Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 258
5 sao 5 / 5 ( 6 đánh giá )

Tru tiên - Tiêu Đỉnh - Chương 23 - Thần kiếm

↓↓

Trên con đường tu chân, các món pháp bảo thông linh thường thường được chủ nhận của chúng tu luyện trong một thời gian dài, có thể hợp thể với chủ nhân của chúng, đem ra sử dụng lúc này quả là thập phần tiện lợi. Tuy nhiên có những món pháp bảo kỳ lạ, bởi vì tính thông linh của chúng rất mạnh, khiến cho thân thể không thể chịu đựng được, vì thế khi phép thuật không đạt đến mức độ nhất định thì chủ nhân của nó chỉ có thể mang theo bên mình. Thế nhưng loại pháp bảo này chủ yếu là các bảo vật của tiên gia, uy lực vô cùng to lớn, khi chủ nhân tu đạo cao thâm có tạo ra một uy thế kinh hồn bạt vía. Thanh cổ kiếm "Tru Tiên" báu vật bậc nhất của Thanh Vân Môn thuộc vào loại pháp bảo này.

bạn đang xem “Tru tiên - Tiêu Đỉnh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lúc này phía trên đài, trong phạm vi ba thước xung quanh Phương Siêu mặt đài đã được bao phủ một lớp băng mỏng, phía dưới những đệ tử đứng gần lôi đài như Trương Tiểu Phàm, Tăng Thư Thư đều cảm thấy có luồng lãnh khí thổi thốc vào mặt. Nhưng chỉ thấy Lưu Tuyết Kỳ vẫn đứng nguyên trên không trung làm như không quan tâm đến điều gì xung quanh, chỉ có ánh mắt lành lạnh đang nhìn Phương Siêu.


Phương Siêu độc diễn dưới bao ánh mắt trừng trừng của chúng nhân, tiên kiếm bay lượn, phát xuất hàn khí nhưng xem ra còn thua ánh mắt lạnh lẽo của Lục Tuyết Kỳ, lạnh thấu đến tim, cho ta cảm giác toàn thân băng đọng.


Phương Siêu trong lòng hơi chút lo lắng, tức thì tay phải trỏ kiểm quyết, thanh tiên kiếm màu trắng bạc lao vút lên phía trên nhằm đánh Lưu Tuyết Kỳ, đông thời miệng hô lớn "Lưu sư muội, hãy cẩn trọng"


Đám đông dưới đài phá lên cười khi nhìn bộ dạng của Phương Siêu, tuy nhiên ai nấy đều lo lắng thanh kiếm đó có thể đả thưong Lưu Tuyết Kỳ. Ngồi dưới đài, sắc mặt của Thương Tùng Đạo Nhân trông vô cùng khó coi, liên tục tỏ ý không bằng lòng.


Người ngồi bên cạnh đã nghe thấy thanh âm bực bội mang thái độ khinh khỉnh của Thương Tùng Đạo Nhân, liền đứng dậy hỏi "Sao vậy, Thương Tùng sư huynh có điều gì bất mãn chăng?


Thương Tùng Đạo Nhân không quay đầu lại, khẽ đáp "Thuỷ Nguyệt sư muội, môn hạ đệ tử của muội quả nhiên ai ai cũng xinh đẹp hơn ngưòi!"


Thuỷ Nguyệt Đại Sư sắc mặt lập tức thay đổi, trong lúc tỉ thí đấu phép này, Thương Tùng Đạo nhân không hề khen ngợii trình độ tu hành của môn hạ đệ tử của bà mà lại tán dương vẻ đẹp nữ sắc, hiển nhiên có ẩn chứa ý chế nhạo, coi Thuỷ Nguyệt Đại Sư chẳng ra gì, lập tức hai mày dựng ngược nói: "Ta không biết trong môn hạ tu chân của Thanh Vân Môn, không ngờ lại có nhiều kẻ hoang tàn, háo sắc lên đài như vậy"


Thương Tùng Đạo Nhân hết sức tức giận, vừa định trả miếng, thì Đạo Huyền Chân Nhân đang ngòi giữa hai ngưòi đưa tay lên mỉm cười nói "Thôi mà, thôi mà, các ngưòi đều mấy trăm tuổi cả rồi lại đi cãi nhau trước mặt đám đệ tử như vậy không sọ mất thể diện sao. Thôi xem thi đấu di, xem thi đấu đi"


Hai vị thủ toạ vẫn chưa hết bực bội liền quay đầu đi.


Thanh tiên kiếm màu trắng bạc của Phương Siêu lúc này đã lao thẳng đến chỗ vầng mây dưói chân của Lưu Tuyết Kỳ. Trên khuôn mặt lãnh đạm nẫy giờ của Lưu Tuyết Kỳ vẫn không có gì thay đổi, không ai nhìn thấy động tác của nàng thế nào, vầng mây dưói chân lập tức mang Lưu Tuyết Kỳ bay lùi lại, nhưng thanh tiên kiếm của Phưong Siêu liền ra tăng tổc độ, trong chớp mắt đã đã lao theo truy kích, lập tức khắp bốn phía dưói đài vang lên tiếng la hét xen lẫn tiếng thở dài.


Thoáng một cái, tay trái Lưu Tuyết Kỳ vung lên, đã thấy cầm trên tay thanh bảo kiếm màu xanh đeo phía sau lưng, chỉ thấy khuôn mặt ngọc ngà của nàng như phủ một làn sương khói, kiếm vẫn chưa rút khỏi vỏ, nàng chỉ dùng thanh bảo kiểm màu xanh này đưa ra trấn giữ trước mặt.


"Keng!"


Một âm thanh trong trẻo ngân nga vang vọng trên quảng truờng, nghe rất vui tai.


Thanh tiên kiếm màu trắng bạc của Phong Siêu dường như bị đập rất mạnh, lập tức dội ngược trở lại, Phương Siêu trên đài cũng như Thương Tùng Đạo Nhân ỏ phía dưới sắc mặt đại biến. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi ngưòi chỉ thấy Lưu Tuyết Kỳ không chút nao núng, trên khuôn mặt trắng như tuyết thoáng có nét ửng hồng, tay phải vung lên, bất ngờ cả vỏ lẫn thanh bảo kiếm sắc xanh bay vút ra, đông thời năm ngón tay trải xoè ra, nắm chặt pháp quyết, lập tức thanh bảo kiếm sắc xanh trong không trung phát kiếm quang rực rỡ, thanh quang bao phủ khắp cả khu lôi đài rộng lón, tiên khí ngùn ngụt, quả nhiên là một vật phi phàm.


Phương Siêu không dám sao lãng, đưa mắt nhìn thanh quang rực rõ che kín bầu trời đang tiến lại, trong lòng lấy làm rất kinh ngạc, ngay lúc đó Lưu Tyết Kỳ vẫn không có ít định rút thanh tiên kiếm khỏi vỏ, khiến cho hắn thấy hết sức căm phẫn về sự khinh thường này. Nhưng tay hắn vẫn điều động thanh tiên kiếm, trong chớp mắt phía trước mặt đã hình thành lên ba bức tường băng, hàn khí bay ra ngùn ngụt.


Trên không trung, Lưu Tuyết Kỳ cặp đồng tử sáng như sao, tà áo màu đen bay phấp phới trong gió, phong thái tuyệt thế, rung động lòng người. Miệng nàng lẩm rầm niệm chú, trên khuôn mặt băng giá vẫn không biểu lộ một chút tình cảm nào. Dõi theo ánh mắt của nàng, mọi ngưòi nhìn thấy lúc này thanh tiên kiếm sắc xanh trên không trung đã vọt lên cao vạn trượng gây ra một âm thanh vang dội, tựa như tiếng gầm rú của một con quái thú, thanh âm trấn động bốn phương, trong phút chốc thanh quang đại phát, thanh tiên kiếm lao lên như thể xuyên thủng bầu trời, cuồng long xuất động, toàn bộ vân khí có trong phạm vi 10 trượng xung quanh trong phút chốc đã tan biến hoàn toàn, không để lại một chút dấu vết.


Chỉ thấy trong hàng vạn đạo thanh quang, xanh như bầu trời xanh thẳm, thanh tiên kiếm từ trên trời bay xuống, bắn thẳng về phía Phương Siêu, thanh thế thật là hung hãn, có một không hai.


Phương Siêu sắc mặt nghiêm trọng, trên trán mồ hồi chảy dòng dòng, quả nhiên là thất kinh trước uy thế dũng mạnh vô cùng của thanh tiên kiếm sắc xanh của Lục Tuyết Kỳ. Chỉ thấy trong phút chốc, thanh tiên kiếm này đã lao ngay đến trước mặt.


"Keng, Keng, Keng!"


Hàng trăm đệ tử Thanh Vân Môn chết lặng người, ba bức tường băng Phong Siêu tạo nên chỉ giống như mấy miếng đậu hũ, đã bị thanh tiên kiếm sắc xanh đó hầu như san phẳng và chặt nát ra từng mảnh nhỏ


Phương Siêu kinh hãi, bằng sức lực của hắn không có cách nảo có thể đông kết thêm bức tường băng để phòng ngự nữa, vốn dĩ hắn nghĩ chỉ cần ba bức tường băng là quá đủ, thế nhưng hắn không ngờ Lưu Tuyết Kỳ tu đạo lại cao thâm đến vậy, thanh tiên kiếm màu xanh quả thật lợi hại không ngờ, trong chớp mắt đã bay đến ngay bên cạnh.


Trong lúc sinh tử chi giới, Phương Khỏi bất đắc dĩ bình tâm trở lại, thanh tiên màu trắng bạc toả sang, một chiếc khiên ánh sáng màu trắng bay vọt ra phía trước bảo vệ thân thể. Sau giây lát, thanh tiên kiếm sắc xanh của Lưu Tuyết Kỳ đã lao vào giao tranh dữ dội với tấm khiên ánh sang màu trắng.


"Bình"


Một thanh âm lớn tựa sấm, ầm ầm vang lên, một làn sóng không khí vô hình mạnh mẽ lấy vị trí hai thanh tiên kiếm là trung tâm nhanh chóng lan toả ra bốn phía xung quanh, chúng đệ tử Thanh Vân Môn đứng ngay phía dưới đài tức thì cảm thấy một luồng gió mạnh thổi cứa vào mặt, tất cả mọi người không thể tự chủ được bất giác đều thối lui một bước, thế nhưng bao chung quanh toàn ngưòi là nguời, bất giác cả vòng ngưòi đồng thời giãn ra.


Tất cả mọi người đều biến sắc, choáng váng trước uy lực to lớn chưa từng thấy của pháp bảo tiên gia. Chỉ một lát sau sự hoảng hốt qua đi, mục quang của mọi người đổ dồn lên trên lôi đài, chỉ thấy Lưu Tuyết Kỳ không biết từ bao giờ đã đáp xuống mặt đài, thanh tiên kiếm đã bay về nằm gọn trong tay nàng, thanh quang và bạch quang từ từ tách nhau ra, nhưng tất cả mọi người đều nhận thấy sắc mặt Phương Siêu xám ngắt như hòn than đã tắt lửa.


Chỉ thấy Phương Siêu từ từ ngẩng đầu lên, tay trỏ vào Lưu Tuyết Kỳ, thanh âm không hiểu tại sao lại biến thành khàn khàn, rít lên một tiếng "Cô..."


Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không hiểu chuyện gì đã xảy ra, đột nhiên lại phát sinh một một biến cố khác, thanh tiên kiếm màu trắng bạc từ lúc bắt đầu đến giò vẫn lơ lửng trước mặt Phương Siêu đột nhiên phát ra một loạt âm thanh nghèn nghẹn trên thân kiếm, sau đấy, trong lúc vô số các đạo mục quang đang nhìn vào nó, trên thân kiếm đột nhiên xuất hiện vết nứt, rồi lan rộng ra rất nhanh, chỉ giây lát sau từ thanh tiên kiếm phát ra một âm thanh đau đớn "Rắc", rồi gãy làm hai đoạn rơi xuống mặt đài.


Trên đài dưới đài, im phăng phắc, tất cả mọi người đều dường như nín thở.


Một thanh tiên kiếm tu luyện lâu năm đối với một người tu chân rất có ý nghĩa, những người có mặt trên Vân Hải này, không ai là không rõ điều này.


"Ah", trên đài, Phương Siêu thổ ra một ngụm máu tươi, tay ôm lấy ngực, sắc mặt vô cùng đau đớn, không thể chịu đựng thêm được nữa, ngã lăn ra ngất xỉu ngay tại chỗ.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Tàn phai

Tàn phai

Ðã hơn một tháng nay, Giao cố sức chống lại với cái sức mạnh của ái tình, nó như

29-06-2016
Chúng mình có duyên

Chúng mình có duyên

Nhiều người cho rằng tình yêu vốn dĩ phải rất cao thượng, phải hy sinh cái này, đánh

24-06-2016

Ring ring