Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 132 - Bọn Tung Sơn tính bài giậu đổ bìm leo

↓↓

Chung Trấn đáp:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tại hạ không nói thế. Tại hạ vâng lệnh chưởng môn sư huynh đến thương nghị với sư thái về việc đại sự này. Ngoài ra còn việc gì khác thì chưởng môn sư huynh không có dặn bảo chi hết, nên tại hạ không dám làm bừa, mong rằng sư thái đừng trách.


Ðịnh Tĩnh sư thái tức quá sắc mặt lợt lạt lạnh lùng nói:


- Về việc hai phái hợp nhất lão ni không tác chủ được. Nếu lão ni mà đồng tình nhưng chưởng môn sư muội không ưng cũng là vô dụng.


Chung Trấn liền tiến lại gần một bước khẽ nói:


- Chỉ cần sư thái ưng thuận là xong Ðịnh Nhàn sư thái chắc cũng ưng thuận liền không có điều gì trở ngại đâu. Trước nay môn phái nào thì vị chưởng môn mười phần có hết tám chín là do người đệ tử lớn tuổi nhất nắm giữ. Sư thái về đúc hạnh, về võ công đều hơn các vị khác mà lại nhập môn trước, vậy đáng giữ quyền chưởng môn phái Hằng Sơn mới đúng.


Ðịnh Tĩnh sư thái giơ tay trái lên đập xuống góc bàn một cái, lớn tiếng nói:


- Ngươi muốn ly gián chị em ta chăng? Sư muội ta làm chưởng môn là ta năn nỉ với tiên sư mãi mới được. Ðịnh Tĩnh này nếu muốn làm chưởng môn thì đã làm ngay từ ngày ấy rồi, há còn để cho người ngoài xúi bẩy chăng?


Chung Trấn thở dài nói:


- Lời nói của chưởng môn sư huynh quả đã không lầm.


Ðịnh Tĩnh sư thái hỏi:


- Y nói thế nào?


Chung Trấn đáp :


- Chuyến này Nam tiến chưởng môn sư huynh đã nói trước: "Ðịnh Tĩnh sư thái phái Hằng Sơn nhân phẩm rất cao, võ công rất tinh thâm, song có điều đáng tiếc là không hiểu đại thể". Tại hạ hỏi lại: "Sao sư thái lại không hiểu đại thể" thì sư huynh đáp: "Ta vốn biết tính tình sư thái rất thanh cao, không thích hư danh lại không ưa nghe chuyện trần tục. Vậy ngươi có nói hai phái hợp nhất với sư thái thì ngươi sẽ đụng phải một cái đinh đấy". Nhưng việc này liên quan trọng đại. Chúng ta đã biết việc không làm được mà cứ làm, giả tỉ Ðịnh Tĩnh sư thái một mình tự nguyện ưng thuận thì đó là cái phước lớn. Không những nó giữ cho chính giáo được yên ổn mấy ngàn năm mà nó còn tránh được cho võ lâm một trường kiếp nạn lớn lớn lao. Vậy việc đó không thể bỏ qua được.


Ðịnh Tĩnh sư thái đứng dậy nói:


- Ngươi có hoa ngôn xảo ngữ thế nào trước mặt ta cũng bằng vô dụng. Phái Tung Sơn các ngươi hành động như vậy chẳng những là nhân lúc người ta gặp nguy hiểm mà thừa cơ, thực ra lại còn muốn đẩy người xuống giếng khơi.


Chung Trấn nói:


- Sư thái nói vậy là sai. Nếu sư thái không cương quyết vì trọng trách của võ lâm mà gấp rút hợp hai phái Tung Sơn, Hằng Sơn làm một rồi tiến tới ba phái Thái Sơn, Hoa Sơn, Hành Sơn cùng gia nhập. Nếu ba phái kia cũng gia nhập nữa thì phái Tung Sơn chúng ta nhất định cử sư thái lên giữ chức chưởng môn Ngũ Nhạc Kiếm phái. Ðó là sư huynh chúng ta nhất dạ công tâm, tuyệt không có riêng tây chi hết...


Ðịnh Tĩnh sư thái lắc đầu quầy quậy đáp:


- Ngươi nói vậy chỉ tổ làm bẩn lỗ tai ta.


Và giơ song chưởng lên , người chưa xô đến nơi chưởng lực đã đánh tới đến binh một tiếng. Hai cánh cửa gỗ bật tung bay đi. Thân hình bà tung ra ngoài cửa. Bà không dừng bước chạy thẳng ra Tiên Yên khách điếm.


Ra khỏi cửa rồi gió thổi vào mặt Ðịnh Tĩnh sư thái đang nóng nảy cảm thấy mát rượi. Bà nghĩ thầm:


- Thằng cha họ Chung này bảo bọn Ma giáo có sào huyệt ở gần trại 28 và bọn nữ đệ tử của bản phái đều bị giữ tại đó. Chẳng hiểu hắn nói thật hay là giả dối?


Bà cầm kiếm trong tay mọt mình đi hùng hục ngoài đường.


Lúc này mặt trăng sắp lặn, bóng người dài lê thê trên đường lát đá xanh coi rất thê lương quạnh quẻ.


Bà đi được mấy trượng bỗng đứng lại nghĩ :


- Ta chỉ có một mình thì sao mà cứu được quần đệ tử. Xưa nay những bậc anh hùng hào kiệt phải biết đường lui tới sao ta không tạm thời ưng thuận lời Chung Trấn. Chờ cho chúng cứu thoát bọn đệ tử rồi ta sẽ tự vẫn để tạ tội. Thế là tử vô đối chứng. Như vậy ta có nuốt lời thì cũng một mình chịu lấy cái nhục về sự bất tín.


Nên biết nhân vật võ lâm ít khi chịu khuất phục vì điều bội tín.


Ðịnh Tĩnh sư thái buông tiếng thở dài từ từ quay về Tiên Yên khách điếm.


Bỗng nghe có tiếng người đàn ông quát lớn:


- Này! Ðiếm tiểu nhị! Mau mở cửa để bản tướng quân vào trọ. Bản tướng đi đường mệt rồi phải nghỉ lại uống rượu.


Tướng quân này chính là Tham tướng Ngô Thiên Ðúc (tức Lệnh Hồ Xung), mà Ðịnh Tĩnh sư thái đã gặp lúc ban ngày ở Tiêu Hà Lĩnh trên đường đi Toàn Châu.


Ðịnh Tĩnh sư thái vừa nghe tiếng Tham tướng la gọi thì khác nào người sắp chết đuối nắm ngay được một khúc cây lớn.


Ðây nhắc lại Lệnh Hồ Xung sau khi đã ra tay giúp đỡ cho Nghi Lâm tiểu ni cô ở Tiên Hà Lĩnh, chàng rất lấy làm khoái chí. Chàng càng đắc chí hơn nữa ở chỗ Nghi Lâm không nhận ra chàng.


Suốt một đêm chật vật mà chàng không cảm thấy mỏi mệt chút nào. Chàng vẫn hăng hái rảo bước tiến về phía trước cho tới thị trấn ở trại 28 vào lúc các phạn điếm vừa mở cửa.


Lệnh Hồ Xung vừa bước chân vào điếm đã thét lớn:


- Lấy rượu đây! Mau!


Ðiếm tiểu nhị ngẩng ra trông thấy một vị tướng quân khi nào dám chần chờ, gã vội vàng rót rượu, làm cơm chặt gà, thái thịt bày ra để khoản đãi quan tướng một bữa no say.


Lệnh Hồ Xung rượu đã ngà ngà, chàng sực nhớ tới những việc đã xảy ra bữa trước, bụng bảo dạ:


- Bọn Ma giáo chuyến này bị một phen thất bại nặng nề, nhất định chúng chẳng chịu cam tâm. Mười phần chắc đến chín còn lo mưu thiết kế để sinh chuyện với phái Hằng Sơn. Ðịnh Tĩnh sư thái là người hữu dũng vô mưu thì không thể đối phó với bọn Ma giáo quỉ quái được. Ta phải ngấm ngầm theo dõi bảo vệ bọn họ mới dược.


Chàng tính trả tiền cơm rượu rồi đến Tiên Yên khách điếm mướn phòng nằm ngủ.


Lệnh Hồ Xung chật vật suốt đêm qua ở Tiên Hà Lĩnh, bây giờ lại no say vừa đạt lưng xuống là ngủ liền.


Chàng ngủ cho đến chiều, chàng vừa tỉnh dậy còn đang rửa mặt, bỗng nghe ngoài đường phố có tiếng người xôn xao, hô hoán:


- Bọn cường nhân ở trại Hoàng Phong núi Loạn Thạch đêm nay sẽ đến càn quét trại 28. Chúng thấy người là giết, thấy của là cướp. Ta phải mau mau tìm đường chạy trốn mới mong thoát chết.


Chỉ trong khoảnh khắc tiếng kêu la inh ỏi vang dội cả một vùng.


Ðiếm tiểu nhị đến cửa phòng Lệnh Hồ Xung vừa đập cửa vừa la:


- Quân gia ơi! Quân gia ơi! Nguy đến nơi rồi!


Lệnh Hồ Xung quát mắng:


- Tổ mẹ nó! Chuyện gì mà nguy đến nơi? Chúng bây chỉ rắc rối.


Ðiếm tiểu nhị đáp:


- Thưa quân gia! Các đại vương ở trại Hoàng Phong đỉnh Loạn thạch đêm nay đến càn quét cho sạch thị trấn này. Nhà nào nhà nấy trốn hết rồi.


Lệnh Hồ Xung mở cửa phòng, miệng vẫn không ngớt càu nhàu thóa mạ:


- Con bà chúng nó! Giữa lúc thanh thiên bạch nhật, càn khôn trong sáng, làm gì có trộm cướp? Huống chi đã có bản tướng ở đây, khi nào bọn cường đạo dám càn rỡ?


Ðiếm tiểu nhị nhăn mặt ấp úng:


- Mấy ông đại vương đó dữ lắm... dữ hơn cả hùm tinh... Mấy ông không biết có tướng quân ở đây.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Vậy ngươi ra bảo cho chúng biết.


Ðiếm tiểu nhị la lên:


- Trời ơi! .. Tiểu nhân... đời nào... dám ra bảo mấy ông... tiểu nhân chưa ra đến nơi thì cái đầu đã rụng rồi!


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Trại Hoàng Phong núi Loạn Thạch ở chỗ nào?


Ðiếm tiểu nhị đáp:


- Trại này ở cách ấp 28 chừng hơn 200 dặm. Hai năm trước họ đã đến cướp phá một lần, giết chết sáu bảy chục người và đốt phá dư trăm nóc nhà. Như thế có khiếp không? ... Tướng quân ơi! ... Tướng quân tuy võ nghệ cao cường nhưng một mảnh hổ làm sao địch nổ cả đàn cáo? trên sơn trại của họ, trừ các đại vương ra không kể, nguyên bọn tiểu lâu la cũng đến quá 300 người.


Lệnh Hồ Xung lại thóa mạ:


- Tổ sư chúng nó! Ba trăm đứa thì làm cái gì? Bản tướng đây xông vào giữa chiến trận có hằng thiên binh vạn mã còn chẳng coi vào đâu, xông vào rồi lại xông ra như chỗ không người.


Ðiếm tiểu nhị lấm lét đáp:


- Dạ dạ! Tướng quân quả là thần dũng.


Rồi gã trở gót đi cho lẹ.


Bỗng nghe ngoài thị trấn nhốn nháo loạn xà ngầu, tiếng kêu la rầm rỉ, tiếng hô con gọi mẹ ầm ầm khắp nơi.


Lệnh Hồ Xung ra ngoài cửa điếm thì thấy từng đoàn người tay xách nách mang, lưng đeo bao lớn bọc nhỏ, hớt hơ hớt hãi chạy về phía Nam.


Chàng nghĩ bụng:


- Ðây là chỗ giáp giới hai tỉnh Triết Mân. Các quan chức địa phương cùng các tướng lãnh ở Hàng châu và Phúc kiến không thể chiếu cố đến khu vực này được, nên nổi bọn cường đạo hoành hành làm càn, tàn ngược trăm họ. Vậy thì đại tướng quân Ngô Thiên Ðức này qua đây đến trọng nhậm ở phủ Toàn Châu gặp chuyện bất bình, có lý đâu mắt lấp tai ngơ! Ta phải giết cho kỳ hết những tên đầu sỏ bọn cường đạo để lập một chút công đức. Cái đó kêu bằng kẻ vi thần đã ăn lộc chúa phải báo đáp ơn vua. Mẹ kiếp! Như thế là phải lắm. Ha ha!


Chàng nghĩ tới đây ra chiều đắc ý, không nhịn được, nỗi lên tràng cười rộ.


Rồi chàng la gọi:


- Ðiếm tiểu nhị! Lấy rượu đem đây. Bản tướng phải uống rượu rồi mới giết giặc.


Nhưng từ chủ quán, chưởng quỹ, cho đến khách trọ đều đã chuồn hết. Cả lão ẩu tiểu di, sa sẩm, tiểu nhị cũng tới tấp tranh nhau mà chạy. Dường như chúng sợ chỉ chậm một chút là chạm trán cường nhân.


Lệnh Hồ Xung la gọi khản cả cổ chúng cũng cứ cắm đầu mà chạy hết chẳng ai lý gì đến chàng.


Lệnh Hồ Xung không sao được đành tự mình xuống bếp lấy rượu thịt lên nhà đại đường, một mình rót rượu uống.


Tiếng huyên náo ngoài dường dần dần bình tĩnh lại. Lệnh Hồ Xung uống được ba bát rượu rồi thì những tiếng gọi nhau cùng những tiếng la hoảng đều mất hết. Toàn thể thị trấn yên lặng như tờ.


Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:


- Lần này bọn địch ở trại Hoàng Phong gặp vận xui để lộ tiếng tăm, khi đến thị trấn thì chẳng còn gì nữa mà cướp đoạt.


Ðang lúc yên lặng như tờ, bỗng nghe tiếng vó ngựa từ đàng xa từ góc tây nam vọng tới. Bốn con ngựa đang lao như tên bắn đến trại 28.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Cất anh vào nỗi nhớ

Cất anh vào nỗi nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") ''Cứ ngỡ đã

27-06-2016
Bán trinh

Bán trinh

Tôi thoát ra khỏi bàn tay dơ nhếch của Long, thoát ra cái mùi ghê tởm trên con người

30-06-2016
Khu vực cấm FA

Khu vực cấm FA

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Nắng mùa đông

Nắng mùa đông

Ngày mai anh cưới, anh sẽ không hạnh phúc. Nhưng em nhất định phải hạnh phúc nhé, em

24-06-2016
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Cỏ lạc

Cỏ lạc

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Người

25-06-2016

XtGem Forum catalog