XtGem Forum catalog
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 94 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 163 - Lệnh Hồ Xung tiếp Nhiệm Chưởng Môn

↓↓

- Phải rồi! Bất quá Mạc Ðại sư thúc nói vậy mà thôi.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:


- Mạc Ðại sư thúc suy tính mọi việc đều chuẩn đích. Chỉ có vụ bảo ta sẽ tham dự Ma giáo là trật mất một điểm. Ngày ấy nếu Nhậm giáo chủ không đem bí quyết về nội công dụ ta và mời ta gia nhập Triều Dương thần giáo một cách thành khẩn thì ta cả quyết khước từ. Ta lại vì nể mặt Doanh Doanh nên phải dùng kế hoãn binh mà trả lời lão là sau khi liệu lý việc lớn cho phái Hằng Sơn xong, hoặc giả có thể gia nhập Triều Dương thần giáo.


Chàng nghĩ vậy liền nói:


- Vì thế mà các vị treo giải thưởng ngàn lạng bạc để tróc nã Lệnh Hồ Xung ở khắp nơi?


Tần Quyên đang nước mắt nước mũi bỗng phá lên cười nói:


- Tróc nã Lệnh Hồ Xung ư? Bọn đệ tữ đâu dám nói vậy?


Trịnh Ngạc nói:


- Khi mọi người nghe Mạc Ðại sư thúc chỉ điểm rồi liền chia thành từng đội bảy người đi kiếm chưởng môn sư thúc rước về núi Hằng Sơn đặng xử lý việc lớn trong phái. May bữa nay gặp Ðào cốc lục tiên, các vị liền lên tiếng đòi ngàn lạng bạc. Quần đệ tử đang nóng lòng kiếm cho được sư thúc thì đừng nói một ngàn mà đến một vạn lạng, bọn đệ tử cũng phải thiết pháp đi quyên giáo về đưa cho các vị.


Lệnh Hồ Xung mỉm cười nói:


- Tại hạ làm chưởng môn quý phái chưa được điều gì hay đã phải đi quyên giáo bọn tham ô quan lại, khổ hào ác bá để lấy tiền. Về việc này chắc các vị tiến bộ nhiều lắm.


Bảy tên đệ tử nhớ tới việc đi quyên giáo Bạch Bát Bì ở tỉnh Phúc Kiến ngày trước, quên cả sự đau khổ, có người nhịn không được phải mỉm cười.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Ðược rồi! Các vị khỏi lo. Lệnh Hồ Xung này đã chịu nhận lời Ðịnh Nhàn sư thái thì dĩ nhiên phải giữ lấy lời và xin nhận làm chưởng môn phái Hằng Sơn. Vậy chúng ta ăn cơm no đi rồi còn thượng lộ về núi.


Lúc uống rượu Lệnh Hồ Xung ngồi cùng bàn với Ðào cốc lục tiên. Chàng hỏi mấy lão đòi số bạc ngàn lạng làm gì, thì Ðào Căn Tiên đáp:


- Dạ Miêu Tử Kế Vô Thi nghèo túng quá, nếu không có ngàn lạng bạc thì hắn không có gì độ nhật. Bọn lão phu đã nhận lời lo liệu cho y.


Ðào Các Tiên nói:


- Hôm ở chùa Thiếu Lâm, anh em lão phu đã đánh cuộc với Kế Vô Thi.


Ðào Hoa Tiên cướp lời:


- Dĩ nhiên Kế Vô Thi thua cuộc. Thằng cha đó thắng anh em lão phu thế nào được?


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:


- Nếu bọn này mà đánh cuộc với Kế Vô Thi nhất định chúng thua y rồi.


Chàng liền hỏi:


- Các vị đánh cuộc điều gì?


Ðào Thực Tiên đáp:


- Ðiều kiện đánh cuộc có liên quan đến công tử. Bọn lão phu đoán chắc công tử nhất định không chịu làm chưởng môn phái Hằng Sơn. à quên! không phải... không phải...


Ðào Hoa Tiên nói hùa theo:


- Dạ Miêu Tử đoán là công tử nhất định không làm chưởng môn phái Hằng Sơn mà bọn lão phu kiên quyết bảo hắn: Bậc đại trượng phu đã nói là chẳng sai lời. Công tử đã hứa lời chịu làm chưởng môn phái Hằng Sơn với vị lão ni cô kia, anh hùng thiên hạ đều nghe biết, có đâu công tử lại chối cãi?


Ðào Chi Tiên nói:


- Dạ Miêu Tử đã nói: "Lệnh Hồ Xung là một tay lãng tử giang hồ, chẳng bao lâu y sẽ lấy Thánh cô bên Ma giáo làm vợ thì khi nào lại chịu đàn đúm với bọn vãi già, vãi trẻ?"


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:


- Dạ Miêu Tử đối với Doanh Doanh cực kỳ cung kính. Khi nào y lại bảo nàng là "Ma giáo"? Nhất định bọn Ðào cốc lục tiên điên đảo gì đây.


Chàng liền hỏi:


- Thế rồi các vị đánh cuộc ngàn lạng bạc với y phải không?


Ðào Căn Tiên đáp:


- Ðúng thế! Khi đó bọn lão phu nắm chắc được phần thắng thì Kế Vô Thi nói là: Ngàn lạng bạc đặt cuộc phải có bằng chứng một cách quang minh chính đại, chứ không được đi cướp đoạt. Lão phu đã bảo y "Dĩ nhiên là thế". Ðào cốc lục tiên đời nào lại đi ăn cắp hay cướp đoạt của ai?


Ðào Diệp Tiên nói:


- Bữa nay lão phu chạm trán mấy ả ni cô. Bọn chúng đang khua chuông gõ mõ khắp nơi nói là đi tìm công tử rước về làm chưởng môn phái Hằng Sơn. Bọn lão phu đã cho là vụ này hỏng bét và bên mình thua cuộc mất...


Ðào Hoa Tiên đỡ lời:


- Không không! Công tử làm chưởng môn phái Hằng Sơn là bọn lão phu thắng cuộc rồi.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Các vị nghĩ tới Dạ Miêu Tử phải đi ăn cắp ngàn lạng bạc thì thật là tội nghiệp cho y thua cuộc các vị phải không?


Ðào cốc lục tiên đồng thanh nói:


- Chính thế! Công tử đoán việc như thần!


Ðào Diệp Tiên nói:


- Bản lãnh đoán việc của công tử so với bọn lão phu cách nhau không xa là mấy.


Mọi người ăn uống xong liền nhắm núi Hằng Sơn mà tiến.


Một hôm tới chân núi, quần đệ tử bản phái đã được báo tin trước, nhất tề kéo xuống nghinh tiếp.


Mọi người vừa thấy Lệnh Hồ Xung liền lạy phục xuống.


Lệnh Hồ Xung vội đáp lễ.


Ðoạn chàng thuật cho họ nghe vụ hai vị sư thái Ðịnh Nhàn và Ðịnh Dật viên tịch tại chùa Thiếu Lâm khiến cho mọi người đều đau xót.


Lệnh Hồ Xung thấy Nghi Lâm đứng lẫn vào trong quần đệ tử, nhan sắc nàng có vẻ tiều tụy so với trước kém phần xinh tươi rất nhiều chàng hỏi:


- Nghi Lâm sư muội! Dạo này sư muội trong người không được khỏe ư?


Nghi Lâm vành mắt đỏ hoe đáp:


- Ðệ tử không sao cả.


Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp:


- Nay sư thúc đã làm chưởng môn bản phái, không nên kêu đệ tử bằng sư muội nữa.


Dọc đường bọn Nghi Hòa đều kêu Lệnh Hồ Xung bằng chưởng môn sư thúc. Chàng bảo họ đừng kêu như vậy, nhưng họ không nghe.


Bây giờ Nghi Lâm cũng gọi chàng là chưởng môn sư thúc chàng liền dõng dạc tuyên bố:


- Các vị sư tỷ, sư muội! Lệnh Hồ Xung này vâng lời di mệnh của tiền chưởng môn đến đây chấp chưởng công việc trong môn phái nhưng thực ra không đủ tài đức, quyết không dám nhận.


Quần đệ tử nhao nhao lên nói:


- Chưởng môn sư thúc gánh trọng nhiệm này thì thật là một điều đại hạnh cho phái Hằng Sơn.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Nếu vậy toàn thể các vị phải ưng thuận cho ta một điều kiện, có thế thì ta mới chính thức đảm đương trách nhiệm.


Bọn Nghi Hòa đáp:


- Chưởng môn có điều chi truyền dạy, chẳng khi nào bọn đệ tử lại không tuân theo.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Ta chỉ làm chưởng môn sư huynh của các vị chứ không làm chưởng môn sư thúc.


Bọn Nghi Hòa, Nghi Chân, Nghi Thanh, Nghi Văn là đại đệ tử khẽ bàn bạc với nhau mấy câu rồi đáp:


- Chưởng môn đã khiêm nhượng như vậy, bọn sư muội dĩ nhiên phải tuân mệnh.


Lệnh Hồ Xung cả mừng nói:


- Thế là hay lắm!


Ðoàn người cùng nhau lên núi. Cước trình ai nấy tuy rất mau lẹ nhưng từ chân núi lên đến đỉnh khá xa phải đi nửa ngày mới đến nơi.


Am chính của phái Hằng Sơn: Vô Sắc am là một am đường nhỏ. Bên am có hơn ba chục gian nhà ngói. Quần đệ tử ở tản mát trong những căn nhà này. So với cách kiến trúc vĩ đại của chùa Thiếu Lâm thì Vô Sắc am khác nào con kiến đứng bên con voi. Lệnh Hồ Xung vào am chỉ thấy trong điện bày thần tượng phật quan âm áo trắng. Chỗ nào cũng rất tinh khiết không dính một chút bụi trần. Cách kiến thiết trong am cũng cực kỳ giản dị. Không ai ngờ am chính phái Hằng Sơn nổi tiếng giang hồ lại sơ sài đến thế.


Lệnh Hồ Xung trước hết quỳ lạy trước tượng phật quan âm rồi Vu Tẩu dẫn chàng vào nơi Ðịnh Nhàn sư thái tĩnh tu hàng ngày.


Nơi đây bốn bề vắng vẻ, tường vách bỏ không. Dưới đất đặt một cái bồ đoàn. Bên cạnh bồ đoàn có một cái mõ gỗ. Ngoài ra không có vật gì khác.


Lệnh Hồ Xung là người ưa náo nhiệt lại thích rượu chè thì làm sao mà ở trong căn nhà quạnh quẽ thế này để thanh tu được? Nếu đem cả vò rượu đùi chó vào trong tĩnh thất thì là tiết mạn Ðịnh Nhàn sư thái quá độ.


Chàng liền nhìn Vu Tẩu nói:


- Tuy làm chưởng môn phái Hằng Sơn nhưng đã không phải là người xuất gia lại không thể làm được ni cô. Các vị sư tỷ, sư muội bản phái đều là nữ lưu, một mình ta thuộc phái nam ở trong am không tiện. Vậy ta nhờ Vu Tẩu dọn một phòng ở xa xa để ta cùng Ðào cốc lục tiên ở mới tiện.


Vu Tẩu đáp:


- Dạ! Trên đỉnh núi về mé tây có ba gian nhà rộng, nguyên đó là phòng khách dành cho những bậc cha mẹ của nữ đệ tử bản phái khi lên thăm con có chỗ trú ngụ. Nếu chưởng môn vừa ý thì tạm qua bên đó được chăng? Mai mốt bọn đệ tử sẽ dựng nhà mới cho chưởng môn.


Lệnh Hồ Xung cả mừng đáp:


- Nếu vậy là hay lắm rồi! Cần gì phải cất nhà mới?


Chàng nghĩ thầm trong bụng:


- Chẳng lẽ mình lại làm chưởng môn chân chính phái Hằng Sơn? Ta phải lựa chọn trong phái này lấy một người và mong sao quần đệ tử đều kính phục y rồi truyền chức chưởng môn cho y để ta vỗ đít ra đi tiêu dao giang hồ cho khoái lạc.


Chàng đến phòng khách ở phía tây núi thì thấy giường, mùng, chăn, chiếu, bàn ghế tương tự như một nhà phú nông ở dân gian. Tuy đây có vẻ quê mùa nhưng còn hơn là ở phòng riêng của Ðịnh Nhàn sư thái tẻ nhạt chẳng có vật gì.


Lệnh Hồ Xung bỗng la lên:


- Ô hay! Bọn Ðào cốc lục tiên đi đâu cả rồi?


Vu Tẩu đáp:


- Các vị đó đang uống rượu ở hậu viện.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Dưới chiếc ô màu xanh

Dưới chiếc ô màu xanh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi yêu

25-06-2016
Gặp lại người cũ

Gặp lại người cũ

(khotruyenhay.gq) Vô tình gặp một người thương (đã cũ). Biết tình cảm không còn như

28-06-2016
Mẹ, con và mùa lũ

Mẹ, con và mùa lũ

Sáng nay, bầu trời âm u xám xịt với những đợt gió quần vũ như khiến ông trời muốn

28-06-2016
Hoa hồng cho anh

Hoa hồng cho anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "anh luôn mong

27-06-2016
25 tuổi, em...

25 tuổi, em...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") *** 25

27-06-2016