nhanh tay ôm chặt lại thân mới khỏi bị ngã, tên Một bên dưới nói lớn :


- Cẩn thận chứ ngài Đổng...


Tuyết Y đứng từ xa lắc đầu cười...


Sau phút đau tim, lão thở dốc mạnh ngước lên nhìn cành tiếp theo để đến được ngọn, chiều cao có hạn làm sao mà với được càh đó đây...Lão đành ôm thân, leo lên cây khô đó như leo cây dừa...cố gắng vươn mình hết sức đển níu đến cành đó,...


Mừng quá khi đã sắp treo chân lên đươc càng đó, như vậy sẽ chỉ còn một cành nữ là đến ngọn....


- Cẩn thận – Đột nhiên tên Một hét to làm lão giật thót mình níu mạnh tay xuống, do cành cây quá khô lại công thêm cả cái lực níu lấy trong lúc hoảng hốt của lão làm...


Crộp...


Xong lại một cành nữa ra đi...Lão Đổng cắn răng khi bị trượt xuống cũng may vẫn chưa ngã xuống đấy, không thì đi hết bộ xương già của ông mất...


Hai tên bên dưới mặt cứ ngước lên trên nhìn lão Đổng vật vão dưới trời nắng thế này thấy tội thật...nhưng ai bảo thích đi gây chuyện thì phải tự dọn hậu quả thôi...


Không còn chỗ để níu lên nữa, trọng lượg của ông không phải nhỏ, leo lên kia được chắc cũng chết vì mất sức thôi...Lão nhìn lại xuống bên dưới chợt nhận ra mình đang lơ lửng ở giữa ... lão hoa mắt vì sợ...mồ hôi nhễ nhãi từ trán rớt xuống cay mắt, tay không thể dụi được vì phải bám chặt lấy thân không thì ngã mất...


Tuyết Y nói lớn :


- Tiếp đi chứ...- Miệng cậu cười cười..


Sức già có hạn...lão tự thấy mình không thể cố được nữa... có khi cố quá thành quá cố thôi...giọng lão thều thào đứt quãng vì mất sức :


- Tô...i...th..ua...


- Ngài ấy nói tôi thua – Tên Một nói to lại nghe Tuyết Y nghe.


- Vậy thì xuống đây.- Cậu nhìn về phía 2 tên kia hất mặt nhẹ, hiểu ý, chúng kiệu nhau lên, tên Một với lấy cành dưới cùng còn xót lại không bị gãy bẻ nốt đi.


Lão Đổng choáng váng vì độ thâm của bọn chúng...lão cắn răng không dám nói...


Đành phải trượt xuống...những vỏ cây khô cạo vào da làm lão xước xác hết mình mẩy, lão nhích từng chút một xuống thật cẩn thận...sau một hồi lận đận cũng đã đáp được xuống dưới...


Tuyết Y đi lại chỗ lão nằm vật dưới đất vì mệt...cậu chặt lưỡi :


- Biết không làm được thì đừng nhận lời, sao phải tự đày đoạ bản thân vậy...


Hai tên kia nhìn Tuyết Y đầy cả kinh..."đúng là trả phải ra tay gì mà vẫn làm người ta đau được...".


- Đưa xự trưởng vào trong nghỉ ngơi. Gìa rồi mà không biết điều, cứ thích tranh với lớp trẻ.


Dù mệt nhưng lão Đổng vẫn ý thức được Tuyết Y đang đá mình, lão cắn răng cố chịu đựng...Đợi lão ra được, lão sẽ dùng mọi cách để cho Tuyết Y sống cũng không được mà chết cũng không xong như cậu đã làm với lão bây giờ...


Tuyết Y nhìn đồng hồ trên tay, cậu nói :


- Thôi để khi khác tiếp tục nhé. Chăm sóc sự trưởng tốt vào. Tôi sẽ quay lại sớm.


- Vâng.- Hai tên cúi đầu chào Tuyết Y...


Còn lão Đổng thì nằm bệt một chỗ, người ngợm đau nhức, những vết xước làm hắn thấy rát khi mồ hôi thấm vào..''Đùng là rắn độc.."- lão nghiến ngầm chử.i Tuyết Y...


......


- Hàn thiếu, có người gửi vật này cho cậu...


Tuyết Y vừa dừng chân trước côngty đã có người chạy tới gửi cho cậu một phong bì vàng..:


- Có nói tên không?


- Dạ không. Người ấy chỉ nhắn Muốn con mình được chăm sóc tử tế thì mau thả ông Đổng ra.


Tuyết Y sững người, mắt đục ngàu lại không nói gì, chạy ngay ra đường vội vã bắt taxi...


....


Ngồi vào trong xe, cậu nói địa chỉ cần đến rồi, ở phong bì ra xem...


Ánh mắt Tuyết Y tối sầm lại, tay nắm chặt lại những tấm hình chụp Tử Di với Níck tay trong tay đi vào khách sạn...


Tuyết Y cắn chặt răng đến nỗi quai hàm bạnh ra, đôi mắt chứa đầy hàn khí, gương mặt cương nghị trở nên lạnh toát...


.....


- Lý- Nhã –Kỳ đâu – Tuyết Y gạt mấy tên người làm xang một bên quát lớn cố cho Nhã Kỳ bên trog nghe thấy...


- Lùi ra – Tuyết Y dừng lại trừng mắt nhìn hai tên dang tay cản lẽo đẽo theo cản mình.


Chúng vẫn lỳ lợm đứng chặn cậu, miệng nói :


- Anh là ai....mong anh giữ lịch sự...


- Lịch sự à...


Tuyết Y hơi quay nghiêng mặt cười nhạt...rồi bất ngời quay thẳng đấm vào mặt tên vừa phát ngôn...


Mặt mày tên còn lại trợn ngược lên, xách cổ áo Tuyết Y


- Định áp đáo tại gia à...- Hắn gân cổ lên nhìn Tuyết Y.


Không còn tâm trạng để nói nhiều, Tuyết Y gạt mạnh tay hắn ra khỏi cổ áo mình làm hắn chúi nhủi xang một bên...Rồi đạp đí.t hắn ngã nhào suýt cắm đầu xuống đất...Tên vừa bị đấm xong cũng đứng dậy, định dơ tay đánh cậu thì Tuyết Y đã nhìn xuống bên dưới của hắn :


- Khóa quần chưa kéo kìa...


Đứng sững lại, hắn đưa mắt đảo xuống bên dưới...mắt dựt dựt..."làm gì có". Khi ngước mắt lên thì đã bị Tuyết Y đấm thêm cú nữa vào mặt vào hắn rú lên :


...


- Có chuyện gì vậy ...- Nhìn hai tên người làm nằm dưới đất, Nhã Kỳ cau mày rủa thầm "2 thằng vô tích sự".


Tuyết Y định đạp hai tên khốn đó vài phát cho đỡ bực thì thấy Nhã Kỳ chịu bước ra, cậu bỏ mặc luôn hai tên đó, đi đến trước mặt Nhã Kỳ :


- Đứa bé đâu.


Nhã Kỳ cười cười, khoanh tay hất mặt nhìn Tuyết Y vẻ khinh khỉnh :


- Hơ...đứa bé nào, anh bị sao vậy...


- Cô không đưa đứa bé cho tôi thì đừng hỏi tại sao bố già của cô lại đi sớm.


- Hôhô...- Nhã Kỳ che miệng cười – Anh đang doạ em đấy à Hàn thiếu...


- Cô muốn gì – Tuyết Y chau mày gằn giọng.


- Muốn gì ấy à...- Nhã KỲ chậc lưỡi đi qua qua lại lại trước mặt Tuyết Y ra chiều suy nghĩ...- Xem nào...đúng rồi. Đầu tiên phải thả ba tôi ra...


- Được.


- Thứ hai phải lên báo xin lỗi tôi về chuyện anh đã làm trong hôm đính hôn...


- Được.


- Thứ 3 phải tự nhận mình là đã giết Mĩ Chi...- Vẻ mặt Nhã Kỳ nhơn nhơn tự đắc cười khẩy nhìn TuyẾt Y


Hai bờ môi mỏng dần mím chặt lại, nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của Nhã Kỳ, làm cậu nóng máu, cố kìm chế cơn giận, Tuýêt Y gật đầu :


- Đ.ư.ợ.c.


Nhã Kỳ phá lên cười :


- Haha....Hàn thiếu cũng có điểm yếu rồi à...hoho..em ra trò chơi này vui quá nhỉ.


- Mai sẽ có kết quả những điều cô muốn, và cô phải thả con tôi ra ngay lập tức. Nếu không – Tuyết Y nhìn sát gương mặt xuống sắc đi trông thấy của Nhã Kỳ mà trừng mắt, gằn giọng – Tôi thề, sẽ làm bố con cô sống không bằng chết đấy.


Dù có lạnh người, dù có chột dạ trước lời Tuyết Y răn đe, nhưng Nhã Kỳ vẫn phải làm vẻ phách lối không sợ ai, lớn giọng :


- Hoho...anh là người cần tôi bây giờ đấy Hàn thiếu ạ. Nên học cách nhẹ nhàng với người khác đi.


Tuyết Y im lặng, gương mặt cương nghị, quay đi, miệng vẫn nhắc lại :


- Nhớ lời tôi nói đấy.


Tuyết Y vừa bước đi, lập tức sắc mặt Nhã Kỳ trở nên tái mét lại, chân vẫn còn hơi run đứng không vững...Vẻ mặt này của Tuyết Y qủa là đáng sợ chưa từng thấy. Dù có tức thế nào cậu cũng chỉ che đậy bằng nụ cười...còn một khi đã phẫn nộ thật sự thì không thể nào che bằng nụ cười mà thay vào đó là một lời cảnh cáo luôn có thật...


Cô quay lại vào trong nhà, chân đi guôc còn hơi run nên chẳng may bị trẹo suýt ngã, bà người làm mau mắn đỡ lấy :


- Tiểu thư không sao chứ.


Nhã Kỳ cau có nhăn nhó, giận cá chém thớt, quát :


- Xê ra, không cần...


Bà người làm lắc đầu nhìn theo cô chủ đành hành của mình...bất lực. Đúng là cha nào con nấy


Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Thằng Hoà Cháy

Thằng Hoà Cháy

Phải chăng đó là giọt nước mắt của sự ân năn và hối hận? Còn ăn năn và hối

24-06-2016
Hotboy dự bị

Hotboy dự bị

Cường – theo bọn con gái trong lớp nhận xét thì có khuôn mặt ưa nhìn, tuy chiều cao

28-06-2016
Mưa Sài Gòn

Mưa Sài Gòn

Nhưng mẹ biết, dù mưa hay nắng, còn có một Sài Gòn khác có thể che mưa che nắng cho

24-06-2016
Đam mê

Đam mê

Đến năm cuối thì mình ko còn mê tiền nhiều nữa, lúc ấy chỉ mong mấy môn thi lại và

24-06-2016
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Chạm khẽ trái tim

Chạm khẽ trái tim

Chân thành, thì ra có thể cảm nhận được như vậy, không phải qua những quan tâm từ

24-06-2016