XtGem Forum catalog
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 2 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 49 - Sư huynh, sư muội chan chứa thâm tình

↓↓

Lệnh Hồ Xung cười nói:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ngày nghĩ sao thì đêm mơ làm vậy. Ban ngày tiểu sư muội chắc là đã có ý định giết Lâm sư đệ, nghĩ quanh, nghĩ quẩn hoài nên ban đêm mới nằm mơ như vậy.


Nhạc Linh San bĩu môi nói:


- Thằng lỏi đó thật vô dụng. Một bài kiếm pháp nhập môn gã luyện tới ba tháng rồi mà chẳng ăn thua gì. Gã dụng công ghê gớm quá, luyện đêm luyện ngày, khiến ai ngó thấy cũng phải tức mình. Tiểu muội mà muốn giết gã thì cần gì phải suy nghĩ, chỉ cần giơ kiếm lên hớt một nhát là xong rồi.


Nàng vừa nói vừa giơ tay phải lên quét ngang một cái như người sử một chiêu Hoa Sơn kiếm pháp.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Chiêu "Bạch Vân xuất trục" đó mà đưa ra tất gã họ Lâm phải rơi đầu xuống đất.


Nhạc Linh San cười khanh khách nói:


- Nếu tiểu muội sử chiêu "Bạch Vân xuất trục" thì nhất định là gã mất đầu thật.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Sư muội đã làm sư tỷ, vậy khi thấy kiếm pháp sư đệ kém cỏi thì chỉ điểm cho y mới phải, sao động một tý đã toan vung kiếm giết người? Rồi đây sư phụ còn thu đệ tử nữa và chúng đều là sư đệ của sư muội. Sư phụ có thu được trăm tên đệ tử để trong vòng mấy ngày sư muội giết đi 99 tên thì làm thế nào?


Nhạc Linh San vịn vào vách đá, cười ngặt nghẽo đáp:


- Ðại sư ca nói đúng lắm. Tiểu muội chỉ giết 99 tên thế nào cũng phải để lại một. Nếu giết hết sạch thì còn ai kêu mình bằng sư tỷ nữa?


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Tiểu sư muội mà giết 99 tên sư đệ thì tên thứ 100 tất phải chuồn đi, còn đâu để cho sư muội làm chức sư tỷ nữa?


Nhạc Linh San cười đáp:


- Nếu không còn ai thì tiểu muội bắt ép đại sư ca kêu bằng sư tỷ vậy.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Tiểu huynh kêu sư muội bằng sư tỷ cũng không sao. Nhưng sư muội có giết tiểu huynh không?


Nhạc Linh San cười đáp:


- Ðại sư ca nghe lời thì tiểu muội không giết, bằng chẳng nghe lời cũng giết đi.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Thưa tiểu sư tỷ! Xin tiểu sư tỷ tha mạng cho.


Lệnh Hồ Xung thấy trời hết mưa tuyết, gã sợ bọn sư đệ, sư muội không thấy Nhạc Linh San đâu sẽ lần mò lên tìm kiếm rồi nói bóng nói gió khiến cho nàng phải khó chịu. Gã nói đùa một lúc rồi hối thúc nàng xuống núi.


Nhạc Linh San vẫn quyết luyến không nỡ rời tay, nàng nói:


- Tiểu muội muốn ở lại đây ngắm phong cảnh lúc nữa. Gia gia cùng má má đều đi vắng, một mình tiểu muội ở nhà buồn chết được.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Sư muội cưng ơi! Mấy bữa nay tiểu huynh lại nghĩ ra mấy chiêu "Xung Linh kiếm pháp" chờ khi tiểu huynh xuống núi sẽ cùng sư muội xuống thác nước rèn luyện.


Gã dỗ dành như vậy Nhạc Linh San mới chịu xuống núi.


Hôm ấy vào lúc hoàng hôn, Cao Căn Minh đưa cơm lên nói là Nhạc Linh San bị cảm mạo phong hàn, người sốt li bì nằm trên giường bệnh. Y vẫn nhớ tới đại sư ca, căn dặn tiểu đệ lúc đem cơm cần nhất là phải đừng quên hồ rượu của đại ca.


Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi, trong lòng lo lắng vô cùng. Gã biết Nhạc Linh San chiều hôm trước bị té đau lại vừa sợ hãi mà thành bệnh. gã giận mình chẳng thể bay xuống thăm nàng. Tuy gã đã nhịn đói suốt một ngày đêm, nhưng cầm lấy chén cơm mà tựa hồ nghẹn họng không nuốt xuống được.


Cao Căn Minh biết rõ mối tình ái tha thiết giữa đại sư ca và tiểu sư muội, nên Lệnh Hồ Xung vừa nghe nàng mắc bệnh đã nóng lòng sốt ruột, liền kiếm lời khuyên giải:


- Ðại sư ca chẳng nên quá âu cho mệt. Hôm qua trời xuống tuyết dữ, chắc tiểu sư muội vì ham ngắm cảnh mà bị cảm hàn. Bọn ta đã là những người tu tập võ công thì chuyện nóng lạnh chút xíu phỏng có chi đáng ngại? Y chỉ uống một toa thuốc là khỏi liền.


Ngờ đâu chuyện này Nhạc Linh San bị bệnh đến đến mười mấy ngày.


Vợ chồng Nhạc Bất Quần trở về dùng nội lực khu phong trừ hàn cho, nàng mới được bớt dần.


Hôm nàng lên núi được là đã trải qua hơn 20 ngày ngọa bệnh. Hai người cách mặt khá lâu nay được tái hội, nỗi hoan hỉ kể sao cho xiết.


Nhạc Linh San ngưng thần nhìn vào mặt Lệnh Hồ Xung kinh hãi hỏi:


- Ðại sư ca! Ðại sư ca cũng mắc bệnh hay sao mà gầy quá thế?


Lệnh Hồ Xung lắc đầu đáp:


- Tiểu huynh có mắc bệnh gì đâu?... Tiểu huynh...


Nhạc Linh San tỉnh ngộ ngay, bỗng khóc oà lên nói:


- Ðại sư ca!... Ðại sư ca vì thương nhớ tiểu muội mà ốm nhóc đến thế này ư? Ðại sư ca ơi! Tiểu muội hoàn toàn bình phục rồi.


Lệnh Hồ Xung nắm lấy tay nàng khẽ nói:


- Mấy bữa nay tiểu huynh cả ngày lẫn đêm cứ ngó xuống con đường kia. Tạ ơn trời đất. Nay tiểu sư muội lại đến được.


Nhạc Linh San nói:


- Tiểu muội lúc nào cũng thấy hình ảnh đại sư ca trước mắt.


Lệnh Hồ Xung lấy làm kỳ hỏi:


- Tiểu sư muội nhìn thấy ta ư?


Nhạc Linh San đáp:


- Phải rồi tiểu muội bị bệnh h nhắm mắt đi là thấy đại sư ca. Một hôm lên cơn sốt dữ, má má bảo tiểu muội nói mê nhiều quá mà toàn nói với đại sư ca. Ðại sư ca ơi! Má má biết vụ tối hôm trước tiểu muội ở đây bần bạn với đại sư ca rồi.


Lệnh Hồ Xung đỏ mặt lên, trong lòng hoảng hốt hỏi:


- Sư nương có nổi giận không?


Nhạc Linh San ngập ngừng đáp:


- Má má không giận đâu. Nhưng... nhưng...


Nàng nói tới đây đột nhiên hai má ửng hồng rồi không nói nữa.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Nhưng làm sao?


Nhạc Linh San đáp:


- Tiểu muội không nói nữa.


Lệnh Hồ Xung thấy nàng bẽn lẽn thì trong lòng cũng ngẩn ngơ. Gã vội trấn tĩnh tâm thần nói:


- Tiểu sư muội! Tiểu sư muội bệnh nặng mới khỏi, không lên núi vội. Tiểu sư muội bệnh tình thuyên giảm. Ngũ sư đệ và Lục sư đệ đưa cơm lên đều nói cho tiểu huynh biết tin tức.


Nhạc Linh San hỏi:


- Vậy mà sao đại sư ca lại gầy đi đến thế?


Lệnh Hồ Xung cười đáp:


- Tiểu sư muội mà khỏi bệnh là tiểu huynh lại mập ngay.


Nhạc Linh San lại hỏi:


- Ðại sư ca nói thật cho tiểu muội hay, mấy hôm ấy mỗi bữa đại sư ca ăn mấy chén cơm? Lục hầu nhi bảo đại sư ca chỉ uống rượu chứ không ăn cơm. Y đã khuyên giải mà đại sư ca vẫn không nghe. Ðại sư ca ơi! Tại sao đại sư ca lại không giữ gìn thân thể?


Nàng nói tới đây hai mắt đỏ hoe.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Lục hầu nhi nói dóc đó, tiểu sư muội đừng nghe. Gã có tính hay thổi phồng câu chuyện. Chẳng bao giờ tiểu huynh chỉ uống rượu mà không ăn cơm cả.


Bỗng một cơn gió lạnh thổi vào. Nhạc Linh San rét run cầm cập. Hiện thời đang vào buổi trọng đông, trên đỉnh núi trọc bốn mặt trống trải, không có cây cối ngăn cản. Núi Hoa Sơn đã cực kỳ lạnh lẽo, trên đỉnh núi trọc này càng lạnh ghê người.


Lệnh Hồ Xung vội nói:


- Tiểu sư muội! Trong người tiểu sư muội còn chưa hoàn toàn hồi phục, tiểu sư muội chớ để khí lạnh thấm vào người, mau mau xuống núi đi! Chờ hôm nào có mặt trời nắng to, tiểu sư muội hoàn toàn tráng kiện hãy lên thăm tiểu huynh.


Nhạc Linh San nói:


- Tiểu muội không thấy lạnh. Mấy bữa nay nếu chẳng gió gào thì cũng tuyết dữ, biết chờ đến bao giờ mới được ngày trời nắng.


Lệnh Hồ Xung trong dạ bồn chồn hỏi:


- Nếu tiểu sư muội lại bệnh thì làm thế nào? Tiểu huynh... tiểu huynh...


Nhạc Linh San thấy hình dong gã tiều tụy, bụng bảo dạ:


- Nếu mình mắc bệnh thực thì tất nhiên y cũng ốm mất. Y ở trên đỉnh núi chót vót này không ai phục thị, có khi nguy đến tính mạng.


Nghĩ vậy nàng liền đáp:


- Thôi được! Vậy tiểu muội xuống núi đây. Ðại sư ca hãy nhớ giữ mình, ít uống rượu và mỗi bữa ăn ba chén cơm đầy nhé. Tiểu muội về nói cho gia gia hay là đại sư ca người không được mạnh, cần phải tẩm bổ, chẳng thể ăn chay mãi được.


Lệnh Hồ Xung mỉm cười nói:


- Tiểu huynh không dám phạm giới ăn mặn. H tiểu huynh thấy tiểu sư muội khỏi bệnh là chỉ trong ba bữa, tiểu huynh sẽ mập ngay. Hảo muội tử ơi xuống đi thôi.


Nhạc Linh San nghe Lệnh Hồ Xung kêu mình bằng hảo muội tử thì trong lòng sung sướng đám


đuối nhìn gã, hai má ửng hồng khẽ hỏi:


- Ðại sư ca kêu tiểu muội bằng gì?


Lệnh Hồ Xung thấy mình vô ý liền đáp:


- Ðó là tiểu huynh buột miệng gọi thế. Tiểu sư muội min trách cho.


Nhạc Linh San nói:


- Làm sao mà trách? Tiểu muội muốn đại sư ca cứ thế mà gọi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Cánh bướm đỏ

Cánh bướm đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1") Có nhiều

27-06-2016
Khoảng cách hai ta

Khoảng cách hai ta

"Em hỏi khoảng cách giữa chúng ta là bao xa? Vậy tôi sẽ nói cho em biết, ngay từ lúc em

24-06-2016
Thằng ăn trộm

Thằng ăn trộm

Đó là ông Bảy Chánh, Việt kiều mới về làng tôi. Nghe nói ông về được nửa năm đã

24-06-2016