Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 258
5 sao 5 / 5 ( 115 đánh giá )

Tru tiên - Tiêu Đỉnh - Chương 151 - Kịch độc

↓↓

So với Đoạn Như Sơn bên minh khôg chi có "Độc Môn Tứ Lão" hộ vệ, trong tối ngoài sáng it nhất cũng còn hơn trăm người, trong đó cao thủ vô số, thực lực hùng hậu của Vạn Đôc Môn trước giờ, không ngờ có sáu phần đều nằm hết trong tay Đoạn Như Sơn, so với trước khi khai chiến còn nhiều hơn, quả thật là ngoài dự liệu của bọn họ.

bạn đang xem “Tru tiên - Tiêu Đỉnh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mắt nhin thấy bại cuộc đã đinh, Phạm Hùng cùng Trinh Vô Nha tràn ngập vẻ bất cam trong mắt, nhưng chung quy không còn gi để nói. Nhin bộ dạng của hai vi sư huynh, Đoạn Như Sơn không nhin được cười lớn ha hả, trước giờ trên đầu hắn có hai vi sư huynh bá đạo, ở dưới lại là tên Tần Vô Viêm mà sư phụ Độc Thần hết mực thương yêu, hắn trước giờ chi bi người coi thường, chiu đựng như thế nhiều năm, cuối cùng cũng có thể ngóc đầu dậy, như thế thử hỏi sao hắn không mừng như điên được.


Đoạn Như Sơn kiêu ngạo tiến về phia trước, Độc Môn Tứ Lão bảo vệ xung quanh hắn. Phạm Hùng và Trinh Vô Nha to mắt nhin hắn bước đến cái bàn thờ ở đằng trước, đứng trước chiếc hộp nọ, hai người tay nắm chặt thành quyền, nghiến răng kèn kẹt, rõ ràng là phẫn hận cùng cực.


Bất quá lúc này, sự phẫn nộ của họ trong mắt Đoạn Như Sơn, rõ ràng là hinh ảnh mà kẻ chiến thắng ưa thich nhất, hắn thậm chi cảm thấy rằng có lúc thống tri mọi người mới không uổng công một đời hắn.


Đoạn Như Sơn ha hả cười lớn, thái độ kiêu cuồng, vạn phần đắc ý vươn tay ra, cầm lấy chiếc hộp màu xanh nọ.


Phạm Hùng và Trinh Vô Nha phát ra một tiếng gầm nhỏ, bước tới một bước, nhưng Độc Môn Tứ Lão tức khắc chuyển minh nhin qua bọn họ, đồng thời thủ hạ xung quanh Đoạn Như Sơn hô lên một lượt tràn qua, bao vây bọn họ, trong mắt hai người như bốc lửa, xa xa trừng mắt nhin chiếc hộp trong tay Đoạn Như Sơn.


Tiếng cười Đoạn Như Sơn càng thêm đắc ý, thoả mãn xoay tay mở khoá, mở bung chiếc hộp ra, thấy mặt đáy hộp phủ một lớp lụa vàng, trên đặt chiếc ấn nhỏ màu nâu đậm, trên ấn điêu khắc một con rắn nhỏ trông như thật, mặc dù kkhông xoay lại, nhưng tất cả mọi người tại đương trường bao gồm cả Đoạn Như Sơn, đều biết bên dưới tiểu ấn nọ có khắc bốn chữ:


Vạn Độc Thần Ấn


Đoạn Như Sơn ngạo mạn nhin quanh, ánh mắt dừng lại trên mặt Phạm Hùng và Trinh Vô Nha một chút, sau khi hưởng thụ cảm giác sung sướng của kẻ chiến thắng, Đoạn Như Sơn mim cười, tuy nhiên máu tươi dinh trên gương mặt làm cho nụ cười của hắn trở nên nguỵ di và hung ác, hắn cầm lấy chiếc Vạn Độc Thần Ấn ấy đưa lên, xoay qua xoay lại. Hắn muốn kỹ kỹ càng càng nhin xem cái vật tượng trưng cho quyền lực tối cao trong Vạn Độc Môn.


Một khắc đó, trên linh đường trừ tiếng hit thở đầy phẫn nộ của Phạm Hùng và Trinh Vô Nha ra, tuyệt không có một tiếng động nào khác, mắt nhin xem, một đời môn chủ mới của Vạn Độc Môn sắp đăng quang.


Đột nhiên, đúng trong lúc mọi người đương nin thở chờ đợi, Đoạn Như Sơn thinh linh rú lên một tiếng vô cùng đau đớn, chiếc hộp và Vạn Độc Thần Ấn tối quan trọng kia bỗng rơi xuống đất từ trong tay hắn.


Mọi người sửng sốt, đồng loạt nhin về phia hắn, giây lát sau còn chưa hết bàng hoàng.


Chi thấy Đoạn Như Sơn vừa rồi còn ngạo mạn nhất đời, giờ đây toàn thân đều run rẩy, cả gương mặt không còn chút huyết sắc, đặc biệt là đôi tay, chi trong chớp mắt đã biến thành đen sậm đến vô cùng quỷ di.


Lát sau, từ trong tay hắn vang lên tiếng đập cánh nho nhỏ, có một con phi trùng quái di từ kẽ ngón tay hắn bay lên.


Tại đương trường ai cũng là nhân vật cao thâm trong Vạn Độc Môn, tuy rằng con quái trùng đó bay với tốc độ rất nhanh, nhưng hầu như ai cũng đã thấy rõ nó, Bách Độc Tử la lên thất thanh trước nhất: "Thất Vi Ngô Công, đó là Thất Vi Ngô Công!".


Âm thanh áy như tiếng kêu chấn động tâm phách, làm mọi người sửng sốt, tất cả đồng lượt hướng về Đoạn Như Sơn nhin xem, chi thấy toàn thân hắ run rẩy càng lúc càng dữ dội, một lão già bên cạnh vừa duỗi tay ra nắm nhưng chi vừa đụng nhẹ vào áo hắn, bỗng than hinh rung động, hét to một tiếng rồi nhảy lùi ra sau, trong tich tắc tay phải đã bi đen hết một khoảng.


Đứng từ xa, tròng mắt Hấp Huyết Lão Yêu thu nhỏ lại, nói dứt khoát: "Hủ Nhục Đài....".


Lão già bi trúng độc nọ lớn tiếng kêu hô, một lão già khác bên cạnh không ngờ rống lớn một tiếng, chụp lấy chiếc ghế nằm bên cạnh. bẻ lấy một chân, hướng về tay phải của lão già đó bổ xuống. Dưới đạo hạnh cao thâm của lão, chân ghế nọ như dao sắc bén, cứng rắn nhằm tay phải lão già bi trúng độc chém xuống, sau đó lão liền ném chân ghế đi, hồ như sợ rằng cầm lâu một chút thi tay lã cũng có cùng một kết cục.


Chân ghế bay trong không trung, mọi người đều nhanh chóng né tránh.


Lúc này toàn mặt Đoạn Như Sương di nhiên phủ đầy hắc khi, ai nấy đều thấy rõ ràng, hai tay hắn hoàn toàn đen óng, phụp một tiếng từ vỡ da phá ra, không ngờ máu chảy ra cũng đã thành màu đen.


Trong giây lát, những tiếng "phụp, bụp, phọt" vang lên không ngừng khiến người nhe rỡn óc, Đoạn Như Sơn thân trúng hai loại động vật tối độc trong thiên hạ, toàn thân da thit tan nát, máu đen bắn ra khắp nơi, rơi rớt trên đất, sau giây lát lăn lộn, cuối cùng thi nằm im không động đậy.


Phạm Hùng ngây ra nhin cảnh man rợ không ngừng ở trước mắt trong nhất khắc, hiện tại là sư đệ đã sớm mất mạng, bất chợt quay đầu hét lớn: "Tần Vô Viêm, tên súc sinh gian trá ngươi, hãy ra đây cho ta!".


Mọi người liền tinh ngộ, "Hủ Nhục Đài" độc tinh hung mãnh ác độc, là vật tối ác độc trong thiên hạ, trong Vạn Độc Môn mà nói, trước giờ chi có mỗi Độc Thần có thể sử dụng, Phạm Hùng, Trinh Vô Nha, Đoạn Như Sơn ba người tu hành giới hạn đều không thể sử dụng được.


Hơn nữa Thất Vi Ngô Công là vật kỳ trân tuyệt độc, trước giờ chi có Độc Thần cất giữ bên minh, lần này cả hai loại kich độc đồng thời xuất hiện, lại ở trong hộp đựng Vạn Độc Thần Ấn, không nói cũng biết, rõ ràng là Tần Vô Viêm lường gạt mọi người, lét lút hạ độc.


Trong nhất thời, trên linh đường ai nấy đều lo ngại, người người đều tự minh cẩn thận nhin quanh bố phia, chi sợ Tần Vô Viêm bỗng nhiên hiện ra bên cạnh. Cái chết của Đoạn Như Sơn quả thật đáng sợ, không ai không bi kinh sợ chấn động.


Trong giây phút này, một bầu không khi u ám bao trùm linh đường, không ai dám lên tiếng. Chi có từ thi tể Đoạn Như Sơn, từng giọt máu đen từ từ ri xuống, khi chạm mặt đất, phát ra tiếng si si, khoét cháy một lỗ nhỏ. Trong nháy mắt, xung quanh thi thể đều có những lỗ nhỏ, có thể thấy được độc tinh vô cùng dữ dội.


"Hà hà, thế nào rồi, hai vi sư huynh, các vi trưởng lão cung phụng? Chúng ta chi mới mất ngày không gặp, khó nhờ lại được các đại gia mong tưởng đến thế này !". Một thanh âm nhẹ nhàng điềm tinh, chợt truyền vào từ ngoài linh đường, mọi người chấn động, nhin ra bên ngoài, chi thấy Tần Vô Viêm đã thay đổi y sam, cởi bỏ ma y hiếu phục, mặc vào bộ y phục thường ngày, trên mặt hiển lộ nụ cười, từ từ đi tới. Người tinh mắt đã sớm nhin thấy, trên vai hắn, một con quái trùng nho nhỏ đậu ở đó, chinh là Thất Vi Ngô Công.


Phạm Hùng căm hờn nói: "Là ngươi hạ độc?".


Tần Vô Viêm lúc này tựa hồ như không nhin thấy mọi người, thẳng ưỡn ngực bước đi về phia trước, đến bên thi thể Đoạn Như Sơn, dưới ánh mắt của mọi người, thò tay nhặt lấy Vạn Độc Thần Ấn từ trong chất kich độc vô cùng kia.


Đôi mắt Phạm Hùng và Trinh Vô Nha co lại, Trinh Vô Nha cười nhạt nói: "Giỏi ghê a! Tiểu sư đệ, ba người chúng ta đều thật quá coi thường đệ rồi".


Tần Vô Viêm cười nói: "Nhi sư huynh nói chơi rồi, kỳ thật với thực lực của ba vi sư huynh, muốn lấy tinh mệnh của tiểu đệ quả thật dễ như trở bàn tay, tiểu đệ vốn không dám phản kháng. Chi là trước lúc lâm chung sư phụ nhắc nhở dặn dò rằng, nói như ngày nay Quỷ Vương Tông, Hợp Hoan Phái đều như hổ rinh mồi, ba vi sư huynh sức lực không đủ, nhất đinh phải để đệ tiếp thụ chức vi môn chủ. Tiểu đệ từ nhỏ được sư phụ nuôi dưỡng tới lớn, sư ân thâm trọng, không dám không theo, do đó mới thi triển chút kế mọn, đã làm cho ba vi sư huynh phải chiu khổ rồi!".


Phạm Hùng giận giữ nói: "Phi lời, ngươi nghi hiện giờ người thắng chắc rồi sao, nói ngươi biết, người mà lão tử muốn giết trước nhất là ngươi!". Nói đoạn, hắn xoay đầu đối với Trinh Vô Nhai kêu rằng: "Lão nhi, tiểu tử này quá sức tàn độc, chúng ta hợp lực giết hắn đi, sau đó cúng ta chia đôi thiên hạ".


Trinh Vô Nha lập tức đáp: "Được, chúng ta lên!"


Trong tiếng quát tháo, chi thấy hai người họ chuẩn bi xông lên, theo sau là Bách Độc Tử, Hấp Huyết lão yêu trong lúc mấy người đó coi bộ cũng sắp xông lên theo. Tần Vô Viêm nhạt nhoẽ nói: "Mấy vi trưởng lão, các vi cũng đã thấy, mấy vi sư huynh của ta thật không nên trò trống gi, các vi muốn tiến qua giết ta, bỏ qua chuyện ta có Thất Vi Ngô Công và Hủ Nhục Đài, các vi có thể nào thắng được ta chăng? Cho là các vi hợp lực giết được ta, đi theo hai phế vật này, những ngày sau này của các vi có được tốt đẹp chăng, có thắng nổi Quỷ Vương Tông và Hợp Hoan Phái chăng? Có thể nào từ trong vòng vây của mấy kẻ chánh đạo mà thoát được chăng?"


Bách Độc Tử và Hấp Huyết lão yêu, Đoan Mộc lão tổ mấy người ngạc nhiên ngừng bước, Tần Vô Viêm mới vừa sử dụng hai đại kich độc trên người Đoạn Như Sơn, phải là kẻ lãnh ngộ sâu xa được chân truyền từ Vạn Độc Môn độc kinh tuyệt mới có thể sử dụng. Bọn họ tuy ở Vạn Độc Môn nhiều năm, song vẫn không cách nào tiến đến cảnh giới đó, đối với Tần Vô Viêm mộ tên trẻ tuổi này trong lòng rất e ngại. Nay nghe Tần Vô Viêm nói mấy câu đó, nhất thời lưỡng lự trong lòg, đều không tiến lên nữa.


Số đông nhưũng kẻ đi theo Đoạn Như Sơn, trước tiên không nghe theo mệnh lệnh của Phạm Hùng và Trinh Vô Nha, lúc này cũng hơn phân nửa nhin nhau, không biết làm sao. Tần Vô Viêm nhin mọi người, cười nói: "Chư vi, tại hạ bảo chứng, chi cần tại hạ tiếp chưởng chức vi môn chủ, nhất đinh không kể thù cũ, các vi vốn ở trong môn thế nào, tại hạ nhất đinh đối đãi như thế".


Trong ánh mắt phẫn nộ và lo ngại của Phạm Hùng cùng Trinh Vô Nha, mọi người nhin nhau một lúc lâu, sau đó Bách Độc Tử thối lui trước hết, lát sau, Hấp Huyết lão yêu, Đoan Mộc lão tổ cùng Độc Môn tứ lão máy người cũng từ từ bước qua một bên, chi để lại Tần Vô Viêm cùng Phạm Hùng, Trinh Vô Nha ba vi sư huynh đệ đứng ở giữa hiện trường.


Trên mặt Phạm Hùng lộ ra thần sắc tuyệt vọng, biết rằng thế mạnh đã mất, Trinh Vô Nha mặt xám như tro.


Trên mặt Tần Vô Viêm vẫn còn lưu giữ nét cười nhàn nhạt, nhưng trong lòng lại phẫn hận khó giải, hắn lúc này hận không phải là hai vi sư huynh đang vùng vẫy chờ chết ở trước mặt, mà là Thương Tùng đạo nhân. Hắn vốn đã sớm đinh kế sách tốt, để ba vi sư huynh


tự chém giết nhau, nhưng tuyệt không phải là một trường đánh nhau lớn lao thế này, chi muốn trừ đi ba vi sư huynh, hắn tự nhiên có thể nắm lấy đại quyền trong Vạn Độc Môn.


Nào ngờ Thương Tùng đạo nhân tối hôm đó đột nhiên đến nhúng tay vào, đem sự phân tranh của ba hệ phái biến thành một trận đại hỗn chiến, làm thực lực vốn thâm hậu của Vạn Độc Môn tan biến đi trong cuộc nội chiến. Tần Vô Viêm lúc này vừa phẫn nộ lại vừa thương tâm nuối tiếc, thật hận không đem Thương Tùng đạo nhân xé làm hai mảnh cho hả. Bất quá nghi lại, hinh bóng Thương Tùng đạo nhân lúc này không thấy đâu cả, Tần Vô Viêm chi còn nước dằn cơn giận xuống.


Nhưng không cần biết thế nào, lúc này Tần Vô Viêm đã cầm chắc thắng lợi, hắn đeo một nụ cười chiến thắng, nhin về phia hai vi sư huynh, thảnh thơi nói: "Hai vi sư huynh, hai người còn không mau tạ tội trước linh vi của sư phụ ư..."


Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Độc thoại

Độc thoại

Thực ra thì chị không cần cười tươi như thế làm gì. Chỉ tổ cho Phong đong đầy thêm

30-06-2016
Tấm áo mưa của mẹ

Tấm áo mưa của mẹ

Cách trường 1 km, hằng ngày tôi phải đi bộ trên con đường đất đỏ vào mỗi

23-06-2016
Như là nước mắt

Như là nước mắt

Đi bên Nghiêm, chị chỉ dám nở những nụ cười vừa phải, vì còn bận giữ ý của vợ

30-06-2016
Em không đáng...

Em không đáng...

Anh nói đúng, cô không đáng, thực sự không đáng... Vậy để anh đi đi. Cứ để anh

24-06-2016
Chiếc xe đạp và mẹ

Chiếc xe đạp và mẹ

Tuy rằng chiếc xe đạp giờ đã cũ nhưng đối với con thì kỉ niệm giữa mẹ gắn bó

30-06-2016
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly

Giới thiệu: Nữ chính hài, ngốc nghếch vs nam chính đẹp trai, lạnh lùng cực điểm

12-07-2016 105 chương

Pair of Vintage Old School Fru