XtGem Forum catalog
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 117 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 165 - Phái Hằng Sơn thu nạp nam đồ

↓↓
Lệnh Hồ Xung thấy tân khách đến đông thì trong lòng vui vẻ nghĩ thầm:


- Bọn họ đều vì nể phái Hằng Sơn cùng Ðịnh Nhàn sư thái mới đến mừng lễ chứ những như mình thì làm gì được thế.


Chỉ còn thiếu những phái Tung Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn và Thái Sơn là không phái người tới mừng.


Bỗng nghe mấy tiếng đùng đùng nổi lên, đó là pháo hiệu giờ tốt đã đến.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lệnh Hồ Xung chắp tay xá vòng quanh một lượt rồi dõng dạc tuyên bố:


- Ðịnh Nhàn sư thái, chưởng môn đời trước phái Hằng Sơn, không may bị người ám toán, đồng thời Ðịnh Dật sư thái cũng viên tịch. Lệnh Hồ Xung này kính cẩn tuân di mệnh của Ðịnh Nhàn sư thái lên tiếp nhiệm chưởng môn hộ phái Hằng Sơn. Nay được các vị tiền bối, các vị bằng hữu không rẻ bỏ, đại giá quang lâm. Phái Hằng Sơn từ trên xuống dưới thực lấy làm vinh hạnh vô cùng.


Chuông trống nổi lên một hồi.


Quần đệ tử phái Hằng Sơn xếp thành hai hàng thứ tự tiến vào.


Bốn tên đại đệ tử là Nghi Thanh, Nghi Hòa, Nghi Chân, Nghi Chất đi giữa tiến đến trước mặt Lệnh Hồ Xung cúi mình thi hành lễ.


Lệnh Hồ Xung xá dài đáp lại:


Nghi Hòa lên tiếng:


- Bốn vật pháp khí của phái Hằng Sơn do tổ sư là Hiểu Phong sư thái truyền lại. Trước nay chưởng môn bản phái vẫn tiếp giữ. Nay Lệnh Hồ sư huynh lên nhậm chức Tân chưởng môn xin thu lãnh lấy.


Lệnh Hồ Xung đáp lại:


- Xin vâng.


Bốn tên đệ tử này tay cầm pháp khí theo thứ tự đưa lên. Bốn vật pháp khí đó là: một cuốn kinh, một cái mõ, một tràng hạt và một thanh đoản kiếm.


Lệnh Hồ Xung trông thấy mõ và tràng hạt không khỏi luống cuống. Nhưng chàng cũng đưa tay ra đón lấy. Chàng nhìn xuống không dám tiếp xúc mục quang với quần hào. Nghi Hòa lại nói:


- Phái Hằng Sơn có bốn điều đại giới luật: Nhất giới là giết càn người vô tội. Nhị giới là bạo loạn hành hung. Tam giới là phạm thượng ngỗ nghịch. Tứ giới là kết giao với bọn gian tà. Chưởng môn sư huynh nên thực hành và đốc xuất đệ tử cho ai nấy phải tuân theo.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Xin vâng.


Chàng nghĩ thầm:


- Ba giới trên thì không có gì đáng nói, nhưng còn khoản không kết giao với bọn gian tà thì khó mà tuân hành được. Hiện nay trong bọn tân khách lên núi quá nửa là hào sĩ phe tả đạo bàng môn.


Nghi Chân nói:


- Xin mời chưởng môn nhân sư huynh vào am để khấu bái tượng tổ sư cùng các vị chưởng môn đời trước.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Vâng.


Chàng toan trở gót, bỗng thấy trên đường lên núi có tiếng hô:


- Minh chủ Ngũ nhạc kiếm phái kiếm phái có lệnh: Lệnh Hồ Xung không được thiện tiện cướp ngôi chưởng môn phái Hằng Sơn.


Tiếng hô vừa dứt năm người chạy như bay tới nơi.


Phía sau còn mấy chục người đi theo.


Năm người đi trước đều cầm một lá cờ gấm. Ðó là minh kỳ của Ngũ nhạc kiếm phái. Năm người này đi đến trước mặt Lệnh Hồ Xung còn cách bảy tám trượng thì dừng lại. Người đi giữa thấp lủn thủn mà béo chùn béo chụt, nước da vàng ửng vào cỡ ngoài năm chục tuổi.


Lệnh Hồ Xung nhận ra người đó họ Lâm tên Hậu, ngoại hiệu là đại âm dương thủ. Hắn là một tên hảo thủ ở phái Tung Sơn. Ngày trước ở cõi Hoàng Giao tỉnh Hà Nam, Lệnh Hồ Xung đã cùng hắn động thủ. Thanh trường kiếm xuyên qua hai bàn tay hắn, vì thế mà kết mối thâm thù.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Té ra là Lâm huynh!


Lâm hậu phất là cờ gấm trong tay một cái rồi nói:


- Hằng Sơn là một trong Ngũ nhạc kiếm phái nên tuân theo mệnh lệnh của Tả minh chủ.


Lệnh Hồ Xung mỉm cười đáp:


- Lệnh Hồ Xung này tiếp thụ chức chưởng môn phái Hằng Sơn rồi có gia nhập Ngũ nhạc kiếm phái hay không là còn tùy theo cuộc thương nghị nội bộ.


Lúc này đã có mấy chục người chạy đến gần. Ðó là bọn đệ tử các phái Hoa Sơn, Hành Sơn, Thái Sơn và Tung Sơn. Tám người phái Hoa Sơn đều là sư đệ của Lệnh Hồ Xung ngày trước còn bọn đệ tử các phái Hành Sơn, Thái Sơn, Tung Sơn thì Lệnh Hồ Xung cũng quen biết một phần.


Mấy chục người chia thành bốn hàng tay nắm chuôi kiếm lặng lẽ không nói gì.


Lâm Hậu nói:


- Phái Hằng Sơn trước nay đều do những vị nữ ni đã xuất gia chấp chưởng quyền hành trong môn phái. Lệnh Hồ Xung là đàn ông sao lại phá hoại quy củ mấy trăm năm của phái này?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Quy củ là do người đặt ra thì cũng có thể do người thay đổi. Ðó là việc riêng của bản phái, không liên quan gì đến người ngoài.


Trong đám quần hào đã có nhiều người nhìn vào mặt Lâm Hậu mà la ó thóa mạ.


- Việc riêng của phái Hằng Sơn người ta sao lại có phái Tung Sơn đến can thiệp?


- Mẹ kiếp! Không cút đi cho khuất mắt ta!


- Ngũ nhạc minh chủ là cái cóc gì? Minh chủ cái con khỉ! Thật quân mặt dày không biết thẹn.


Lâm Hậu nhìn Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Những kẻ thốt ra những lời thô tục cũng đến đây làm chi?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Ðó là các vị huynh đài, bạn hữu với tại hạ đến xem lễ.


Lâm Hậu nói:


- Thế thì phải rồi! Ðiều thứ tư trong tứ đại giới điều của phái Hằng Sơn này là gì?


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng: Hắn còn muốn rắc rối. Vậy ta sửa cho hắn một trận mới được.


Chàng liền đáp:


- Ðiều thứ tư là cấm kết giao với kẻ gian tà. Tỷ dụ những người như Lâm huynh, Lệnh Hồ Xung này nhất định không kết bạn.


Quần hào nghe nói đều phá lên cười rồi hô:


- Hỡi quân gian tà! Cút đi cho lẹ!


Lâm Hậu xoay mình một chút ngó Phương Chứng phương trượng và Xung Hư đạo nhân nói:


- Hai vị chưởng môn hiện nay là sao bắc đẩu, núi Thái Sơn trong võ lâm. Lòng người ai cũng ngưỡng mộ. Vậy xin hai vị tuyên bố cho một lời công đạo. Lệnh Hồ Xung đã dắt díu biết bao nhiêu loài yêu ma quỷ quái đến phái Hằng Sơn. Như vậy có phải là gã đã phạm vào điều luật không được kết giao với bọn gian tà của phái này không? Hiện phái Hằng Sơn nổi tiếng là danh môn chính phái đã trải bao đời. Có lý đâu hai vị lại tọa thị điềm nhiên?


Phương Chứng đại sư ho hắng mấy tiếng rồi ngập ngừng đáp:


- Cái đó... cái đó...


Trong lòng nhà sư nghĩ rằng: gã kia nói cũng có lý. Trong quảng trường này quả nhiên đa số là những hào sĩ bàng môn tả đạo. Chẳng lẽ mình lại yêu cầu Lệnh Hồ Xung đuổi bọn họ xuống núi được ư?


Bỗng nghe trên đường núi có thanh âm đàn bà trong trẻo la lên:


- Nhậm đại tiểu thư ở Triêu Dương thần giáo đã tới.


Lệnh Hồ Xung vừa kinh hãi vừa mừng thầm, bất giác chàng miệng kêu:


- Doanh Doanh cũng tới rồi.


Chàng vội chạy ra sườn núi coi thì thấy hai đại hán tử khiêng một cỗ kiệu nhỏ đang chạy như bay lên sườn núi.


Sau kiệu có bốn ả nữ tỳ áo xanh chạy theo.


Lâm Hậu lớn tiếng:


- Cả nhân vật ma giáo cũng đến rồi! Như vậy còn chưa phải là kết giao với bọn gian tà ư?


Quần hào nghe Doanh Doanh tới nơi, mười phần có đến tám chạy ra trước đường sơn đạo để nghênh tiếp. Tiếng hoan hô vang động cả góc trời.


Quần đệ tử phái Tung Sơn thấy thanh thế bên địch hùng hậu như vậy thì nghĩ rằng:


- Ðịch nhiều mà ta ít. Ðịch mạnh mà ta yếu. Nếu đối phương trở mặt mà gây thành động thủ thì cục diện này khó mà dàn xếp được.


Bỗng thấy quần hào tiền hô hậu ủng rước cỗ kiệu nhỏ đi vào quảng trường rồi đặt xuống.


Mà kiệu vén lên, mọi người trông rõ một vị nữ lang tuyệt đẹp mình mặc áo xanh lợt. Nàng chính là Doanh Doanh.


Quần hào lớn tiếng hô:


- Thánh cô! Thánh cô!


Rồi nhất tề khom lưng thi lễ.


Coi cử chỉ và vẻ mặt của bọn họ đối với Doanh Doanh phần tỏ ra kính sợ, phần tỏ ra bội phục. Nỗi vui mừng phát ra tự đáy lòng.


Lệnh Hồ Xung tiến lại gần mấy bước, mỉm cười nói:


- Doanh Doanh! Doanh Doanh cũng đến đấy ư?


Doanh Doanh mỉm cười đáp:


- Bữa nay là ngày đại hỉ của Lệnh Hồ huynh, tiểu muội không đến thế nào được?


Nàng đảo mắt nhìn quanh một lượt thì thấy trong trường có cả Phương Chứng đại sư cùng Xung Hư đạo nhân.


Nàng liền tiến lại khom lưng cất tiếng:


- Phương trượng đại sư! Chưởng môn đạo trưởng! Tiểu nữ xin thi lễ.


Phương Chứng và Xung Hư đồng thời đáp lễ.


Hai lão nghĩ thầm trong bụng:


- Kể ra thì dù có tha thiết với Lệnh Hồ Xung đến đâu thì bữa nay cũng không nên tới. Hành động chỉ làm khó cho Lệnh Hồ Xung.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bánh ngọt và trà xanh

Bánh ngọt và trà xanh

Một chiều mưa, tôi kéo sụp mũ len và leo miệt mài trên con dốc nhỏ. Khóc không thành

24-06-2016
Bệnh viện dưới mưa

Bệnh viện dưới mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Mối

25-06-2016
Gió hát mùa hè

Gió hát mùa hè

Tôi có một công việc tốt hơn nhiều người bạn của mình. Nhưng không có nhiều thời

30-06-2016
Tạm biệt Bầu Trời

Tạm biệt Bầu Trời

Tình cảm đặc biệt đó nó không định nói ra. Nó biết, cứ giữ khư khư trong lòng

24-06-2016
Les Fleurs Savages

Les Fleurs Savages

Người ta thường nói hoa hồng mới là vua của các loài hoa, nhưng không phải với tôi.

24-06-2016
Ngốc nghếch yêu

Ngốc nghếch yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016