Disneyland 1972 Love the old s
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 127 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 176 -Bất giới Hòa Thượng lại xuất hiện

↓↓

- Ðiều mà tiểu muội lo âu nhất là phải nhìn thấy vẻ mặt than thở của đại sư ca. Nếu đại sư ca không nhịn nổi đau lòng thì cứ bật lên tiếng khóc, tiểu muội còn đỡ sợ hơn.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lệnh Hồ Xung bật lên tràng cười khanh khách, lớn tiếng:


- Việc gì ta phải khóc? Ta bất quá chỉ là một tên lãng tử vô hạnh đến nỗi sư phụ, sư nương ghét bỏ và đuổi ra khỏi môn trường. Nghi Lâm sư muội! Cớ sao sư muội... Ha ha...


Chàng bật tràng cười rộ rồi bỏ chạy lên núi. Chàng chạy thẳng một lèo như bị ma đuổi đến mấy chục dặm đường. Lệnh Hồ Xung chạy tới vùng hoang lương, không một vết chân người lại cảm thấy lòng sầu rào rạt, bỗng chàng khóc òa lên kỳ cho đến lúc trút vơi nỗi sầu, trong lòng thư thái mới dừng lại.


Chàng nghĩ thầm trong bụng:


- Bây giờ cặp mắt ta đỏ hoe và sưng húp lên, nếu bọn Nghi Hòa trông thấy chúng tất chê cười. Chi bằng đến tối ta mới trở về quán trọ hay hơn.


Nhưng rồi chàng lại lẩm bẩm:


- Bọn họ thấy ta đi đâu không trở về tất sinh lòng lo lắng rồi nhốn nháo cả lên thì làm thế nào? Nơi đây cách núi Tung Sơn chẳng xa là mấy, ta phải giữ đừng để chuyện gì xảy ra mới được. Bậc đại trượng phu muốn khóc là khóc, muốn cười là cười. Lệnh Hồ Xung thương yêu Nhạc Linh San là một chuyện mọi người đều biết. Nếu ta giữ vẻ thản nhiên, họ cũng cho là ta giả vờ.


Chàng nghĩ tới đây liền trờ gót chạy về nơi tụ hội.


Bọn Nghi Hòa, Nghi Thanh cùng quần đệ tử chia nhau đi kiếm chàng. Họ thấy chàng trở về thì mừng như bắt được của.


Trong khách điếm đã có một tiệc rượu sẵn sàng dành riêng cho chàng.


Lệnh Hồ Xung ngồi vào bàn uống một mình cho đến lúc say mèm rồi gục xuống bàn mà ngủ, vì hiện nay bọn quần hào đi cả rồi chàng chẳng còn cười đùa với ai được nữa.


Mấy hôm sau đoàn người đi tới chân núi Tung Sơn thì chỉ còn cách ngày khai đại hội hai bữa.


Sáng sớm ngày rằm tháng ba, Lệnh Hồ Xung thống lãnh đoàn đệ tử lên núi.


Lưng chừng sườn núi có đặt quán nghỉ chân.


Bỗng thấy bốn hán tử mặc áo vàng từ trong quán chạy ra nghênh tiếp. Bọn này vừa trông thấy Lệnh Hồ Xung liền kính cẩn thi lễ nói:


- Kính chào đại gia Lệnh Hồ chưởng môn! Tả chưởng môn của tệ phái đáng chờ đại giá.


Chàng ngừng lại một chút rồi nói tiếp:


- Hiện giờ các vị sư bá, sư thúc, sư huynh, sư đệ của ba phái Thái Sơn, Hành Sơn và Hoa Sơn đã tới từ hôm qua. Nay tệ phái lại được nghênh tiếp Lệnh Hồ chưởng môn cùng các vị sư tỷ thì còn gì hay hơn nữa.


Lệnh Hồ Xung liền đi lên núi. Chàng thấy đường lối quét tước rất sạch sẽ, cứ cách mấy dặm lại đặt một trạm. Trạm nào cũng có người phái Tung Sơn đón tiếp dâng trà nước cùng đồ điểm tâm.


Lệnh Hồ Xung thấy tình trạng này bụng bảo dạ:


- Chuyến này phái Tung Sơn chuẩn bị cực kỳ chu đáo. Ta càng thấy rõ Tả Lãnh Thiền quyết tâm dành dựt cho bằng được chức chưởng môn Ngũ Nhạc phái.


Ðoàn người đang đi bỗng phía sau có người lớn tiếng réo:


- A Lâm! A Lâm!


Nghi Lâm vừa nghe tiếng gọi đã mừng quýnh reo lên:


- Ðúng gia gia rồi!


Ðoạn nàng quay lại lớn tiếng gọi:


- Gia gia!


Một vị hòa thượng thân hình cao lớn đang theo đường sơn đạo đi lên. Nhà sư này chính là Bất Giới hòa thượng, phụ thân của Nghi Lâm. Phía sau Bất Giới hòa thượng còn một nhà sư nữa. Hai nhà sư này thân pháp rất mau lẹ, thoáng cái đã tới nơi.


Bất Giới hòa thượng lên tiếng:


- Lệnh Hồ công tử! Công tử bị trọng thương không chết đã là may nay còn lên nhậm chức chưởng môn phái Hằng Sơn của con gái bần tăng thì còn gì hay bằng.


Lệnh Hồ Xung cười đáp:


- Ðó là nhờ ơn đức của đại sư.


Chàng chợt nhìn đó nhà sư theo sau Bất Giới hòa thượng thấy nét mặt trông quen lắm nhưng trong lúc đột ngột chàng không nhớ ra được mặt nhà sư này là ai? Không biết chàng đã gặp ở đâu.


Sau một hồi ngẫm nghĩ, chàng nhận ra người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là Vạn lý độc hành Ðiền Bá Quang. Bất giác chàng buột miệng la lên:


- Ô kìa! Ðiền huynh đấy ư?


Bỗng thấy Ðiền Bá Quang nhìn Nghi Lâm nghiêng mình thi lễ nói:


- Xin tham kiến... sư phụ.


Nghi Lâm thấy Ðiền Bá Quang nay đội lốt nhà sư, nàng rất đỗi ngạc nhiên hỏi lại:


- Ngươi sao lại xuất gia... hay là ngươi giả vờ?


Bất Giới hòa thượng ra chiều đắc ý cười khà khà nói:


- Con người thành thật không lừa bịp ai tất thành nhà sư chân chính. Bất khả Bất Giới! Pháp danh ngươi là gì? Ngươi hãy nói cho lệnh sư biết.


Ðiền Bá Quang nở nụ cười gượng gạo đáp:


- Thưa... sư phụ! Ðệ tử đã được thái sư phụ đây dặt cho pháp hiệu là Bất khả Bất Giới gì gì đó.


Nghi Lâm chưa hết ngạc nhiên hỏi:


- Pháp hiệu gì mà dài lê thê như vậy? Bất khả Bất Giới nghĩa là làm sao?


Bất Giới hòa thượng nói:


- Ngươi thì hiểu thế nào được. Trong kinh phật nói: Ðức bồ tát còn kêu bằng đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn, quan thế âm bồ tát. Cái tên đó đọc một tràng không hết thì sao? Bất khả Bất Giới mới có bốn chữ đã lấy chi làm dài?


Nghi Lâm gật đầu hỏi:


- Té ra là thế! Tại sao y lại xuất gia? Phải chăng gia gia đã thu nạp y làm đệ tử?


Bất Giới hòa thượng đáp:


- Không phải đâu! Y là đồ đệ của hài nhi. Còn ta là tổ sư của hài nhi. Hài nhi đã là tiểu ni cô, y lại tôn hài nhi làm sư phụ. Nếu y không xuất gia tất phái Hằng Sơn phải mang tiếng. Vì thế ta mới kêu y làm hòa thượng.


Nghi Lâm mỉm cười nói:


- Khuyên nhủ chắc y không chịu. Gia gia đã cưỡng bách y thì đúng hơn.


Bất Giới hòa thượng cãi:


- Ðó là y tự nguyện, chứ ta cưỡng ép thế nào được. Y là con người rất tốt, có điều y hành động bừa bãi. Vì thế mà ta đặt pháp danh cho y là Bất khả Bất Giới để y răn mình mới được.


Nghi Lâm hai má ửng hồng. Nàng hiểu chỗ dụng ý của gia gia. Lão biết Ðiền Bá Quang là một tên đại đạo hái hoa, tham dâm hiếu sắc. Gã bị Bất Giới hòa thượng bắt trong trường hợp nào thì không ai hiểu. Một điều kỳ lạ là lão không giết hoặc dùng hình phạt cổ quái đối với gã mà chỉ bắt gã làm sư.


Bất Giới hòa thượng lại nói:


- Pháp danh của ta là Bất Giới nên không cần giữ một giới luật nào. Còn Ðiền Bá Quang mà không rút vào giới luật thì ở chung với các ngươi thế nào được? Cả Lệnh Hồ công tử cũng không ưa gã. Y đã là truyền nhân của ta vì thế pháp danh có mang hai chữ "Bất Giới".


Ðột nhiên có người lớn tiếng hỏi:


- Ðệ tử của Bất Giới là Bất khả Bất Giới, thế thì đồ đệ của Bất khả Bất Giới sẽ kêu bằng gì?


Người vừa lên tiếng đó là Ðào Chi Tiên. Té ra bọn Ðào cốc lục tiên đã rượt tới nơi.


Ðào Thực Tiên nghe ca ca nói vậy liền đáp:


- Trong pháp danh của đệ tử y cũng cần phải có bốn chữ "Bất khả Bất Giới" và như vậy y có thể đặt pháp hiệu cho đệ tử là Ðương nhiên Bất khả Bất Giới.


Ðào Chi Tiên lại hỏi:


- Thế thì đệ tử của Ðương nhiên Bất khả Bất Giới sẽ gọi là gì?


Lệnh Hồ Xung thấy Ðào cốc lục tiên tới nơi lại lo cho Ðiền Bá Quang bị bọn chúng rắc rối liền nắm lấy tay gã kéo đi nói:


- Tiểu đệ có vài lời muốn hỏi Ðiền huynh.


Ðiền Bá Quang đáp:


- Vâng!


Hai người kéo nhau đi rất mau ra xa chừng mấy chục trượng.


Phía sau còn vang lên thanh âm của Ðào Căn Tiên:


- Cái đó khó gì? Ðệ tử của Ðương nhiên Bất khả Bất Giới sẽ lấy pháp hiệu là Lý sở đương nhiên Bất khả Bất Giới.


Lệnh Hồ Xung cùng Ðiền Bá Quang đưa nhau ra xa mọi người rồi, Ðiền Bá Quang mới cất tiếng hỏi lại:


- Lệnh Hồ chưởng môn: có phải chưởng môn muốn biết vì lẽ gì mà tại hạ lại biết thành người xuất gia? Thái sư phụ của tại hạ chưa nói rõ vụ này cho chưởng môn nghe hay sao?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Những chuyện mới đây tại hạ không được rõ lắm.


Ðiền Bá Quang hỏi:


- Chắc chưởng môn còn nhớ tại hạ thua cuộc Lệnh Hồ chưởng môn mà phải bái tiểu sư thái đây làm sư phụ.


Lệnh Hồ Xung cười đáp:


- Khi đó tại hạ bất quá muốn nói giỡn, dè đâu Ðiền huynh lại cho là thật. Sở dĩ tại hạ nói vậy là e Ðiền huynh có ý lần khân, sỡm sờ nên ràng buộc Ðiền huynh và Nghi Lâm sư muội vào tình sư đệ để đề phòng mà thôi. Sau tại hạ nhận thấy Ðiền huynh hoài bão tấm lòng sửa đổi lỗi lầm thì lấy làm bội phục, vì chỉ bậc đại trượng phu mới đủ gan dạ cải quá tự tân, còn hạng tầm thường quyết không làm nổi.


Ðiền Bá Quang nói:


- Bữa trước, tại hạ đến núi Hoa Sơn mời công tử cũng là vâng theo mệnh lệnh của thái sư phụ Bất Giới đại sư. Có điều khi đó tại hạ không tiện nói ra.


Bây giờ Lệnh Hồ Xung mới hiểu lý do ngày trước Ðiền Bá Quang lên núi sám hối kiếm mình là đã vâng lời Bất Giới hòa thượng chàng nói:


- Té ra Ðiền huynh đã quen biết Bất Giới đại sư từ trước mà tại hạ không hay.


Ðiền Bá Quang nói:


- Bảo là quen biết từ trước thì không đúng. Vụ này nói ra tại hạ thật lấy làm hổ thẹn. Nguyên sau khi chia tay Lệnh Hồ huynh ở Hà Nam, tiểu đệ lại nổi lòng hiếu sắc. Một hôm, thừa lúc đêm tối, tiểu đệ lẻn vào khuê phòng một cô gái nhà giàu. Dè đâu lúc vén bức trướng lên, tại hạ đưa tay vào sờ soạng thì chạm ngay phải cái đầu trọc hếu.


Lệnh Hồ Xung không nhịn được phì cười hỏi:


- Té ra Ðiền huynh gặp phải ni cô. Có đúng thế không?


Ðiền Bá Quang nhăn nhó cười đáp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Người mẹ

Người mẹ

Nhưng chúng tôi biết, với một cái lưng đã còng, bà tới trạm sữa lấy sữa về cho gia

30-06-2016
Vụ cướp thế kỉ

Vụ cướp thế kỉ

- Đoàng! Phát súng nổ vang. Viên đạn trúng vào chiếc điện thoại trên bàn khiến nó

01-07-2016
Ngày mai em lên xe hoa

Ngày mai em lên xe hoa

Em đã lìa xa anh theo cách của em. Em đã lìa xa anh bằng cách chọn một thành phố khác, em

26-06-2016
Ba thằng Hải

Ba thằng Hải

Quá nửa đêm, lão Tam lại bò sang nằm cạnh thằng Hải. Y như rằng, sáng dậy bị nó

27-06-2016
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Lão già và ngọn lửa

Lão già và ngọn lửa

(khotruyenhay.gq) - Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà

28-06-2016
Vu Lan và hồi ức mẹ

Vu Lan và hồi ức mẹ

Mỗi lần họp lớp, tôi lại cười trừ mỗi khi tụi bạn học cấp III khoe về việc mua

28-06-2016
Phía đợi chờ

Phía đợi chờ

Hải mở hộp thư đi xem lại, nội dung tin cụt lủn. "Phiên ơi, chân em lạnh như xác

24-06-2016
Đừng lướt qua nhau

Đừng lướt qua nhau

"Có khi nào anh nhớ một người, Người đã đến bên anh, như em, bước về nơi cuối

24-06-2016
Tre và dương xỉ

Tre và dương xỉ

Một ngày, tôi quyết định sẽ từ bỏ. Từ bỏ công việc, mọi mối quan hệ, từ bỏ

29-06-2016