Disneyland 1972 Love the old s
Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi

Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 0 đánh giá )

Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi - Quyển 2 - Chương 10 - Trên đời nào thấy cọc tìm trâu

↓↓

- Chỗ nào? – Vẫn còn đang chìm trong nỗi đau ly biệt, Bạch Nhạn uể oải chống cằm, buột miệng hỏi.

bạn đang xem “Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lãnh Phong liếc cô, mỉm cười rồi ngoặt tay lái, chiếc xe rẽ vào một con phố rộng rãi.


- Đây không phải là thành cũ trước đây sao? – Nhìn công trường xây dựng khí thế ngút trời ngoài cửa xe đập vào mắt, Bạch Nhạn ngơ ngác hỏi.


- Đúng vậy, bên kia là trung tâm thương mại lớn nhất Tân Giang, quá lên một chút là công viên có hồ nước, bốn bề đều là khu dân cư cao cấp. Á, góc phía Tây là khu căn hộ dành cho giáo viên. Sau này, nơi đây sẽ là khu vực sầm uất nhất của Tân Giang, môi trường cũng tốt nhất, dịch vụ đầy đủ, cuộc sống vô cùng tiện lợi – Lãnh Phong dừng xe trước một tòa nhà mới xây rồi đi vào trong.


Nghe Lãnh Phong nhắc tới khu căn hộ giáo viên, Bạch Nhạn đoán đó chính là nơi khiến Liễu Tinh đau lòng. Trước khi bước vào cửa, cô không nhịn được, ngoái đầu liếc về phía Tây thêm một chút.


Cái liếc mắt này lại khiến cô nhìn thấy hai người quen. Cô bất giác nheo mắt lại. Cũng chẳng có gì là lạ, bây giờ là cuối tháng Tám, trường học còn chưa chính thức khai giảng, những người ươm mầm cần mẫn vẫn có thời gian đi làm việc riêng.


Nhưng hình như tâm trạng các vị thợ ươm mầm không được sáng sủa cho lắm.


Lý Trạch Hạo mặt nặng như chì, cắm đầu đi về phía trước, Y Đồng Đồng bĩu môi, mặt cũng chẳng tươi hơn là bao. Điều thú vị là, hai anh chị lại không nắm tay nhau mà người trước kẻ sau, trông như thể người dưng nước lã.


- Thầy Lý đến xem nhà đấy à? – Đợi Lý Trạch Hạo đi đến trước mặt mình, Bạch Nhạn cười khúc khích rồi cất cao giọng chào hỏi.


Nghe thấy giọng nói quen tai, Lý Trạch Hạo sững người ngẩng đầu lên, gương mặt đang đanh lại thoắt đỏ bừng, ánh mắt láo liên. Y Đồng Đồng lẹ làng đi tới bên cạnh Lý Trạch Hạo, nhét tay mình vào lòng bàn tay anh ta rồi ưỡn thẳng người, khóe miệng cong lên, tỏ vẻ âu yếm không ai có thể chia cắt được.


- Em... cũng đến xem nhà à? – Lý Trạch Hạo vừa hỏi dứt câu thấy hớ, bởi anh đã đến nhà Bạch Nhạn, căn nhà rất to và sang trọng.


- Tôi đi cùng đồng nghiệp. À, chính là bác sĩ Lãnh đến cùng tôi hôm anh và Liễu Tinh cãi nhau đó.


Quả đúng là chọn đúng ấm nước sôi để nhấc lên, màu đỏ trên mặt Lý Trạch Hạo thoắt chuyển thành màu tím bầm, hận không thể tìm được cái lỗ nẻ nào mà chui xuống.


- Anh Hạo, em đói rồi, chúng ta tới nhà hàng Hàn Quốc ăn thịt nướng nhé, được không anh? – Trấn tĩnh hơn Lý Trạch Hạo, Y Đồng Đồng níu tay anh ta, yểu điệu uốn éo, mắt không thèm liếc Bạch Nhạn.


Mặt Lý Trạch Hạo cứng ngắc, không dám trả lời, nhưng cũng không từ chối.


Bạch Nhạn cảm thấy nực cười. Nhà Lý Trạch Hạo không dư dả gì, căn hộ đó cho dù giá có rẻ hơn chăng nữa, thêm tiền trang trí nội thất thì cũng là một con số không nhỏ. Cô biết rõ, lúc này Lý Trạch Hạo đang cố gắng tiết kiệm hết mức có thể. Đi ăn thịt nướng Hàn Quốc, không biết trong lòng anh ta xót xa đến mức nào! Nếu đổi lại là Liễu Tinh thì nhất định sẽ nói: "Ông xã, chúng ta về nhà tự nấu, sao phải cúng tiền cho bọn tư bản?"


Đáng tiếc là người đẹp Y không hiểu được nỗi lòng của thầy Lý.


- Thầy Lý, không biết bên khu căn hộ giáo viên của bọn anh có bán căn hộ loại nhỏ không, nếu có tôi cũng muốn đặt một căn – Bạch Nhạn cười nhạt.


- Chẳng phải em có nhà rồi sao? – Lý Trạch Hạo dè dặt hỏi, sợ Bạch Nhạn nói là đặt cho Liễu Tinh.


- Tôi ly hôn rồi – Giọng Bạch Nhạn thản nhiên như thể nói "mặt trời lên rồi"vậy.


Nhưng với Lý Trạch Hạo và Y Đồng Đồng, câu nói này không khác nào một quả bom ném xuống từ độ cao năm nghìn mét, khiến bọn họ tan xương nát thịt tung tóe.


Theo phản xạ, Lý Trạch Hạo liếc sang Y Đồng Đồng, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, hai mắt mở trừng trừng, đôi tay run rẩy đã tố cáo tâm trạng không bình tĩnh của cô ta.


- Bạch Nhạn? – Lãnh Phong đi một vòng bên trong, không thấy Bạch Nhạn đi vào nên vội quay ra.


- Em vào ngay đây! Tạm biệt thầy Lý! Nếu rảnh thì tới bệnh viện của tôi chơi nhé, nếu bạn gái anh có bệnh gì khó nói có thể tìm Liễu Tinh, đều là người quen cả, đi cửa sau, miễn phí.


Bạch Nhạn vẫy tay rồi chạy vào trong phòng kinh doanh.


Lý Trạch Hạo và Y Đồng Đồng như hai khúc gỗ im lặng di chuyển về phía trước. Tuy vẫn đang nắm tay nhau, nhưng mỗi người lại ôm trong lòng một tâm sự riêng.


Nói thế nào thì nói, làm thằng đàn ông bội bạc cũng không dễ.


Lý Trạch Hạo nhận định Y Đồng Đồng là tình yêu đích thực của đời mình nên cắn răng làm Trần Thế Mỹ thời hiện đại mà chia tay với Liễu Tinh – vị hôn thê đã đính hôn suốt mười bốn năm trời, dấy nên một làn sóng kinh trời trong trường học. Để chứng minh mình bị khuất phục bởi tiếng gọi của tình yêu chân chính chứ không phải là thay lòng đổi dạ, anh ta thể hiện tình cảm với Y Đồng Đồng ở khắp mọi nơi, phục tùng Y Đồng Đồng một cách tuyệt đối. Ngoài giờ lên lớp, hai người dính nhau như hình với bóng. Trước hoa dưới nguyệt, nâng chén trước đèn, họ thực sự sống cuộc sống của một đôi uyên ương và cũng thành công bịt được miệng dư luận. Trường học mà, dù sao cũng coi trọng năng lực chuyên môn, những chuyện riêng tư cá nhân thì không quá quan tâm.


Nhưng, sau hơn một tháng, trong lòng Lý Trạch Hạo đã cảm thấy có chút không thoải mái. Đầu tiên là về chiếc xe thể thao và căn hộ mà Y Đồng Đồng hiện đang ở. Trước kia anh ta tưởng bố mẹ Y Đồng Đồng yêu chiều con gái nên mua cho cô. Một lần, bố mẹ Y Đồng Đồng tới Tân Giang nên anh mời họ đi ăn cơm, lúc nói chuyện mới biết bố mẹ cô ta chỉ là công nhân bình thường, đã nghỉ ở nhà từ lâu. Để cho con gái đi học trường Mỹ thuật, thiếu chút nữa họ đã tiêu sạch tiền tiết kiệm trong nhà, bây giờ có tuổi rồi, chỉ trông chờ Y Đồng Đồng báo hiếu!


Khi đó, trong lòng Lý Trạch Hạo đã dậy sóng, tiễn bố mẹ Y Đồng Đồng về xong, anh mới hỏi cô, căn hộ và chiếc xe kia ở đâu ra?


Y Đồng Đồng ấp úng cả ngày trời, nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Lý Trạch Hạo nên đành phải khai thật.


Nghe xong, Lý Trạch Hạo như nổi điên, trái tim bị giày xéo bởi một cảm giác sỉ nhục chưa từng có. Anh bảo Y Đồng Đồng lập tức đem nhà và xe trả cho Khang Kiếm.


- Thế thì em ở đâu? Rúc vào ký túc giáo viên với anh, mấy người dùng chung một nhà vệ sinh chắc? – Y Đồng Đồng tức tối hỏi – Hơn nữa nhà ấy xe ấy em cũng chẳng đòi, đấy là anh ta bồi thường cho sự phụ bạc của anh ta.


- Bây giờ em là bạn gái anh nhưng lại ở căn nhà do người đàn ông khác tặng, mặt mũi anh phải giấu vào đâu bây giờ? – Lý Trạch Hạo vung tay lên, co thành nắm đấm, kích động như muốn đánh nhau.


- Thích giấu đâu thì giấu, dù sao thì trước khi anh có nhà, em sẽ không dọn đi đâu hết. – Y Đồng Đồng giận dỗi, không chịu nhượng bộ.


Lý Trạch Hạo tức tối đá cửa bỏ đi, đó là lần đầu tiên bọn họ hục hặc.


Sau đó, vẫn là Lý Trạch Hạo nhượng bộ trước, nếu không thì biết làm sao đây, lời chia tay anh ta không nỡ nói ra.


Nghỉ hè, Lý Trạch Hạo nhận lời với mấy vị phụ huynh mở lớp dạy thêm cho con em họ. Ngoài ra còn nhận dạy thêm ở lò luyện thi. Chỉ cần kiếm ra tiền, cứ tranh thủ được thời gian thì gần như việc gì anh ta cũng nhận.


Số tiền vất vả kiếm suốt một mùa hè không đủ cho Y Đồng Đồng đi Hải Nam một chuyến hay mua mấy bộ váy giao mùa. Y Đồng Đồng từ trước tới giờ tiêu tiền không tiếc tay, gần như thuộc tuýp người có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu. Sau khi ở bên Lý Trạch Hạo, cô ta cũng kiềm chế đi chút ít, nhưng đồ mỹ phẩm không thể dùng loại quá tệ, quần áo phải thay đổi theo mùa, dăm bảy bữa lại phải đi ăn nhà hàng một lần để thay đổi khẩu vị, thỉnh thoảng cũng phải lãng mạn đôi chút, mua bó hoa hay món quà nhỏ xinh gì đó.


Lý Trạch Hạo thật sự cảm thấy ngột ngạt đến mức khó thở.


Hôm khởi công xây dựng khu nhà ở dành cho giáo viên, trường học mở cuộc họp công bố danh sách những giáo viên đủ tiêu chuẩn vào ở khu nhà đó. Không ngoài dự tính của Lý Trạch Hạo, anh ta được phân cho một căn hộ 200m2, vị trí tầng cũng đẹp. Vì là giáo viên môn phụ, lại là người mới nên Y Đồng Đồng không được hưởng chế độ đó.


Tối hôm đó, hai người họ phấn khởi cả đêm không ngủ. Y Đồng Đồng thầm nhủ trong lòng: Mình đầu tư quả cổ phiếu tiềm năng này thật chuẩn xác.


Lý Trạch Hạo lại thận trọng đề xuất việc trả nhà, trả xe với Y Đồng Đồng, Y Đồng Đồng ôm cổ anh ta, không giận hờn, cũng không trả lời.


Trường học bắt đầu thu tiền, vấn đề cũng theo đó mà phát sinh.


- Tiền dành dụm suốt hai năm đi làm của anh đâu?


Khi biết được Lý Trạch Hạo chẳng dành dụm được đồng nào, Y Đồng Đồng sửng sốt.


Lý Trạch Hạo không dám nói tiền của anh ta trước kia gửi cùng một chỗ với Liễu Tinh, lúc chia tay anh ta không có mặt mũi nào mà đòi lại.


- Anh... tiêu hết rồi.


Y Đồng Đồng cuống lên:


- Vậy bây giờ phải làm sao? Nếu không để em bán căn hộ của em rồi ứng trước khoản này, có lẽ vẫn còn đủ để trang trí nội thất nữa!


- Không cần! – Lý Trạch Hạo thẳng thừng từ chối.


Y Đồng Đồng trợn mắt:


- Đã tới nước này rồi anh còn ra vẻ thanh cao cái nỗi gì!


Trong giọng nói mang theo vài phần mỉa mai.


Lý Trạch Hạo gắng gượng vác mặt dày đi tìm bố mẹ, bạn bè, nhờ người vay ngân hàng, miễn cưỡng gom đủ tiền nộp, nhưng Y Đồng Đồng không còn nở nụ cười với anh ta nữa.


Vì muốn lấy lòng Y Đồng Đồng, hôm nay Lý Trạch Hạo kéo cô tới xem nhà. Khu nhà vừa mới đổ móng, chỗ nào cũng ngổn ngang gạch đá xi măng, nhưng anh lại không kìm chế nổi mà tưởng tượng ra cách bày trí trong nhà.


- Đồng Đồng, em thích vẽ tranh, phòng phía Tây dành riêng em làm phòng vẽ nhé?


- Làm, làm – Y Đồng Đồng lườm anh ta – Anh lấy xi măng làm hay lấy gạch đá làm?


Lòng Lý Trạch Hạo chùng xuống, không nói gì.


Y Đồng Đồng vẫn chì chiết:


- Anh bây giờ đã nợ ngập cổ rồi, tiền trang trí này anh định vay ai nữa? Mấy cái đồng lương còm của anh, vừa trả nợ vừa phải sống, lại còn trang trí, đúng là nói chuyện trên trời.


- Anh sẽ nghĩ cách. – Lý Trạch Hạo lạnh lùng nói.


- Anh tưởng việc giống như giải toán, cứ cố nghĩ là sẽ ra sao? Em muốn ổn định một lần thôi, cứ tạm bợ thì em không dọn về đâu.


Lý Trạch Hạo há hốc mồm, phẩy tay:


- Không dọn thì thôi, chả ai bắt em phải dọn cả.


Nói xong, mặt lạnh tanh quay người bỏ đi.


Không ngờ anh ta lại nói như vậy, Y Đồng Đồng tủi thân mặt xị ra.


Đúng là gặp ma, màn giận dỗi này lại bị Bạch Nhạn bắt gặp.


Y Đồng Đồng tức lắm, nhưng bây giờ cô ta không để ý tới chuyện đó. Trong đầu cô ta lúc này chỉ còn tin tức "Khang Kiếm đã ly hôn"mà thôi.


Tại sao anh ấy lại ly hôn?


Họ đi ra ngoài đường. Lý Trạch Hạo buông tay cô ra rồi dắt chiếc xe máy đang đậu bên đường lại, thấy vẻ mặt bần thần của cô liền tức tối gầm lên:


- Em có về hay không?


- Em không điếc, anh không cần phải hét lên như thế. Đúng là đồ nhà quê.


Y Đồng Đồng cũng gào lại.


Lý Trạch Hạo cắn môi rồi bỗng nhảy phắt lên xe, rồ máy phóng vụt đi.


- Khốn kiếp, anh quay lại đây ngay cho tôi!


Y Đồng Đồng ngẩn ngơ, nơi này không quán không xá, anh ta vứt cô lại, chẳng lẽ muốn cô đi bộ về?


Lý Trạch Hạo như không nghe thấy gì, phóng càng lúc càng nhanh.


Y Đồng Đồng đứng bên đường tức tối giậm chân, muốn khóc mà không có nước mắt.


- Đây chẳng phải là cô giáo Y sao?


Một chiếc xe hơi màu đen phóng vụt qua người cô rồi từ từ quay lại, cửa xe mở ra, cái đầu bóng lưỡng của Hoa Hưng thò ra ngoài.


- Ông chủ Hoa, đúng lúc quá... A...


Nụ cười mừng rỡ của Y Đồng Đồng đông cứng lại trên môi, cô bịt miệng, nhìn một đôi mắt lạnh lùng khác đang trên xe bằng vẻ mặt không dám tin.


Thật lòng mà nói, giờ phút này Y Đồng Đồng không muốn gặp Khang Kiếm. Bị vứt lại bên đường đầy gió bụi, tóc bị gió thổi bay tán loạn, mặt mũi vẫn còn đỏ phừng phừng vì tức Lý Trạch Hạo, vừa mới đi từ công trường ra, giầy và gấu quần dính đầy bùn, thảm hại biết bao. Trước đây, bất kể là lúc nào, trước mặt Khang Kiếm, cô đều giữ hình ảnh hoàn mỹ nhất.


Cô không muốn mất mặt trước mặt Khang Kiếm, cô muốn nở nụ cười rạng rỡ, xinh đẹp như hoa, tình cờ gặp gỡ anh trong một ngày trời trong gió mát, chứ không phải là vào lúc này.


Theo trực giác, Y Đồng Đồng muốn trốn tránh, nhưng ở con đường chẳng mọc nổi một ngọn cỏ dại này thì biết trốn vào đâu? Cô ta cắn răng, muối mặt đưa tay lên cào lại tóc, cô nặn ra một nụ cười tao nhã kiểu thục nữ:


- Khang Kiếm, anh... anh đến thị sát công trường à?


Khang Kiếm đúng là bị Hoa Hưng kéo đi để kiểm tra tình hình khu trung tâm thương mại. Trung tâm thương mại do tập đoàn Hoa Hưng trúng thầu, nhưng ông ta chỉ là nhà thầu chính, các công đoạn khác lại phát thầu ra ngoài, tiền thầu đã nhận, các nhà thầu phụ đã lục tục khởi công. Hoa Hưng kiếm được không ít nên rất biết ơn Khang Kiếm. Con người này có một điểm tốt, đó là rất có chừng mực. Ông ta biết lúc này là thời kỳ mấu chốt cho việc ứng cử chức thị trưởng xây dựng của Khang Kiếm, công trình không thể làm qua quýt được. Tiền phải kiếm nhưng chất lượng và tiến độ công trình vẫn phải đảm bảo. Ông ta thực sự coi đây là công việc quan trọng bậc nhất, tiến hành có chút hiệu quả liền kéo Khang Kiếm đến để báo công.


Chiều nay lãnh đạo Sở Xây dựng tới Tân Giang kiểm tra công việc, Khang Kiếm có một báo cáo cần phát biểu. Anh định buổi sáng sẽ xem xét bài phát biểu mà Giản Đơn soạn nên không muốn đi ra ngoài. Nhưng Hoa Hưng nói mãi, chẳng còn cách nào khác, anh đành ôm theo xấp tài liệu lên xe cùng ông ta.


Tham quan công trình xong, xét về tổng thể, anh rất hài lòng. Thấy thời gian không còn sớm, anh bèn giục Hoa Hưng đưa anh về văn phòng. Ở trên xe, anh tranh thủ thời gian phác vài ý trên bài phát biểu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Cứ để nó mưa đi!

Cứ để nó mưa đi!

"Có những người cảm mến nhau vì ánh mắt, yêu thương nhau vì nụ cười, nhưng

23-06-2016
Cô nàng mạnh mẽ

Cô nàng mạnh mẽ

Thôi thì từ nay nàng ở nhà cho nó lành, chỉ cần nàng mạnh mẽ với mỗi tôi là đủ

25-06-2016
Sai lầm của quạ

Sai lầm của quạ

Từ trên mỏm núi cao có con đại bàng lao xuống cắp một con cừu non bay đi. Một chú

24-06-2016
Con cá sông yêu thương

Con cá sông yêu thương

Anh Hai kể Trung nghe chuyện nhà trong làn khói bếp nghi ngút của nồi bánh tét đêm

24-06-2016