Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi

Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 123 đánh giá )

Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi - Chương 3 - Sóng ở đáy sông

↓↓

- Vâng, thưa sếp. – Bạch Nhạn cười khanh khách lại chạy lên lầu.

bạn đang xem “Hoa hồng giấy - Lâm Địch Nhi” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tắm táp xong xuống lầu, Khang Kiếm cũng vừa tắm xong ở nhà tắm tầng dưới. Bạch Nhạn bê đĩa nho rửa sạch, ngồi trên sofa bật tivi.


Khang Kiếm lưỡng lự một lát, đi tới ngồi xuống bên cạnh cô.


- Hôm nay sếp không phải lo việc nước à? – Bạch Nhạn chớp chớp mắt.


- Hôm nay thiên hạ vô sự. – Khang Kiếm ngắt một quả nho bỏ vào miệng.


- Vậy cùng xem tivi với em. – Bạch Nhạn nhích sang, ôm cánh tay anh, ngả đầu lên vai anh.


- Bạch Nhạn, em dọn dẹp phòng ngủ cho khách đi nhé, thứ Hai tuần sau... mẹ anh tới ở một thời gian.


Bạch Nhạn sững người, vội ngồi thẳng dậy.


Thứ Hai tuần sau? Vậy chẳng phải... chính là gia đình sum vầy sao?


- Vậy gọi điện cho bố anh bảo ông cùng tới luôn?


Giọng Khang Kiếm bỗng lạnh hẳn đi:


- Ông ấy bận.


- Này, sếp ơi, em hơi căng thẳng!


- Căng thẳng cái gì?


- Con dâu xấu phải gặp mẹ chồng mà! Sếp à, mẹ anh thế nào?


- Không đẹp bằng mẹ em. – Khang Kiếm liếc Bạch Nhạn, trong mắt thoáng một tia căm hận, lạnh lẽo.


- Người như mẹ em trên đời này chẳng có mấy. – Bạch Nhạn cười nhạt.


- Em đắc ý lắm sao?


Bạch Nhạn quay đầu sang, đưa tay vén tóc anh:


- Sếp học đại học ở Tứ Xuyên đấy à?


- ... ...


- Nghe nói thuật chuyển sắc mặt ở đó rất lợi hại.


Khang Kiếm thiếu điều không thở nổi.


- Bạch Nhạn...


Anh nghiến răng nghiến lợi.


Bạch Nhạn cười khúc khích:


- Sếp à, em với mẹ em, cái cắt đứt được là cuống rốn, cái không cắt đứt được là tình máu mủ.


Cô nói như đang kể, trong mắt toát lên vẻ bất đắc dĩ và nét u buồn, nhưng cô quay mặt đi, Khang Kiếm không nhìn thấy.


Vẻ cứng ngắc trên khuôn mặt Khang Kiếm dần thả lỏng.


Tivi đang phát bản tin buổi tối, phát thanh viên mặt mày nghiêm trang nói GDP tỉnh nào đó tăng trưởng bao nhiêu, sản lượng lương thực tỉnh nào đó có triển vọng đạt được bao nhiêu vạn tấn, Bạch Nhạn không nhịn được ngáp một cái:


- Sếp à, mình nói chuyện đi.


Cô hích Khang Kiếm đang chăm chú nhìn vào màn hình.


- Nói chuyện gì?


- Tối mai anh có về nhà ăn cơm không?


- Anh... tối mai anh có hẹn với một người bạn. – Ánh mắt Khang Kiếm không tập trung vào màn hình nữa mà nhìn vào Bạch Nhạn.


- Vâng. – Bạch Nhạn lại ngáp.


- Em... không tò mò xem là bạn thế nào sao? – Lông mày Khang Kiếm bất giác xoăn tít lại.


- Anh thì có thể có bạn như thế nào? Lục Địch Phi? Nếu không thì lại là ông trưởng ban này, ông chánh sở nọ, đầu như sân bay, bụng như đỉnh núi.


- Anh không thể có bạn khác giới hay sao?


- Có, nghề của anh, cùng tầng lớp với anh, toàn người đáng tuổi dì anh hoặc mẹ anh, cạnh tranh với đàn ông, chẳng kém cạnh gì cánh mày râu.


Vẻ tự tin của Khang Kiếm xẹp xuống:


- Em cho rằng bên cạnh anh không có phụ nữ trẻ trung xinh đẹp?


- Có thì đã sao? – Bạch Nhạn buồn ngủ tới mức hai mắt díp chặt, gối đầu lên tay anh. – Trên mạng đều nói lấy chồng phải lấy công chức nhà nước, công chức nhà nước chịu nhiều áp lực, môi trường tương đối tốt, có học lực, có lý trí, cuộc hôn nhân như thế mang lại cho người ta cảm giác an toàn. Anh là sếp của công chức nhà nước, tố chất lại càng cao, em tin tưởng sếp vô điều kiện. Hơn nữa em cũng có lòng tin với bản thân mình, em chấm nhân phẩm của sếp nên mới cưới, nếu không còn lâu em mới phải để mình chịu thiệt như thế này. Thực ra sếp mới phải lo lắng về em, bệnh viện là nơi như thế nào? Giai xinh gái đẹp, nho nhã lịch thiệp, phong độ ngời ngời, có môi trường, có thời gian để tạo ra các vụ scandal, nhưng trong lòng em có sếp, dù nơi đó là vũng bùn, em vẫn có thể nở hoa sen, hi hi, nói hơi quá, nhưng là sự thật.


Khang Kiếm bỗng lạnh run lên, từng sợi tóc gáy dựng đứng, như thể ở một góc khuất không ai nhìn thấy, có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm qua đây, xuyên qua áo anh, da anh, xuyên thẳng vào linh hồn trần trụi của anh.


- Sếp nóng lắm sao? – Bạch Nhạn sờ bàn tay đẫm mồ hôi của anh.


- Hơi... hơi hơi.


- Vậy sếp bật nhỏ điều hòa đi một chút, em ngủ trước đây.


Cô dụi mắt đứng dậy, hôn má Khang Kiếm, mơ màng đi lên trên lầu.


- Cẩn thận. – Khang Kiếm cẩn thận đỡ Bạch Nhạn đang suýt chút nữa va vào lan can. – Đi từng bậc một thôi, đừng vội.


Anh ôm eo cô.


- Sếp nhà em thật chu đáo. – Bạch Nhạn nhắm mắt lại, dựa vào người anh.


Khóe miệng Khang Kiếm không ngừng co giật.


- Chúc sếp ngủ ngon.


Trước cửa phòng ngủ, Bạch Nhạn vẫy tay, đóng cửa.


Khang Kiếm nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt, cắn môi, bỗng thèm hút thuốc, anh chạy thình thịch xuống lầu.


Đêm khuya yên tĩnh, ngoài trời gió nổi, thổi vào người mát lạnh. Anh châm thuốc, rít mạnh mấy hơi, nghĩ tới bà xã đang nằm trong phòng ngủ. Rõ ràng là khôn khéo ranh mãnh, tại sao từ trước tới giờ cô chưa từng hoài nghi về mối quan hệ của bọn họ?


Anh đã chuẩn bị vài câu trả lời để trả lời cô, tại sao lại ở riêng? Tại sao đối với cô lúc nóng lúc lạnh?


Đôi khi anh cảm thấy mình rất kỳ quặc, nhưng cô lại thích ứng nhanh hơn anh rất nhiều, gần như là lấy làm vui vẻ.


Cô trêu chọc, cô nũng nịu, cô cười cợt, như mưa hoa ngày xuân, lại như chiếc kim trong gối, lúc cười nói cũng có thể biến vũ khí thành tơ lụa. Còn anh như ngắm hoa trong sương mù, hoa còn chưa thấy đã lạc đường trong sương.


Bạch Nhạn như vậy, không phải là điều anh mong muốn. Anh muốn cô yêu anh sâu sắc, si mê anh, sùng bái anh, phục tùng anh vô điều kiện, giống như cô là con diều bay trên trời, nhưng dây diều lại nằm trong tay anh, vĩnh viễn không vượt ra khỏi lòng bàn tay.


Nhưng bây giờ, hình như vai trò đã âm thầm đảo ngược.


Vấn đề là ở chỗ nào? Rõ ràng mỗi bước đi đều không sai lầm.


Càng nghĩ càng không lí giải nổi.


Khang Kiếm lại có một đêm trằn trọc mất ngủ, trong phòng điều hòa để rất thấp. Buổi sáng ngủ dậy, đầu váng mắt hoa, mũi nghẹt, mi mắt giật giật không ngừng, tim đập thình thịch hỗn loạn.


Hôm nay sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ? Khang Kiếm duy tâm vỗ mắt, tâm tình phiền muộn.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly là một truyện ngôn tình võng du mình giới thiệu cho bạn nào

23-07-2016 4 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Giới thiệu: - Sống lại trong một gia đình giàu có, có chồng cực kì đẹp trai. Nhưng

14-07-2016 253 chương
Rau sạch

Rau sạch

(khotruyenhay.gq) Vậy là cô ấy đang ngồi trước mặt chị. Sau hàng chục cuộc điện

29-06-2016
Tháng ngày đã mất

Tháng ngày đã mất

Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt

23-06-2016
Thị trấn bốc cháy

Thị trấn bốc cháy

Nguyễn bảo, dạo sau này tao ít về quê, nhưng chẳng biết làm sao nữa. Về quê thì lại

26-06-2016
Lối thoát

Lối thoát

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc,

30-06-2016
Con tàu chở tình yêu

Con tàu chở tình yêu

Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia

23-06-2016
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016
Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lúc hoa Bỉ Ngạn nở thì không thấy lá, khi có lá thì không thấy hoa, cùng một cành

29-06-2016
Những nỗi đau là gió

Những nỗi đau là gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hay gã

25-06-2016

Ring ring