pacman, rainbows, and roller s
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 143 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 48

↓↓

- ...

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Chị cũng không rõ, lúc nữa chị em mình gặp rồi nói sau.


- ...


- Ừm.


Ngữ Yên quay xang dục San Phong:


- Anh có muốn đi ăn nữa không vậy? Đã gần quá nghỉ trưa của tôi rồi đấy Huỳnh tổng.


- Ừ rồi..- San Phong từ từ cho xe lăn bánh, miệng hỏi – Cô không cảm thấy tò mò về chuyện này à


- Có nhưng đang đói nên không nghĩ được nhiều.


San Phong nhìn Ngữ Yên, chưa có cô gái nào phàm ăn trước mặt cậu như cô cả. Cậu bật cười lắc đầu...


...


- Haha...thằng khốn, cuối cùng mày cũng sẽ chết dưới tay tao thôi...haha..- Ông Đổng cuời sung sướng khi xem thời sự.


Vụ của Tuyết Y đúng là gây chấn động giới truyền thông...chỉ mới đưa tin thôi đã chiếm tỉ lệ số người xem trên mạng tăng ngùn ngụt theo phút...


Chưa ai đoán trước được thật hư vụ việc này ra sao...phía chức năng đang điều tra được nhiều điểm gây bất lợi cho phía Tuyết Y...


Đặc biệt khi xem hình ảnh ghi lại, mọi người đều thấy nét điềm nhiên trên khuôn mặt anh tuấn đó...phải chăng cậu không sợ vì có gia thế tài phiệt của mình chống lưng cho rồi hay...thật sự cậu không làm nên không sợ gì cả... Toàn bộ là một dấu hỏi chấm với người đọc người xem tin...


- Để xem nó còn ngông nghênh được với ai nữa.


- Ba đừng xem thường anh ta. Vẫn nên đề phòng thì tốt hơn.


- Đương nhiên rồi...- Ánh mắt ông thật tà độc nhìn trừng vào hình ảnh Tuyết y – Mày dám làm họ Đổng này mất mặt trước mọi người à...hừ...thằng ranh con.


Nhã Kỳ nhìn Tuyết Y trong hình đầy tức tối...cô sẽ không tha thứ cho bất kì ai dám hất bỏ mình...nếu cô không có được thì người khác cũng không. "Đừng trách tôi...chuyện ra nước này toàn do anh gây nên cả.." Ánh mắt cô hằn đầy sự hận thù đối với Tuyết Y, người ta gọi cái này là không ăn được thì đạp đổ đây mà...haizz...


...


Hai mắt cô trợn tròn đầy sửng sốt...


Tuyết Y bị nghi ngờ có liên quan đến vụ tai nạn một xác hai mạng của cô người mẫu Mĩ Chi.


- Chẳng nhẽ họ đã điều tra được rồi.


Tia lo lắng thoáng hiện lên trog mắt Tử Di. "Vậy là Tuyết Y phải ngồi tù sao " Cô cắn răng vào môi mạnh đến nỗi còn hằn những vết răng trên đó...


Cô khẽ nhíu mày...rời mắt khỏi màn hình tivi. Cố để mọi chuyện của Tuyết Y tránh xa khỏi suy nghĩ của mình nhưng sao nó cứ hiện lên rõ mồn một trong tâm trí cô thế này...


Không biết bây giờ cậu ra sao nữa...Tân trạng lo lắng lẫn bức rức khiến Tử Di đứng ngồi không yên, cô đi qua đi lại trong phòng lòng nóng như lửa đốt. Tay nắm chặt chiếc điện thoại...


Mở khoá...Khoá máy...Bỏ xuống đi tiếp...


Dừng chân...mở máy...lại khoá máy...bước tiếp qua lại...


Cứ như vậy hành động của cô lập lại như một con robót vậy...nửa muốn gọi điện cho ông Đình hỏi chuyện, nửa không dám vì sợ mọi người sẽ hiểu nhầm mình vẫn còn tình cảm với Tuyết Y.


Mà hiểu nhầm gì, sự thật đúng là vậy mà... Đắn đo mãi một hồi cô mới quyết định...mở máy...ấn số...


Tút...tút..................


Một hồi chuông dài mãi vẫn chưa có ai nghe máy, Tử Di nóng lòng nhăn mặt..."Làm ơn ai nghe máy đi...".


Sự sốt sắng của cô đến cô cũng không thể kìm lại được nữa là..."Đúng rồi..." Măt Tử Di chợt sáng lên, cô có thể gọi cho Đan Băng được mà.


Nghĩ là làm, cô nhanh tay ấn số của cậu...


- ...


- Cậu đang ở đâu vậy? Có biết chuyện của Hàn thiếu không, bây giờ ra sao rồi..


- Xảy ra chuyện gì mà khẩn trương vậy.


Đầu dây bên kia, Đan Băng cũng tỏ ra ngạc nhiên không kém, cậu đang bên Anh thì làm sao mà biết ở nhà xảy ra chuyện gì được chứ.


- Thôi, tớ lên máy bay bây giờ, có chuyện gì về nói sau nhé.


- Ừ- Tử Di cúp máy trong thất vọng.


...


- Anh nghĩ sao về chuyện này...


- Suy nghĩ gì của Hàn thiếu về chuyện này thế nào ạ.


- Chủ tịch Hàn, ông nghĩ sao về chuyện con mình làm...


Vừa thấy hai cha con họ Hàn bước chân ra khỏi trụ sở.Đám phóng viên trầu trực xuất mấy tiếng đồng hồ đứng bật dậy lao tới phía họ như một cơn lốc người. Những câu hỏi đặt ra tới tấp...


4 tên vệ sĩ nhanh chóng làm nhiệm vụ gạt đám người đó xang một bên cho thân chủ vào xe ...


Chiếc xe dần lướt bánh ra khỏi đó...


- Lần trước con muốn lấy cạc của chú Hùng vì chuỵện này phải không?


Tuyết Y lắc đầu, cậu ngả lưng ra sau, giọng nói có phần mệt mỏi :


- Con muốn nhờ chú ấy làm một số chuyện khác thôi.


- Vậy à. Chuyện này xảy ra, con có nghi ngờ ai không?


- Nếu đây là vụ mưu sát thì chỉ có thể là họ thôi – Tuyết Y nói như khẳng định.


- Ý con là...- Ông Đình mập mờ hiểu ý con.


...


Vừa thấy xe Ông Đình chờ tới cổng căn biệt thự Tuyết Y, Tử Di vội vàng thụp người xuống núp trong xe.


Ông Đình thoáng nét cười nhìn thấy biển chiếc xe đậu đằng sau...Làm sao mà không thể đoán được người trong đó là ai chứ.


Như vậy là con bé vẫn còn lo lắng cho con ông nên mới đến đây chờ nó.


Tuyết Y xuống xe, cúi người chào ông Đình.


- Con cứ để tâm trạng thật thoải mái nhé, có người đang chờ con đấy.


Ông Đình khẽ cười cho kính xe lên, rồi bảo tài xế chạy đi. Tuyết Y chỉ cho lời nói đó là đùa. Cả ngày chạy đôn chạy đáo rồi lại ở sở nữa làm cậu mệt muốn chết...không phải vì lo mà do sức khỏe dạo này xuống cấp.


Tuyết Y lững thững vừa đi vừa đa viên sỏi dưới chân mình từ lúc vào cổng đến tận lúc đến bậc tam cấp vào sảnh chính...


Tử Di đứng ngoài nhìn dáng vẻ của cậu...cô cảm thấy Tuyết Y đang mệt mỏi lắm đây. Nhưng...ai bảo cậu lại gây ra chuyện đó để giờ bị như này là phải lắm rồi...đáng đời thôi...Mặc dù đã cố thuyết phục mình đừng quan tâm đến chuyện Tuyết Y nữa nhưng sao cô vẫn cứ dõi theo cậu thế này...


Tử Di quay lưng định bỏ về nhưng rồi lại dừng lại nhìn theo Tuyết Y...Không còn tình thì cũng còn có nghĩa.- Tử Di tự cho là thế "Dù sao anh ta cũng là người có ơn với mình ".


Cô chần chừ đưa tay lên ấn chuông...


Bà quản gia vội vàng chạy ra ngoài, thấy Tử Di, mặt bà có vẻ khởi sắc :


- Mời cô vào


- Vâng.- Tử Di hơi mỉm cười cúi đầu lễ phép chào bà.


- Cậu Y đang ăn cơm, cô cũng vào dùng luôn đi ạ.


- Vâng, cảm ơn bà.


...


Tuyết Y dừng tay gắp đồ ăn, mắt ngước lên nhìn người mới đến...miếng cơm trong miệng cậu như nghẹn lại..trong mồm vẫn còn bụng cơm, thấy Tử Di xuất hiện đột ngột như vậy cũng quá đỗi ngạc nhiên :


- Sao em ở đây...- Lời nói của cậu đến đâu cơm trong miệng phun ra đến đó...


Tuyết Y cũng thấy mình vô ý quá, chỉ tại bất ngờ nên mới bậy thốt ra mấy câu đó mà không kịp nuốt miếng ăn xuống...


Cậu vội đặt bát xuống lấy khăn giấy lau miệng, lấy lại phong độ nhìn cô :


- Ngồi xuống đi.


Tử Di nhìn cậu, thái độ vẫn bình thường chẳng có vẻ gì lo lắng cả...bằng chứng là ăn cơm vẫn rất ngon lành đấy thôi...Hoá ra là cô lo thừa suốt từ trưa đến giờ à. Đúng là lo bò trắng răng thật.


Tử Di kéo ghế ra, khoanh tay khoan thai nhìn cậu như ánh mắt của người bề trên nhìn tội đồ vậy :


- Ngon miệng nhỉ.


Gịong nói có phần châm chọc, Tuyết Y ngây thơ mở tròn hai mắt vốn to rõ hai mí của mình :


- Có gì không ngon à? Em cũng ăn thử đi, rất ngon đấy.


Cậu quay xang trái gọi to :


- Cô Nga....


- Không cần...- Tử Di cắt ngang lời cậu – Sao anh chưa hỏi ý tôi đã gọi vậy.


- Sao, anh trả nói trước rồi còn gì – Tuyết Y tròn mắt nhìn cô.


- Tôi đã nói đồng ý ăn chưa..


- Xời ...- Tuyết Y nhìn cô chăn chối – KHông ăn thì thôi, người ta có lòng tốt lại còn


- Lúc nào anh cũng tự làm theo ý mình vậy. Cả chuyện Mĩ Chi nữa, anh không sợ người ta phát hiện mình làm à?


Hai hàg mày cậu khẽ cau lại, miếng cơm trong miệng cố nuốt xuống, từ từ nhìn lên cô :


- Em nghĩ anh làm thật à?


- Tôi chỉ biết những gì mình nghe thấy thôi.- Tử Di quay mặt tránh ánh mắt của cậu.


Tuyết Y buông đũa mạnh xuống bàn, đứng dậy dằn mạnh từng chữ:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Chạy đâu cho hết nắng

Chạy đâu cho hết nắng

Vắt lên vai quá nhiều mối tình, chẳng phải anh là người lăng nhăng hay đào hoa, mà là

24-06-2016
Ba không phải là má

Ba không phải là má

Mỗi chuyến đi anh Bình thường có quà về. Quà của bạn hàng đi xe của anh tặng cho

30-06-2016
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

23-06-2016
Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý

29-06-2016
Anh Bư

Anh Bư

Còn Nhiên, Nhiên mang trong mình nhiều vết nhơ. Nhiên không có quyền bước vào thế giới

24-06-2016