Disneyland 1972 Love the old s
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 66 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 218 - Triều Dương Phong đại hội quần hùng

↓↓
Bà bà nghe Ðiền Bá Quang nói vậy, trong lòng bán tín bán nghi hỏi lại:


- Ngươi không đứng gần đấy ngó thì làm sao lại biết bọn ni cô này bị giam cầm trong sơn động đó?


Ðiền Bá Quang ngập ngừng đáp:


- Vụ này.... vụ này...

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Rồi gã hoang mang không biết nói thế nào cho hợp lý.


Bỗng trên đỉnh núi có hiệu tù và u ú nổi lên.


Tiếp theo trống đánh thùng thùng, tựa hồ thiên binh vạn mã kéo tới.


Mọi người đều kinh hãi không hiểu chuyện gì, ngơ ngác nhìn nhau.


Doanh Doanh ghé tai Lệnh Hồ Xung thì thầm:


- Gia gia tiểu muội đã tới đó.


Lệnh Hồ Xung suýt buột miệng la lên:


- Té ra nhạc phụ đại nhân của ta giá lâm.


Nhưng chàng nhận thấy có điều bất tiện liền dừng lại không nói nữa.


Hồi trống dứt, hồi tù và thứ hai lại nổi lên.


Bà bà hỏi:


- Phải chăng quan binh đã đến?


Ðột nhiên tiếng trống và tiếng tù và đồng thời ngừng lại, bảy tám người cả tiếng tung hô:


- Triều Dương thần giáo văn thành võ đức, ơn khắp lê dân. Nhậm giáo chủ giá lâm! Nhậm đại giáo chủ giá lâm!


Bảy tám người này đều là những tay cao thủ nội gia, công lực rất thâm hậu, đồng thời phát thanh làm vang động cả một vùng sơn cốc.


Bốn mặt núi non vây bọc, thanh âm lại càng vang dội truyền đi rất xa.


Những câu "Nhậm đại giáo chủ giá lâm! Nhậm đại giáo chủ giá lâm" có một uy thế mãnh liệt trấn áp lòng người, khiến bọn Bất Giới hòa thượng đều biến sắc.


Tiếng tung hô vừa dứt thì tiếng reo hò lại nổi lên:


- Muôn năm trường trị, nhất thống giang hồ! Nhậm giáo chủ trung hưng thánh giáo, thọ với núi non!


Những câu reo hò ở hai ba ngàn cái miệng thốt ra. Thanh âm vang dội hồi lâu không ngớt.


Hàng mấy ngàn người kéo gân cổ thi nhau reo hò, tiếng reo tưởng chừng núi lở trời nghiêng. Sau một lúc lâu tiếng reo hò mới dừng lại. Bốn bề im phăng phắc.


Một người dõng dạc tuyên bố:


- Triều Dương thần giáo văn thành võ đức, ơn khắp lê dân. Nhậm giáo chủ ban lệnh: Toàn thể ngũ nhạc kiếm phái! Trên từ chưởng môn dưới đến đệ tử hãy nghe đây! Hết thảy mọi người không trừ một ai nhất nhất phải đến ngay thạch lâu trên đỉnh Triều Dương để hội họp.


Người này hô câu đó ba lần.


Hắn dừng lại một chút rồi hô tiếp:


- Các chánh phó hương chủ trong Thập nhị đường phải hướng dẫn giáo chúng đi thanh tra trên ngọn cũng như dưới hang khắp dãy Hoa Sơn. Ðồng thời phải phái nhân mã canh gác những mấu chốt giao thông, không được để những người phức tạp chạy lui chạy tới làm cho rối loạn. Hễ kẻ nào không tuân lệnh cứ tùy tiện giết bỏ không cần cứu xét.


Hai ba chục người đồng thanh dạ ran.


Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh đưa mắt nhìn nhau.


Hai người cùng hiểu lầm:


- Sở dĩ bọn họ thanh tra trên núi và dưới hang cùng canh gác những mấy chốt giao thông là có ý bức bách hết thảy mọi người đến ngọn Triều Dương bái yết Nhậm giáo chủ.


Bà bà tức giận nói:


- Hắn ỷ vào điều chi mà phách lối dữ vậy? Ta thử không đến hội kiến với hắn thử xem hắn làm gì được ta?


Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm trong bụng:


- Nhậm giáo chủ là phụ thân của Doanh muội mà ta sắp cùng nàng làm lễ thành hôn vậy ta nên đi hội kiến cho phải phép.


Chàng liền ngó bọn Nghi Thanh, Nghi Hòa nói:


- Trong bọn sư tỷ, sư muội chúng ta hãy còn nhiều người bị giam cầm vậy xin Ðiền huynh dẫn các vị đi cứu bọn họ cho lẹ. Nhậm giáo chủ là phụ thân của Nhậm đại tiểu thư đây chắc không ai làm gì khó dễ đến các vị đâu. Bây giờ tại hạ cùng Nhậm đại tiểu thư hãy đến Ðông Phong trước. Còn các vị sư tỷ, sư muội chờ khi hội họp đông đủ sẽ tới sau cũng được.


Bọn Nghi Hòa, Nghi Thanh đồng thanh dạ một tiếng rồi đi theo Ðiền Bá Quang.


Bà bà lại nói:


- Ta nhất định không đi để coi lão họ Nhậm giết bỏ không cứu xét như thế nào?


Lệnh Hồ Xung biết mụ là người cố chấp, bản tính quật cường không chịu phục thiện, khó lòng khuyên giải được. Dù có khuyên được mụ đến hội kiến với Nhậm Ngã Hành biết đâu mụ chẳng thốt ra những lời mạt sát càng thêm rắc rối.


Chàng nghĩ vậy liền nhìn vợ chồng Bất Giới hòa thượng thi lễ cáo biệt rồi cùng Doanh Doanh đi thẳng về phía Ðông Phong.


Dãy Hoa Sơn có ba ngọn cao là Ðông Phong, Tây Phong và Nam Phong. Hai ngọn Ðông Phong, Tây Phong càng cao hơn.


Ngọn Ðông Phong chính tên là Triều Dương phong.


Nhậm Ngã Hành lựa ngọn Triều Dương phong làm nơi ra mắt mọi người trong Ngũ nhạc kiếm phái là lão có thâm ý.


Hai người sóng vai mà đi. Lệnh Hồ Xung hỏi Doanh Doanh:


- Gia gia của Doanh muội kêu môn hạ Ngũ nhạc kiếm phái đến ngọn Triều Dương tụ hội thì chắc họ đã lên đó cả rồi phải không?


Doanh Doanh đáp:


- Bữa nay ba vị chưởng môn trong Ngũ nhạc kiếm phái là Nhạc tiên sinh, Tả Lãnh Thiền, Mạc sư bá đều đã qua đời. Tiểu muội chưa nghe nói ai lên làm chưởng môn phái Thái Sơn. Vậy cả Ngũ nhạc kiếm phái thực ra chỉ còn một mình Xung lang là chưởng môn.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Trừ phái Hằng Sơn bao nhiêu tinh anh bốn phái kia đều bị uổng mạng trong hậu động ngọn sám hối hết rồi. Bọn đệ tử phái Hằng Sơn tuy chưa chết nhưng bị giam cầm cơ hồ không chịu nổi, tiểu huynh e rằng...


Doanh Doanh ngắt lời:


- Phải chăng Xung lang sợ gia gia tiểu muội nhân cơ hội này mà quăng một mẻ lưới là thu thập hết cả Ngũ nhạc kiếm phái?


Lệnh Hồ Xung gật đầu thở dài đáp:


- Thực ra lão nhân gia không cần động thủ thì trong Ngũ nhạc kiếm phái cũng chẳng còn được bao nhiêu người.


Doanh Doanh thở dài đáp:


- Gia gia của tiểu muội lần này đã tính đúng là Nhạc tiên sinh lừa gạt những tay cao thủ Ngũ nhạc kiếm phái đến Hoa Sơn coi kiếm chiêu khắc trên vách đá trong hậu động ngọn sám hối để diệt trừ hết các nhân vật bản lãnh cao cường ngõ hầu củng cố ngôi chưởng môn Ngũ nhạc kiếm phái của tiên sinh. Tiên sinh chắc phen này các phái không còn ai tranh giành được với mình nữa. Ngờ đâu Tả Lãnh Thiền lại nhân cơ hội này đem một lũ đui mù đến định giết tiên sinh trong động tối.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Doanh muội bảo Tả Lãnh Thiền định giết sư phụ của tiểu huynh phải không?


Doanh Doanh đáp:


- Tiên sinh lại không ngờ Xung lang cũng tới đây. Kiếm thuật của Xung lang rất đỗi cao minh vuợt lên trên cả những kiếm chiêu trên vách đá thì dĩ nhiên không phải tới đây để coi kiếm chiêu. Chúng ta tiến vào hậu động chỉ là một chuyện ngẫu nhiên mà thôi.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Doanh muội nói phải đó! Thực ra giữa Tả Lãnh Thiền và tiểu huynh chẳng có thù oán gì. Cặp mắt y bị sư phụ của tiểu huynh đâm mù và ngôi chưởng môn Ngũ nhạc phái lại bị gia sư cướp mất. Vì thế mà hắn thù hận lão nhân gia thấu xương.


Doanh Doanh nói:


- Chắc là Tả Lãnh Thiền đã sắp đặt một kế hoạch để dẫn dụ Nhạc tiên sinh tiến vào hậu động nhân chỗ tối tăm hạ sát tiên sinh không hiểu thế nào kế hoạch của hắn bị tiên sinh khám phá. Tiên sinh liền chực sẵn ở cửa đường hầm để đợi người ra là quăng lưới tóm lấy. Tục ngữ có câu "con bồng ngựa bắt con ve sầu biết đâu chim sẻ đứng đằng sau". Hiện giờ Tả Lãnh Thiền và lệnh sư qua đời cả rồi. Nguyên do này có khi chưa một ai hay.


Lệnh Hồ Xung vẻ mặt thê lương khẽ gật đầu không nói gì.


Doanh Doanh lại nói:


- Nhạc tiên sinh dẫn dụ những tay cao thủ đến Hoa Sơn. Việc này đã qua rồi tưởng cũng nên nói lại. Giữa hôm mở cuộc tỷ võ đoạt soái ở núi Tung Sơn, lệnh tiểu sư muội Nhạc tiểu thư đã thi triển những kiếm chiêu tinh diệu của các phái Thái Sơn, Hành Sơn, Tung Sơn và Hằng Sơn. Những tay cao thủ bốn phái này đã được mắt thấy dĩ nhiên trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Chỉ có quần đệ tự phái Hằng Sơn đã được Xung lang đem những chiêu kiếm khắc trên vách đá truyền thụ cho là không lấy thế làm kỳ. Bọn đệ tử ba phái Thái Sơn, Hành Sơn và Tung Sơn dĩ nhiên phải dò hỏi cho biết những kiếm chiêu mà Nhạc tiểu thư thi triển đó nguồn gốc ở đâu. Nhạc tiên sinh liền thừa cơ tiết lộ vụ bí mật một cách ngấm ngầm. Mặt khác tiên sinh ước định ngày đến Hoa Sơn và mở hậu động ra. Những tay cao thủ ba phái kia thèm khát những kiếm chiêu tuyệt diệu mới tranh nhau kéo tới nghiên cứu có đúng thế không?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Ðã là con nhà võ thì một khi nghe thấy nơi nào có võ công cao diệu là phải lần mò tới, dù phải mạo hiểm đến tính mạng cũng quyết không bỏ lỡ cơ hội. Huống chi lại là những cao chiêu của bản phái thì còn nín làm sao được? Tỷ như Mạc đại sư bá là một cao nhân không thèm tranh giành vật lợi với đời cũng lần mò tới coi náo nhiệt và bị uổng mạng trong động.


Doanh Doanh nói:


- Nhạc tiên sinh đã đoán biết quần đệ tử phái Hằng Sơn không đến Hoa Sơn nên tiên sinh an bài một kế hoạch khác là đánh thuốc mê cho họ ngã ra để bắt hết đem về núi Hoa Sơn.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Tiểu huynh còn có điều chưa hiểu là tại sao ân sư lại bắt bao nhiêu đệ tử phái Hằng Sơn đem về Hoa Sơn cho tốn công, nhất là đem đông người đi đường xa là chuyện khó khăn. Sao ân sư lại không giết chết bọn họ ngay trên núi Hằng Sơn cho tiện việc?


Chàng ngừng lại một chút rồi la lên:


- Ồ tiểu huynh hiểu rồi! Nếu giết sạch đệ tử phái Hằng Sơn thì trong Ngũ nhạc kiếm phái thiếu hẳn một. Ân sư đã làm chưởng môn Ngũ nhạc phái mà thiếu phái Hằng Sơn thì chức chưởng môn Ngũ nhạc phái thành ra khập khiễng không đúng với sự thực.


Doanh Doanh nói:


- Ðó mới là một nguyên nhân. Theo chỗ tiểu muội phỏng đoán thì còn một nguyên nhân khác trọng đại hơn.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Nguyên nhân gì nữa?


Doanh Doanh đáp:


- Nhạc tiên sinh tưởng hay hơn hết là bắt được Xung lang để trao đổi với tiểu muội lấy một thứ cần cho tiên sinh nếu không bắt được Xung lang thì bắt hết bọn đệ tử uy hiếp Xung lang. Khi đó tiểu muội tất không thể tự thủ bàng quang mà phải đưa cái đó ra cho tiên sinh.


Lệnh Hồ Xung tỉnh ngộ vỗ đùi đánh đét một cái nói:


- Phải rồi! Ân sư của tiểu huynh cần lấy thuốc giải Tam thi não thần đan.


Doanh Doanh nói:


- Nhạc tiên sinh từ ngày bị bức bách phải uống thuốc độc đó đêm ngày băn khoăn chẳng lúc nào yên nóng lòng lấy được thuốc giải. Ngôi chưởng môn Ngũ nhạc phái dĩ nhiên là điều trọng yếu nhưng thuốc độc không giải được thì mối lo canh cánh bên lòng khiến tiên sinh phải bận tâm. Tiên sinh đã tính kỹ là chỉ trông vào con người Xung lang mới lấy được thuốc giải.


Lệnh Hồ Xung nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

23-06-2016
Người hát ru hồn

Người hát ru hồn

(khotruyenhay.gq) Ngoài kia, màn đêm đen kịt đã phủ kín mặt người. Mưa vẫn lất phất

28-06-2016
Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn đã học xong mẫu giáo, chỉ còn ít tháng nữa là vào lớp Một. Tên thật bé là

28-06-2016
Mẹ ơi! Con thèm…

Mẹ ơi! Con thèm…

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập Truyện ngắn kinh dị) - Mẹ làm chi mà

28-06-2016
Váy cưới đỏ

Váy cưới đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Lam

25-06-2016