
Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 154


bạn đang xem “Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Trị giá vũ lực của Diệp Cẩn không cùng cấp bậc với Thẩm Thiên Phong, đẩy không ra, đánh không lại, trong ngực tuy có một lọ độc dược nhưng người trúng độc sau này biết đâu sẽ không cương nổi, chuyện này… Diệp Cẩn căm giận nhắm mắt, chuẩn bị cắn lưỡi tự sát.
“Tiểu Cẩn”. Sau khi hôn xong, Thẩm Thiên Phong kề vào tai hắn nói nhỏ. “Cho ta thêm một cơ hội nữa được không?”
Diệp Cẩn vươn tay đẩy hắn ra, lỗ tai sắp bốc cháy.
Đừng tuỳ tiện đưa lưỡi vào miệng người khác chứ, thật biến thái!
“Sau này ta sẽ đối xử tốt với ngươi”. Thẩm Thiên Phong nói.
“Vô nghĩa, dù lão tử có cho ngươi cơ hội hay không thì sau này ngươi đều phải đối xử tốt với lão tử!”. Diệp Cẩn trừng hắn, cực kì khí phách!
Thẩm Thiên Phong ôm hắn vào lòng, cánh tay siết chặt.
“Chíp!”. Sau khi ăn no, Cục Bông thoả mãn xoay người tìm Diệp Cẩn, lại đúng lúc nhìn thấy bọn họ đang ôm nhau, vì vậy sợ ngây người!
Hình ảnh này dường như rất quen!
Thật đáng lo!
“Ngày mai ta sẽ đi với ngươi”. Một lát sau, Diệp Cẩn buồn bực nói.
“Ngươi?”. Thẩm Thiên Phong lắc đầu. “Không cần, ta sẽ xử lý tốt”
“Lỡ hắn làm khó dễ ngươi thì sao?”. Diệp Cẩn nhìn sàn nhà hừ lạnh.
“Không đâu”. Thẩm Thiên Phong nói. “Huống hồ ngươi không quen Hoàng thượng, đi cũng không giúp được gì”
“Ai nói lão tử không quen hắn?”. Diệp Cẩn tránh ra, tự rót một chén trà.
“Ngươi quen Hoàng thượng ư?”. Thẩm Thiên Phong nghe vậy hơi giật mình.
“Ừ”. Diệp Cẩn nhìn trời.
“Lúc trước chưa từng nghe ngươi nói”. Thẩm Thiên Phong nói.
“Lúc trước ngươi không hỏi”. Diệp Cẩn kiêu ngạo. Hơn nữa dù hỏi ta cũng chưa chắc sẽ nói! Ngươi chẳng là gì của ta cả!
“Chíp!”. Cục Bông dùng ánh mắt mong đợi nhìn Diệp Cẩn, đồng thời cực kì hi vọng hắn đuổi Thẩm Thiên Phong ra ngoài! Nếu cứ như vậy, tối nay mình nhất định không thể ngủ yên! Bị làm ồn không thể ngủ được, chuyện này đối với một tiểu phượng hoàng đang phát dục mà nói thì quả thật tàn nhẫn!
Nhưng hiện thực rất nhanh đã đánh nát giấc mộng của Cục Bông, bởi vì một khắc sau, Thẩm Thiên Phong cúi đầu hôn nhẹ lên trán Diệp Cẩn.
Tiểu phượng hoàng biết rõ cuộc đời làm chim thật tối tăm, vì vậy ủ rũ nhảy xuống bàn, lắc lư chen qua khe cửa ra ngoài.
“Nó bị sao vậy?”. Sau khi Thẩm Thiên Lăng nhìn thấy thì hơi bối rối.
“Không biết”. Tần Thiếu Vũ không hề quan tâm đến con trai.
Cục Bông yên lặng ngồi trong góc tường, dùng móng vuốt đá đá hoa dại, bắt đầu nghiêm túc tự hỏi vấn đề nghiêm trọng rằng buổi tối phải ngủ ở đâu.
Cho nên mới nói con đường trưởng thành của Thiếu cung chủ đầy gian khổ và chông gai mà không ai biết!
“Chúng ta vào nhà thôi”. Tần Thiếu Vũ ôm lấy Thẩm Thiên Lăng. “Lát nữa trời trời tối sẽ nổi gió”
Thẩm tiểu thụ phát ra tiếng thở dài từ sâu trong đáy lòng.
“Sao vậy?”. Tần Thiếu Vũ bị chọc cười.
“Hiện tại giống y như trong sách”. Thẩm Thiên Lăng ôm cổ hắn. “Ngay cả gió cũng thổi bay”
“Tạm thời mà thôi”. Tần Thiếu Vũ cởi áo choàng của Thẩm Thiên Lăng ra. “Đợi độc trong cơ thể giải hết rồi, ta sẽ dẫn ngươi đi Hàn Xuyên ở phía bắc ngắm tuyết rơi. Hàng trăm hạt tuyết không ngừng rơi xuống từ trên bầu trời, là cảnh đẹp mà phía Nam không nhìn thấy được”
“Ừ”. Thẩm Thiên Lăng chui vào trong chăn, lười biếng ngáp một cái.
Tần Thiếu Vũ tựa ở bên giường, đắp kín chăn cho hắn.
“Ngày mai ngươi và đại ca đi gặp Hoàng thượng sẽ không có chuyện gì chứ?”. Sau một lát, Thẩm Thiên Lăng quay đầu nhìn Tần Thiếu Vũ.
“Có thể có chuyện gì?”. Tần Thiếu Vũ nhéo mặt Thẩm Thiên Lăng. “Chỉ báo một tiếng cho hắn biết mà thôi, chẳng lẽ hắn còn ép buộc ta?”
“Nói thì nói vậy, nhưng dù sao cũng là kháng chỉ”. Thẩm Thiên Lăng vẫn lo lắng.
“Kháng chỉ thì sao?”. Tần Thiếu Vũ nhìn Thẩm Thiên Lăng. “Nếu hắn đáp ứng để ta đi, tương lai ta còn nhớ tới ơn nghĩa này. Nếu hắn cố ý làm khó dễ, chẳng qua là một Hoàng đế trẻ tuổi chưa đủ lông đủ cánh thôi, nghĩ ta sợ hắn sao?”
Thẩm Thiên Lăng sợ hết hồn. “Ngươi có ý gì?”
“Nếu như hắn muốn an ổn làm Hoàng đế, tốt nhất hãy cầu khẩn cho ngươi không có việc gì”. Đáy mắt Tần Thiếu Vũ lạnh lùng. “Nếu cố ý ngăn cản, ta sẽ làm thịt hắn”
WTF! Thẩm Thiên Lăng khẩn trương bịt miệng Tần Thiếu Vũ!
Thiếu hiệp ngươi có nhớ mình đang ở xã hội phong kiến không? Đừng ăn nói phóng túng như thế chứ!
Đó là Hoàng thượng, không thể tuỳ tiện làm thịt!
“Ngủ đi”. Tần Thiếu Vũ nhét tay Thẩm Thiên Lăng vào trong chăn.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi sẽ không mưu phản, đúng không?”. Thẩm tiểu thụ lo lắng hỏi.
“Ai thèm ngôi vị Hoàng đế của hắn”. Tần Thiếu Vũ bật cười. “Ta chỉ muốn nhanh chóng chữa khỏi cho ngươi, sau đó mang về Truy Ảnh cung thành thân để tránh cho nhiều người nhớ thương nữa”
“Mặc kệ thế nào, ngày mai ngươi nhất định phải bình tĩnh!”. Thẩm Thiên Lăng nghiêm túc nắm tay nam nhân của hắn.
“Ta có chừng mực”. Tần Thiếu Vũ ấn lên mũi Thẩm Thiên Lăng. “Không cho nói nữa, mau ngủ đi”
Rõ ràng là ngươi chọn đề tài đáng sợ này trước… Thẩm tiểu thụ lẩm bẩm, sau đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Sát vách, sau khi Thẩm Thiên Phong nghe Diệp Cẩn kể về thân phận của hắn xong, dù hiểu biết rộng cũng phải giật mình!
“Vẻ mặt gì thế này?”. Diệp Cẩn trừng hắn.
“Hơi bất ngờ mà thôi”. Thẩm Thiên Phong nói. “Không ngờ ngươi có quan hệ với hoàng thất”
“Ai nói, lão tử và hắn cơ bản không có quan hệ gì!”. Diệp Cẩn mạnh miệng nhìn trời.
“Ngươi thích sao cũng được”. Thẩm Thiên Phong nói. “Ở trong cung cũng không vui vẻ gì, chẳng hề tự do như ở giang hồ”
“Chíp!”. Cục Bông ló đầu vào – buồn ngủ!
“Tới đây”. Diệp Cẩn vươn tay gọi nó.
Cục Bông lắc lư nhào vào ngực hắn.
“Ta muốn ngủ rồi”. Diệp Cẩn đứng dậy khỏi bàn.
“Ừ”. Thẩm Thiên Phong gật đầu. “Ngủ ngon”
Ám vệ nằm sấp trên nóc nhà thở dài, sao lại để Diệp cốc chủ ngủ một mình như vậy. Nếu đổi thành cung chủ nhà ta, nhất định sẽ cứng rắn ở lại ngủ chung giường, sau đó từ hôn môi phát triển thành triền miên, nóng bỏng, ướt át!
Không biết quý trọng cơ hội, Thẩm đại thiếu thật khiến người ta sốt ruột!
Một đêm trôi qua rất nhanh, hôm sau Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Phong đi cửa sau ra khỏi Lý phủ, hướng tới Chu gia.
Sở Uyên đang uống trà trong sân, sau khi nhìn thấy hai người thì cũng không quá kinh ngạc. Thẩm Thiên Lăng bất ngờ bị thương trên lôi đài, hai người bọn họ tìm đến cũng không ngoài ý muốn.
Người hầu thức thời lui ra, Sở Uyên thản nhiên nói. “Thương thế của Thiên Phàm sao rồi?”
“Không đáng ngại”. Thẩm Thiên Phong nói. “Hôm ấy Tây Nam vương chỉ giả vờ đả thương hắn, Thiên Phàm nội lực thâm hậu, một chưởng kia không tính là gì”
“Vậy thì tốt rồi”. Sở Uyên bảo hai người ngồi xuống. “Tìm trẫm có việc ư?”
“Ta tới từ biệt Hoàng thượng”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lăng nhi bị thương trên lôi đài, ta muốn dẫn hắn đi Nam Hải trước”
“Nhưng ngươi đã đáp ứng trẫm xuất chinh, đánh một trận cùng Đoạn Bạch Nguyệt”. Sở Uyên lạnh lùng nhìn Tần Thiếu Vũ, giọng điệu bình thản.
“Lúc đó Lăng nhi chưa bị đánh lén, cho nên ta mới dùng điều kiện này đổi lấy việc Hoàng thượng giúp ta tìm tiểu Ngũ”. Tần Thiếu Vũ nói. “Nhưng hiện giờ Lăng nhi chịu đau đớn từ hàn độc, ta không có lựa chọn nào khác”
“Ta đáp ứng ngươi”. Ngoài dự kiến, Sở Uyên sảng khoái gật đầu.
“Điều kiện?”. Tần Thiếu Vũ nhìn hắn.
Sở Uyên bật cười. “Ngươi thật thông minh”
“Bất luận là chuyện gì, chỉ cần Tần mỗ làm được, đợi sau khi Lăng nhi khỏi hẳn thì sẽ cố hết sức làm”. Tần Thiếu Vũ nhìn thẳng Sở Uyên.
“Trẫm không cần ngươi bồi thường”. Sở Uyên nhìn Thẩm Thiên Phong. “Mà muốn hắn mang binh đi Tây Bắc”
“Ta?”. Thẩm Thiên Phong khẽ nhíu mày.
“Ngươi từng đóng quân ở Tây Bắc, thậm chí còn có kinh nghiệm hơn Bình Tây tướng quân của trẫm”. Sở Uyên nói. “Nếu có thể thắng trận, từ nay về sau trong vòng 100 năm, Thẩm gia không cần nộp thuế cho triều đình, lại được ban thưởng tước vị và ba kim bài miễn tử, thế nào?”
Thẩm Thiên Phong không đáp.
“Hiện tại không cần trả lời”. Sở Uyên nói. “Suy nghĩ kĩ một đêm, ngày mai trẫm ở đây chờ ngươi”
“… Vâng”. Thẩm Thiên Phong gật đầu.
“Về phần ngươi, mang Thẩm Thiên Lăng đi Nam Hải đi, giải độc quan trọng hơn”. Sở Uyên quay đầu nhìn Tần Thiếu Vũ. “Nếu có gì cần, có thể tìm ngự y trong cung bất cứ lúc nào”
“Tạ ơn Hoàng thượng”. Tần Thiếu Vũ không có ý kiến.
“Về đi”. Sở Uyên nói. “Lát nữa e rằng trời sẽ mưa”
Phía Tây mây đen đầy trời, sau khi Tần Thiếu Vũ và Thẩm Thiên Phong ra khỏi Chu gia thì men theo đường hẻm trở về.
“Chả trách có thể lên ngôi Hoàng đế, thật giỏi chiếm tiện nghi”. Tần Thiếu Vũ cười nhạt. “Vốn chỉ khiến ta giả bộ xuất chinh, hiện tại lại kiếm cớ để Thiên Phong mang binh đi đánh Tây Bắc thật, quả thật khó đối phó”
“Ngươi mang Lăng nhi rời khỏi trước đi”. Thẩm Thiên Phong vỗ vai hắn. “Chuyện còn lại cứ để ta giải quyết”
“Ngươi chỉ có một đêm để suy nghĩ thôi”. Tần Thiếu Vũ nhắc nhở.
“Ta có chừng mực”. Thẩm Thiên Phong nói. “Yên tâm đi”
“Có một số việc không cần miễn cưỡng”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lăng nhi cũng không muốn ngươi khó xử vì hắn”
Thẩm Thiên Phong gật đầu, cùng Tần Thiếu Vũ quay về Lý phủ.
Trên lôi đài xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý Thiết Thủ cũng không dám tổ chức hôn lễ. Cũng may luận võ chọn rể lần này chỉ là nguỵ trang, nên cũng không có gì đáng tiếc, ngược lại còn thả lỏng rất nhiều. Dù sao đã được mục đích gây xích mích quan hệ giữa Tây Nam vương và triều đình, kế tiếp chỉ cần chờ hai nước giao chiến tổn hại binh lực, bộ tộc Tây Bắc sẽ nhân cơ hội chiếm kinh thành, Lý Thiết Thủ sẽ ngồi hưởng vinh hoa phú quý, đâu còn hơi sức quản những chuyện khác.



Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn
Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa
Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu
Giới thiệu: Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người

Khi anh gặp em - Vô Xứ khả Đào
Giới thiệu: Anh chưa bao giờ nghĩ cuộc đời này lại đẹp đến vậy Mãi tận đến
Làm Sủng Phi Như Thế Nào
Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược là một truyện ngôn tình ngược của tác giả Song
Hoàng Tử Muốn Bỏ Cô Bé Lọ Lem
Mang nợ trong nhà Tưởng Vĩ Nhân cùng với tổng giám đốc tân nhiệm Lương Duy Nặc nhanh

Cô dâu mạo danh - Kinny
Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

Tường vi đêm đầu tiên - Minh Hiểu Khê
Giới thiệu về nội dung: "Khi những vạt tường vi muôn sắc nghìn màu nở rộ trong đêm

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên
Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát
Người Tình Của Yêu Râu Xanh
Người Tình Của Yêu Râu Xanh là câu chuyện kể về một cô gái rất ngây thơ hồn nhiên

Người con gái anh từng yêu
Anh bực lắm, bực cái cách em tự động không hỏi ý kiến anh, tết em nghỉ mấy ngày mà

Gõ cửa trái tim
Phần hai của "Hiểu nhầm trái tim". (khotruyenhay.gq) Sau những "hiểu nhầm", nơi trái tim ai

Viết về mẹ!!!
Viết về mẹ... đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng như chưa bao giờ thích

Nếu có kiếp sau, tôi muốn làm con trai
Nhà có hai anh em, anh hai là con cả, và dĩ nhiên, tôi là con út. Ba thương anh hai dữ lắm,
Bang chủ đoạt yêu - Tần Phương Ngọc
Giới thiệu: Cô đã gây ra tội lỗi gì chứ, ông trời muốn trừng phạt cô thế nào

Là bao điều anh mong nhớ
Có những người mới hôm qua còn vui vẻ là thế, ngọt ngào là thế nhưng chỉ một giây

Chó sói và lòng tin khờ dại
Và mỗi khi đến ngày trăng tròn, chó sói thường đứng trên đỉnh núi hú gọi vì nó

Chiếc đồng hồ hoàn hảo
Đôi khi trong cuộc đời, họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn

Anh yêu em bao nhiêu?
Ném những lời cay đắng nhất có thể nghĩ ra trong lúc ấy vào mặt anh bằng cái giọng