Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 130 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 216 - Thoát khỏi hang hùm lại gặp ác ôn

↓↓
Bỗng nghe Tả Lãnh Thiền lớn tiếng quát hỏi:


- Mắt các ngươi bị ai đâm đui? Chẳng lẽ các ngươi quên hết rồi chăng?


Mười mấy tên đui mắt lớn tiếng gầm thét rồi nhảy lên vung trường kiếm đâm túi bụi.


Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh lẳng lặng không lên tiếng.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bọn đui đâm vào quãng không.


Ðến lần thứ hai chúng nhảy lên thì một tên nhẩy lên cao ở phía ngoài chỉ cách phiến đá lồi mấy thước.


Lệnh Hồ Xung nghe tiếng gió, phóng kiếm đâm ra trúng vào trước ngực gã. Gã rú lên một tiếng rồi té xuống.


Biến diễn này khiến cho mọi người biết chỗ Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ẩn mình. Sáu bảy tên đồng thời nhảy lên vung kiếm đâm ra.


Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ở trong bóng tối tuy không nhìn rõ thân hình bọn đui mù nhưng phiến đá lồi ra cách mặt đất đến hơn ba trượng, khi có người nhẩy gần tới nơi tiếng gió vang lên rất rõ nên phân biệt phương hướng một cách dễ dàng không khó khăn như lúc ở dưới đất.


Hai người lại phóng kiếm đâm chết hai tên.


Bọn đui mù ngửng đầu lên mà thóa mạ, trong lúc nhất thời chúng không dám nhẩy lên công kích nữa.


Sau một lúc, đột nhiên tiếng gió rít gấp, hai tên từ hai mé nhảy lên.


Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh vung kiếm chém xuống bật lên những tiếng choang choảng. Bốn thanh kiếm đã đụng nhau ở không gian.


Lệnh Hồ Xung cảm thấy cánh tay mặt tê chồn, suýt nữa tuột mất trường kiếm. Chàng biết ngay mình đã đụng vào Tả Lãnh Thiền.


Doanh Doanh rú lên một tiếng:


- Úi chao!


Nàng bị trúng kiếm ở bả vai, người nàng lảo đảo muốn té.


Lệnh Hồ Xung vội vận kình lực ra cánh tay trái để giữ lấy nàng thì giữa lúc ấy hai người lại nhẩy lên đánh tới.


Lệnh Hồ Xung vung trường kiếm đâm vào người nhảy vọt lên đánh Doanh Doanh.


Hai thanh kiếm đụng nhau và người ra chiêu cực kỳ mau lẹ, lại biến thế thần tốc phi thường, quẹt ngang lưỡi kiếm.


Lệnh Hồ Xung biết ngay đối thủ là Lâm Bình Chi.


Trong lúc hoang mang chàng không kịp vung trường kiếm đỡ gạt liền cúi đầu xuống để tránh. Chàng cảm thấy gió lạnh thổi qua đầu. Thanh kiếm của Lâm Bình Chi hớt tới Doanh Doanh.


Lâm Bình Chi người đang lơ lửng trên không mà biến chiêu tới ba lần, thế mới biết Tịch tà kiếm pháp lợi hại vô cùng.


Lệnh Hồ Xung sợ Doanh Doanh bị thương liền ôm nàng nhảy xuống.


Chàng tựa lưng vào vách múa kiếm loạn lên để chống đỡ.


Bỗng nghe Tả Lãnh Thiền nổi lên tràng cười the thé rồi chống kiếm tiến lại.


"Choang" một tiếng vang lên, người Lệnh Hồ Xung bị chấn động rồi chàng cảm thấy một luồng nội lực từ thanh trường kiếm truyền vào, bất giác chàng run lên.


Ðột nhiên chàng nhớ tới ngày trước Nhậm Ngã Hành và Tả Lãnh Thiền đấu với nhau ở chùa Thiếu Lâm


Khi ấy Nhậm Ngã Hành phát huy Hấp tinh đại pháp để hút lấy nội lực đối phương. Không ngờ luồng khí âm hàn của Tả Lãnh Thiền cực kỳ lợi hại, suýt nữa làm cho Nhậm Ngã Hành phải chết cóng. Bây giờ hắn lại dùng thuật cũ.


Lệnh Hồ Xung tự nhủ:


- Ta phải coi chừng không lại mắc bẫy hắn.


Chàng vội vận nội lực đẩy ra ngoài, bất giác chàng không tự chủ được, đầu tay trái nới ra, thanh trường kiếm tuột bay đi.


Bản lãnh của Lệnh Hồ Xung hoàn toàn trông vào thanh trường kiếm bây giờ chàng mất kiếm rồi khác nào người cụt tay không làm gì được nữa.


Chàng liền cúi xuống sờ dưới đất vì chàng cho là trong sơn động đến hơn trăm người chết thì binh khí còn bỏ lại khắp nơi.


Nếu lượm được một thanh đao hay trường kiếm thì chàng sẽ cùng Doanh Doanh còn có thể chống với bọn đui mù vây đánh được một thời gian và may ra có thể thoát được. Hay dù không thoát chàng cũng chẳng can tâm bó tay chịu chết.


Lệnh Hồ Xung sờ vào mặt một người chết đã lạnh cứng và tay chàng dây máu tươi ướt đẫm. Chàng vội ôm Doanh Doanh lùi lại hai bước.


"Choang choang" hai tiếng vang lên!


Doanh Doanh đã vung đoản kiếm gạt hai thanh kiếm đâm tới. Tiếp theo nghe đánh vù một tiếng, thanh đoản kiếm trong tay Doanh Doanh đã bị đánh bay đi.


Lệnh Hồ Xung rất đỗi bồn chồn, chàng lại cúi xuống sờ, bỗng lượm được một cây đoản côn.


Trong lúc nguy cấp, chàng chưa kịp nghĩ gì thì lại thấy gió lạnh thổi vào mặt biết là có trường kiếm đâm tới.


Chàng cúi đầu tránh khỏi chiêu kiếm, đột nhiên trước mắt chàng hiện ra mấy điểm hàn tinh. Những chấm này rất nhỏ bé nhưng ở trong sơn động tối tăm chẳng khác gì một chòm sao sáng ở ngoài trời. Chàng phảng phất nhìn thấy hình người và ánh kiếm.


Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh bất giác bật lên tiếng hoan hô.


Giữa lúc ấy hai người trông rõ Tả Lãnh Thiền vung kiếm đâm tới, Lệnh Hồ Xung liền vung đoản côn đâm vào cổ họng Tả Lãnh Thiền. Ðó chính là chỗ sơ hở về kiếm chiêu của hắn.


Ngờ đâu Tả Lãnh Thiền tuy đui mắt mà ứng biến cực kỳ thần tốc. Hắn thi hành thân pháp "Lý dược long môn" lộn ngược về phía sau. Miệng hắn còn lớn tiếng thóa mạ.


Doanh Doanh cúi xuống lượm một thanh trường kiếm, nàng giao kiếm cho Lệnh Hồ Xung rồi tiếp lấy cây đoản côn ở trong tay chàng.


Doanh Doanh múa tít cây đoản côn để phát ra những chấm sáng xanh.


Lệnh Hồ Xung phấn khởi tinh thần, bây giờ đã đến lúc sinh tử tối hậu chàng ra tay không còn nể nang gì nữa.


Miệng chàng quát:


- Cút con bà mày đi!


Chàng vung kiếm đâm chết một tên đui mắt.


Tay chàng phóng kiếm ra còn lẹ hơn cả miệng chàng buông tiếng thóa mạ.


Chàng mới mắng được sáu câu "Cút con bà mày đi" đã đâm chết 13 tên đui mù.


Mấy tên đui mù vẻ mặt ngớ ngẩn hơn nghe câu chàng mắng "Cút con bà mày đi" lại tưởng là người nhà nên không đánh nữa.


Khi chúng vừa hiểu ra thì cổ họng đã bị trúng kiếm phải chạy xuống quỷ môn quan rồi.


Tả Lãnh Thiền và Lâm Bình Chi đều không hiểu rõ đạo lý đồng thanh hỏi:


- Có đèn lửa rồi ư?


Lệnh Hồ Xung quát lên:


- Ðúng thế!


Chàng nhằm Tả Lãnh Thiền phóng kiếm đâm luôn ba nhát.


Tả Lãnh Thiền nghe gió gạt được cả ba chiêu kiếm.


Lệnh Hồ Xung cảm thấy cánh tay tê chồn, một luồng hàn khí theo trường kiếm truyền vào.


Trong lúc xoay chuyển ý nghĩ chàng dừng tiếng lại không nhúc nhích.


Tả Lãnh Thiền không nghe thấy kiếm phong thì trong lòng nóng nảy huy động trường kiếm múa tít quanh mình để bảo vệ những chỗ yếu huyệt.


Lệnh Hồ Xung nhờ những chấm tinh quang ở đầu cây đoản côn trong tay Doanh Doanh soi cảnh vật mờ mờ, chàng xoay kiếm lại từ từ đâm vào cánh tay mặt Lâm Bình Chi.


Lâm Bình Chi lắng tai nghe đường kiếm của đối phương nhưng Lệnh Hồ Xung phóng kiếm rất chậm chạp đi từng tấc một nên gã chẳng nghe rõ chi hết.


Khi chàng thấy mũi kiếm của mình còn cách tay đối phương chừng nửa thước thì đột nhiên phóng mạnh về phía trước đánh vèo một tiếng.


Gân cốt cánh tay Lâm Bình Chi đều bị chặt đứt. Gã rú lên một tiếng, thanh trường kiếm tuột khỏi tay tung lên.


Lệnh Hồ Xung lại phóng kiếm đâm veo véo hai nhát vào hai bên đùi gã.


Lâm Bình Chi lại lớn tiếng thóa mạ, té nhào xuống đất.


Lệnh Hồ Xung quay lại ngưng thần nhìn Tả Lãnh Thiền.


Dưới những chấm sáng rất nhỏ bé chàng cũng thấp thoáng nhìn thấy hắn nghiến răng nghiến lợi.


Thanh trường kiếm của Tả Lãnh Thiền phóng ra những tuyệt chiêu không ngớt. Nhưng đối với phép Ðộc Cô cửu kiếm chỗ nào hắn cũng lộ sơ hở.


Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:


- Thằng cha này gây nên những cuộc phong ba trên chốn giang hồ. Hắn là đầu mối của bao nhiêu họa hoạn trong võ lâm. Ta không thể dung tha hắn được.


Ðột nhiên chàng hú lên một tiếng phóng trường kiếm đâm vào ba chỗ: huyệt Mi Tâm, cổ họng và trước ngực đều trúng hết.


Lệnh Hồ Xung lập tức lùi ra hai bước dắt tay Doanh Doanh.


Bỗng thấy Tả Lãnh Thiền đứng ngẩn người ra rồi ngã lăn xuống đất, hắn xoay ngược thanh trường kiếm trong tay đâm vào bụng mình tuốt ra sau lưng.


Hai người định thần tiến lại coi nhưng những chấm sáng ở đầu thanh đoản côn trong tay Doanh Doanh nhỏ quá không nhìn rõ được.


Cả hai người trong mình đều không mang đá lửa.


Lệnh Hồ Xung vẫn sợ Lâm Bình Chi nhảy xổ lại. Chàng liền đá vào lưng gã một phát để điểm huyệt không dậy được nữa rồi mới lần người chết để kiếm đá lửa.


Chàng sờ luôn ba người mà không ai có. Chàng chợt tỉnh ngộ, cất tiếng thóa mạ:


- Cút con bà mày đi! Những quân đui mù dĩ nhiên chẳng đem theo đá lửa làm chi.


Chàng sục tìm đến xác chết thứ năm mới lấy được đá lửa liền bật lên đốt vào mồi giấy.


Hai người vừa trông rõ bỗng la lên một tiếng:


- Trời ơi.


Té ra Doanh Doanh cầm trong tay không phải cây đoản côn mà là một khúc xương. Ðầu khúc xương đã bị chặt cụt.


Doanh Doanh ngẩn người ra liệng khúc xương xuống đất bật cười cất tiếng thóa mạ:


- Cút con...


Nàng mới thốt ra hai tiếng cảm thấy có điều bất nhã liền ngừng lại.


Lệnh Hồ Xung tỉnh ngộ nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Tuổi 21

Tuổi 21

21 tuổi. Chưa một mảnh tình vắt vai, cũng có đôi lúc thấy rung động, đôi lúc thấy

26-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương

The Soda Pop