Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 87 - Đồi trai gái bị cướp giữa đêm khuya

↓↓

Tiên sinh cũng nhảy theo chỗ cửa sổ vỡ mà vọt lên bờ. Lúc người tiên sinh còn lơ lửng trên không đã thấy người to lớn kia một tay xách Lâm Bình Chi còn một tay xách Nhạc Linh San chạy về phía trước.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhạc Bất Quần cả kinh. Chân phải vừa chấm đất tiên sinh liền đề khí nhảy vọt đi. Thanh trường kiếm trong tay ra chiêu Bạch hồng quán nhật nhằn đâm vào lưng người kia.


Người kia thân thể cực kỳ to lớn, bước chân dài lê đi một cái, lưỡi kiếm của Nhạc Bất Quần đâm vào khoảng không. Nhạc Bất Quần lại tiến lên một bước phóng chiêu "Trung bình kiếm".


Người to lớn đang rảo bước tiến về phía trước, nhát kiếm này lại đâm không trúng.


Nhạc Bất Quần rất đỗi kinh ngạc nhưng thấy y đã xách hai người thì cho là dù thần lực hắn có hùng mạnh đến đâu cũng không thể thi triển khinh công để chạy nhanh như bay được, mà chỉ ỷ vào cặp giò cao, bước chân dài nên mới chạy lẹ được mà thôi, chung qui mình vẫn có thể đuổi kịp.


Tiên sinh liền hít mạnh một hơi chân khí gia tăng cước lực rượt theo. Tiên sinh chỉ còn cách người kia chừng nấy thước, liền bụng bảo dạ:


- Ngươi mà không buông tha San nhi cùng Bình nhi xuống thì ta đâm cho một nhát kiếm suốt từ sau lưng đến trước ngực.


Tiên sinh hú lên một tiếng rồi la:


- Coi chừng!


Tiên sinh ra chiêu bao giờ cũng chính đại quang minh chứ không chịu đánh lén. Vì thế mà người võ lâm tặng cho tiên sinh cái ngoại hiệu là "Quân tử kiếm".


Trước khi ra chiêu "Thanh phong tống sản" này đã nhắc đối phương đề phòng.


Ngờ đâu người to lớn vẫn lờ đi như không nghe tiếng, cũng không nhìn nhỏi gì đến. Mũi kiếm còn cách sau lưng không đầy một thước, đột nhiên một luồng kình phong nổi lên, hai ngón tay nhằm đâm vào đôi mắt Nhạc tiên sinh.


Chỗ này ở tận đầu đường, có một căn nhà che khuất ánh trăng. Nhạc Bất Quần ứng biến cực kỳ thần tốc. Tiên sinh phát giác bên góc nhà có một địch nhân lợi hại đánh lén, liền nghiêng người đi một cái đồng thời chưa nhìn thấy địch nhân, đã phóng kiếm trả đòn.


Ðịch nhân cúi đầu xông lại giơ tay lên chụp vào huyệt Trung viện ở dưới bụng của Nhạc Bất Quần.


Nhạc Bất Quần phóng cước đá ra. Người kia xoay mình đi đánh vào sau lưng tiên sinh.


Nhạc Bất Quần cũng không xoay lại, chỉ xoay kiếm đâm ra. Chiêu số vừa mau vừa trúng đích.


Người kia lại né tránh rồi nhảy vọt lại toan nắm yết hầu Nhạc Bất Quần.


Nhạc Bất Quần tức giận nghĩ thầm:


- Tên này vô l thiệt, dám đưa hai bàn tay không đối phó vơí trường kiếm của ta. Nếu bữa nay mình lỡ tay thất bại thì còn chi là thể diện?


Tiên sinh phấn khởi tinh thần, chiêu thức nghiêm cẩn đấu thêm mấy chiêu nữa, kiếm phong rít lên từng hồi. Hiển nhiên tiên sinh đã vận nội công vào thanh kiếm.


Người kia tấn công liền ba chiêu cho Nhạc Bất Quần lùi lại rồi đột nhiên nhảy ra ngoài vòng chiến chắp tay nói:


- Kiếm pháp phái Hoa Sơn quả danh bất hư truyền.


Rồi hắn trở gót toan đi.


Nhạc tiên sinh vội nói:


- Khoan đã! Tại hạ muốn thỉnh giáo


Chưa dứt lời, Nhạc Bất Quần đã cầm kiếm lia qua đỉnh đầu hắn.


Người kia cúi đầu xuống tránh chiêu kiếm. Không ngờ Nhạc Bất Quần phóng chiêu này chỉ là hư chiêu. Thanh kiếm mới ra nửa vời, tiên sinh liền thu lại chuyển hướng đâm xuống trước ngực đối phương.


Người kia không còn cách nào né tránh liền nhảy xổ về phía trước xông thắng vào Nhạc Bất Quần. Thanh trường kiếm lướt qua nách hắn chỉ chừng vài tấc.


Lúc này Nhạc Bất Quần chỉ cần hạ thấp cổ tay xuống một chút là có thể chặt đối phương ra làm hai đoạn. Nhưng đồng thời hai tay hắn lại nhắm đánh vào những yếu huyệt của tiên sinh, bức bách tiên sinh phải tự cứu mình.


Bỗng thấy thanh trường kiếm chuyển thành hình vòng tròn rồi đột nhiên phóng ngược lên nhằm đâm vào trán đối phương.


Người kia biến chiêu mau lẹ phi thường! Hắn giơ ngón tay ra búng trường kiếm .


Chiêu kiếm của Nhạc Bất Quần rất linh động, chỉ hơi nghiêng một chút rồi đổi thế đâm thành thế quét đánh vèo một cái, hớt đứt chỏm mũ người kia xuống, để lộ cái đầu trọc ốc. Té ra hắn là một nhà sư.


Nhà sư đạp hai chân xuống vọt lộn về phía sau.


Thanh trường kiếm của Nhạc Bất Quần bị nhà sư búng một cái làm tê chồn cả cánh tay tiên sinh, mỗi lúc một tê nhức hơn.


Nhạc tiên sinh toan phóng bộ đuổi theo thì đột nhiên cảm thấy năm ngón tay cứng đơ.


Thanh trường kiếm rớt xuống đất. Tiên sinh vội đưa tay trái nắm lấy chuôi kiếm.


Dưới ánh trăng tiên sinh trông rõ năm ngón tay phải đều sưng vù lên thì không khỏi ngấm ngầm kinh hãi.


Nhạc Bất Quần đang còn chần chừ thì Nhạc phu nhân cầm kiếm rượt tới. Bà thấy trượng phu vẻ mặt khác lạ vội hỏi:


- San nhi đâu rồi?


Nhạc Bất Quần cầm kiếm trỏ về phía trước giục:


- Rượt theo đi!


Hai vợ chồng liền nhắm về phía người kia, vừa chạy rượt theo. Chẳng mấy chốc đi đến ngã ba đường, hai người không hiểu địch nhân rẽ về ngả nào.


Nhạc phu nhân nóng nảy vô cùng rút kiếm chém vào một cây lớn bên ngã ba đường.


Nhạc Bất Quần nói:


- Người cướp San nhi là bạn với Xung nhi, chắc không đến nỗi gia hại nó đâu. Chúng ta về hỏi Xung nhi sẽ biết rõ.


Nhạc phu nhân gật đầu hỏi:


- Phải đấy! Người đó la làng bảo San nhi và Bình nhi dèm pha Xung nhi, không hiểu vì lẽ gì vậy ?


Nhạc Bất Quần đáp:


- Lại câu chuyện liên quan đến "Tịch Tà kiếm phổ".


Hai vợ chồng về đến gần thuyền đã thấy Lệnh Hồ Xung cùng bọn đệ tử lên đứng trên bờ. Ai nấy đều lộ vẻ hoang mang.


Nhạc Bất Quần cùng Nhạc phu nhân đi vào khoang thuyền. Tiên sinh toan gọi Lệnh Hồ Xung vào hỏi chuyện thì thấy một tờ giấy trắng để lên bàn đè cái đế đèn lên.


Trên mảnh giấy viết những chữ như sau: "Sẽ trả lệnh ái ở Ngũ Bá Cương. Tử hà thần công thật là hay tuyệt!"


Mấy chữ này lấy muội đèn viết vào giấy.


Nhạc Bất Quần cuộn giấy lại đút vào bọc rồi hỏi nhà đò:


- Từ đây đến Ngũ Bá Cương xa bao nhiêu đường đất?


Nhà đò đáp:


- Sáng mai đi thuyền qua đồng ngón sương, trấn Cửu Hách thì tới Ðồng Minh. Ngũ Bá Cương ở phía đông Ðông tập. Chỗ đó gần Dạ Trạch và là nơi giáp giới hai tỉnh Hà Nam Sơn Ðông. Nếu lão gia muốn tới đó thì chỉ gần tối mai là đến nơi.


Nhạc Bất Quần ừ một tiếng rồi nghĩ bụng:


- Cha này hẹn ta đến tương hội ở Ngũ Bá Cương nhất định là mình phải đi rồi, nhưng nắm chắc phần bại hơn phần thắng.


Tiên sinh còn đang ngần ngừ, bỗng nghe trên bờ có tiếng người la:


- Mẹ cha kiếp! Ðào cốc lục quỉ đâu rồi? Chung Húc gia gia này đến bắt quỉ đây.


Ðào cốc lục tiên vừa nghe đã nổi giận đùng đùng. Trừ Ðào Thực Tiên nằm không nhúc nhích còn năm người nhẩy vọt lên bờ. Mấy lão thấy người vừa nói đầu đội mũ chóp nhọn tay cầm một lá cờ trắng lớn bay phất phơ. Trên cờ có thêu sáu chữ lớn "Chuyên bắt Ðào cốc lục quỉ"


Người kia vừa thấy năm lão nhảy lên bờ đã trở gót chạy liền miệng la:


- Ðào cốc lục quỉ nhát như lòi chuột nhẳt quyết chẳng khi nào dám lại đây.


Bọn Ðào Căn Tiên gầm lên như sấm, ra sức rượt theo. Người kia khinh công đã đến mức phi thường. Chỉ trong khoảnh khắc mấy người đã khuất vào bóng tối.


Nhạc Bất Quần nói:


- Sư muội! Ðây là kế điệu hổ ly sơn. Chúng ta xuống thuyền đi!


Bọn Lao Ðức Nặc toan nhảy lên thuyền thì quái nhân tròn ủng chạy tới nắm lấy ngực Lệnh Hồ Xung thét lớn:


- Ði theo ta!


Chính là quái nhân lùn mập như trái bánh thịt.


Lệnh Hồ Xung bị người kia nắm được, không còn sức để tránh đỡ đành bó tay để mặc cho hắn bắt.


Bất thình lình nghe đánh vù một tiếng. Bên góc nhà gần đó lại có một người nhảy xổ ra đá quái nhân tròn ủng. Người đó chính là Ðào Chi Tiên.


Nguyên Ðào Chi Tiên võ công rất cao cường nhưng cực kỳ nhát gan. Hắn vừa thấy lá cờ trắng viết sáu chữ kia không dám cùng anh em rượt theo, đi ẩn vào trong góc bếp. Hắn thấy quái nhân tròn ủng bắt Lệnh Hồ Xung. Tình thế rất nguy cấp liền nhảy xổ ra cứu viện.


Quái nhân người tròn ủng vừa thấy Ðào Chi Tiên xông ra, buông ngay Lệnh Hồ Xung xuống.


Người hắn vèo một cái đã nhảy tới trước giường Ðào Thực tiên . Hắn giơ chân lên tựa hồ sắp đạp xuống ngực y....


Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Thầy

Thầy

Hồi bé nghĩ "thầy" đơn giản lắm, miễn ai dạy mình ở trường thì là thầy. Lớn lên,

23-06-2016
Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè

Vậy là đã mùa hè. Thật dã man! Bạn mới hát Jingle Bells đó, bạn mới đi chọn mua một

24-06-2016
Căn nhà bí mật

Căn nhà bí mật

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tớ

25-06-2016
Vì đơn giản là yêu

Vì đơn giản là yêu

Ngân tiến tới cánh cổng sắt của trường, đứng nhìn chăm chú, ngó nghiêng xung quanh,

24-06-2016
Hai người vợ hờ

Hai người vợ hờ

(khotruyenhay.gq) Ai nói Thím không biết ghen! Thím ghen suốt 20 năm qua rồi còn gì? Bây giờ

30-06-2016
Em muốn làm đàn bà

Em muốn làm đàn bà

Em cứ nhìn đăm đắm vào tôi. Và tôi thấy em đẹp. Chúng tôi dừng ở một hàng thuốc

01-07-2016
Đêm mưa Sài Gòn

Đêm mưa Sài Gòn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016

XtGem Forum catalog