San Phong thở hắt ra, đi vào trong, miệng tươi cười hỏi :
bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Cô không định đi cùng tôi à?
Ngữ Yên hơi nhướng mày ngạc nhiên nhìn cậu :
- Đi đâu?
- Cô phải đi cùng tôi tới dự tiệc chứ. Vợ kiểu gì vô tâm vậy.
Chỉ là câu nói đùa thôi sao Ngữ Yên thấy xốn xang thế này...tim cô đập loạn lên khi nhìn gương mặt trách móc của cậu...
- Xin lỗi, tôi chuẩn bị đây.
Cô vội vội vàng đứng dậy về ngay phòng thay đồ dự tiệc...
Ngữ Yên bước xuống trong bộ váy vàng nghệ làm nổi làn da trắng sẵn của mình...nhưng tiếc là khuôn mặt không được trang điểm đẹp cho lắm.
San Phong chẹp miệng :
- Lại tốn thêm ít giờ rồi.
...
Cậu đưa cô đến một salon làm tóc to vật vã giữa trung tâm thành phố...
Ngữ Yên xuống xe, mắt ngẩng lên nhìn salon đó như cô gái lọ lem vào cung điện vậy...Cô chẳng bao giờ phải tốn tiền cho những nơi xa xỉ này cả. Nếu có tiền vào đây thà dồn vào trả nợ rồi sống cuộc sống thanh thản còn hơn.
San Phong nói :
- Vào thôi, đừng há hốc mồm nhìn nữa, quê chết đi được.
Ngữ Yên ngậm ngay miệng lại, cô cúi mặt xuống thái độ bình thường lại bước theo sau San Phong.
...
- Ôi Huỳnh tổng...
- Anh đi đâu mà mất hút bao nhiêu lâu vậy...
Chưa gì đã có hai em chân dài đang làm tóc ở đó bỗng nhiên đứng dậy lao về phía cậu mặc kệ cho mấy em nhân viên làm tóc ở đó há hốc miệng...
San Phong cười hiền :
- Ừ, dạo này bận quá không có thời gian đi chơi.
- Bận thì bận vẫn phải nhớ đến bọn em chứ, người gì vô tâm thế.
- Được rồi được rồi, để lúc khác anh sẽ gọi cho hai người nhé. Gìơ anh có việc rồi.
Hai cô gái dừng ngay nụ cười đồng loạt nhìn xang cô gái đi cùng San Phong...miệng hơi nhếch lên vẻ khinh khỉnh..mắt lướt từ trên xuống dưới dò xét Ngữ Yên.
Cô khẽ nhíu mày nhìn lại họ. Xí xa xí xọn thấy trai là tươm tướp tươm tướp thấy kinh...
Một cô gái giọng chua như giấm eo ** nói :
- Kia là cô vợ mới cưới của anh à, nhìn già thế.
Cô gái đứng cạnh cũng gật đầu đồng tình, ghé gần tai San Phong nói :
- Sao nhìn lớn thế.
Ngữ Yên cau mày nhìn họ to nhỏ xì xầm nhìn về mình.
- Em lại đây...
Một anh chàng nhìn ăn mặc như trai Hàn vẫy tay gọi Ngữ Yên, cô mở lớn quay lại đằng sau xem có ai không, thấy không có, cô tự chỉ tay vào mình ý gọi tôi à.
Chàng trai mỉm cười gật đầu. NgỮ Yên lườm xẹt ngang qua ba người kia đang xì xầm nói chuyện rồi đi ngang qua họ, mặc kệ San Phong, cậu ta thấy gái cũng sáng hết cả mắt lên còn gì.
- Anh gọi tôi có chuyện gì?
- Vậy em đến đây làm gì ?- Chàng trai nheo mắt môi hơi cười hỏi lại.
- Không biết.- Ngữ Yên cũng chẳng biết đến đây để làm gì nữa là. – Sao anh hỏi tôi.
Vẻ mặt ngu ngu của Ngữ Yên làm chàng trai bật cười nhìn cô ;
- Em gái, em đến đây ngoài trừ để spa thì còn làm gì nữa, hay tính đến hút mỡ bụng.
Ánh mắt hắn lứơt xuống nhìn chằm chằm vùng bụng Ngữ Yên đuôi mắt cong ẩn ý cười.
Ngữ Yên cau mày khó chịu :
- Anh nghĩ thôi có thừa mỡ cho anh hút à. Nhảm nhí.
Cô phẩy tay quay mặt đi, Chàng trai cười lắc đầu nhìn theo.
- Bạn hiền, makup cho cô gái đó hộ tớ nhé.
- Ờ - Vũ Thanh cười gật đầu – chờ tý nhé.
San Phong quay xang nói với Ngữ Yên :
- Cô ra chỗ kia ngồi cho Vũ Thanh chỉnh chu nhan sắc cho.
- Ai cơ.
San Phong chỉ tay về phía chàng trai đang đứng cắt tóc cho cô gái nào đó. Ngữ Yên nhín theo hướng tay của cậu, rồi cô nói :
- Thôi, tôi xang bên kia cũng có người làm mà.
San Phong ngoắc ngoắc tay ý bảo Ngữ Yên lại gần mình, cô cũng đi lại phía cậu. San Phong nói :
- Đã làm gì thì phải chọn cái tốt nhất hiểu không.
Lại còn thế cơ...đúng là lắm chuyện, đàn ông gì mà điệu kinh người...chăm chút từng tý một hèn nào nhìn anh ta lúc nào cũng là n01 trong mắt đám sắc nữ...
...
Vũ Thanh vừa mekup cho Ngữ Yên, khoé môi vừa nhếch lên như đang nhịn cười, đôi mắt to cùa hắn cứ nhìn chừng chừng cô làm Ngữ Yên mất cả tự nhiên, người cứng đơ lại...:
- Sao anh cứ nhìn tôi vậy.
Vũ Thanh dừng tay lại, buông xuôi xuống nhìn cô :
- Không nhìn thì làm sao làm được.
- Ừ, làm tiếp đi, nhanh nhanh lên.- Ngữ Yên nói cho qua.
- Muốn làm đẹp mà cứ dục thế thì làm sao đẹp được.
- Nói ít làm nhiều đi – Ngữ Yên lại lôi giọng lúc đang làm việc ở côngty ra, hình như cô bị nhiễm tác phong ấy rồi hay sao ấy.
San Phong ngồi vắt chân chữ ngũ, bàn tay gõ gõ xuống salong nhắm mắt ngả người ra sau chờ đợi...
...
- Xong rồi đây...
Vũ Thanh nắm tay Ngữ Yên bước đến trước mặt San Phong, cô cau mày rụt tay lại, nhìn bộ mặt đều đểu gian tà của Vũ Thanh khiến cô chẳng thể nào có cảm tình nổi...
San Phong hơi ngạc nhiên trước sự thay đổi này nhưng rồi lại thích nghi được ngay vì còn ngỡ ngàng gì trước những người đẹp nữa chứ:
- Được rồi, đi chứ.
Ngữ Yên gật đầu, hai người định ra về thì Vũ Thanh chặn ngang lại :
- Hai vợ chồng đến dự tiệc nhà Gia Linh à?
- Ừ. – San Phong gật đầu hỏi – Sao à?
- Cho tớ đi ké với, xe hỏng chưa có tiền xửa.- Măt cậu chớp chớp nhìn San Phong thấy mà buồn nôn.
Ngữ Yên hơi rùng mình...hình như đàn ông mà làm trong nghề phụ nữ này giới tính đều bị lệch lạc đi thì phải.
- Cũng được.
- Đúng là bạn hiền...- Vũ Thanh chu chiếc miệng mỏng hôn gió San Phong rồi đi đến đến đám nhân viên đang chăm sóc khách hàng nói to – Các em gái ở lại làm chăm chỉ nhé.
- Vâng – Cả lũ nhân viên đồng loạt dạ thưa.
...........
- Này, hai người yêu nhau được bao lâu rồi mà cưói nhanh thế.
Câu hỏi vô tình nhưng đầy gai đâm vào Ngữ Yên, cô lặng im chẳng thèm trả lời, còn San Phong thì gằn giọng :
- Bạn hiền ạ, hỏi ít thôi. Nãy giờ bao nhiêu câu rồi.
- Hỏi tí thôi, làm gì căng thẳng vậy.- Vũ Thanh trề môi ngồi an vị lại phía sau.
Không nhịn được vài phút, cậu lại chồm lên phía trước hỏi :
- Em gái này, làm sao em có thể dụ được San Phong trăng hoa an phận làm người chồng tốt vậy.
Có câu hỏi nào ngu như vậy không – Ngữ Yên thầm nghĩ.
Cô khó chịu với tên mặt dày này nãy giờ rồi nhưng vì là bạn của chồng mình lại đi thất lễ với hắn...Cô cắn môi, vẻ mặt giãn ra tự nhiên nhẹ cười trừ không đáp.
Vũ Thanh cũng tự biết ý ngồi lại vị trí cũ...cậu cũng hỏi hơi nhiều thật, phải lạnh lùng tý để giữ hình tượng lại thôi.
San Phong nhìn qua gương chiếu hậu, mịêng cười cười nhìn vẻ mặt bị người khác bơ của Vũ Thanh...3 mấy rồi mà tính nhí nhố hơn cả cậu nữa...Chơi với nhau đã lâu mà cậu cũng chẳng hiểu nổi tính cách của Vũ Thanh thuộc thể loại nào...nắng mưa thất thường.
...
- Anh đến...rồi à..
Tiếng nói của Gia Linh ngày một bé đi khi nhìn thấy Ngữ Yên xuất hiện đằng sau San Phong, cô khẽ chau mày kín đáo không để lộ vẻ khó chịu ra ngoài, mịêng vẫn cười như không:
Chương trước | Chương sau