XtGem Forum catalog
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 8 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 77

↓↓
Hoan Hoan bên cạnh thì không tin được lời dụ dỗ trẻ con này.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ba.” Bé sau khi suy xét, cực kỳ tỉnh táo hỏi :”Có phải mẹ nhất định sẽ lấy chú Công tôn không ạ? Là chuyện đã quyết định không thể thay đổi ư?”

Mục Tư Viễn nhìn bé, không trả lời câu hỏi mà nói :”Hoan Hoan, con đừng suy nghĩ nhiều quá. Cùng Nhạc Nhạc học thật giỏi, ăn cơm thật khỏe là được, hiểu chưa?”

Hoan Hoan không hỏi lại nữa, hiểu chuyện nhìn sang phía khác.

Ban đêm, chờ Hoan Hoan Nhạc Nhạc ngủ rồi, Mục Tư Viễn mới vào phòng sách.

Hoan Hoan rất ngoan, cả đêm không hỏi những vấn đề kia nữa, Nhạc Nhạc cũng không biết đang nghĩ gì mà cũng không ầm ĩ.

Nhưng anh có thể nhìn ra, trong lòng bọn chúng đều không vui, giống như…tâm tình của anh!

Bất chợt cửa phòng bị đẩy ra, bóng dáng nhỏ bé xuất hiện.

“Nhạc Nhạc!” Anh khẽ gọi.

Nghe tiếng, bóng dáng nhỏ bé lập tức chạy tới cạnh anh, nhào lên người anh.

“Chậm lại nào!” Anh ôm bé đặt lên đùi . “Sao còn chưa ngủ? Vội tìm ba vậy để làm gì thế?”

Nhạc Nhạc đưa anh 1 bức tranh, trên đó vẽ 1 nhà 4 người đang quanh bàn ăn.

Kỳ quái là, trong bức tranh bé với Hoan Hoan đang ăn cơm, ba chỉ ngồi còn mẹ đứng bên cạnh ba, hai người nhìn nhau như đang nói chuyện.

Ở 1 góc trang giấy viết : Ba yêu mẹ, mẹ yêu Nhạc Nhạc!

Anh cười, nhớ lại, có hôm ở căn hộ, 4 người họ đã vây quanh bàn ăn như thế.

Nhạc Nhạc kéo kéo chéo áo của anh, ngón út chỉ vào câu nói, như đang hỏi anh có đúng vậy không?

Anh thương yêu xoa cái đầu nhỏ, cầm lấy bút thêm vào đằng sau 1 câu : mẹ yêu ba!

Nhạc Nhạc chu miệng, bé biết ba yêu mẹ mà!

“Nhạc Nhạc.” Anh ôn nhu nói. “Con có yêu ba không?”

Nhạc Nhạc nghĩ, chỉ vào mẹ trên bức tranh lắc đầu, lại chỉ vào bé gật đầu.

Tuy ba thích làm dữ với mẹ, nhưng lại rất tốt với Nhạc Nhạc, cho nên Nhạc Nhạc vẫn quyết định yêu ba, nếu ba không làm dữ với mẹ thì tốt hơn!

Mục Tư Viễn cười rộ lên . “Nhạc Nhạc không cần lo, ba cam đoan với con, mẹ sẽ không rời khỏi chúng ta! Vĩnh viễn sẽ không!”

Thật vậy chăng? Nhạc Nhạc nghi hoặc lẫn vui mừng nháy mắt.

“Thật!” Mục Tư Viễn lại cam đoan lần nữa.

Thật tốt quá! Nhạc Nhạc vui sướng vỗ tay, miệng chu lên hôn má ba 1 cái rất kêu!

Nhưng cái này cũng chưa tính, sau khi hôn, bé lại cầm bút, ngay bên cạnh 1 cậu bé trên giấy viết 2 chữ “Nhạc Nhạc” đại biểu bé.

Tiếp đó từ miệng cậu bé vẽ ra 1 cái vòng rất lớn rồi viết vào trong : Nói chuyện!

Mục Tư Viễn sửng sốt, suy đoán ý của bé : Nhạc Nhạc, con có thể nói sao? Lại thấy bé lặc đầu, viết trên giấy : mẹ về!

Anh thấy buồn cười, hóa ra thằng nhóc con này đang nói điều kiện với anh!

Ý đó là, nếu mẹ không về thì bé sẽ không nói!

“Nhóc con xấu lắm!” Mục Tư Viễn bóp má bé. “Chờ ba đưa được mẹ về, con không được ăn vạ đâu đấy, nhất định phải nói nhé, được không?”

Được!

Nhạc Nhạc vỗ thật mạnh vào bàn tay anh, thành giao ạ!

***

6 ngày sau.

Hôm nay là ngày thứ 6.

Cô không tới gặp Hoan Hoan Nhạc Nhạc, tất nhiên càng không tới tìm anh.

Mục Tư Viễn mở ngăn kéo bàn làm việc, mở hộp, lấy ra 1 khẩu súng lạnh lẽo.

Đây là 1 khẩu súng nhưng bên trong đạn không có nhiều, chỉ có 1 viên.

Cho nên, có thể thực hiện được lời hứa với Nhạc Nhạc hay không, anh chỉ có 1 cơ hội!

Tiền cược chính là…vị trí của anh trong lòng cô.

“Cộc cộc…”

Sau tiếng gõ mở cửa, anh cất khẩu súng đi, nghe trợ lý báo cáo.

“6h30 ngày trước, Công Tôn Diệp và cả nhà cô Cố đi ăn ở nhà hàng Vĩnh Phúc, cả nhà dượng của Công Tôn Diệp cũng đi cùng.”

“Hai hôm trước, dượng của Công Tôn Diệp theo tập tục đưa lễ tới nhà cô Cố.”

“Hôm nay Công Tôn Diệp đã chuẩn bị vé máy bay, 7h20 tối nay sẽ lên máy bay đến Luân Đôn. Bọn họ qua đó thăm hỏi ông bà nội Công Tôn Diệp, cũng đón luôn ba mẹ của Công Tôn Diệp về thương lượng việc cưới xin.”

-7h20 tối nay-

Mục Tư Viễn ghi nhớ trọng điểm ở câu này, mỉm cười:”Cô làm rất tốt, tiếp tục cho người theo dõi bọn họ, không…theo dõi 1 mình cô Cố thôi!”

“Vâng, Mục tổng!” Người vừa đến báo cáo gật đầu xong lại vội vàng đi ngay.

Anh nhìn đồng hồ, 5h30 phút, vì vậy anh đứng dậy.

Kế hoạch chuẩn bị mấy ngày qua nên tiến hành rồi!

Sân bay

Còn 10 phút nữa là bọn họ lên máy bay.

Không biết có phải vì khẩn trương hay không mà Cố Bảo Bảo luôn cảm thấy có chút bất an.

Công Tôn Diệp nắm tay cô, cười dịu dàng :”Còn chưa tới Luân Đôn đâu, em khẩn trương gì vậy hả?”

Cô cười ngượng ngùng:”Tối qua ba làm lẩu, có thể do em ăn nhiều ớt quá.” Vậy mà tay cô đã túa đầy mồ hôi rồi.

Công Tôn Diệp vỗ má cô, ánh mắt cưng chiều, nét mặt lại rất nghiêm túc:”Bảo Bảo, em đừng khẩn trương, ba mẹ anh rất tốt, hôm qua mẹ anh còn gọi điện về, nói bà đã chuẩn bị sẵn chuyến du lịch Luân Đôn 3 ngày rồi, chi chờ em đến là lập tức xuất phát thôi!”

Cố Bảo Bảo được sủng ái mà lo sợ:”Thật không? Thế thì…làm phiền bác gái quá.”

Anh cười, chuyển đề tài khác. “Nhưng Bảo Bảo à, nếu em thật sự chưa nghĩ kỹ, chúng ta tạm thời không đi nữa.”

Cô ngơ ngác, tiếp đó lắc đầu:”A Diệp, anh nói gì đó, chỉ mấy phút nữa là lên đường rồi…” Nói xong cô đứng lên, “Em đi rửa mặt cái, anh chờ em nhé.”

Nước lạnh sẽ khiến bản thân tỉnh táo, có thể sẽ khá hơn.

Công Tôn Diệp gật đầu:”Được.”

Cô cười, bước nhanh vào phòng rửa tay.

Cố Bảo Bảo, không được suy nghĩ lung tung, không được tiếp tục như vậy…

Cô vẩy nước lên mặt, hít sâu 1 hơi, tự nói với bản thân:”Cố Bảo Bảo, hãy bắt đầu lại từ đầu!”

Cuối cùng đã tỉnh táo, bên ngoài đã có thông báo hành khách đi Luân Đôn chuẩn bị lên máy bay.

Cô nhanh chóng xoay người thì lại đụng phải 1 lồng ngực rắn chắc.

Ai? Ai thế?

Lồng ngực cứng rắn như đá khiến trán cô đau, cô giương mắt lên nhìn, ánh mắt đột ngột dừng lại.

“Anh…”

Cô hoảng hốt nhìn xung quanh, đây là toilet của phụ nữ mà, sao anh lại ở đây!

Anh không có chờ cô hỏi tiếp, cánh tay giữ chặt đầu cô, che cái miệng cô lại, đồng thời ôm cô sát vào người mình, kéo cô ra ngoài.

Cô dùng hết sức giãy dụa, tay kia anh lại giữ cổ tay cô, đầu anh cúi xuống, vẫn không hôn được cô.

Người bên ngoài nhìn thì cũng tưởng bọn họ là đôi tình nhân đang xích mích, căn bản không nghĩ ra là cô đang bị anh khống chế.

Thông báo nhắc nhở hành khách lên máy bay càng ngày càng gấp rút, cô dưới sự khống chế của anh đi sang mé bên trái, cách đó không xa có 1 cánh cửa nhỏ!

Anh kéo cô đi qua cửa, lại rẽ 1 lần nữa thì đến 1 góc cửa bãi đỗ xe!

Cách đó không xa, 1 chiếc xe đã khởi động, cửa xe mở rộng.

Cô hiểu rằng chỉ cần lên chiếc xe này, cô sẽ rất khó thoát ra! 


Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Tuyệt tình ca

Tuyệt tình ca

"Hãy xem ta như một giấc mơ buồn, Trả cho em khúc tuyệt tình ca..." Mưa. Nước mưa tạt

24-06-2016
Tìm lại tình yêu

Tìm lại tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016