Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 71 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 180 - Đào Cốc Lục Tiên nhục mạ Tả Lãnh Thiền

↓↓

Lại một thanh âm nữ đệ tử cất lên:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nếu câu chuyện này đúng sự thực thư sư phụ chúng ta đã so sánh Tả chưởng môn với Ðào Cốc lục tiên và người đặt niềm tin vào Lục tiên nhiều hơn. Vả lại chúng ta đã ở dưới trướng ba vị sư thái lâu năm có lý nào lại không hiểu thâm ý của các vị lão nhân gia?


Quần hùng lại cười ầm cả lên.


Ðào Chi Tiên cất giọng oang oang:


- Phải rồi! Những lời bọn Ðào mỗ vừa nói toàn là sự thực. Ðịnh Nhàn sư thái còn hỏi Ðịnh Tĩnh và Ðịnh Dật sư thái: "Trường hợp mà năm phái hợp nhất thì chỉ lập một vị chưởng môn mà Ðào Cốc lục tiên những sáu vị thì biết lập ai?" Các vị huynh đệ! Có vị nào còn nhớ lúc đó Ðịnh Tĩnh sư thái trả lời ra sao không?


Ðào Hoa Tiên đáp:


- Vụ này... à phải rồi! Lúc đó Ðịnh Tĩnh sư thái nói: "Ngũ nhạc kiếm phái hợp nhất thì được những năm trái núi Thái Sơn, Hành Sơn, Hoa Sơn, Hằng Sơn và Tung Sơn lại ở năm phương vị riêng biệt: Ðông, Tây, Nam, Bắc và Trung thì sao hợp liền vào làm một khối được? Tả Lãnh Thiền đâu phải là đức thượng đế có quyền di sơn đảo hải để chụm năm tòa núi lớn này vào một chỗ? Như vậy thỉnh sáu vị Ðào Cốc lục tiên chia nhau năm vị năm trái núi. Còn ngọn cao nhất thì dành cho vị tổng chưởng môn cũng được chứ sao?". Ðịnh Dật sư thái liền nói: "Sư tỷ thật là cao kiến! Thế ra bậc cha mẹ của Ðào Cốc lục tiên ngày xưa đã tiên tri sau này Tả Lãnh Thiền mưu đồ hợp nhất Ngũ nhạc kiếm phái nên sinh ra sáu anh em lão cho vừa đúng số, chứ không sinh năm hoặc bảy.. thật đáng bội phục".


Quần hùng nghe Ðào Hoa Tiên nói vậy đều cười ầm lên. Tiếng cười lần này còn vang dội hơn mấy lần trước.


Tả Lãnh Thiền chuẩn bị cuộc đại hội bữa nay cho thật trang trọng để anh hùng thiên hạ đem lòng kính sợ. Hắn có ngờ đâu lại xẩy chuyện lục quái đầu hươu tai chuột quấy phá nói càn nói bậy khiến cho điển lễ bữa nay biến thành trò đùa.


Tả Lãnh Thiền tuy uất hận Ðào Cốc lục tiên không biết đến thế nào mà nói, nhưng đứng địa vị chủ nhân không tiện nổi hung một cách khinh xuất. Hắn cố đè nén cơn tức giận, gắng gượng bình tĩnh nhủ thầm:


- Hãy chờ xong việc lớn, ta mà không tru diệt được sáu tên quỷ sứ này thì không phải là Tả Lãnh Thiền.


Ðột nhiên Ðào Thực Tiên khóc hu hu. Hắn vừa khóc vừa la:


- Không được! Nhất định không được! Từ ngày sơ sinh cho đến bây giờ, sáu anh em ta vẫn không rời nửa bước. Nếu từ nay phải chia lòa mỗi người ở một nơi thì nhất định tiểu đệ không chịu.


Hắn khóc hai mắt đỏ hoe đầm đìa giọt lệ, tựa hồ lâm vào cảnh sinh tử biệt ly tới nơi rồi chứ không phải chuyện đùa.


Ðào Căn Tiên tìm lời khuyên giải:


- Lục đệ không nên phiền não. Sáu anh em ta như cây liền cành nhất định không chịu chia lìa. Ðiều mà Lục đệ không muốn thì tiểu huynh cùng mấy vị huynh kia cũng không ưa đâu. Có điều quần hùng thiên hạ đều muốn giao chức chưởng môn Ngũ nhạc phái này cho sáu anh em ta vì ngoài bọn ta không ai xứng đáng. Muốn tránh khỏi sự chia ly chi bằng chúng ta ra sức phản kháng việc hợp nhất Ngũ nhạc phái là yên.


Cả năm anh em Ðào Cốc lục tiên cũng hùa theo, đồng thanh lên tiếng:


- Phải đấy! Phải đấy! Cứ duy trì Ngũ nhạc kiếm phái như hiện nay là hơn, hợp nhất cũng chẳng ích gì.


Ðào Thực Tiên đổi sầu làm vui. Hắn cười nói:


- Nếu việc hợp nhất Ngũ nhạc kiếm phái là điều cần thiết không thể tránh được thì cũng phải hoãn lại một thời gian để tìm lấy một nhân vật đại anh hùng, đại hào kiệt oai danh lừng lẫy, đức vọng cao thâm hơn anh em chúng ta hay ít ra cũng tương đương để suy tôn lên làm chức chưởng môn. Khi đó sẽ tính đến công cuộc hợp nhất Ngũ nhạc kiếm phái vào làm một cũng chưa muộn, hà tất phải hấp tấp làm ngay bây giờ?


Ðào Cốc lục tiên bảo nhau quấy phá việc hợp phái kiếm khiến cho Tả Lãnh Thiền tức giận vô cùng, bụng bảo dạ:


- Nếu ta để mấy thằng cha người không ra người ngợm không ra ngợm này lăng líu hoài thì biết đến bao giờ cho xong việc? Âu là ta phải chẹn họng chúng mới được.


Quyết định rồi Tả Lãnh Thiền cất giọng the thé nói:


- Chức chưởng môn phái Hằng Sơn là do sáu vị anh hùng chấp chưởng hay ở trong tay người khác nắm giữ? Nếu các vị không phải là chưởng môn thì sao lại định đoạt được công việc của phái này?


Ðào Chi Tiên đáp:


- Nếu sáu anh em chúng ta muốn làm chưởng môn phái Hằng Sơn thì sao lại không được. Có điều chúng ta nghĩ rằng lão Tả đã làm chưởng môn phái Tung Sơn mà chúng ta lại làm chưởng môn phái Hằng Sơn thì ra giữa chúng ta và lão Tả cùng một phường hay sao? Vì thế mà vụ này...


Ðào Hoa Tiên xem vào:


- Sáu vị anh hùng chúng ta mà đồng hàng với lão họ Tả thì còn chi là địa vị đại anh hùng? Vì thế nên chức chưởng môn phái Hằng Sơn đành phải thỉnh Lệnh Hồ công tử ra gánh vác.


Tả Lãnh Thiền không nhịn được nữa, hơi thở hồng hộc, hai mắt đỏ ngần cơ hồ bốc lửa. Hắn quay sang trách cứ Lệnh Hồ Xung:


- Lệnh Hồ công tử! Công tử đã làm chưởng môn phái Hằng Sơn mà sao không giáo huấn bọn đồ đệ, để bọn chúng ăn càn nói rỡ, ba hoa khoác lác trước mặt các anh hùng thiên hạ thì còn ra thể thống gì nữa?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Sáu vị họ Ðào là những người chất phác ngay thẳng nhanh chân lẹ miệng, sao lại bảo người ta ăn càn nói rỡ? Các vị đó tường thuật những lời di ngôn của Ðịnh Nhàn sư thái, tiền chưởng môn phái Hằng Sơn còn có phần dễ tin hơn kẻ phía ngoài cố ý bịa đặt.


Tả Lãnh Thiền tức giận Lệnh Hồ Xung chẳng kém gì Ðào Cốc lục tiên nhưng hắn cố nhịn, buông tiếng cười lạt rồi lớn tiếng hỏi:


- Phải chăng quý phái có điều dị nghị về việc hợp nhất Ngũ nhạc phái bữa nay?


Lệnh Hồ Xung lắc đầu ung dung đáp:


- Phái Hằng Sơn của tại hạ không có ý kiến riêng về vụ này. Bọn tại hạ còn chờ xem ý kiến phái Hoa Sơn mới quyết định được. Nhạc tiên sinh chưởng môn phái Hoa Sơn là ân sư truyền thụ võ nghệ cho tại hạ từ lúc vỡ lòng. Hiện nay vì trường hợp bất đắc dĩ tại hạ phải qua phái khác, nhưng suốt đời tại hạ chẳng bao giờ quên được những lời giáo huấn của ân sư.


Tả Lãnh Thiền nghe chàng nói vậy ra chiều thỏa mãn hỏi lại:


- À! Ra thế Lệnh Hồ công tử quyết nghe theo ý kiến của Nhạc tiên sinh phải không?


Lệnh Hồ Xung lớn tiếng đáp:


- Ðúng thế! Phái Hằng Sơn của bọn tại hạ nhất định bắt tay hiệp lực với phái Hoa Sơn.


Chàng nói câu này cố ý để cho Nhạc Bất Quần nghe tiếng.


Tả Lãnh Thiền liền quay sang phía phái Hoa Sơn thủng thẳng hỏi:


- Nhạc tiên sinh! Chắc tiên sinh đã nghe rõ Lệnh Hồ chưởng môn vừa nói gì? Y là người thủy chung lúc nào cũng nhớ tình xưa nghĩa cũ. Thật đáng khen và đáng phục. Vậy tiểu đệ xin hỏi Nhạc huynh tán thành hay phản đối? Lệnh Hồ chưởng môn đã tuyên bố nhất nhất hành động theo Nhạc huynh. Vậy xin Nhạc huynh cho biết ý kiến!


Nhạc Bất Quần ung dung đáp:


- Trước khi Tả minh chủ hỏi câu này, tại hạ đã suy nghĩ rất nhiều về việc hợp phái. Tuy nhiên muốn tìm ra được đáp án tận thiện tận mỹ thật không phải là chuyện dễ dàng...


Quần hùng nghe Nhạc Bất Quần nói lửng lơ, ai nấy đều hướng mục quang ngó về phía lão. Số đông nghĩ bụng:


- Phái Hành Sơn đã phản đối rõ rệt nhưng thế đơn lực bạc. Phái Thái Sơn lại nội bộ lủng củng. Hai phái này dù muốn phản kháng Tả Lãnh Thiền cũng không thể được. Bây giờ chỉ còn trông vào hai phái Hoa Sơn, Hằng Sơn viện lực cho thì mới đủ sức đối nghịch lại phái Tung Sơn.


Bỗng nghe Nhạc Bất Quần nói tiếp:


- Kể từ ngày khai môn lập phái, Hoa Sơn phái của bọn tại hạ đã được hơn một trăm năm. Trung gian tệ phái đã xẩy cuộc đấu tranh nội bộ giữa hai phe kiếm tông và khí tông. Vụ này các vị tiền bối võ lâm đều biết cả. Mỗi khi tại hạ nghĩ tới cuộc tương tàn giữa hai phe lại ớn lạnh xương sống, đến nay vẫn còn khủng khiếp.


Nhạc Bất Quần thanh âm rất vang dội có thể ra xa tới mấy dặm. Mỗi câu chấm dứt đều có tiếng vọng quanh trở lại đập vào màng tai.


Lệnh Hồ Xung mừng thầm nghĩ bụng:


- Hiện nay sư phụ ta luyện Tử hà thần công chắc đã tới trình độ tối cao nên thanh âm được nội lực vận vào thành mãnh liệt hơn trước nhiều có điều mình không hiểu là trước kia lão nhân gia thường căn dặn: việc tương tranh giữa hai phe trong bản phái là một chuyện rất xấu xa cần hết sức giữ bí mật, không được tiết lộ ra ngoài. Không hiểu tại sao bây giờ lão nhân gia lại nói huỵch toẹt ra trước hàng ngàn hào kiệt võ lâm.


Nhạc Bất Quần lại nói tiếp:


- Vì thế mà tại hạ nhận thấy rằng các phe đảng, môn phái hợp lại được còn hay hơn là phân tán ra. Sự phân tán trên giang hồ trải hàng ngàn năm đã gây những vụ thù hằn chém giết không bao giờ chấm dứt. Số bạn đồng đạo võ lâm bị chết uổng không biết lên tới bao nhiêu mà kể? Xét cho cùng thì kiếp nạn giang hồ gây ra chỉ vì ý kiến riêng rẽ bè phái. Tại hạ nghĩ rằng nếu khắp võ lâm thiên hạ không có môn hộ bang phái riêng biệt, thiên hạ biết thành một nhà. Ai ai cũng coi nhau như huynh đệ đồng bào thì những tai nạn huyết kiếp mười phần bớt được đến chín. Các vị anh hùng hào kiệt đã không phải bỏ mình trong lúc tráng niên thì dĩ nhiên số cô nhi quả phụ trên đời không còn mấy nữa.


Nhạc Bất Quần nói những câu này bằng một giọng hùng mạnh mà thánh thót, nó có ngụ ý kính sợ thiên luân, thương người đồng đạo, lão tỏ ra có tâm tính một người hiền triết, khiến những người nghe đều gật đầu khen phải. Có người thì thào bàn tán:


- Ðồng đạo võ lâm thường kêu Nhạc Bất Quần chưởng môn phái Hoa Sơn là Quân tử kiếm thì ra tiếng đồn của lão không ngoa. Tiến sinh đúng là một nhân giả đầy lòng từ thiện.


Nhạc Bất Quần lại nói tiếp:


- Ðáng tiếc là các môn phái võ lâm tu luyện võ thuận theo những nguồn gốc khác nhau, vì thế các môn phái đã có sự cách biệt do những môn võ công gây nên rồi. Như vậy mà bây giờ muốn cho những người luyện võ không phân biệt môn phái để thành thiên hạ nhất gia là một việc khó khăn không biết đến thế nào mà nói.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Kẹo Kéo

Kẹo Kéo

- Tôi giống kẹo kéo hả? - ... - Vì sao? - Giản dị, nhưng ngọt và dính! *** Cửa hàng

29-06-2016
Một cõi duyên trần

Một cõi duyên trần

Choáng váng, anh định thần nhìn thấy nắp chiếc rương bật tung, anh tiến lại

24-06-2016
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Qua đêm giông gió

Qua đêm giông gió

Mỗi bộ đồ chị thử rất lâu nhưng soi gương lần nào cũng chỉ thấy đôi mắt mình

01-07-2016
Bố...!!!

Bố...!!!

Nhìn trên tay bố còn mấy chục ngàn tiền lẻ, con không lấy trả lại cho bố, bố cũng

29-06-2016
Chữa bệnh "buồn"

Chữa bệnh "buồn"

Hắn nghe buồn âm ỉ, làm tổ trong từng ngóc ngách tâm hồn mình đã lâu,...Và thế là

30-06-2016

XtGem Forum catalog