Insane
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 91 - Ngũ Tiên giáo xuất hiện trên sông

↓↓
Lâm Bình Chi từ ngày gặp đại biến, chàng ăn nói cùng cử chỉ rất thận trọng chậm chạp. Chàng nghe Ðào Cán Tiên và Ðào Diệp Tiên nói vậy chỉ ngẩn người ra chứ không trả lời.


Ðào Hoa Tiên nói:


- Ðúng thế rồi! Gã không nói tức là mặc nhiên thừa nhận. Nhạc cô nương! Những kẻ ăn thịt người lại không chịu nhận là không thành thực. Há có thể đem chuyện chung thân giao phó cho gã được?


Ðào Căn Tiên nói:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Sau khi cô nương cùng gã thành hôn, tất gã còn đi chàng màng với cô gái khác. Gã về nhà cô nương có hỏi gã lại chối phăng.


Ðào Diệp Tiên theo hùa:


- Còn một chuyện cực kỳ nguy hiểm là gã dám ăn thịt người mà cô nương nằm ngồi với gã, lúc nửa đêm ngủ đi bỗng thấy ngón tay đau đớn khôn tả lại nghe tiếng nhai rau ráu, cô nương có biết là cái gì không? Chính là tiểu Lâm tử nhai ngón tay cô đó. Nhạc cô nương! Con người ta chân tay bất quá được 20 ngón. Bữa nay gã ăn vài ngón, ngày mai lại một vài ngón thì chẳng bao lâu cả 20 ngón tay, ngón chân cô đều bị gã ăn hết.


Nguyên Ðào cốc lục tiên đã chịu lời căn dặn của Bình Nhất Chỉ nhất nhất phải nghe theo Lệnh Hồ Xung. Sáu anh em lão tuy bản tính thích tranh biện, nhưng họ cũng không phải hạng quá ngu xuẩn câu chuyện giữa Lệnh Hồ Xung và Nhạc Linh San hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, bọn sáu người này đều đã nhìn thấy. Hiện giờ họ bắt được Lâm Bình Chi có chuyện thầm kín liền nói huỵch toẹt để ly gián hai người.


Nhạc Linh San đưa hai ngón tay lên đút nút lỗ tai, nàng lớn tiếng la:


- Các ngươi đừng nói nhăng. Ta không muốn nghe nữa! Ta không muốn nghe nữa!


Ðào Căn Tiên nói:


- Nhạc cô nương! Cô thích làm vợ tiểu Lâm tử thì cũng chẳng sao. Có điều phải học lấy một thứ công phu. Công phu này đối với cô rất quan hệ. Nếu cô bỏ lỡ cơ hội thì ngày sau có hối cũng không kịp.


Nhạc Linh San thấy lão nói bằng một vẻ trịnh trọng liền hỏi:


- Công phu gì mà quan hệ thế?


Ðào Căn Tiên đáp:


- Ðó là "Hóa linh vi chỉnh đại pháp", công phu độc đáo của Dạ Miêu Tử Kế Vô Khả Thi. Sau này tai, mũi, ngón tay, ngón chân cô có bị tiểu Lâm tử ăn rồi nuốt vào bụng rồi mà cô có đại pháp này cũng chẳng lo gì, chỉ mổ bụng gã lấy ra, dùng phép "Hóa linh vi chỉnh" để ráp lại như cũ.


Bọn Ðào cốc lục tiên vẫn tiếp tục nói ba hoa thì thuyền đã cởi dây nhổ sào cho xuôi dòng sông Hoàng Hà.


Lúc này trời mới tờ mờ sáng rõ. Mù sớm chưa tan. Trên mặt sông làn mù trắng bao phủ làn nước đục chảy cuồn cuộn phóng tầm mắt trông phong cảnh bát ngát lòng người cảm thấy khoan khoái, nhẹ nhõm.


Thuyền đi không bao lâu thì trong làn mù trắng từ phía xa xa, đột nhiên một con thuyền nhỏ xông ra tiến về phía thuyền của phái Hoa Sơn. Con thuyền nhỏ này đi rất mau, chỉ trong chốc lát đã gần lại.


Trong thuyền có tiếng văng vẳng một cô gái hát. Nhưng tiếng hát nhỏ nhẹ cơ hồ không nghe rõ.


Nhạc Bất Quần cùng Nhạc phu nhân đưa mắt nhìn nhau. Hai người cùng cảm thấy trong con thuyền nhỏ có điều khác lạ.


Sau một lúc, vừng thái dương chiếu vào mặt sông, ánh vàng lóng lánh như nhẩy múa.


Bỗng thấy con thuyền nhỏ kéo buồm lên cho chạy. Lúc này gió đông thổi mạnh vào cánh buồm màu xanh, con thuyền nhỏ lao ngược dòng nhẹ như tên bắn.


Nhạc Bất Quần chú ý nhìn ra thấy trên cánh buồm bằng vải xanh có vẽ một chiếc chân người sắc trắng. Tiên sinh nhìn kỹ lại thì chiếc chân này nhỏ nhắn và xinh đẹp, hiển nhiên là chân một cô gái.


Bọn đệ tử phái Hoa Sơn xôn xao bàn tán, có người cất tiếng hỏi:


- Tại sao trên buồm lại vẽ một chiếc chân? Thật là một điều quái dị.


Ðào Chi Tiên đáp:


- Ðây chắc là thuyền của Mạc Bắc Song Hùng. Trời ơi! Nhạc phu nhân! Nhạc cô nương! Phu nhân và cô nương phải ẩn thận đấy! Người trên thuyền kia rõ ràng muốn ăn chân đàn bà.


Nhạc Linh San hít một hơi chân khí, trong lòng nàng có ý khiếp sợ.


Con thuyền nhỏ kia chỉ trong khoảnh khắc đã tới trước mặt. Trong thuyền văng vẳng có tiếng hát vọng ra, nhưng lần này mọi người nghe rất rõ. Tiếng hát này êm dịu, đậm đà, nó không giống tiếng hát mà tựa như tiếng than thở não nùng, lại giống tiếng rên la ai oán khiến cho mọi người nghe phải xúc động can trường trống ngực đập thình thình.


Bọn thanh niên nam nữ phái Hoa Sơn vừa nghe đã không nhịn được phải đỏ mặt cau mày.


Giọng hát chuyển điệu lại biến thành tiếng nam nữ hoan lạc, phóng túng vô kể.


Nhạc phu nhân cất tiếng thóa mạ:


- Trò yêu ma quỉ quái gì vậy?


Trong thuyền nhỏ có tiếng cô gái cất lên hỏi:


- Trên thuyền nhỏ có Lệnh Hồ công tử ở phái Hoa Sơn không?


Nhạc phu nhân khẽ nói:


- Mặc kệ ả đừng nói chi hết.


Thiếu nữ kia lại hỏi:


- Bọn tại hạ muốn chiêm ngưỡng phong tư của Lệnh Hồ công tử được chăng?


Thanh âm nữ lang này êm ái uyển chuyển khiến cho tâm hồn người ta phải ngây ngất. Dĩ nhiên bọn trai tráng trong thuyền phái Hoa Sơn không khỏi mê mẫn tâm thần mà đến cả Ðào cốc lục tiên trước nay chẳng biết gì đến nữ nhân cũng không khỏi chân tay bủn rủn. Thậm chí Nhạc phu nhân cùng bọn nữ đồ đệ cũng cảm thấy xúc động tâm thần.


Nữ lang trong thuyền nhỏ nói dứt lời rồi từ ở trong khoang nhảy vọt ra đứng ở đầu thuyền. Cô mặc bộ xiêm áo bằng vải màu lam in hoa trắng. Từ ngực đến đầu gối cô quấn quanh mình một tấm quần nơm có thêu hoa đủ mầu sặc sỡ coi rất diêm dúa. Tai cô đeo lủng lẳng đôi vòng vàng rất lớn bằng miệng chung uống rượu. Cô vào trạc 27, 28 tuổi. Nước da hơi vàng. Cặp mắt to thao láo mà đen láy. Cô thắt dây lưng nhiều mầu gió thổi tung bay về phía trước. Thái độ cô ra chiều hớn hở. Cô đai chân không. Kể ra cô là một nhân vật có dáng phong lưu. Nhưng nghe thanh âm và nhìn dáng người thì hiển nhiên thanh âm kiều mỵ hơn dung mạo nhiều.


Con thuyền phái Hoa Sơn đi xuôi dòng nước suýt động vào con thuyền nhỏ đó. Bỗng thấy thuyền nhỏ quay lộn trở lại, buồm thuyền hạ xuống để đi song song với thuyền lớn.


Nữ lang mỉm cười tỏ vẻ hài hước. Coi cách ăn bận của cô nhất định không phải là đàn bà Hán tộc.


Nhạc Bất Quần động tâm chợt nghĩ ra điều gì cất tiếng hỏi:


- Cô nương kia! Phải chăng cô là thuộc hạ Lam giáo chủ thuộc phái Ngũ tiên giáo ở Vân Nam.


Nữ lang bật tiếng cười khanh khách đáp:


- Tiên sinh cũng tinh mắt đấy! Có điều mới đoán trúng được một nửa. Tại hạ đúng người Ngũ Tiên giáo ở Vân Nam nhưng không phải thuộc hạ Lam giáo chủ.


Nhạc Bất Quần đứng ở đầu thuyền mình chắp tay hỏi:


- Tại hạ xin thỉnh giáo quí tính của cô nương. Cô nương chiếu cố bọn tại hạ trên mặt sông này có điều chi dạy bảo?


Nữ lang kia cười đáp:


- Con gái người Miêu không hiểu lời lẽ văn nho của tiên sinh. Xin tiên sinh nhắc lại một lượt.


Nhạc Bất Quần hỏi:


- Cô nương họ gì?


Nữ lang cười đáp:


- Tiên sinh đã biết họ tại hạ rồi sao còn hỏi lại?


Nhạc Bất Quần nói:


- Tại hạ không biết cô nương họ gì nên mới thỉnh giáo.


Nữ lang lại cười nói:


- Tiên sinh đã bấy nhiêu tuổi đầu, chòm râu dài thườn thượt rõ ràng biết họ tại hạ rồi sao cứ cãi hoài?


Cô nói mấy câu này thật vô lý, nhưng miệng vừa nói vừa cười nhí nhoẻn, thái độ rất thân mật, tuyệt không có ý khinh nhờn.


Nhạc Bất Quần vẫn giữ l kính cẩn nói:


- Cô nương khéo giỡn hoài.


Nữ lang cười hỏi:


- Nhạc chưởng môn tiên sinh họ gì?


Nhạc Bất Quần hơi xẵng giọng:


- Cô đã biết tại hạ họ Nhạc sao còn hỏi ỡm ờ?


Nhạc phu nhân thấy nữ lang thân hình lả lướt, ăn nói lả lơi có ý không ưa, liền khẽ bảo chồng:


- Ðừng lý gì đến thị nữa.


Nhạc Bất Quần đưa tay trái về phía sau xua mấy cái tỏ ý cho phu nhân không nên nhiều lời.


Ðào Căn Tiên hỏi:


- Nhạc tiên sinh xua tay là có ý gì vậy? Chà Nhạc phu nhân bảo tiên sinh đừng lý gì đến nữ lang kia, nhưng tiên sinh thấy cô đã xinh đẹp lại lắm vẻ phong tao, không nghe lời bà vợ cứ hỏi han cô hoài.


Nữ lang cười nói:


- Ða tạ ông già! Lão bảo ta đã xinh đẹp lại có vẻ phong tao ư? Ðàn bà con gái họ Miêu chúng ta đâu có xinh đẹp như các bà các cô người Hán bên quí vị.


Dường như cô không hiểu hai chữ "phong tao" đây có ngụ ý khinh miệt. Cô nghe người ta khen mình xinh đẹp thì nở mặt nở mày ra chiều hoan hỉ. Cô lại nhìn Nhạc Bất Quần hỏi:


- Tại sao tiên sinh đã biết rõ họ tại hạ còn cố ý hỏi mãi?


Ðào Cán Tiên nói:


- Nhạc tiên sinh không nghe lời bà vợ thì đưa đến hậu quả thế nào?


Ðào Hoa Tiên nói:


- Nhất định kết quả không hay rồi.


Ðào Cán Tiên nói:


- Nhạc tiên sinh được người ta kêu là "Quân tử kiếm", té ra không đúng là chân quân tử. Tiên sinh đã biết họ người ta rồi cứ hỏi đi hỏi lại hoài. Tiên sinh chẳng có chuyện gì mà nói thì cứ đối đáp loanh quanh mấy câu như vậy cũng hay.


Nhạc Bất Quần bị Ðào cốc lục tiên chế diu rất lấy làm hổ thẹn, bụng bảo dạ:


- Nếu không bịt miệng sáu thằng cha này lại tất chúng còn đưa ra nhiều chuyện khó nghe để lọt vào tai bọn nam nữ đệ tử của mình thi còn ra thế nào?


Tiên sinh nhìn nữ lang chắp tay nói mấy câu từ giã:


- Tại hạ xin gửi lời chào Lam giáo chủ. Cô nương nói cho rằng Nhạc Bất Quần này ở Hoa Sơn có lời vấn an lão nhân gia.


Nữ lang đảo cặp mắt tròn xoe ngó tới ngó lui đầy vẻ kinh ngạc hỏi:


- Sao tiên sinh lại kêu tại hạ bằng lão nhân gia? Chẳng lẽ tại hạ đã già rồi ư?


Nhạc Bất Quần giật mình vì nữ lang hiểu lầm, liền hỏi lấp:


- Cô nương! Cô nương ... đối với Lam giáo chủ ở Ngũ tiên giáo tại Vân Nam có mối quan hệ thế nào?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Chuyện kể trên xe taxi

Chuyện kể trên xe taxi

Nhưng gã cũng biết, gã sẽ chẳng thể nào xua được hình ảnh cô gái có mái tóc nhuộm

01-07-2016
Phá kén, bay ra!

Phá kén, bay ra!

Nhung không kiêng nể yêu người kém tuổi, vì dù Long kém tuổi nhưng cậu ấy rất chững

23-06-2016
Hoa cúc dại

Hoa cúc dại

(khotruyenhay.gq) Cô giật mình, người lăng nhăng thì không nên yêu vội. Uh, nếu được

29-06-2016
Tạm biệt...

Tạm biệt...

(khotruyenhay.gq) Nói vậy cũng đã gần một năm em yêu anh...đơn phương rồi! *** Em và

28-06-2016
Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh là một truyện teen được đăng tải miễn phí tại web đọc truyện

21-07-2016 16 chương