The Soda Pop
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 22 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 61

↓↓
Tuyết Y lặng đi khi nhìn gương mặt xinh đẹp nằm im trên giường...rất lâu rồi, cậu mới có thể nhìn cô được lâu như vậy, nhưng sao lại trong trường hợp ác nghiệt như vậy...


Đáy mắt Tuyết Y đột nhiên dâng lên hàn khí...làn môi mỏng khẽ mím chặt lại với nhau...Cậu sẽ không để chúng sống yên ổn khi đã gây ra việc này.


nhìn khuôn mặt bạc nhược, làn môi khô trắng bệch như người sắp chết...nằm im lìm không nói gì khiến sát khí trong người cậu càng dâng cao. Cậu đưa tay vén sợi tóc xoã trước mặt cô xang một bên , mịêng khẽ nói :


- Anh sẽ quay lại sớm thôi. Chờ anh nhé.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuyết Y nhẹ đặt bàn tay cô xuống giường, kéo tấm chăn mỏng đắp ngang người cho Tử Di rồi mới đứng dậy ra ngoài.


...


Tuyết Y gọi taxi về nhà...Tử Di...


- Cậu ơi...tiền taxi.


Tuyết Y sờ túi quần, cậu chợt nhớ những thứ gì trong người mình đều bị mấy tên khốn kia thu hết rồi còn đâu nữa, Tuyết Y nhìn nhìn người lái xe :


- Mai anh có thể đến Hàn thị lấy tiền, tôi sẽ trả gấp 10 hoặc 100 lần nếu anh muốn.


Tên lái xe nhìn Tuyết Y từ đầu đến chân, bộ dạng lâm lem của cậu làm hắn trề môi :


- Hoho...cậu ơi trò đấy xưa rồi, ai dùng nữa, Mau trả tiền luôn đi.


Tuyết Y thở hắt ra, :


- Vậy cho tôi gọi một cuộc địên thoại đi.


Tên taxi thấy Tuyết Y dài dòng vẫn chưa chịu trả tiền, hắn chẹp mịeng lắc đầu :


- Lại định lừa tôi chứ gì, lấy địên thoại xong gọi đồng đội đến o ép tôi đúng không, thôi thôi coi như thí cô hồn tiền xăng vậy. Hừ.


Hắn nói xong rồi cho xe quành ngược lại phóng vút đi để lại Tuyết Y đứng chân chối nhìn theo...


Cậu nhíu mày nhìn biển số xe rồi nghi nhớ lại. Đời cậu chưa bao giờ chiu cảnh nhục thế này, để một tên lái taxi bố thí cho vài đồng tiền xăng...


...


Bấm chuông mãi mà không thấy ai ra mở cửa, Tuyết Y chau mày nhìn vào trong, một cảm giác không lành tự nhiên xâm chiếm lấy cậu...


Tuyết Y mở lớn mắt mịêng bật thốt " Ren...".


Cậu vội vàng quay người đi nhanh, đi đâu bây giờ khi xe không có, Tuyết Y lững thừng đi hết con phố này đến con phố khác vẫy tay bắt taxi nhưng đều tạt ngang qua anh hết...


Đứng mỏi cả chân mới có một chiếc chờ tới, cậu vừa mở cửa, tên đó đã nói to lên :


- Lại là cậu à...xuống, xuống nhanh lên, Không có tiền còn làm xang đi taxi cơ. Đi xe ôm đi anh đẹp trai. Hừ.


Hắn chồm người lại phía sau đóng xầm cửa lại định phóng đi, Tuyết Y cố gắng giữ chặt lấy củă xe trên của hắn mở ra he hé thì hắn đã nắm chặt lại, mặt mày Tuyết Y gấp gáp khổ sở nói :


- Gíup tôi đi, tôi sẽ trả ơn anh, anh muốn gì cũng được...


- Ối dời...Vậy tôi muốn có một côngty riêng anh có cho không.


- Được, sẽ được...


- Hoho...cảm ơn – Hắn phẩy tay – Hoang tưởng vô độ.


Vừa nói hắn vừa đẩy cửa ra rồi đóng xầm cửa lại...


- Á...


Tuyết Y kêu lên đau đớn khi bị cánh cửa đập vào bàn tay hoa của mình...


Hai mắt cậu đỏ đến nỗi nổi những đường gân rõ lên trong đó, và cả những giọt nước như sắp rơi vỡ ra vậy...miệng nói nhanh :


- Xin anh đấy...giúp tôi đi, con tôi...


Tên taxi cũng kinh hãi nhìn Tuyết Y...thấy cậu có vẻ tội nghiệp thật. Hắn thở hắt ra, tay đẩy cửa ra, nói :


- Thôi thôi được rồi, lên đi.


- Cảm ơn – Tuyết Y vội vàng cúi người bước vào trong. Một tay đỡ lấy bàn tay bầm tím đau nhức..


Tên taxi thỉnh thoảng lại liếc mắt qua nhìn Tuyết Y...Hắn thấy người này có nét gì rất quen, quen lắm như gặp ở đâu đó rồi ấy...nhưng mãi mà vẫn không nhận ra được.


...


- Cái gì...- Ông Đổng nhổm bật người dậy hét to vào điện thoại . Nét mặt lấm tấm mồ hôi.


- ...


- Mau...hừ..mau bắt bằng được chúng nó lại cho tao. Bọn ngu.


- ...


Ông ném chiếc điện thoại vào góc tường mặt mày vã hết cả một hôi...Một nỗi cả kih làm ông lạnh cả sống lưng. Nếu không tóm lai được Tuyết Y chắc chắn gặp rắc rối lớn. Không xong, không xong rồi. Ông hất tấm chăn xang một bên vội vàng đứng dậy thay đồ ...


...


Tuyết Y xuống xe, cậu không quên cúi đầu nhìn vào trong nói :


- Anh có thể cho tôi số địên thoại được không?


- Làm gì – tên lái xe cảnh giác nhìn Tuyết Y," Mặt mày sáng sủa như vậy đừng nói là pêđê nhé "- Hắn thầm nghĩ rồi tự rùng mình.


- Tôi sẽ gưỉ tiền lại cho anh.


- Thôi khỏi, cảm ơn – Tên lái xe không có vẻ gì tin Tuyết Y sẽ gặp lại mình để trả tiền đâu.


Nhìn vẻ rách nát lem luốc thế kia tiền ăn còn chưa chắc có nữa là tiền đền đáp...hắn lắc đầu cho xe phóng vụt đi.


Không còn thời gian nghĩ nhiều nữa, Tuyết Y đi nhanh đến ấn chuông, chỉ vài tiếng là đã có người ra mở cửa. Bà Thái cả kinh khi nhìn thấy bộ dạng Tuyết Y:


- Đại thiếu gia...


Tuyết Y đi nhanh vào trong như chạy, điệu bộ vô cùng khẩn trương chạy vào trong sảnh..


Cậu ngạc nhiên khi nhìn ông Đình đang trên sofa nhìn vào gì đó trên tay...


Thấy cậu, ông ngước đầu lên nhìn, vẻ mặt chợt nhăn lại khi thấy con mình tàn tệ như vậy :


- Con...


- Đứa bé...ba mau cho người đi tìm nó đi.


- Đứa bé nào – Ông Đình tỏ ra ngạc nhiên không hiểu?


Tuyết Y sốt sắng nói nhanh :


- Ba gọi ngay chú Hùng cả mấy tên vệ sĩ gì đó đến đây, bằng mọi giá phải tìm được nó về...


- Con đang nói gì vậy – Mặt ông Đình nghệt ra không hiểu cậu đang muốn nói đến ai mà chỉ biết 1 điều là con mình đang rất căng thẳng.


Thật là hiếm hoi, có thể coi đây là một trường hợp hi hữu ông thấy Tuyết Y bối rối như vậy.


Cậu ngồi phịch xuống chống tay ôm đầu, mắt như đang sắp khóc vậy :


- Là con con...nó...- Tuyết Y quay ngang mặt đang cúi của mình như đang lau đi giọy lện sắp rơi vậy...


- Chú...


Tuyết Y chợt khựng lại, cậu ngẩng phắt đầu dậy, quay xang phía có tiếng vừa gọi mình...mắt Tuyết Y mở lớn đến nỗi sắp nổ ra vậy, khoé miệng cậu nở nụ cười an lành, chạy vội đến bên đứa bé, khuỵa xuống ôm chầm lấy nó, quên hết những đau đớn mệt mỏi cả những vết thương trên người hay trên bàn tay vàng của mình... :


- Con làm chú lo quá...


- Chú lo gì – Ren nhẹ đẩy người Tuyết Y ra khỏi người mình, ánh mắtg tròn xoe nhìn Tuyết Y :- Chú đã làm đàn ông thì không được khóc.


Bàn tay bé nhỏ của Ren đưa lên gạt đi nước mắt trên khuôn mặt góc cạnh anh tuấn của Tuyết Y , miệng nở nụ cười trẻ thơ :


- Sao người chú lại dơ thế này?


- Ừ...- Tuyết Y nhẹ cười – Chú vừa bị ngã xuống đất bẩn quá.


- Vậy là chú khóc à...


Tuyết y quay lại nhìn ông Đình đang cười nhìn Ren. Cậu cũng quay lại nhìn Ren gật đầu cười không nói gì.


- Chuẩn bị nước tinh dầu cho Tuyết Y.- Ông Đình nói nhỏ với bà Thái. Bà gật đầu lui ra.


Tuyết Y dấu tiếng thở phào nhẹ nhõm của mình đi...Nó không sao vậy mà nãy giờ cứ tưởng...


- Con lên tắm rửa rồi sẽ xuống nói chuỵên với ba sau.


- Ừm. À con vào phòng Đan Băng lấy tạm đồ nhé, ba gọi gọi âu phục cho con rồi, chắc lúc nữa mới tới. – Ông Đình gật đầu – Ren lại đây chơi với ông.


- Vâng.


Tuyết Y xoa đầu nó, mịêng cười hạnh phúc...Ông Đình thoáng ngỡ ngàng vì nét cười lâu lắm rồi ông mới được thấy lại trên gương mặt lãnh đạm trầm tĩnh của con mình.


...


Dòng nước mát vừa làm Tuyết Y thấy sảng khoái vừa làm cậu thấy rát người...Soi mình trong gương, những vết thương trên thân thể ngàn vàng làm Tuyết Y thấy ưng ức trong người...


Bàn tay tím bầm của cậu bây giờ mới thấy nhức, Tuyết Y đưa tay lên nhìn, cố gắng cử động chút chút để đỡ cứng dù rất đau.


Cậu bước vào bồn nằm ngâm mình trong nuớc hoa hồng thư giãn một lúc rồi hít một hơi thật sâu...mở mắt ra, đứng dậy khoác bộ pijama vào người đi ra ngoài.


Tự lấy hộp y tế cá nhân có sẵn gắn trên tường của phòng Đan Băng, Tuyết Y đi lại giường tự băng bó rửa những vết thương ngoài da của mình. Răng cắn chặt lại cố chịu những vết xót....


...


Đứng trước tủ Đan Băng, cậu chọn một bộ đúng khác hẳn với kiểu bình thường của mình, vả lại kiểu cậu hay mặc Đan Băng cũng không có. Cậu chọn một bộ phù hợp với tính chất việc mình sắp làm ngay đây..


...


Đứng nhìn mình trước tấm gương lớn, chiếc quần côn đen bó sát đôi chân thon dài như siêu mẫu cả chiếc bò mỏng cộc tay xanh nhạt ôm body siêu chẩn của mình, giầy dara đen cả chiếc đồng hồ gucci cùng bộ làm tôn lên vẻ đẹp đậm chất đàn ông của cậu...đưa tay vuốt chỉnh lại cổ áo rồi hài lòng bước ra ngoài.


,,,

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Nợ anh lời xin lỗi

Nợ anh lời xin lỗi

Rất lâu về sau này, lời xin lỗi năm ấy tôi cũng không dám thốt ra. Mà anh cũng không

24-06-2016
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

23-06-2016
Thầy bói xem voi

Thầy bói xem voi

Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói nói chuyện với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn

24-06-2016
Lời hẹn không mùa

Lời hẹn không mùa

Và biết đâu theo theo gian những tin nhắn sẽ thưa dần, biết đâu lời hẹn ở tuổi hai

25-06-2016