The Soda Pop
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 128 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 53

↓↓
Níck thấy la trước thái độ làm việc lơ đãng không tập trung của Tử Di khi nãy, thỉnh thoảng còn thấy cô vò hai tay lại với nhau vẻ bối rối. Nói là cậu đi làm trợ lý cho cô nhưng mọi chuyện đều do Níck giải quyết với ông Bách thì có.


- Khi nãy, em bị sao vậy?


Tử Di đang nhớ lại chuyện quá khứ...đầu cô nhức nhối khó chịu. Đã cố quên cái cảm giác bẩn thỉu ấy rồi mà lại phải nhớ đến.


Cô đưa tay ôm đầu :

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tôi muốn về nhà.


- Em sao vậy – Níck thấy bất an khi nhìn Tử Di trở nên như vậy, cậu vội vàng đỡ lấy cô nói – Để anh đưa em vào viện xem sao.


- Không cần. Tôi muốn về.- Tử Di nói như hết hơi. Sắc mặt nhợt nhạt, làn môi mỏng xinh đẹp mím chặt lại đến nỗi trắng bệch.


Níck gật gật đầu chiều ý cô :


- Được, được rồi, anh đưa em về.


Cậu mở cửa xe cho cô bước vào rồi đưa Tử Di về nhà.


...


Người Tử Di như đứng không vững, chân tay vẫn còn bủn rủn, phải ngồi một lúc lâu mới bước xuống xe, ánh mắt đỏ hằn những vệt máu như người vô hồn nhìn chăm chăm về một hướng.


Níck thấy khó chịu khi Tử DI không nói mình bị gì mà cứ lẳng lặng chịu một mình, Cậu ôm eo dìu cô vào nhà...


...


Ren đang ngồi xem hoạt hình ở phòng khách thì thấy mẹ đi vào. Cậu bé đứng dậy chạy lại nói :


- Mẹ cháu sao vậy chú.


Níck lắc đầu :


- Chú không rõ nữa, để chú đưa mẹ lên phòng.


- Vâng.


Ren lon ton chạy theo sau...Đến cầu thang, Tử Di rời khỏi vòng tay Níck, vẻ mặt mệt mỏi nhìn cậu nói ;


- Anh về đi, tôi không sao đâu.


Cô quay đầu bước từng bước nặng nề về phòng khoá chặt cửa lại. Nịck cùng Ren đi theo.


Níck vặn khoá định mở cửa thì đã khoá trong. Cậu lo sợ vì thái độ cực lạ của Tử Di, cậu đập mạnh tay lên cửa nói to :


- Mở cửa đi Bích An...


- Anh về đi, tôi không sao.


- Em không sao thật chứ.


Tử DI im lặng nằm xuống giường...ánh mắt mở to không chớp nhìn về một khoảng không vô định...từng chuyện từng chuyện mọt ngày đó như hiện lại trước mặt cô...


Tử Di nhắm nghiền mắt lại cố xua tan những hình ảnh đó đi vậy mà nó vẫn cứ ám ảnh trong tâm trí cô ngày một rõ hơn...


Tin...tin...


Đang đứng lo cho Tử Di, bỗng cậu lại có điện thoại.


- Có chuyện gì?.383189280259


- ...


- Sao cơ?


- ...


- Được rồi, tôi sẽ đặt vé bay rồi đi luôn..


- ...


Đang lúc dầu sôi lửa bỏng thế này thì lại nghe tin mẹ mình bị tai nạn. Cậu cúp máy, ngồi xuống nhìn Ren :


- Mẹ có chuyện gì thì cháu cứ gọi vào số này nhé.


Níck đưa luôn cả điện thoại của mình cho Ren. Cậu dặn dò :


- Nhớ nhé. Chú phải đi có việc rồi không ở lại được.


- Vâng. Chú cứ làm việc đi, cháu lo cho mẹ được.


Níck phì cười vì câu nói của đứa trẻ chưa gì đã ra dáng ngwfi lớn như vậy, cậu xoa đầu nhìn nó :


- Chú tin cháu. Vậy chú đi nhé


- Vâng. Chào chú.


...


Còn lại đứa trẻ đứng ngoài hành lang, trước của phòng Tử Di.


Ren đưa bàn tay bé nhỏ gõ lên cửa mịêng nói :


- Mẹ mở cửa cho con vào với.


Tử Di im lặng...thẫn thờ như người vô giác. Cô chẳng còn nghe được những âm thanh xung quanh nữa.


Đứng chờ mãi mà vẫn không thấy mẹ mình ló dạng. Ren sợ sệt định gọi cho số lúc nãy Níck đã chỉ mình nhưng cậu bé lại chợt nhớ đến số mà Tuyết Y đã ghi cho mình.


Cậu bé vội chạy về phòng lục trong tủ mảnh giấy ghi số điện thoại. Nhanh tay ấn số gọi...


Mới chợp mắt được một tý đã có địên thoại...tối muộn thế này còn ai gọi cho mình nữa. Tuyết Y nhăn mặt với lấy địên thoại nhìn lên màn hình thấy số lạ, cậu định tắt đi nhưng rồi như linh cảm được điề gì đó lại gạt xang nghe:


- Ai vậy?


- ...


Tuyết y ngồi bật người dậy, vội nói nhanh :


- Được rồi, chú đến ngay.


Cậu tắt máy đứng dậy, chỉ kịp cầm theo chiếc áo khoác mỏng rồi lấy khoá xe phi như bay đến nhà Tử Di.


Ren đứng chờ mở cổng sẵn cho Tuyết y...cậu cho xe vào trong sân rồi nhìn đứa bé nói :


- Mẹ đang trên phòng à?


- Vâng.- Ren gật đầu, mặt vẫn còn lo sợ.


Tuyết Y nhìn thấy vẻ sợ hãi của nó, cậu khẽ cười trấn an :


- Không sao đâu, cháu đừng lo


- Vâng.


...


Cộc cộc...


Tuyết Y gõ cửa đến đau cả tay mà vẫn không có tiếng đáp.


Câu gọi to :


- Tử Di, mở cửa cho anh đi...em sao vậy.


Cậu vừa nói vừa áp tai sát vào cửa nghe ngóng, chẳng có tiếng động nào bên trong, Ren đứng lui một góc, mặt như sắp mếu. Thấy vậy, Tuyết Y lại càng hoảng. Cậu đập mạnh tay lên cửa :


- Mở cửa đi mà...Tử Di...


Vẫn là một khoảng lặng...


Vẻ mặt Tuyết Y ngày càng hoang mang...cậu đã cố hết sức đập đá cửa mà vẫn vô ích...Tuyết Y chạy đi đâu đó xuống nhà rồi quay lại với một chiếc búa . Cậu đập mạnh vào mắm cửa...đến nỗi trán toát hết cả mồ hôi lạnh. Vừa làm vừa lo sợ chậm trễ giây phút nào Tử Di sẽ càng nguy hiểm đến giây phút đó vậy.


Bàn tay nắm đấm hoa của cậu nắm chặt chiếc búa giáng từng đòn mạnh thật mạnh hết sức vào ổ khóa liên tục đến nỗi tay Tuyết Y đỏ tấy cương lên vì đau mỏi...


Cạch...


Cuối cùng trời cũng không phụ lòng..Mắm cửa bật tung ra, Tuyết Y vội vàng vứt chiếc búa xang một bên...cả hai người cùng chạy nhanh vào trong...


Căn phòng tối om...Cậu đưa tay bật côngtắc đền lên, thấy Tử Di đang ngồi gục mặt vào gối thu mình ở một góc phòng...


Cậu đi lại, ôm vai cô, giọng lo lắng quát lên :


- Em xảy ra chuyện gì vậy...- Thấy Tử Di chẳng nói gì, cậu lay vai cô – Sao không nói.


Ren đi đến đặt tay lên vai mẹ mình nói giọng như sũng nứoc:


- Mẹ đừng làm con sợ.


Nghe đến giọng nói của đứa con mình, Tử Di mới chầm chậm ngâng đầu dậy đưa đôi mắt vô hồn lên nhìn nó...rồi đột nhiên ôm chầm lấy Ren. Mắt cô nhìn sang Tuyết Y vẻ sợ hãi...lẫn thù hận..:


- Cút đi...


Tuyết Y sựng người nhìn vẻ mặt của cô, cậu cau mày :


- Em sao vậy?


- Tôi không muốn gặp anh nữa...anh mau cút đi cho tôi.


Cô vừa nói vừa quay mặt đi chỗ khác như không bao giờ muốn nhìn mặt cậu nữa vậy. Tuyết Y nhói tim khi bị Tử Di đối xử như vậy trong khi cậu chẳng làm điều gì cả.


Ren cũng chẳng hiểu hôm nay mẹ mình sao nữa, cậu bé vỗ vai mẹ :


- Mẹ bình tĩnh đi, mẹ không sao chứ.


Tuyết Y lên tiếng :


- Ren à, cháu ra ngoài để chú nói chuyện với mẹ một chút được không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Đừng rời xa tao nhé

Đừng rời xa tao nhé

Đêm đã khuya mà Minh vẫn chưa tài nào ngủ được. Gió rít lên từng hồi, lùa cả vào

24-06-2016
Hãy đợi anh em nhé!

Hãy đợi anh em nhé!

Hãy đợi anh em nhé... *** Lời cuối cùng đó anh nói với em tại phi trường như đặt

28-06-2016
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Sinh nhật thứ 25

Sinh nhật thứ 25

Thì ra không phải tôi đang cô đơn, vẫn còn có người đang nhớ tôi, đang nghĩ về tôi,

24-06-2016
Người tình xứ núi

Người tình xứ núi

Gùi hàng gỡ xuống từ đôi vai hao gầy như trút đi gánh nặng khó gọi tên trong giây

23-06-2016