Disneyland 1972 Love the old s
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 78 - Kim đao vô địch Vương Nguyên Bá

↓↓

Vương Bá Phấn nghĩ bụng:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Thằng lỏi này chẳng hiểu nhân tình thế cố gì hết. Ngoại sanh mình là sư đệ hắn. Ðáng lý hắn kêu mình bằng sư bá hoặc thế thúc, vậy mà hắn chẳng nói một câu nào, coi mình tầm thường quá. Ðã thế bữa nay mình cho gã uống say một mẻ để làm trò cười trước mặt mọi người chơi.


Y thấy Lệnh Hồ Xung mười phần đã say đến bảy tám liền cười nói:


- Lệnh Hồ lão đệ là thủ đồ của phái Hoa Sơn, quả nhiên anh hùng từ thuở thiếu niên. Võ công lão đệ đã cao cường, tửu lượng cũng ghê gớm. Người nhà đâu! Ðổi bát lớn ra đây cho ta để Lệnh Hồ gia uống rượu.


Người nhà dạ ran lấy bát lớn ra rót rượu vào.


Lệnh Hồ Xung suốt đời khi gặp người rót rượu cho, chẳng bao giờ khước từ. Hắn uống năm, sáu bát lớn, hơi men chếnh choáng gạt cả đũa chén xuống đất.


Người cùng chiếu nói:


- Lệnh Hồ tiểu hiệp say rồi! Hãy uống chén trà nóng giã rượu.


Vương Bá Phấn cười nói:


- Người ta là đại đồ đệ phái Hoa Sơn, có lý nào d say thế được? Lệnh Hồ lão đệ! Uống cạn nữa đi!


Rồi lại rót đầy rượu vào bát.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Làm gì... mà say? Uống cạn rồi!


Hắn bưng bát rượu lên nốc ừng ực. Nhưng mới uống hết nửa bát còn nửa bát đổ ra áo. Ðột nhiên người hắn lảo đảo há miệng nôn hết rượu cùng đồ nhắm ra lênh láng.


Những người cùng chiếu kinh hãi tránh đi.


Vương Bá Phấn bất giác cười lạt. Mấy trăm con mắt đều nhìn cả vào Lệnh Hồ Xung.


Vợ chồng Nhạc Bất Quần nhăn tít cặp lông mày nghĩ bụng:


- Thằng lỏi này thật tệ quá, dám bê bối trước mặt bao nhiêu tân khách.


Lao Ðức Nặc và Lâm Bình Chi vội chạy lại nâng đỡ.


Lâm Bình Chi nói:


- Ðại sư ca! Tiểu đệ đỡ đại sư ca đi nghỉ.


Lệnh Hồ Xung lắp bắp:


- Ta... có say đâu? ... Ta còn uống nữa ... đem rượu ra đây.


Lâm Bình Chi đáp:


- Dạ dạ! Rượu đây!


Lệnh Hồ Xung giương cặp mắt đỏ lừ nhìn chàng ấp úng:


- Tiểu Lâm tử... sao ngươi không đi bồi tiếp tiểu sư muội? Nâng đỡ ta làm chi?


Lao Ðức Nặc nói:


- Ðại sư ca! Ðại sư ca đi nghỉ thôi! Nơi đây đông người đừng nói nhảm!


Lệnh Hồ Xung tức giận lớn tiếng:


- Ta nói nhảm cái gì?... Sư phụ sai ngươi giám thị ta?... Ngươi có tìm được bằng cớ gì không?


Lao Ðức Nặc sợ hắn quá say còn nói ẩu nữa, liền cùng Lâm Bình Chi cứ lôi hắn vào phòng.


Nhạc Bất Quần nghe Lệnh Hồ Xung nói vậy tức quá sắc mặt lợt lạt.


Vương Nguyên Bá cười nói:


- Nhạc lão đệ! Bọn hậu sinh say rượu nói nhảm là thường để ý làm chi? Này rượu đây! Uống đi!


Nhạc Bất Quần gượng cười đáp:


- Gã là một thằng nhỏ quê mùa. Xin Vương lão gia miễn trách.


Lệnh Hồ Xung say ngủ li bì đến trưa hôm sau mới tỉnh dậy. Hôm trước hắn nói câu gì đều quên hết cả.


Nhạc Bất Quần sau khi nghe hắn nói hai câu đem qua liền dặn Lao Ðức Nặc từ đây đừng theo dõi Lệnh Hồ Xung nữa mà chỉ để ý ngấm ngầm dò xét.


Lệnh Hồ Xung sau cơn đại túy tĩnh lại, đầu nhức như búa bổ. Hắn thấy ngủ một mình trong phòng giường chiếu cực kỳ tinh khiết. Hắn bước ra khỏi phòng chẳng thấy một tên sư đệ nào liền hỏi người nhà mới biết bọn họ theo đệ tử trong Vương phủ đến luyện võ sảnh ở phía sau để nghe giảng võ.


Lệnh Hồ Xung tự nghĩ:


- Ta theo bọn chúng làm cóc gì? Chi bằng ra ngoài kia chơi một mình hay hơn.


Rồi hắn băng ra khỏi cổng.


Lạc Dương là đế đô của bao nhiêu triều đại cách kiến trúc vô cùng vĩ đại, chợ búa phồn thịnh.


Lệnh Hồ Xung ít học, về lịch sử đời cổ hắn không hiểu mấy, hắn thấy trong thành Lạc Dương có nhiều danh thắng cổ kính mà mịt mờ không rõ lai lịch nên chẳng thấy hứng thú gì. Hắn thuận bước đi vào trong một ngõ hẻm gặp bẩy, tám tên vô lại đang châu đầu vào đánh bạc trong một tửu điếm nhỏ.


Hắn cũng khom lưng chui vào thò tay móc bên mình lấy nắm bạc vụn cùng bọn này vừa đánh bạc vừa dứt lác.


Ðến gần tối hắn lại ngồi trong tửu quán này uống rượu ngà ngà rồi mới ra về.


Mấy ngày liền Lệnh Hồ Xung tiếp tục đi đánh bài với đám vô lại rồi uống rượu bí tỉ. Mấy hôm đầu vận hên được vài lạng, nhưng từ ngày thứ tư bị thua liểng xiểng hết sạch cả tiền. Bọn vô lại không cho hắn đánh nữa.


Lệnh Hồ Xung lửa giận bốc lên, kêu rượu uống hết bát này đến bát khác. Hắn uống mười mấy bát liền mà còn kêu lấy rượu nữa.


Ðiếm tiểu nhị hỏi:


- Tiểu khách quan! Ngươi thua hết nhẵn rồi lấy gì mà trả tiền rượu?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Hôm nay thiếu tiền thì chịu, ngày mai đến trả chứ sao.


Ðiếm tiểu nhị lắc đầu đáp:


- Ðây quán nhỏ ít vốn. Ðến bạn bè thân thích cũng không ai uống chịu cả.


Lệnh Hồ Xung cả giận quát hỏi:


- Mi khinh tiểu gia không có tiền hay sao?


Ðiếm tiểu nhị cười đáp:


- Bất luận quan khách là tiểu gia, tiểu điếm chỉ bán tiền mặt chứ không bán chịu.


Lệnh Hồ Xung nhìn lại thân mình thấy quần áo lam lũ không ra vẻ người sẵn tiền. Lúc này ngoài thanh bảo kiếm cài ở sau lưng, chẳng còn vật gì khác. Hắn liền cởi thanh kiếm ra đập xuống bàn nói:


- Ngươi đem cầm cái này cho ta!


Một tên vô lại đứng bên còn muốn được thêm tiền vội nói:


- Ðược rồi! Ðể ta đi tìm cầm cho.


Ðoạn gã cầm kiếm đem đi.


Ðiếm tiểu nhị lại đưa ra hai hồ rượu.


Lệnh Hồ Xung uống hết một hồi thì gã vô lại kia đem về mấy đồng bạc vụn nói:


- Cái đó cầm được ba lạng bốn đồng cân bạc.


Rồi đưa cả tiền lẫn biên lai cho Lệnh Hồ Xung.


Lệnh Hồ Xung cầm lấy tiền có lẽ không đủ ba lạng. Hắn cũng không nói gì nữa lại ngồi vào đánh bạc. Hắn đánh đến chiều thì cả tiền rượu cả tiền thua bạc, ba lạng bạc đều mất biến.


Lệnh Hồ Xung nhìn tên vô lại ngồi bên là Trần Oai Chủy nói:


- Cho ta mượn ba lạng, hễ được trả gấp đôi.


Trần Oai Chủy cười hỏi:


- Thua hết rồi sao?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Thua hết rồi. Ngày mai ta trả ngươi.


Trần Oai Chủy nói:


- Coi bộ nhà ngươi làm gì có tiền. Ngươi mà thua thì lấy đâu trả? Chẳng lẽ bán vợ đợ em gái ư?


Lệnh Hồ Xung cả giận xoay tay lại tát gã kia một cái đồng thời vồ lấy mấy lạng bạc để trước mặt gã.


Trần Oai Chủy la lên:


- Hỏng rồi! Hỏng rồi! Thằng lỏi này là một tên cường đạo.


Bọn vô lại về hùa với nhau xúm cả vào, bảy tám gã vung quyền lên giáng xuống người Lệnh Hồ Xung.


Gặp lúc bình thời thì đừng nói bọn vô lại mèo què này mà cả đến những tay cao thủ võ lâm vị tất đã làm gì đuợc hắn. Nhưng hiện giờ trong tay hắn không còn tấc sắt mà nội lực mất hết. Toàn thân võ nghệ không phát huy được chút nào. Hắn đành để cho mấy tên vô lại đè mình xuống rồi thượng cẳng chân hạ cẳng tay đánh túi bụi. Thật là cọp xuống bình nguyên bị chó nhờn. Hắn bị đánh đến thâm tím mặt mũi, khắp mình bị thương.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Miền kí ức

Miền kí ức

"Đừng nghĩ tuổi thơ có thể được mua bằng tiền, không có tuổi thơ thì tâm hồn đã

26-06-2016
Chỉ còn là quá khứ

Chỉ còn là quá khứ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Mẹ tôi

Mẹ tôi

Ba xuất hiện, mẹ thấy như trời bừng sáng khi nhìn thấy ba lững thững đi vào nhà,trong

29-06-2016
Nhật Ký Làm Bố

Nhật Ký Làm Bố

Tên truyện: Nhật Ký Làm BốTác giả: Đang cập nhậtThể loại: Truyện VOZTình trạng:

18-07-2016 13 chương
Mặn mòi vị biển

Mặn mòi vị biển

Vân bần thần nhìn ra biển, biển xanh ngút ngàn tầm mắt. Những con sóng quặn trào trồi

24-06-2016
Buồm và mái chèo

Buồm và mái chèo

Buồm và mái chèo Chiếc thuyền đánh cá đang giương cánh buồm trắng của mình đi

24-06-2016