XtGem Forum catalog
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 20

↓↓
- Các người đưa tôi đến đây làm gì?


Hai tên mặc áo véc đen nhấn vai ông Thịnh xuống...


- Buông ra, các người là ai...


Bà Thịh với bà Minh ngồi im một chỗ nhìn vẻ mặt mấy người bắt họ đến đây ghê gớm quá nên không dám lên tiếng.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Chúng ta gặp lại nhau rồi...


Ba người quay qua nhìn người đang từ cửa bước tới. Ông Thịnh tái mét mặt miệng lắp bắp:


- Sao...sao mày...


- Không có việc gì tiền không giải quyết được cả, ông cũng đã từng là tổng tài mà không thể hiểu được câu đấy sao. Trí óc ông có vẻ hạn hẹp quá nhỉ.


Tuyết Y đìem nhiên ngồi vào ghế đồi diện với ông Thịnh, bà Minh ngồi kế ông Thịnh liền nói:


- Tôi, tôi không liên quan gì tới họ, cậu...


- Câm. Tôi chưa cho phép bà lên tiếng.


Cậu hất mặt nhìn hai tên áo véc đen, chúng hiểu ý lôi bà ta ra ngoài nhốt vào phòng bên cạnh mặc kệ bà ta gào thét gì đó.


Tuyết Y ngồi vắt chân ngả người ra sau, phong thái thật thong dong, cậu xoa xoa chiếc nhẫn ngón út trên tay mình, khóe môi cong như đang cười nói:


- Phải bắt đầu từ đâu đây.


Ông Thịnh nuốt nước bọt, ông ta đổi ngay thái độ mặt mày nhăn nhúm sợ sệt:


- Tôi chỉ nghe lời bà Minh mới làm thế,tất cả là do bà ta...


Tuyết Y bật cười lắc đầu:


- Ông lại làm một điều nữa khiến tôi càng ghét ông hơn đấy.


- Sao sao...cơ...cậu...


Tuyết Y hất mặt lần nữa, Hai tên áo đen còn lại lôi ông Thịnh đứng dậy


- Các người...các người làm gì tôi ...


- Mấy cậu không được làm như thế...- Bà Thịnh thấy chồng mình bị mấy tên kia buộc tay buộc chân là gì đó, bà vội vàng lao tới can ngăn nhưng bị hất ra, bà ta lao bên Tuyết Y vồn vả van xin :


- - Cậu làm ơn tha cho chúng tôi đi..tôi sẽ trả lại tiền mà....cậu làm ơn đừng làm gì ông ấy, ông ấy cũng đã có tuổi rồi. Cậu...


Tuyết Y cau mày :


- Bà nên biết điều kút xang một bên đi, rồi sẽ có phần bà thôi.


Mặt mày bà Thịnh thất sắc, bà ta run run, nước mắt nước mũi giàn dụa cố níu chân Tuyết Y van xin:


- Cậu cậu đừng...đừng giết tôi...


Tuyết Y phì cười:


- Làm gì có chuyện đó, bà đừng nghĩ quá xa như thế. Chuyện bà cần làm rất nhẹ nhàng thôi. Gìơ thí kút xang một bên nếu không muốn mình bị đau.


Bà Thịnh lồm cồm bò qua một bên vừa khóc vừa nấc nhìn chồng mình bị hai tên kia treo một tay căng lên trần, một tay thả thõng tư thế 50-50 một chân phải kiễng lên mới đứng được để tay bị treo khỏi đau...


Mấy tên áo đen cũng công nhận cách thức hành hạ người này của Tuyết Y thâm thật. Muốn đứng cũng không được mà muốn nhón cũng không xong.


Ông Thịnh mới đứng cái tư thế ép buộc này một lúc mà đã mỏi nhừ cánh tay, ông muốn đứng tử tế cũng không xong, ông ta nhăn nhó miệng xin xỏ:


- Cậu tha cho tôi đi, tôi sẽ trả lại tiền đầy đủ cho cậu...xin cậu.


- Tiền đương nhiên phải trả nhưng tha... - Tuyết Y đứng dậy cầm cây roi da trên bàn đứng dậy tiến lại phía ông Thịnh.


Ông Thịnh cùng vợ mình trợn tròn mắt nhìn cậu từng bước đi đến, ông Thịnh lắp bắp:


- Cậu,... đừng...xin cậu đừng...


Bà Thịnh níu lấy tay Tuyết Y van xin cho chồng:


- Hàn thiếu, cậu khoan dung độ lượng làm ơn tha cho ông ấy đi...


Tuyết Y cười nhạt:


- Hai người đang đóng bi đấy à..


Cậu hất tay ra khỏi bà Thịnh :


- Tôi cảnh cáo bà đừng chạm đến tôi thêm lần nào nữa.


Bà Thịnh khóc lóc không làm gì được nhìn đành lui xang nhìn chồng bất lực. Ông Thịnh nuốt khan, mắt cứ nhìn cây doi da mà hoảng sợ, mặt ông ta chuyển từ đỏ xang trắng bạch, chân chạm dưới mặt đất của ông ta cứ run lên bần bật, môi cũng run, tay mặt mày tay chân toát hết cả mồ hôi lạnh, miệng vẫn cứ van xin:


- Cậu đừng...


Tuyết Y dơ roi lên, ông ta nhắm tịt mắt lại, người run lẩy bẩy như bị sốt rét, Tuyết Y chẹp miệng lắc đầu, cậu chuyển cây roi đó xang cho tên áo véc đen bên trái nói:


- Làm đi, tôi không muốn tay mình bị bẩn. À nhớ đếm đấy.


Tên véc đen bên cạnh nhận lấy cây roi bằng hai tay gật đầu cung kính.


Tuyết Y điềm nhiên ngồi quay lưng lại với ông Thịnh, nhìn về phía tấm kính mặc cho ông Thịnh có la hét kêu đau thế nào...


- Á...Hàn...thiếu cậu tha cho ...tôi...đi.


Á......


Bà Thịnh nhìn chồng kêu la đau đớn, bà khóc ngất miệng mếu máo:


- Làm ơn dừng tay đi...


Từng tiếng roi vang lên trong không gian hạn hẹp, cả tiếng kêu thét đau đớn của ông Thịnh vang vọng trong đó rồi cả những tiếng khóc nấc của bà Thịnh dần nhỏ nhỏ đi..


Sức cũng không chịu nổi nữa, người ông Thịnh đau rát thẫm đẫm những vết máu loang qua nền áo trắng sơmi, mồ hôi đổ như mưa, hơi thở mệt nhọc, miệng vẫn thảm thiết nói không ra hơi:


- Tôi...hừ...không...chịu nổi rồi...làm.. ơn...dừng,,tay...hừ...đi...


Tên véc đen thấy ông Thịnh có vẻ sắp lả, hắn liền dưừg tay nói với Tuyết Y:


- Tiếp không thưa cậu?


- Bao nhiêu rồi? - Tuyết Y vẫn lạnh lùng nói không tỏ ra chút thương tâm nào.


- 78 rồi ạ.


Tuyết Y quay ghế lại đối diện ông Thịnh, cậu thấy ông ta gục mặt thở mệt nhọc mồ hôi nhễ nhại, máu me đầy người nên cũng thấy hơi vừa lòng, cậu đứng dậy đến gần ông, chẹp miệng nói:


- Haizz...- Cậu lại phẩy chỗ vai áo vẫn còn trắng chưa có vết máu nào nói – Tiếp đi. Cậu đứng lùi lại một khoảng cho tên véc đen làm việc tiếp. Mặt lạnh băng không tỏ chút cảm xúc nào.


Bà Thịnh đau lòng quá trước cảnh này,. thấy Tuyết Y chẳng mảy may chút nào khi nhìn người ta như vậy, bà ta lao tới kéo áo véc ngoài của Tuyết Y lay dựt, miệng gào thét:


- Mày không có quả tim à....hức..hức...mày ác quá coi chừng trời phạt đó...hưứ.c...


Tuyết Y nhíu mày, tên áo đen còn lại kéo bà ta khỏi Tuyết Y. Cậu tỏ vẻ mặt bình thường môi hơi cười nhắc lại lời bà Thịnh vừa nói:


- Ở ác trời phạt à...ừ hừm ...có vẻ như bà đang nói về vợ chồng bà thì phải..


- Mày...- Bà Thịnh không cònlời nào có thể phản kháng với Tuyết Y. Mặt bà ta đau đớn nhìn chồng mình bị hành hạ đến dở sống dở chết,


Thấy chồng nói không thành hơi nữa, bà Thịnh lại đổi thái độ nhanh chóng, bà ta sùy sụp xuống chân Tuyết Y:


- Xin cậu hãy tha cho ông ấy, tôi sẽ làm những gì cậu muốn...


Tuyết Y nhún vai:


- Tôi thích thái độ này của bà đấy.


Cậu nói với tên véc đen đang đánh:


- Dừng lại.


Lập tức hắn dừng tay đứng dạt xang một bên.


Tuyết Y lại nói với bà Thịnh:


- Tôi sẽ để cho bà đưa chồng mình ra nứơc ngoài khi làm xong việc này.


Bà Thịnh sáng bừng mắt hi vọng, bà ta ngẩng phắt đầu dậy nhìn TUYẾt Y :


- Cậu bảo gì tôi sẽ làm...


Tuyết Y mỉm cười:


- ...


....


- Con trai của ba, con vẫn bình an ba mừng quá. – Ông Đình nhào tới ôm Tuyết Y.


Cậu nhẹ đẩy người ông ra, hai cha con ngồi xuống, Tuyết Y đưa vali tiền lên bàn, nói:


- Số tiền này con xin gưỉ lại.


Ông Đình cau mày:


- Sao con lại làm thế, con là con ba mà.


Tuyết Y vẫn điềm đạm nói:


- Ba cứ nhận lấy đi.


Tuyết Y đẩy đến trước mặt ông, ông Đình lại đẩy vể phía cậu:


- Con nghĩ ta cần con trả lại thế này sao.


- Vậy là ba quyết định không lấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly

Giới thiệu: Nữ chính hài, ngốc nghếch vs nam chính đẹp trai, lạnh lùng cực điểm

12-07-2016 105 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Vị tình yêu

Vị tình yêu

Anh – người làm tôi tin vào tình yêu. Trước đây tôi luôn nói không tin vào tình yêu.

24-06-2016
Hãy cứ bước đi

Hãy cứ bước đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đúng

25-06-2016
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Thế nào mới là yêu?

Thế nào mới là yêu?

Dẫu rằng hôm nay tôi sẽ không nói lời chia tay với em. Nhưng tôi quyết định hôm

26-06-2016
Không từ bỏ

Không từ bỏ

Sau đây là một câu chuyện có thật về cách Tổng thống Abraham Lincoln ứng xử trước

24-06-2016
Ai là thiên thần?

Ai là thiên thần?

- Sắp rớt cái mỏ rồi kìa, cha nội! Mến nguýt dài. Dường như chẳng để tâm đến

29-06-2016