Cốt cách mỹ nhân - Mặc Bảo Phi Bảo

Cốt cách mỹ nhân - Mặc Bảo Phi Bảo


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Cốt cách mỹ nhân - Mặc Bảo Phi Bảo - Chương 11 - Lần đầu tiên

↓↓

Hai mươi ngày sau, quân tiếp viện đã đến.

bạn đang xem “Cốt cách mỹ nhân - Mặc Bảo Phi Bảo” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Khi đó, các tướng lĩnh đã không còn hy vọng lại nhìn thấy trên tường thành, hàng trăm người đang dựng lên cờ hiệu mang màu xanh lam đặc trưng, bay bay trong gió.


Màu xanh lam chính là cờ hiệu của Tiểu Nam Thần Vương.


Những lá cờ xanh chuyển mình bay trong gió, thể hiện rõ lời tuyên bố không chịu khuất phục.


Cô nhớ lời của người kể chuyện khi đó tràn đầy tự hào, kích động. Người kể chuyện nói, hai mươi vạn quân tiếp viện tiếng hô vang ngập trời.


Cô cũng nhớ, khi đó trái tim cô đập từng nhịp mạnh mẽ đầy kích động như chính mình đang chứng kiến vậy.


Hai người đi dạo qua khu vực nhuộm vải, qua con đường nhỏ hẹp đến phòng Tiểu Nhân ở. Đứa trẻ này cũng thật kỳ lạ, đến đột ngột, đi không báo trước, chỉ để lại một tờ giấy tạm biệt.


Vài chữ ngắn ngủi: "Anh chị, em sẽ không làm phiền hai người".


Châu Sinh Thần đưa mắt nhìn rồi đưa cô xem, ra hiệu muốn đi tắm rửa: "Ở đây nóng nực, anh ra nhiều mồ hôi, em đợi chút". Nói hết câu, anh lấy quần áo sạch đã được chuẩn bị trong tủ, bước vào nhà tắm.


Thời Nghi cầm điều khiển, mở điều hòa, lại đi đóng cửa sổ.


Trong phòng vì mở cửa sổ nên rất nóng, dần dần nhờ gió điều hòa dần mát lên, nhiệt độ bắt đầu giảm xuống. Cô thấy nhiệt độ thích hợp nhưng vẫn chỉnh cao lên một chút, sợ anh từ nhà tắm đi ra dễ bị cảm lạnh.


Cô cầm điều khiển, đang nghiên cứu nhiệt độ thì Châu Sinh Thần cũng từ nhà tắm bước ra.


"Em đang xem gì đây?"


"Em chỉnh nhiệt độ, sợ anh cảm lạnh".


Nhìn từ đằng sau sẽ thấy cô đang rất chăm chú.


Châu Sinh Thần chợt thấy thân thể nóng lên, anh muốn cô.


Cảm giác này khi ở Bremen cũng xuất hiện vài lần nhưng anh đều khống chế được. Hiện giờ người trước mắt rõ ràng quần áo đầy đủ, nhưng lại có một ma lực nào đó hấp dẫn anh.


Châu Sinh Thần bước lại gần, cô đã chỉnh nhiệt độ xong, đặt điều khiển xuống mặt bàn. Anh tiến đến gần Thời Nghi, cúi thấp đầu, hôn nhẹ lên cổ cô, Thời Nghi cứng người lại nhưng nhanh chóng thả lỏng.


Cô vốn thích mặc váy liền có cổ, những phần lộ ra tương đối ít.


Châu Sinh Thần gạt nhẹ cổ áo cô để lộ phần gáy. Anh tiếp tục hôn lên, một cảm giác không tên khiến cô hơi khó chịu.


"Đừng để nhiệt độ cao quá không lát lại ra mồ hôi". Anh nhỏ giọng.


Thời Nghi vâng, nhắm hai mắt.


Châu Sinh Thần ôm cô từ phía sau, thấp giọng gọi tên cô, không hề che giấu khát vọng của bản thân.


Thời Nghi cảm giác lần này anh thực sự muốn cô.


Cô càng lúc càng thấy căng thẳng.


Cô muốn cho anh nhưng lại sợ.


Cô bắt đầu sợ hãi, sợ anh sẽ thất vọng về mình. Sợ bản thân không hiểu chuyện sẽ làm anh mất hứng... Cô càng nghĩ càng sợ hãi, đến khi Châu Sinh Thần thấy thân thể cô cứng ngắc mới lên tiếng: "Hôm nay em không tiện?"


Cô thấp giọng trả lời anh: "Không phải...".


"Hay em không muốn như vậy?"


"Không phải...".


"Em sợ?"


Cô muốn nói là đúng, nhưng nhớ lại lần ở Bremen, hai người ở cùng một phòng, khi đó cô là người chủ động. Lần này không hiểu sao lại sợ hãi, cô cũng không rõ...


Châu Sinh Thần nắm vạt váy cô, từ từ kéo lên, chiếc váy cởi ra bị ném lên bàn làm việc.


Anh chưa cởi bỏ quần áo của mình, nhẹ nhàng hôn lên làn da cô, nụ hôn càng sâu, anh hôn từ xương quai xanh đến vai. Cô đỏ mặt tía tai muốn né tránh lại bị anh một tay giữ lại, không để cô rời đi. Không nhanh không chậm, từ từ, bàn tay anh chạm đến nội y của cô: "Có nhớ lần trước anh nói thích sưu tầm Ngô ca không?"


Thời Nghi khẽ vâng, giọng nói như gió thoảng.


Cô cảm giác được nội y của mình đang từ từ bị cởi bỏ, rơi xuống đất.


"Em có thuộc Ngô ca không?"


Không thuộc lắm...". Đều là dân gian lưu truyền lại, các câu thơ về tình cảm chốn khuê phòng, làm sao cô thuộc?


Bàn tay Châu Sinh Thần có chút thô ráp, ít nhất với cô mà nói lại có một cảm giác rất lạ. Khi bàn tay anh phủ lên ngực cô, Thời Nghi nhắm chặt mắt, đến cả lông mày cũng nhăn lại.


Bên tai vang lên giọng anh, rất nhẹ, trầm ấm: "Sớm mai dạo bước vờn mây. Chiều tà đổ bóng lạc vào vườn lan. Cưỡi trăng ta hái phù dung. Đêm đêm mưa gió hạt sen ngậm vừa[1]".


[1] Nguyên văn: Triều đăng lương đài thượng. Tịch túc lan trì lí. Thừa nguyệt thải phù dung. Dạ dạ đắc liên tử (朝登涼臺上,夕宿蘭池裏;乘月採芙蓉,夜夜得蓮子). (HĐ)


Cô mơ hồ nghe ra sắc đào kiềm diễm trong đó.


Suy nghĩ đã rời khỏi cô từ lâu, lần đầu tiên thân mật như vậy, quả thực quá mẫn cảm.


Tay anh chạm đến đâu đều khiến cô muốn bỏ chạy. Không rõ là những nụ hôn hay bàn tay anh, khiến cô đắm chìm, mê loạn.


"Người xưa dùng 'hoa sen'". Anh thấp giọng: "Chính là nói yêu"..


Tay anh có chút mồ hôi, nhẹ nhàng mơn trớn thân thể cô.


Ánh mặt trời chiếu qua lớp cửa kính, rải trên thân thể trần trụi của cô.


Châu Sinh Thần xoay người cô lại, cúi đầu, vừa hôn cô, vừa cởi bỏ quần áo của mình.


Trong mơ màng, anh khe khẽ đọc cho cô nghe những câu thơ mà cô chưa từng biết tới, những câu thơ mà chỉ những người yêu nhau mới đọc cho nhau nghe. Phần lớn đều là phép ẩn dụ, anh giải thích từng câu từng câu cho cô. Giọng anh trầm thấp nhưng lại mang đầy màu sắc, lời anh nói như đang giảng bài cho cô nghe vậy.


Cơ thể hai người dính sát vào nhau như muốn nhập vào làm một.


Rồi anh chậm chạp không tiến thêm một bước, Thời Nghi cảm thấy hốt hoảng, không hiểu nên làm gì tiếp theo. Cô thậm chí cảm thấy như mình đang gặp ảo giác, hoài nghi có thực sự là anh đang ở bên cô hay không...


Anh thấp giọng: "Mới đầu sẽ hơi đau một chút".


Cả người cô chợt đỏ ửng lên.


Cô thậm chí không dám thở, khi nghe anh nói vậy cô hiểu chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra...


Tất cả các dây thần kinh của cô đều rung lên theo từng động tác của anh.


"Khi còn nhỏ, đọc đến Lã Thị Xuân Thu, người lớn trong nhà đều nói: "Mỹ nhân yêu kiều, đàn ca chè chén, theo đuổi trầm mê".. Giọng Châu Sinh Thần nhẹ nhàng như nước chảy, "Mỹ nữ cùng đàn ca chè chén say sưa đều không được trầm mê, câu này em nghe bao giờ chưa?"


Cô "vâng". một tiếng.


"Anh lại không hề cho rằng hai thứ này có thể dễ dàng đắm chìm. Nhưng hiện tại anh không nghĩ vậy".


Anh vào sâu hơn, cô đau đến run rẩy.


Những giọt mồ hôi nhỏ xuống người cô, Châu Sinh Thần không dám động đậy. Cảm giác đau đớn dần biến mất, Thời Nghi chuyển mình, nghênh đón anh. Châu Sinh Thần kinh ngạc, chợt ngừng lại, nhìn khuôn mặt trắng bệch đầy mồ hôi của cô...


"Thời Nghi?" Anh gọi tên cô.


Thời Nghi mở mắt.


Trong ấn tượng của cô, đây chính là sự bắt đầu.


Có rất nhiều hồi ức, không kể là kiếp trước, hay kiếp này, tầng tầng lớp lớp đều hòa trộn đan cài. Có hình ảnh anh trên sa mạc, anh ngồi trong phòng đọc sách, anh dẫn binh đến thành Trường An... Nếu có một ngày, hai người không gặp nhau...


Châu Sinh Thần rất kiên nhẫn, không ngừng hỏi cô sao rồi.


Ban đầu cô còn có thể trả lời anh, dần dần chỉ thở dốc, hai tay nắm chặt lấy ga giường. Hai bàn tay nắm chặt rồi lại thả lỏng, những hình ảnh hỗn loạn chồng chéo trong đầu dần biến mất, người đang ở cùng cô đây chính là anh, lại không phải anh. Tay cô đẫm mồ hôi, chạm vào khuôn mặt anh: "Châu... Sinh Thần".


Anh đáp lại cô.


"Em yêu anh". Cô thốt lên.


Anh "ừ". một tiếng.


Đôi tay ôm lấy khuôn mặt anh, đều là mồ hôi.


Cuối cùng, anh ôm cô quay người, để cô nằm trên người mình, tiện tay với lấy chiếc chăn mỏng đắp lên cả hai. Thời Nghi mệt đến không mở nổi mắt, khuôn mặt áp trên lồng ngực anh, nghe trái tim anh, đập từng nhịp, từng nhịp.


Không gian dần dần trở nên yên lặng, yên lặng đến mức cô mơ màng chìm vào giấc ngủ.


Nhưng bàn tay ai đó lại không chịu để yên, nhẹ nhàng vuốt ve eo cô, cô cất tiếng: "Trước đây, anh có từng cùng...".


Anh nhắm mắt, mỉm cười: "Không có".


Thời Nghi cũng cười, vẽ vòng tròn trên ngực anh, "Sau này cũng không cho phép...".


"Được". Tay anh bắt đầu trượt nhẹ trên lưng cô.


Nếu như em chết trước, em sẽ làm phiền anh một thời gian, kiếp sau em lại đền bù cho anh". Thời Nghi cảm thấy bản thân hơi quá đáng, nhưng lại thấy đây là cách tốt nhất, mà cũng chỉ có hiện tại cô dám lên tiếng với nhà khoa học này.


Anh chỉ cười, nhẹ nhàng đồng ý với cô.


Thời Nghi mãn nguyện ngẩng đầu, chủ động hôn anh, ôm anh. Thật sự là ôm anh, nằm bên anh, yên tâm nhắm mắt ngủ.


Thời Nghi tỉnh giấc, cảm giác có một bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt dọc theo sống lưng cô.


Những vuốt ve này hệt như đang âu yếm một chú mèo, không hề mang theo dục vọng. Thời Nghi mở mắt, lại nhắm lại tiếp tục cảm nhận.


Châu Sinh Thần, em yêu anh.


Cô cảm thấy, anh và cô, không chỉ kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa, mãi mãi sẽ ở bên nhau.


Vậy sẽ được bao lâu? Bao nhiêu chuyện sẽ xảy ra đây?


Đời đời bên nhau.


Đúng vậy, đời đời bên nhau.


Cô chậm chạp suy nghĩ, nghĩ đến khi khóe miệng nở nụ cười.


Anh thấy cô tỉnh, khẽ hỏi: "Em tỉnh rồi?"


"Vâng".


Tối nay chúng ta ở lại đây, sáng mai về Thượng Hải, được không em?"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Luyến tình

Luyến tình

Tôi vừa đưa chân bước lên bậc thềm thứ ba thì trong nhà cũng vọng ra những tiếng

23-06-2016
Sự cố

Sự cố

Cô im lặng. Anh thì đang nhớ xem là lần thứ bao nhiêu dắt cô vào đây. Lần nào anh cũng

30-06-2016
Yêu Nhầm Chị Họ

Yêu Nhầm Chị Họ

Tên truyện: Yêu Nhầm Chị HọTác giả: khovigaitheoThể loại: Truyện VOZ, Tâm Sự - Nhật

18-07-2016 75 chương
Cây bồ kết nở hoa

Cây bồ kết nở hoa

Con quyết định nói rõ cho ba mẹ hay hoàn cảnh của con hiện tại. Những ngày ở nhà

27-06-2016

Ring ring