Bỗng dưng Trương Thúy Sơn nghe thấy tiếng đàn tình tang, từ trong hồ đưa tới. Chàng ngửng đầu lên, thấy thanh niên văn sĩ nhìn thấy bên ngoài Long Môn tiêu cục đang gẩy đàn trên thuyền. Dưới chân là ba cái xác chết, nếu để chiếc du thuyền xích lại gần bờ e ngại người nọ nhìn thấy sẽ hoảng sợ kêu lên, kinh động đội tuần quân Mông Cổ,? sẽ gây thêm phiền nhiễu. Còn đang chần chừ, bỗng nghe người văn sĩ nọ gẩy nhẹ ba tiếng, quay đầu lại, nói:
bạn đang xem “Ỷ thiên đồ long ký - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Huynh đài có nhã hứng du ngoạn bờ hồ lúc canh khuya, sao không xuống thuyền chơi?
Nói rồi đưa tay ra vẫy một cái. Phía sau có sẵn một người lái đò nhỏm dậy, đẩy hai mái chèo, đưa chiếc thuyền nhỏ bơi vào bờ. Trương Thúy Sơn nghĩ thầm: ?Người này từ trước đến nay vẫn ở trên hồ, có thể y nhìn thấy gì chăng, sao mình không hỏi thăm y một chút?. Nghĩ vậy chàng chãy đến bên bờ nước, đợi chiếc thuyền đến gần, nhẹ nhàng nhảy xuống đầu thuyền.
Người thư sinh trong thuyền đứng dậy, mỉm cười, chắp tay chào, đưa tay trái ra chỗ thượng thủ, mời khách ngồi xuống. Ánh sáng từ chiếc đèn lồng phất bích sa chiếu vào, tay người đó trắng còn hơn tuyết. Nhìn lại tướng mạo, thấy y mặt ngọc hơi gầy, mi cong mũi thẳng, khi mỉm cười bên má trái có đồng tiền núm vào, nhìn xa tưởng là một công tử phong lưu tuấn nhã, nhưng bây giờ đối diện, rõ ràng là một thiếu nữ mặc giả trai.
Trương Thúy Sơn tuy là người tiêu sái, phóng khoáng, nhưng qui củ sư môn, chuyện trai gái phòng phạm rất kỹ lưỡng. Võ Đương thất hiệp hành tẩu giang hồ, đối với nữ sắc lúc nào cũng rất nghiêm cẩn, nay chàng thấy đối phương là một người con gái, vừa kinh ngạc, lập tức má đỏ bừng, đứng ngay dậy, nhảy vội lên bờ, chắp tay nói:
- Tại hạ không biết cô nương ăn mặc nam trang, nên đã vô ý mạo muội.
Thiếu nữ không trả lời. Bỗng nghe tiếng mái dầm khua lên, chiếc thuyền lặng lẽ đi ra giữa hồ, người con gái đó gẩy đàn hát rằng:
Kim tịch hứng tận,
Lai tiêu du du.
Lục Hòa tháp hạ,
Thùy liễu biên chu.
Đãi quân tử hề,
Ninh đương lai du ?
Hứng tối nay đến đây đã cạn,
Mong đêm mai lại đến cùng nhau.
Lục Hòa tháp dưới chân cầu,
Bên cây liễu rủ thuyền câu đứng chờ.
Người quân tử nếu không quản ngại,
Tới nơi đây du ngoạn một phen.
Chiếc thuyền đi mỗi lúc một xa, tiếng hát cũng nhỏ dần, chỉ thấy sóng nước rung động, chiếc thuyền nhỏ như hạt đậu chìm lẫn vào sắc nước.
Sau một phen đao quang kiếm ảnh, kịch đấu trong gió tanh mưa máu, bỗng gặp cảnh nhẹ nhàng lả lướt như thế, Trương Thúy Sơn lặng người đứng trên bờ hồ, lòng không khỏi dâng lên một nỗi nao nao, mãi một lúc lâu sau, mới quay về khách điếm.
Hôm sau trong thành Lâm An, vụ huyết án mấy chục mạng của Long Môn tiêu cục truyền ra ai ai cũng biết. Trương Thúy Sơn tướng mạo nho nhã, nên không ai nghi ngờ chàng. Suốt ngày hôm đó, chàng nhàn du khắp các phố phường, đền miếu, nghe ngóng tung tích nhị sư ca Du Liên Châu và thất sư đệ Mạc Thanh Cốc. Thế nhưng đi cả buổi, chàng không tìm ra được một ký hiệu liên lạc nào của Võ Đương thất hiệp cả.
Đến lúc xế chiều, trong lòng lại rộn lên tiếng hát của người thiếu nữ:
Kim tịch hứng tận,
Lai tiêu du du.
Lục Hòa tháp hạ,
Thùy liễu biên chu.
Đãi quân tử hề,
Ninh đương lai du ?
Hình ảnh cô gái đó lại chập chờn hiện ra trước mắt. Chàng nghĩ thầm: ?Miễn là ta giữ lễ, gặp cô ta một lần cũng đâu hề gì ? Nếu như có cả nhị sư ca và thất sư đệ ba người cùng đi có lẽ hay hơn, nhưng lúc này trừ việc hỏi thăm cô ta ra, không còn nơi nào khác để có thể tìm ra sự thực cái mệnh án đêm hôm trước?.
Ăn cơm tối xong, chàng nhắm hướng Lục Hòa tháp, bên sông Tiền Đường đi tới.
[1] tai nạn lớn (catastrophe)
[2] làm thương tổn, phục độc (to injure, to poison)
[3] đau khổ cùng cực
[4] Đệ tử sau cùng
[5] phép viết chữ Hán
[6] con chim én bay ngang hồ, gặp lúc con vịt trời cũng bay lên, trong khi đang nguy hiểm, vội vàng bay vụt lên (người dịch chưa tìm ra nguồn gốc của bốn câu này, quí vị nào biết xin chỉ giáo. Đa tạ)
[7] Cung kính nghe lời dạy bảo
[8] tiếng tự xưng nhún mình một cách khiêm tốn (Từ Hải tr. 944)
[9] từ tiếng Phạn Sa độ (sadhu) là tán thán từ nghĩa là ?quí hóa thay? thường dùng để ngợi khen nhưng ở đây được dùng để thay thế một tiếng niệm Phật
[10] sức cánh tay
Chương trước | Chương sau