Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 101 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 54 - Thương tận

↓↓

Anh bất đắc dĩ vỗ nhẹ lên mặt tôi "Đừng ngủ, nhìn kìa, trăng sáng rõ rồi."

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm đen dày đặc, ánh trăng thực sự đã ló ra.


Chỉ một cái liếc mắt đã khiến tôi quên cả hít thở.


Nhiều năm sau, mỗi khi nhớ lại đêm trăng tròn này, tôi vẫn nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mộng thê mỹ (vừa buồn bừa đẹp) tự mình thêu dệt nên.


Tất cả đêm đó, giống như trong mộng.


Trên nền trời xanh ngọc, trăng tròn nhô lên cao, ánh trăng thuần khiết như tẩy, dịu dàng chiếu vào đỉnh đền bằng đá cẩm thạch hệt như một chiếc vương miện.


Taj Mahal trắng tinh, tĩnh lặng, trang nghiêm, thoát tục, linh hoạt kỳ ảo.


Tuyệt đại giai nhân, khung cảnh độc lập đó là một loại thánh khiết đầy mê hoặc, có thể nói là độc nhất vô nhị.


Chúng tôi vai kề vai ngồi trên bờ sông, chẳng ai nói gì, cùng nhau ngắm nhìn huyền thoại không tuổi đó, đắm mình trong câu chuyện truyền thuyết chẳng thuộc về mình.


Đêm nay, có hai Mahal (Mahal tiếng hán việt là thái cơ, thái: yên bình, cơ: con gái đẹp), một người bên bờ sông, một người trong nước, giống như một đôi song sinh, im lặng bảo vệ, lưỡng lưỡng tương vong (ý chỉ nhìn về phía nhau)


Gió nhẹ chầm chậm thổi tới, người trong nước kia, giống như một thiếu nữ toàn thân mặc bộ đồ lụa màu trắng, hát hay múa đẹp, vẻ mị hoặc tự nhiên.


"Truyền Chi, anh nhìn thấy gì?"


"Một lăng mộ, đàn bà táng thân, đàn ông táng linh." (táng thân: vùi thây, táng linh: vùi linh hồn.)


Tôi mỉm cười "Đúng vậy, Mahal đã chết cũng mang theo linh hồn của chồng mình. Có người nói Taj Mahal là lúc một giọt nước mắt chảy trên hai gò má, một cách ví von thật sinh động."


Anh quay sang nhìn tôi "Ngưng Tịch, em chưa từng khóc vì anh."


"Muốn em khóc vì anh sao?"


"Càng muốn em cười vì anh hơn."


"Được, sau này em sẽ chỉ cười với anh..."


Anh mỉm cười, đôi mắt xanh lam thuần khiết sáng lên khiến người ta rung động, hồn nhiên hệt một đứa trẻ sơ sinh.


Tôi bị nụ cười đó của anh mê hoặc rồi.


Tay anh xoa lên mặt tôi, hơi lạnh.


"Làm tình đi." Tôi nói.


Anh ngầm đồng ý, chậm rãi cởi quần áo tôi.


Ngồi trên người anh, tôi dùng tay chống xuống đất, anh dùng đôi môi miết lên cơ thể tôi.


Hình ảnh dây dưa của chúng tôi ánh lên trong nước, hình ảnh dâm loạn đã làm ô uế đôi mắt của Mahal.


Có lúc sẽ nghĩ câu chuyện của tôi và anh có phải cũng được gọi là tình yêu?


Nếu đúng, người khác có thể là không thích, người nghe chưa hẳn đã nhận định giống nhau, bởi vì không ai muốn khinh thường tình yêu.


Nếu là không đúng, vậy lại nên định nghĩa câu chuyện của chúng tôi như thế nào? Giao dịch? Lợi dụng? Âm mưu? Quỷ kế? Dường như tất cả những từ đó đều không đủ để thâu tóm sư tuyệt vời nhất của tôi và anh.


"Ngưng Tịch..." Anh dùng đầu lưỡi đánh vòng trước ngực tôi


"Ừm..." Tôi hoảng hốt đáp lời


"Anh nghe nói có một loại độc, phụ nữ có thể giấu nó trong cơ thể, dùng để độc chết người đàn ông cùng giao hợp với người phụ nữ đó. Là thật sao?"


Tôi hơi cứng đờ, thu mắt lại nhìn anh "Ừ, anh sợ à?"


Anh cười vui vẻ, nụ hôn khẽ khàng theo nụ cười một đường đi thẳng xuống dưới, vai, cổ, xương quai xanh, nhũ hoa, bụng...


Sau cùng, khi dục vọng của anh đã ở lối vào của tôi, anh lại đưa đầu lưỡi vào thăm dò...


"Ưm..."Khó chịu bám chặt vào vai anh, móng tay khảm sâu vào da thịt anh...


Hoảng hốt, cúi đầu nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy dục vọng, mờ ảo đẹp mơ hồ, không biết là anh muốn thỏa mãn tôi, hay là muốn thỏa mãn chính mình?


Lật người đưa anh xuống phía dưới, hai tay chống lên, rướn người lên nhìn anh


Anh nheo mắt lại, đầu lưỡi liếm liếm đôi môi, rất nhục cảm...


"Không thích sao?"


Tôi cười "Anh khiến em thụ sủng nhược kinh..."


"Lần đầu tiên làm vậy chỉ muốn để em vui vẻ..."Anh ngửa đầu hôn tôi, đầu lưỡi có hương vị của dục vọng...


Tôi gõ nhẹ lên trán anh, "Cám ơn, chỉ là, em càng muốn anh hơn... "


Ngồi lên trên người anh, để dục vọng của anh đâm thủng trái tim mất phương hướng...


Anh hơi kích động một chút, ôm lấy tôi, dục vọng càng chôn vào sâu hơn nhưng lại không chuyển động nữa


"Sao vậy?" Tôi nghi hoặc, anh chưa thỏa mãn cũng chưa giải phóng, ngược lại còn nóng bỏng cứng rắn hơn


"Cảm nhận..."


Tay vòng lên cổ anh, chân vòng bên eo anh, nhìn vào ánh mắt anh, tôi hỏi "Cảm nhận được cái gì?"


"Cảm giác ôm lấy cái chết, không sợ hãi mà là vui thích, vui thích cực kì..."


Ha ha, tôi cất tiếng cười to, "Vậy thì bây giờ anh muốn làm gì?"


"Ở phía trên em..."


Tôi cười, giờ phút này, đó là liều thuốc thúc đẩy tình yêu tốt nhất...


Đó là một đêm điên cuồng...


Vào buổi đêm trăng sáng như gương thế này, trong thánh điện nơi nghe được tiếng gọi của tình yêu, chúng tôi hết lần này tới lần khác khinh khi sự thiêng liêng, khinh khi tình yêu.


Từ trên bờ rơi xuống sông, từ dưới sông được anh vớt lên, dụ dỗ anh lần nữa, chúng tôi tiếp tục làm tình trong làn nước.


Nước trong sông đã bị chúng tôi làm ô uế, trong không khí thánh khiết tràn ngập mùi dâm loạn.


Dưới ánh trăng sáng tỏ, chúng tôi giống như những đứa trẻ mới sinh, cơ thể lõa lồ, gắn bó với nhau.


Bọt nước trong suốt, sao sáng trăng tắt, sự đẹp đẽ tinh khiết nguyên thủy bị chấn động, xác thịt chúng tôi quấn quýt lấy nhau.


Mãi cho đến khi tất cả sôi trào, thăng hoa, toàn bộ mọi thứ sau khi bạo phát liền hóa thành một màu trắng sáng trên nền trời mênh mông.


Chúng tôi yên tĩnh lại, lắng nghe tiếng hô hấp của trăng.


Ánh trăng thuần khiết như một bàn tay dịu dàng, trấn an trái tim hoảng hốt của chúng tôi, tâm linh đen tối, dục vọng tham lam.


Anh ghé vào bờ sông, tôi nằm trên lưng anh, cơ thể chúng tôi được ánh sáng vờn quanh, không sáng lắm, nhưng tâm hồn lại đang tỏa sáng.


Tôi hôn lên bông anh túc kia, loài hoa của ác ma xinh đẹp, vì tôi anh mới xăm lên, ngay cả màu sắc cũng cùng màu với ánh mắt tôi.


"Ưm..." Khẽ rên một tiếng, anh xoay người ngăn tôi lại.


"Ngưng Tịch, cho anh biết, em đang nghĩ gì?"


Tôi nằm sấp ghé vào tai anh cười khẽ "Em đang nghĩ... làm sao để giết chết anh?"


Đêm đó, Truyền Chi không vội vã mang tôi đi.


Tôi nghĩ, đây là nơi cuối cùng chúng tôi đứng cùng nhau. Việc gì cũng có nguyên nhân của nó, tất cả có lẽ đều nên có một kết thúc.


* * *


Hai ngày sau...


Hoàn Tư Dạ tìm tới, chỉ có một mình hắn, khuôn mặt mệt mỏi xơ xác. Xem ra, hắn thực sự sắp phát điên rồi.


Hai người đàn ông, giương cung bạt kiếm không ngoài dự đoán của mọi người, rất bình tĩnh... ít nhất... cái mà họ biểu hiện ra là như vậy.


"Truyền Chi, đó là chuyện của hai người chúng ta, không liên quan đến cô ấy. Thả cô ấy ra, xử lý tôi thế nào là tùy anh." Hắn nghiến răng, đôi đồng tử sâu thẳm như màn đêm tràn đầy vẻ nôn nóng, viền mắt xanh đen.


Tôi quay đầu nhìn người bên cạnh "Anh làm gì hắn vậy?"


Hắn chưa từng bất thường như thế.


Truyền Chi đưa tay nâng cằm tôi lên, hời hợt nói: "Chỉ là đem đĩa CD ghi lại lần chúng ta làm tình trên mặt đất cho anh ta xem mà thôi."


Tôi thu mắt nhìn tay mình "Anh mang em cùng đi du lịch, là muốn để hắn sống trong giày vò, để thời gian lăng trì trái tim hắn sao?"


Anh gật đầu "Đúng vậy, hiệu quả thật tốt."


"Sau đó lợi dụng em, đưa mình hắn tới đây, là để trả thù cho Truyền Việt?"


Anh gật đầu, kéo tay tôi lên hôn nhẹ "Đi thôi, anh ta đang đợi em."


Nói xong liền buông tay ra,


Tôi nhìn anh một lát, không động đậy.


"Truyền Chi, em chết rồi anh có đau lòng không?"


"Sẽ không đâu, linh hồn anh sẽ chết cùng em."


Tôi gật đầu, đứng lên, đi qua đó.


Đi được một đoạn lại bất động.


"Ngưng Tịch..." Hoàn Tư Dạ nôn nóng gọi tôi.


Tôi quay sang lắc đầu với hắn, sau đó quay sang nhìn Truyền Chi.


"Người anh muốn giết không phải là hắn, mà là em. Từ lúc bắt đầu đã là như vậy."


Đôi mắt đẹp vẫn bình thản như trước, hai tay khoanh lại, hờ hững hỏi: "Làm sao em biết được?"


Thật bất hạnh, đoán đúng rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Là...em gái anh à?

Là...em gái anh à?

Quan trọng hơn hết, có một giọng con gái trong vút, mỏng manh, nói khẽ với Tuấn nhưng

01-07-2016
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Một lời khen

Một lời khen

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò

30-06-2016
Tình không đong đếm

Tình không đong đếm

Trong lá số tử vi, cung Phu Thê chỉ vợ chồng được coi là cung quan trọng, còn bạn bè

28-06-2016
Mùa chim bẫy

Mùa chim bẫy

Nhìn anh tôi lại nhớ mùa chim bẫy về cùng mùa lúa chín với hương cốm thơm lừng thuở

24-06-2016
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016
Ngôi nhà mới

Ngôi nhà mới

Còn rất nhiều niềm vui đang chờ cậu ở phía trước kìa, và còn có cả tớ

26-06-2016
Cô gái lúc nửa đêm

Cô gái lúc nửa đêm

Cô yêu anh, yêu từ ánh mắt đầu tiên, từ câu chào hỏi ban đầu. Anh vô tư, anh ra đi

26-06-2016

XtGem Forum catalog