Snack's 1967
Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 154
5 sao 5 / 5 ( 31 đánh giá )

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba - Chương 124

↓↓
“Sự việc thế nào rồi?”. Thẩm Thiên Phàm và Diệp Cẩn đang phơi nắng trong sân.

bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ngươi nói đi”. Tần Thiếu Vũ để Thẩm Thiên Phong lại trong sân, tự vào nhà tìm Thẩm Thiên Lăng.

“Chíp!”. Cục Bông đang ngồi trên giường chơi mấy viên đá quý, thấy Tần Thiếu Vũ vào thì ngẩng đầu lên chào.

“Về nhanh vậy?”. Thẩm Thiên Lăng ngồi dậy.

“Đã nói ngươi không cần lo lắng mà”. Tần Thiếu Vũ đỡ hắn. “Ngày mai chúng ta sẽ khởi hành”

“Hoàng thượng dễ dàng đáp ứng như vậy ư?”. Thẩm Thiên Lăng bất ngờ.

“Ừ”. Tần Thiếu Vũ nhéo mặt hắn, nghiêm túc nói. “Trừ phi hắn không muốn tiếp tục làm Hoàng đế, bằng không sao lại dám đụng tới Lăng nhi của ta, vừa biết phun lửa vừa biết gọi mưa, còn mọc đuôi xù vào buổi tối”

Thẩm Thiên Lăng: …

Ta rõ ràng đang hỏi nghiêm túc!

“Không đùa nữa”. Tần Thiếu Vũ hôn nhẹ hắn. “Hoàng thượng đáp ứng để ta mang ngươi đi, nhưng có điều kiện”

“Điều kiện gì?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Đoán xem”. Tần Thiếu Vũ nói. “Hoặc cho ta sờ bụng”

Thẩm Thiên Lăng chủ động kéo áo ra.

Đoán rất tốn thời gian biết không! Mau nói cho ta biết câu trả lời!

Tần Thiếu Vũ bật cười. “Hoàng thượng muốn Thiên Phong dẫn binh đi Tây Bắc”

“Tây Bắc?”. Thẩm Thiên Lăng bất ngờ.

“Ừ”. Tần Thiếu Vũ gật đầu. “Hồi còn trẻ Thiên Phong đánh giặc ở Tây Bắc, võ công lại giỏi, Sở Uyên muốn dùng hắn cũng có lý”

“Nhưng năm đó đại ca ta xảy ra chuyện ở Tây Bắc”. Thẩm Thiên Lăng nhỏ giọng nói. “Hơn nữa nếu hắn đi rồi, Diệp đại ca sẽ không vui”

“Chúng ta không quản được người khác”. Tần Thiếu Vũ nhéo mặt hắn. “Thiên Phong và Diệp Cẩn không phải trẻ con, đương nhiên sẽ biết tính toán”

“Hoàng thượng thật đáng ghét!”. Thẩm Thiên Lăng lẩm bẩm.

“Không sai”. Tần Thiếu Vũ gật đầu. “Cho nên chúng ta phải cách hắn xa một chút”

“Không biết đại ca có đáp ứng không”. Thẩm Thiên Lăng rất lo lắng.

“Thiên Phong có đáp ứng hay không thì phải xem Diệp Cẩn”. Tần Thiếu Vũ nói. “Nhưng tám chín phần là bọn họ sẽ cùng nhau đi Tây Bắc”

“Cùng nhau?”. Thẩm Thiên Lăng suy nghĩ một chút. “Vậy cũng tốt”. Cùng nhau chinh chiến, loại chuyện này nghe rất có cảm xúc!

“Lần này Sở Uyên có lời”. Tần Thiếu Vũ nói. “Không những có người đánh giặc cho hắn, còn mang theo một đại phu”

Không sai, hơn nữa còn là thần y!

Thẩm Thiên Lăng gật đầu phụ hoạ.

Mặc dù là một thần y tính tình không tốt lắm.

“Đi Tây Bắc?”. Sát vách, Diệp Cẩn trợn to mắt. “Ngươi đáp ứng rồi ư?”

“Vẫn chưa”. Thẩm Thiên Phong nhìn hắn. “Ta muốn nghe ý kiến của ngươi”. Nói một cách công bằng, trận chiến này nếu đáp ứng thì dù là với quốc gia hay với Thẩm gia, đều xem như chuyện tốt. Nhưng trước khi đáp ứng vẫn muốn hỏi ý kiến Diệp Cẩn.

“Nếu ta không đáp ứng thì sao?”. Diệp Cẩn nhìn trời.

“Ta sẽ đi tạ tội với Hoàng thượng”. Thẩm Thiên Phong nói.

“Đắc tội hắn không tốt cho ngươi”. Diệp Cẩn đứng dậy về phòng.

“Nhưng ngươi không muốn ta đi”. Thẩm Thiên Phong theo vào. “Ta nói rồi, từ nay về sau sẽ không khiến ngươi thất vọng nữa”

Diệp Cẩn im lặng nhìn sàn nhà.

“Ngày mai ta sẽ tìm Hoàng thượng”. Thẩm Thiên Phong nói. “Sau đó chúng ta cùng với Lăng nhi đi Nam Hải được không?”

“Người ta đi Nam Hải tìm sư phụ, ta và ngươi đi theo làm gì?”. Diệp Cẩn quay đầu nhìn Thẩm Thiên Phong. “Quỷ Thủ tiền bối cũng không hẳn là muốn gặp ngươi”

“… Ta mang ngươi về Nhật Nguyệt sơn trang nhé?”. Thẩm Thiên Phong thử hỏi.

“Nằm mơ đi!”. Diệp Cẩn từ chối dứt khoát.

“Vậy ngươi muốn đi đâu?”. Thẩm Thiên Phong hỏi. “Ta sẽ đi với ngươi”

“Tây Bắc thì sao?”. Diệp Cẩn hỏi.

Thẩm Thiên Phong bất ngờ. “Ngươi để ta đi ư?”

“Ngươi đi bàn điều kiện với hắn”. Diệp Cẩn nói. “Nếu thắng trận, bảo hắn cả đời đừng dây dưa với ta nữa”

“Được”. Thẩm Thiên Phong gật đầu.

“Còn cho phép ta có thể đến Ngự dược phòng bất cứ lúc nào”. Diệp Cẩn suy nghĩ một chút. “Còn phải đem tất cả các ngọn núi xung quanh Quỳnh Hoa cốc cho ta”

“Muốn dược liệu quý hiếm cũng được, muốn núi cũng được, ta đều có thể cho ngươi”. Thẩm Thiên Phong nói. “Cần gì phải qua tay người khác”

“Chiếm tiện nghi không hiểu sao?”. Diệp Cẩn trừng hắn. “Có thể lấy không, vì sao phải tốn tiền? Hay ngươi chờ ta liệt kê ra, chỉ cần ba điều kiện là đi đánh giặc, như vậy quá lời cho hắn rồi. Lão tử muốn kiếm tất cả vốn trở về!”

Đáy mắt Thẩm Thiên Phong có chút ý cười. “Được, ta chờ ngươi liệt kê”

Vì vậy đêm nay Thẩm Thiên Phong ở trong phòng Diệp Cẩn tới quá nửa đêm, điều mà từ trước đến giờ chưa từng có. Cục Bông ngồi trong ngực ám vệ, cực kì tưởng nhớ cái ổ vải bông ấm áp phủ kín đá quý của mình.

Hoa Đường đi ngang qua sân.

“Chíp!”. Cục Bông lập tức nhảy xuống!

Hoa Đường: …

Cục Bông ra sức dùng đôi mắt hạt đậu nhìn nàng – không muốn ngủ nóc nhà!

Hoa Đường: …

Cục Bông ngoan ngoãn cuộn thành một khối.

Hoa Đường không thể làm gì khác hơn là ôm nó về phòng.

Cục Bông hạnh phúc nheo mắt lại, dùng đầu cọ cọ thứ mềm nhũn.

Sáng hôm sau, Thẩm Thiên Phong một mình đến Chu gia.

“Sớm vậy sao?”. Sở Uyên nói. “Suy tính thế nào?”

“Ta đáp ứng đến Tây Bắc”. Thẩm Thiên Phong nói. “Nhưng có điều kiện”

“Khó thấy ngươi cũng bàn điều kiện với ta”. Sở Uyên bật cười. “Còn tưởng chỉ có Tần Thiếu Vũ mới làm”

“Cũng không tính là ta”. Thẩm Thiên Phong nói. “Là tiểu Cẩn”

“Hắn nhờ ngươi truyền lời cho ta ư?”. Sở Uyên vui vẻ.

“Để ta đi chinh chiến cũng được, trừ phi Hoàng thượng sau này không được tìm hắn nữa”. Thẩm Thiên Phong nói. “Đây là nguyên văn”

Sở Uyên nghe vậy thất vọng. “Hắn ghét trẫm như vậy sao?”

“Cũng không đến nỗi, đại khái là hơi trẻ con”. Thẩm Thiên Phong nói. “Nếu không cũng không đáp ứng cho ta đi Tây Bắc”. Dù sao trong chuyện này Sở Uyên mới là người được lợi nhiều nhất.

“Ngươi và hắn quan hệ rất tốt ư?”. Sở Uyên bất ngờ.

Thẩm Thiên Phong gật đầu.

“Thôi đi, ta tạm thời đáp ứng điều kiện này”. Sở Uyên nói. “Đợi chiến tranh kết thúc, ta sẽ nói chuyện với hắn”

“Không chỉ có một điều kiện này”. Thẩm Thiên Phong nói.

“Còn nữa sao?”. Sở Uyên cau mày.

“Còn rất nhiều”. Thẩm Thiên Phong lấy trong ngực ra giấy Tuyên Thành, mở thành một đống lớn, trên đó viết chi chít chữ.

Sở Uyên: …

Thẩm Thiên Phong đưa giấy cho hắn. “Tiểu Cẩn viết tới nửa đêm”

Sở Uyên dở khóc dở cười nhận lấy, đặt lên bàn nhìn, vẻ mặt càng ngày càng khó diễn tả. “Muốn Tuyết Liên, Hồng Hoa thì chưa tính, đòi tiền cũng bình thường, tại sao muốn trẫm hạ chỉ cho Vương Phát Tài bán bánh chẻo ở Quỳnh Hoa trấn phải bỏ thêm nhiều thịt băm, không bỏ hành?”

Thẩm Thiên Phong nói. “Vì hắn thích ăn như vậy”

Sở Uyên quả thật không biết dùng tâm trạng gì đối mặt với tờ giấy này.

“Hoàng thượng?”. Thấy Sở Uyên hồi lâu không nói gì, Thẩm Thiên Phong không thể làm gì khác hơn ngoài kêu hắn một tiếng.

“Trẫm đáp ứng”. Sở Uyên gấp giấy lại cất kĩ. “Ngươi nói cho tiểu Cẩn, sau khi chiến tranh kết thúc, những điều kiện liệt kê ở đây ta sẽ thực hiện cho hắn”

“Đa tạ”. Thẩm Thiên Phong cười cười. “Sau khi tiểu Cẩn biết, nhất định rất vui”

“Mấy ngày nữa Đoạn Bạch Nguyệt sẽ về Tây Nam, trẫm cũng trở lại kinh thành”. Sở Uyên nói. “Ngươi theo trẫm cùng đi”

“Ta có thể đi Tây Bắc trước không?”. Thẩm Thiên Phong hỏi.

“Vì sao?”. Sở Uyên cau mày.

Thẩm Thiên Phong nói. “Vì tiểu Cẩn muốn đi Tây Bắc với ta”

“Hắn cũng muốn đi ư?”. Sở Uyên giật mình.

Thẩm Thiên Phong gật đầu.

“Đao kiếm không có mắt, võ công hắn cũng không tốt, chạy ra chiến trường làm gì?”. Sở Uyên bất mãn.

“Ta sẽ bảo vệ hắn”. Thẩm Thiên Phong nói. “Điểm này Hoàng thượng cứ yên tâm”

“Các ngươi…?”. Trong mắt Sở Uyên hơi hoài nghi.

Thẩm Thiên Phong cười cười, cũng không trả lời.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Một kẻ hợm hĩnh

Một kẻ hợm hĩnh

Anh Gà Trống bay lên đậu trên hàng rào rồi rướn cao đầu lên trời. – Anh đang

24-06-2016
Vĩnh biệt Dạ Thủy

Vĩnh biệt Dạ Thủy

Tôi luôn đứng nhìn em từ phía sau, nhìn em đi cùng bạn trai của em, nhìn em cười bên anh

23-06-2016
Cafe buồn

Cafe buồn

Em thiệt tình không biết mình sai chỗ nào? Hay có gì không làm cổ vừa lòng mà cổ nở

24-06-2016
Quà của tình yêu

Quà của tình yêu

Có tiếng chuông reo. Trâm vội đi ra cửa lòng thấp thỏm: "Liệu có phải bố con Tũn về

01-07-2016
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016
Tao thích có tờ rym

Tao thích có tờ rym

"Sao mày đứng tè thế? " Con bé tròn xoe mắt lên hỏi. "Tao có tờ rym thì tao phải đứng

27-06-2016
Xóm trọ

Xóm trọ

Thụy và Tuấn yêu nhau được một năm. Mong manh và hờ hững, đôi khi Thụy tự hỏi

01-07-2016