The Soda Pop
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 92 - Phép chữa bệnh kỳ của cô gái Miêu

↓↓

Lệnh Hồ Xung hỏi:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Trong rượu có rắn độc ư?


Lam Phượng Hoàng đáp:


- Ðúng thế! Rượu kêu bằng Ngũ bảo hoa mật tửu. Dĩ nhiên phải dùng ngũ bảo.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Ngũ bảo là gì?


Lam Phượng Hoàng đáp:


- Ngũ bảo là năm thứ bảo bối ở trong giáo phái bọn tiểu muội. Ðại ca hãy coi đây!


Nàng nói xong lấy cái bát không, dốc bình lên cho rượu chảy hết ra. Bỗng nghe mấy tiếng lạch cạch nhỏ của vậy gì rớt xuống bát.


Mấy tên đệ tử trong thuyền vừa trông thấy đã kinh hãi bật tiếng la hoảng.


Lam Phượng Hoàng cầm bát rượu bê đến trước mặt Lệnh Hồ Xung, chàng thấy màu rượu trong trắng như nước suối. Trong rượu có ngâm năm con trùng độc là: một con rắn đen, một con rít, một con nhện, một con bọ cạp và một con rắn nhỏ bằng đầu ngón tay.


Lệnh Hồ Xung sợ giật bắn người hỏi:


- Sao lại lấy những con trùng độc này... cho vào rượu?


Lam Phượng Hoàng bĩu môi đáp:


- Ðó là ngũ bảo, sao lại nói những gì "trùng độc"? Ðại ca! Ðại ca có dám uống không?


Lệnh Hồ Xung gượng cười đáp:


- Cái... ngũ bảo này... tiểu huynh hơi sợ một chút.


Lam Phượng Hoàng bưng bát rượu lên uống một hụm lớn rồi cười nói:


- Theo luật lệ của người Miêu tộc bên tiểu muội, đã là bạn thì phải uống rượu ăn thịt. Bạn mà không ăn không uống thì chẳng còn gì là bạn nữa.


Lệnh Hồ Xung đón lấy bát rượu nốc ừng ực vào bụng. Chàng nuốt luôn năm con trùng độc xuống.


Tuy chàng lớn mật mà cũng không dám nhai tóp tép.


Lam Phượng Hoàng cả mừng thò tay ra ôm chặt lấy đầu lấy cổ chàng rồi áp má kề vào bên. Son phấn ở môi miệng nàng in ra thành hai vết hồng trên mặt chàng. Nàng cười nói:


- Có thế mới là hảo ca ca!


Lệnh Hồ Xung bật cười, nhưng chàng vừa đưa mắt nhìn thấy vẻ mặt sư phụ cực kỳ nghiêm trọng thì trong lòng kinh hãi, nghĩ thầm:


- Hỏng bét, hỏng bét! Mình lớn mật làm nhộn ở ngay trước mặt sư phụ cùng sư nương, nhất định sẽ bị người thống mạ.


Lam Phượng Hoàng lại rót một bát lớn có cả năm con trùng độc bưng đến trước mặt Nhạc Bất Quần. Nàng cười nói:


- Nhạc tiên sinh! Tại hạ mời tiên sinh uống rượu.


Nhạc Bất Quần thấy rượu ngâm toàn trùng độc nào rắn, nào rết, nào nhện.. đã buồn nôn sau lại ngửi thấy mùi hương hoa nồng nặc lẫn vào thành ra một mùi khê nồng nặc khó tả. Tiên sinh không nhịn được oẹ lên cơ hồ phải mửa ra.


Tiên sinh đưa tay trái về phía Lam Phượng Hoàng đang cầm chung rượu. Không ngờ nàng vẫn không rụt tay về. Khi ngón tay sắp chạm vào lưng bàn tay nàng, tiên sinh chợt nhớ tới câu "nam nữ thọ thọ bất tương thân" đột nhiên dừng tay lại.


Lam Phượng Hoàng cười hỏi:


- Tiên sinh không lớn mật bằng đồ đệ thì làm sư phụ thế nào được? Các bạn hữu phái Hoa Sơn!


Có ai uống chung rượu này không?


Trong thuyền im phăng phắc, không ai lên tiếng.


Lam Phượng Hoàng thở dài nói:


- Trong phái Hoa Sơn, trừ Lệnh Hồ Xung ra, không còn một anh hùng hảo hán nào khác.


Bỗng có tiếng dõng dạc cất lên:


- Ðưa đây cho tại hạ uống.


Người nói câu này chính là Lâm Bình Chi. Chân chàng bị điểm huyệt không nhúc nhích được.


Lam Phượng Hoàng giương cặp lông mày lên cười nói:


- Té ra là...


Nàng mới nói được hai tiếng. Nhạc Linh San đã ngắt lời:


- Tiểu Lâm tử! Ngươi mà uống cái "rượu con khỉ" đó vào, thì dù không bị chất độc làm cho uổng mạng, từ đây ta cũng không thèm ngó mặt ngươi nữa!


Lam Phượng Hoàng bưng chung rượu lên đến trước mặt Lâm Bình Chi cười nói:


- Ðây! Ngươi uống đi!


Lâm Bình Chi rụt rè nói:


- Tại hạ.. không uống nữa.


Chàng thấy Lam Phượng Hoàng nổi lên tràng cười rộ không ngớt, tức quá, đỏ mặt lên, nói:


- Ta không muốn uống rượu đó chẳng phải là vì ta sợ chết...


Lam Phượng Hoàng cả cười ngắt lời:


- Dĩ nhiên ta biết rồi! Ngươi sợ là sợ vị cô nương xinh đẹp kia không dòm ngó đến nữa. Ta có bảo ngươi là con quỷ nhát gan đâu, ngươi chính là một hán tử đa tình! Ha ha! Ha ha! ...


Nàng chạy đến bên Lệnh Hồ Xung nói:


- Ðại ca! Sau này sẽ tái hội!


Nàng đặt chung rượu xuống bàn, vẩy tay một cái. Rồi cùng bốn cô gái Miêu ra khỏi khoang thuyền vọt về con thuyền nhỏ.


Bỗng nghe tiếng hát du dương nổi lên. Con thuyền nhỏ xuôi dòng đi về phía đông, vượt lên trước thuyền lớn của phái Hoa Sơn lao đi mỗi lúc một xa.


Nhạc Bất Quần nói:


- Ðem bao nhiêu bình rượu của chúng liệng cả xuống sông!


Lao Ðức Nặc dạ một tiếng chạy đến bên bàn. Tay hắn vừa sờ vào bình, đột nhiên lảo đảo người đi, té xuống lòng thuyền. Bình rượu vỡ tan tành.


Nhạc Bất Quần giật mình kinh hãi hỏi:


- Sao vậy?


Lao Ðức Nặc đáp:


- Ðệ tử trúng độc.


Nhạc Bất Quần tỉnh ngộ nói:


- Bình rượu bên ngoài cũng có chất độc.


Tiên sinh phất tay áo một cái. Một luồng kình phong hất cả bình lẫn bát chén trên bàn tung qua cửa sổ rớt xuống sông hết.


Ðột nhiên tiên sinh lợm giọng phải cố nín nhịn cho khỏi nôn ra.


Bỗng nghe oẹ một tiếng, Lâm Bình Chi mửa thốc mửa tháo ra.


Tiếp theo chỗ này có người ho, chỗ kia có tiếng hắng dặng rồi ai nấy ôm bụng mửa ra ồng ộc. Cả Ðào cốc ngũ tiên ở bên ngoài khoang thuyền cho chí lão lái đò, thủy thủ, chẳng một ai không mửa.


Nhạc Bất Quần nín nhịn được bấy lâu, bây giờ cũng phải nôn ra.


Mọi người đã mửa hết sạch thực vật trong bao tử rồi mà vẫn cứ nôn oẹ hoài cả nước lẫn toan cũng không còn.


Họ thấy ngứa cổ khát nước cực kỳ khó chịu, giả tỷ trong bụng còn có vật gì để mửa ra nữa thì dễ chịu hơn nhiều.


Nhạc Linh San ôm bụng hỏi Lệnh Hồ Xung:


- Ðại sư ca!... Con yêu nữ đó cho ... đại sư ca thuốc giải hay sao mà chỉ có một mình đại sư ca là không nôn mửa?


Trong thuyền này cả thảy mấy chục người, quả nhiên chỉ có một mình Lệnh Hồ Xung không mửa.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Ta có uống thuốc giải độc gì đâu? Chẳng lẽ chén rượu độc đó lại là thuốc giải?


Ðào Căn Tiên nói:


- Ai bảo công tử bảnh trai? Con yêu nữ nó mê tít vì công tử xinh đẹp.


Ðào Chi Tiên nói:


- Tiểu đệ cho là Lệnh Hồ công tử khen ả đẹp nên ả thích chứ không phải vì công tử đẹp trai.


Ðào Hoa Tiên nói:


- Dù sao mình cũng phải phục công tử là người gan dạ, dám nuốt cả năm con trùng độc.


Ðào Diệp Tiên nói:


- Tuy y không nôn mửa, biết đâu năm con trùng độc ở trong bụng chẳng làm cho y càng trúng độc nặng hơn?


Ðào Cán Tiên la lên:


- Trời ơi! Hỏng rồi! Chúng ta không ngăn trở để Lệnh Hồ Xung uống rượu độc vào, nếu vì thế mà y phải uổng mạng, rồi đây Bình đại phu hỏi đến, mình biết trả lời thế nào?


Ðào Thực Tiên nói:


- Lệnh Hồ Xung mà chết thì chúng ta xa chạy cao bay, Bình Nhất Chỉ dể gì mà kiếm được?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Đừng lướt qua nhau

Đừng lướt qua nhau

"Có khi nào anh nhớ một người, Người đã đến bên anh, như em, bước về nơi cuối

24-06-2016
Đi ngang đời nhau

Đi ngang đời nhau

Em Ta gặp nhau thế nào anh nhỉ? Em đang phát điên còn anh là một nạn nhân. Nhưng không

23-06-2016
Nghĩ về gia đình

Nghĩ về gia đình

Trong một lần nào đó, chú tôi đã nói với tôi rằng, trong tiếng Hán chữ "hảo" - nghĩa

29-06-2016
Hai nửa dòng máu

Hai nửa dòng máu

(khotruyenhay.gq) Thực tình, má còn không biết cái thai trong bụng mình là của ai thì làm

28-06-2016
Mưa đầu mùa

Mưa đầu mùa

Lúc mới gặp, tôi đã có dự cảm không tốt về tương lai của mình... *** -

26-06-2016
Thầy giáo tôi

Thầy giáo tôi

(khotruyenhay.gq) Nhớ quá Thầy Thư ơi! *** Năm tôi học lớp 12, Trường bắt đầu có

28-06-2016