XtGem Forum catalog
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 40 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 211 - Ham kiếm phổ, Ác Ôn bỏ mạng

↓↓

Dây cột chân Lệnh Hồ Xung cũng bị đứt rồi chàng nhảy đến trước mặt Doanh Doanh nhìn Du Tấn nói:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Kiếm pháp linh diệu giết sạch sành sanh! Du huynh! Du huynh có muốn coi kiếm phổ không?


Tuy Du Tấn là người xảo quyệt mà lúc này cũng bở vía, mặt xám như tro tàn.


Gã run lên nói:


- Ða tạ công tử!... Tại hạ... không muốn coi nữa.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Du huynh bất tất phải khách sáo. Coi chơi một chút cũng không sao.


Chàng vừa nói vừa đưa tay trái điểm vào những huyệt đạo sau lưng Doanh Doanh để giải khai huyệt đạo cho nàng.


Du Tấn người run bần bật nói:


- Lệnh Hồ... công tử... Lệnh Hồ... đại hiệp....


Gã ấp úng một hồi rồi đột nhiên quỳ xuống đất nói tiếp:


- Tiểu nhân tự biết mình tội đáng muôn thác. Nói nhiều cũng bằng vô dụng... Thánh cô và chưởng môn có sai khiến việc gì ... dù phải nhẩy vào đống lửa hay lội dòng nước ngược... tiểu nhân dù muôn thác cũng không từ chối.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Ta thường nghe Triều Dương thần giáo có mấy viên Tam thi não thần đan đem bóc vỏ ngoài rồi uống ngon lành lắm...


Du Tấn đập đầu binh binh ngắt lời:


- Thánh cô và chưởng môn là những nhân vật khoan hồng đại lượng hết thảy võ lâm đều biết tiếng. Bữa nay cho tiểu nhân... tiểu nhân đổi tội lập công... Tiểu nhân nhất định tuyên dương chánh đức của hai vị ra khắp giang hồ... không... không...


Gã nói tới đây mới nhớ ra là lúc mình hốt hoảng lại gây nên đại họa. Gã biết Doanh Doanh ghét nhất là kẻ nào đem chuyện nàng cùng Lệnh Hồ Xung mà nói sau lưng. Nhưng gã trót miệng mất rồi muốn thu về cũng không kịp nữa.


Doanh Doanh thấy Ðổng Bách Song Kỳ sóng vai nhau mà đứng. Hai người này đã bị chặt đứt bàn tay máu tươi chảy ra không ngớt mà chúng không lộ vẻ sợ hãi liền hỏi:


- Các ngươi có phải là vợ chồng không?


Ðổng Bách Song Kỳ người nam tên là Chu Hồ Ðồng, người nữ tên là Ngô Bách Anh. Hai người này tuy không phải phu thê chính thức nhưng hơn hai chục năm chúng dắt tay nhau qua lại giang hồ không rời nửa bước chẳng khác chi một cặp vợ chồng thực sự.


Chu Hồ Ðồng đáp:


- Bữa nay chúng ta đã lọt vào tay ngươi, các ngươi muốn giết, muốn mổ thế nào tùy ý, bọn ta quyết chẳng chau mày, ngươi còn hỏi làm chi cho rườm lời?


Doanh Doanh thấy hắn ngạo nghễ thì trong lòng lại có ý ưa thích, nàng lạng lùng nói:


- Ta chỉ hỏi hai người có phải là phu thê không?


Ngô Bách Anh đáp:


- Ta cùng Chu Hồ Ðồng tuy chưa chính thức là phu thê nhưng trên hai chục năm trời ăn ở với nhau có phần thân mật hơn những cặp vợ chồng chính thức khác.


Doanh Doanh nói:


- Trong hai người chỉ có một người là có thể sống được. Cả hai đều cụt một tay một chân lại thiếu...


Nàng nói tới đây sực nhớ phụ thân nàng cũng giống hai người này tức là chỉ có một mắt nên nàng dừng lại.


Doanh Doanh ngừng lại một chút rồi tiếp:


- Bây giờ hai người động thủ đánh nhau để giết chết một rồi còn một người được bọn ta buông tha cho đi.


Ðổng Bách Song Kỳ đồng thanh đáp:


- Hay lắm!


Ánh hào quang lấp loáng! Hai người vung hoàng kim trượng lên.


Doanh Doanh vội la lên:


- Hãy khoan!


Tay mặt nàng cầm trường kiếm, tay trái cầm đoản kiếm đồng thời vung lên gạt đánh choang một tiếng.


Nàng cảm thấy cánh tay tê chồn, suýt nữa rớt kiếm mới gạt được hai cây trượng. Nhưng tay trái kình lực yếu hơn nên cây trượng của Ngô Bách Anh đã đập tới đầu mụ. Máu chảy lênh láng.


Chu Hồ Ðồng lớn tiếng:


- Giết ta đi! Lời nói của thánh cô xem nặng bằng non. Thánh cô đã bảo tha cho nàng là phải làm.


Ngô Bách Anh đáp:


- Dĩ nhiên là ta chết để lão sống, hà tất phải tranh nhau?


Doanh Doanh gật đầu nói:


- Hay lắm! Vợ chồng hai ngươi tình nghĩa thâm trọng khiến cho ta phải kính phục. Vậy ta tha cho hai người không giết ai cả. Mau buộc vết thương đi.


Ðổng Bách Song Kỳ nghe nói cả mừng liền bỏ trượng xuống, người nọ buộc vết thương cho người kia.


Doanh Doanh nói:


- Còn một việc, hai người phải tuân lệnh ta mà làm.


Ðổng Bách Song Kỳ đồng thanh ưng liền.


Doanh Doanh nói:


- Sau khi xuống núi các ngươi phải làm lễ bái đường thành thân ngay tức khắc. Hai người đã ở với nhau mà không thành vợ chồng thì còn ra... còn ra...


Nàng định nói: "Còn ra thế nào?"


Nhưng trông người ngắm đến ta, nàng cùng Lệnh Hồ Xung ở với nhau hoài vẫn chưa bái đường thành thân, bất giác nàng thẹn đỏ mặt lên.


Ðổng Bách Song Kỳ liếc mắt nhìn nhau rồi cùng khom lưng tạ ơn.


Du Tấn nói:


- Ơn đức cao cả của Thánh cô chẳng những tha mạng không giết lại còn tác thành chung thân đại sự cho các ngươi thế là phúc đức nhà ngươi lắm đó. Ta đã biết Thánh cô đối với bọn thuộc hạ rất có đại lượng...


Doanh Doanh hỏi:


- Lần này các ngươi đã vâng lệnh ai lên núi Hằng Sơn? Và mưu đồ chuyện gì?


Du Tấn đáp:


- Tiểu nhân bị con chó già Nhạc Bất Quần ở phái Hoa Sơn lừa gạt. Hắn bảo vâng theo Hắc mộc lệnh bài của Nhậm giáo chủ trong thần giáo ta đến núi Hằng Sơn bắt hết quần ni đem lên Hắc Mộc Nhai để do Nhậm giáo chủ phát lạc.


Doanh Doanh hỏi:


- Các ngươi làm thế nào mà đại công thành tựu dễ dàng như vậy?


Du Tấn đáp:


- Bao nhiêu giếng đã có người phụ trách rắc thuốc mê để các vị sư thái ở phái Hằng Sơn đều bị mê man ngã ra, cả những người ở Hằng Sơn biệt viện mà chưa biết nội tình cũng đều hôn mê bất tỉnh như vậy chỉ còn việc bắt lấy rồi đưa lên Hắc Mộc Nhai.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Có giết chết ai không?


Du Tấn đáp:


- Có tám chín tên bị chết và đều là người ở Hằng Sơn biệt viện, những người này không bị thuốc mê nhưng họ động thủ phản kháng rồi bị giết.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Những người bị giết là ai?


Du Tấn đáp:


- Tiểu nhân không biết tên tuổi bọn họ. Lệnh Hồ đại hiệp những bạn hữu của đại hiệp không ai bị chết cả.


Lệnh Hồ Xung gật đầu ra chiều yên dạ.


Doanh Doanh nói:


- Chúng ta cũng xuống thôi.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Phải rồi!


Chàng lượm thanh trường kiếm của Tây Bảo hòa thượng lên cười nói:


- Bây giờ mình gặp mụ ác bà nương cùng tỷ đấu một phen thì hay lắm.


Du Tấn nói:


- Ða tạ Thánh cô cùng Lệnh Hồ chưởng môn đã tha chết cho tiểu nhân.


Doanh Doanh nói:


- Hà tất ngươi phải khách sáo như vậy.


Nàng vung tay trái lên, thanh đoản kiếm bay ra đâm vào trước ngực Du Tấn đánh sột một tiếng. Thế là xong đời một tên xảo quyệt mang ngoại hiệu Hoạt bất lưu thủ.


Hai người sóng vai xuống lầu, trên chùa trở thành tịch mịch chỉ còn nghe có tiếng chim kêu.


Doanh Doanh nhìn Lệnh Hồ Xung bất giác nổi lên tràng cười khúc khích.


Lệnh Hồ Xung thở dài nói:


- Lệnh Hồ Xung này đã cạo đầu làm sư vì hiểu rõ tình thế, cố giữ mình vào chốn không môn. Nữ thí chủ! Chúng ta cách biệt nhau từ đây.


Doanh Doanh biết là chàng chỉ đùa nhưng tình ý tha thiết không bút nào tả xiết, bất giác nàng run lên ôm lấy chàng nói:


- Xung lang! Xung lang đừng nói đùa kiểu này với tiểu muội! Tiểu muội... tiểu muội...


Vừa rồi nàng phóng đoản kiếm giết Du Tấn mà không để mắt tới nhưng hiện giờ giọng nói nàng có vẻ khiếp sợ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Thằng bạn thân

Thằng bạn thân

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không ở lại") Tôi mong rằng

27-06-2016
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Chuồn chuồn ướt mưa

Chuồn chuồn ướt mưa

Tôi thoát khỏi giấc mộng mị khi cơn mưa vẫn còn rỉ rả. Những gã đầu gấu vỉa hè,

26-06-2016