Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 128 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 80 - Khước Thí Vấn - Kỷ Thời Bả Si Tâm Đoạn (2)

↓↓
Trong thiếp cũng không mời quần hùng đến chùa Thiếu Lâm tham dự, thế nhưng nhân vật võ lâm nào chẳng hiếu động, đại sự Cái Bang và Thiếu Lâm tranh hùng, ai ai chẳng muốn chính mắt được xem, đời nào chịu bỏ qua? Thành thử mọi người không hẹn mà cùng tấp nập đi tới. Khi đó trong điện câu cửa miệng của mọi người đều là:


Ai cũng hỏi nhưng không ai có câu trả lời. Huyền Từ phương trượng và các sư huynh sư đệ đã hội thương mấy hôm liền, ai cũng đoán ngầm chắc Trang Tụ Hiền chính là Kiều Phong hóa danh, với võ công cơ mưu của y, muốn giết những trưởng lão thù nghịch với y trong Cái Bang, đoạt lại chức vụ bang chủ không phải là khó khăn gì, nếu không Cái Bang và chùa Thiếu Lâm trước nay giao hảo, bỗng nhiên sao lại giở quẻ như thế này?





Kiều Phong đại chiến tại Tụ Hiền Trang thiên hạ ai ai cũng biết, y lại đổi tên thành Trang Tụ Hiền chính là ỡm ờ nói lên cái lai lịch của mình.

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!





Chẳng bao lâu, anh hùng các vùng Lưỡng Hồ, Giang Nam cũng đều tới nơi, rồi tới Xuyên Thiểm, Lưỡng Quảng cũng lục tục kéo đến. Quần hùng Nam Bắc xa nhau hàng nghìn dặm, vậy mà chưa đầy một ngày cũng đều có đủ, hiển nhiên Cái Bang chuẩn bị kỹ càng, gửi anh hùng thiếp cả mấy tháng trước rồi.





Huyền Từ và chư tăng tuy miệng không nói ra nhưng trong bụng rất là bực bội, lại thêm lo lắng vì mấy hôm trước đã có người tự xưng là Trang Tụ Hiền bang chủ Cái Bang gửi thư đến nói muốn tuyển minh chủ võ lâm, lại nói nội trong ngày một ngày hai sẽ thân đến bái sơn để cung kính nghe lời giáo huấn của Huyền Từ nhưng trong thư không nói rõ ngày đó là ngày nào, cũng không đề cập đến việc có mời anh hùng thiên hạ, vậy mà đột nhiên quần hiền tụ tập khiến cho chùa Thiếu Lâm phải lúng túng không kịp trở tay.





Phái Thiếu Lâm tuy trên giang hồ quen biết rộng rãi, vậy mà không hay biết gì trước, thành thử chưa tỉ thí đã rơi vào thế hạ phong rồi. Việc này của Cái Bang thật không thể tưởng tượng nổi, họ không nói trắng ra là mời quần hùng vì không tiện thay mặt phái Thiếu Lâm đứng ra làm chủ nhưng gửi anh hùng thiếp nhiều như thế thực chẳng mời cũng thành ra mời. Các nhà sư ai nấy đều nghĩ bụng: "Cái Bang không mời bọn ta đến tổng đà của họ ngoài mặt thì làm ra cung kính đấy, nhưng bang chủ của họ lại tự mình đến đây, ắt hẳn muốn cho chùa Thiếu Lâm không chuẩn bị gì, đến đánh cho mình trở tay không kịp." Huyền Sinh quay sang người bạn thân là Thần Đàn Tử Gia Cát Trung ở Hà Bắc nói:





- Hay nhỉ, Gia Cát lão huynh, lão huynh nghe được tin này lại không cho người mang tin đến cho ta, thôi cái giao tình ba mươi năm đến đây một bút sổ toẹt.





Mặt Gia Cát Trung đỏ bừng, luôn mồm phân trần:





- Ta ta mới nhận được thiếp ba hôm trước, đến bát cơm đang ăn cũng còn bỏ dở, suốt ngày suốt đêm chạy đến đây, đi đường chết mất bốn con hảo mã, chỉ sợ lỡ ngày lỡ giờ, không kịp giúp cho bọn trọc thối các ngươi một tay, sao sao lại trách ngược ta là cớ gì?





Huyền Sinh hừ một tiếng nói:





- Gớm ngươi tử tế nhỉ?





Gia Cát Trung nói:





- Sao lại không tử tế? Phái Thiếu Lâm nhà ngươi võ công cao thật, lão ca ca có đến dù chỉ hò hét trợ uy thì cũng đâu có phải là xấu xa gì! Phương trượng nhà ngươi dẫu sao thì cũng đã phát thiếp mời ta mồng chín tháng chín đến chùa Thiếu Lâm để gặp bọn Cô Tô Mộ Dung, ca ca chỉ đến sớm vài tháng, cũng đâu có gì là lầm lỗi với ngươi đâu.





Huyền Sinh lúc đó mới dịu xuống, hỏi ra mới biết những người nào ở xa thì nhận đựợc thiếp sớm, còn người nào gần thì nhận trễ hơn thành thử ai ai cũng chạy hộc tốc đến đây mới kịp. Bấy nhiêu bằng hữu mà không một ai đến báo trước được cho chùa Thiếu Lâm, đủ biết Cái Bang sắp đặt chu đáo, tính toán chính xác muốn đến được đây phải mất bao nhiêu thời giờ, khiến cho họ có muốn tới sớm hơn cũng không được. Quần tăng thấy như thế đủ biết Cái Bang đã tính toán rồi mới hành động, bang chủ và bang chúng chưa đến đã hư trương thanh thế hẳn là sẽ còn nhiều đòn lợi hại tiếp theo nữa.





Ngày hôm đó chính là ngày rằm tháng sáu, khí trời oi bức. Các nhà sư chùa Thiếu Lâm vốn đã ứng phó với Thần Sơn thượng nhân và bọn Triết La Tinh các cao tăng, rồi kế đó đấu với Cưu Ma Trí, tra hỏi Hư Trúc, hao phí biết bao nhiêu tinh thần, đột nhiên bốn bề tám hướng anh hùng hào kiệt ùn ùn kéo đến, trong chùa sư sãi tuy đông thật nhưng việc quá gấp gáp, không khỏi lúng túng chẳng biết xoay trở ra sao. Cũng may thủ tọa Tri Khách Viện Huyền Tịnh đại sư là người tháo vát, lại thêm nhà chùa cũng phong túc, vật liệu tích trữ đầy đủ, quần tăng dưới quyền phân phối của Huyền Tịnh tiếp đãi mọi người cũng không đến nỗi khiếm lễ.





Bọn Huyền Từ nghênh tiếp tân khách tíu tít, không thì giờ đâu mà bàn thảo, chỉ đành chắc lưỡi than thầm. Bỗng nghe tri khách tăng chạy vào báo:





- Đoàn điện hạ Trấn Nam Vương nước Đại Lý đến.





Từ khi Huyền Bi đại sư trúng phải Vi Đà Chử mà chết, Đoàn Chính Thuần từng phụng mệnh hoàng huynh đến bái phỏng Huyền Từ phương trượng. Họ Đoàn Đại Lý là bằng hữu của chùa Thiếu Lâm, giời này đến quả thực được một trợ thủ mạnh mẽ, Huyền Từ trong lòng mừng rỡ nói:





- Đoàn vương gia nước Đại Lý cũng đang ở tại Trung Nguyên sao?





Ông vội vã dẫn mọi người ra nghênh đón. Huyền Từ đã từng gặp Đoàn Chính Thuần và các tùy tòng của ông như Phạm Hoa, Hoa Hách Cấn, Ba Thiên Thạch, Chu Đan Thần hai lần, hàn huyên mấy câu rồi đưa vào trong điện, giới thiệu với quần hùng.





Người đầu tiên ông đưa đến gặp là quốc sư nước Thổ Phồn Cưu Ma Trí. Đoàn Chính Thuần lập tức biến sắc, ôm quyền nói:





- Khuyển tử Đoàn Dự được Minh Vương yêu mến, dẫn qua phương Đông, nghe khuyển tử bảo rằng, trên đường đi được dạy dỗ rất nhiều, quả thật có ích lắm, Đoàn mỗ vô cùng cảm kích, nhân đây xin tạ ơn.





Cưu Ma Trí mỉm cười đáp:





- Không dám! Đoàn công tử sao không đi theo điện hạ đến đây?





Đoàn Chính Thuần đáp:





- Khuyển tử không biết lưu lạc nơi đâu? Không chừng lại rơi vào tay kẻ gian hay ác tăng nào, đang định thỉnh giáo quốc sư.





Cưu Ma Trí lắc đầu quầy quậy nói:





- Tung tích của Đoàn công tử, tiểu tăng quả thực không hay biết. Ôi, tiếc thay, thật tiếc thay!





Tim Đoàn Chính Thuần nhảy rộn lên, sợ không biết Đoàn Dự gặp chuyện gì bất trắc, vội hỏi:





- Lời của quốc sư nghĩa là làm sao?





Ông tuy đã từng trải nhiều biến cố nhưng vì khắc khoải chuyện an nguy của đứa con yêu, giọng không khỏi có chiều lo lắng. Mấy tháng trước hai cha con gặp nhau, sau đó Đoàn Dự đi tham dự hội cờ của Lung Á tiên sinh, ai ngờ trên đường về đi đâu mất, đã mấy tháng nay, Đoàn Chính Thuần không nhận được tin tức gì, e rằng anh chàng lại gặp phải độc thủ của Đoàn Diên Khánh, Cưu Ma Trí hay có khi Đinh Xuân Thu không chừng nên trong lòng lúc nào cũng bồn chồn.





Hôm đó ông nghe tin tân nhiệm bang chủ Cái Bang Trang Tụ Hiền tính chuyện tranh đoạt chức võ lâm minh chủ với phái Thiếu Lâm, lập tức lật đật chạy đến, luôn thể tìm con. Họ Đoàn là một thế gia trong võ lâm nên việc tranh đoạt minh chủ võ lâm tại Trung Nguyên đương nhiên phải quan tâm. Cưu Ma Trí nói:





- Tiểu tăng tại Thiên Long bảo sát, được gặp Khô Vinh đại sư, phương trượng Bản Nhân cùng lệnh huynh, người nào cũng thần định khí nhàn, trang nghiêm an tường quả thực là hữu đạo chi sĩ. Trấn Nam Vương uy danh lừng lẫy thiên hạ, sao lại lưu luyến thâm tình có thái độ của đàn bà như thế?





Đoàn Chính Thuần cố gắng định thần nghĩ thầm: "Dự nhi nếu có gặp chuyện không may thì kinh hoảng cũng vô ích, lại khiến cho gã phiên tăng này coi thường mình." Ông bèn đáp:





- Yêu thương con cái là chuyện thường tình của thế gian. Trên đời này nếu không sinh con đẻ cái, hú hí với nhau thì đâu còn ai nữa. Chúng tôi là kẻ phàm phu tục tử, sao sánh được với một vị cao tăng từ bi hữu đức như quốc sư tứ đại giai không?





Cưu Ma Trí mỉm cười nói:





- Tiểu tăng mới gặp lệnh lang thấy y góc trán gồ cao, biết y sau này thể nào cũng làm cho họ Đoàn rạng rỡ, rồi đây sẽ thành một vị minh quân thật là đại phúc cho bách tính cõi trời Nam.





Đoàn Chính Thuần đáp:





- Không dám!





Ông nghĩ thầm: "Thằng giặc trọc này quả là đáng ghét, giả vờ nói chuyện đâu đâu để cho mình thêm nóng ruột." Cưu Ma Trí thở dài một tiếng nói:





- Ôi, quả là đáng tiếc! Vị Đoàn quân kia tiếc thay phúc trạch lại không được dày!





Y lại thấy Đoàn Chính Thuần mặt càng tái đi, lúc ấy mới mỉm cười nói:





- Y đến Trung Nguyên, gặp được một cô nương xinh đẹp, thế là cứ lẽo đẽo đi theo bóng quần hồng, bao nhiêu hùng tâm tráng chí, một bụng văn chương cũng đều quên sạch. Cô gái kia đi về hướng đông, y cũng theo qua phía đông, cô gái kia đi về hướng tây, y cũng chạy theo hướng tây. Ai thấy thế cũng bảo đúng là một tên ăn bơ làm biếng, lêu lổng bê tha, thế không phải đáng tiếc lắm hay sao?





Bỗng nghe khúc khích, ai đó bật lên một tiếng cười, giọng đàn bà. Mọi người quay qua nhìn về phía đó thì thấy một hán tử trung niên mặt mũi ti tiện. Người đó chính là Nguyễn Tinh Trúc, mấy tháng qua bà ta kè kè ở bên cạnh Đoàn Chính Thuần. Đoàn Chính Thuần đi đến chùa Thiếu Lâm, bà ta cũng đi theo, biết qui củ chùa Thiếu Lâm không cho đàn bà con gái vào nên mặc giả làm đàn ông. Bà ta là mẹ của A Châu, trời sinh cũng có chút tài cải trang, lúc này ăn mặc nam trang, hình dung cử chỉ giống hệt, chẳng phải như bốn nàng cung Linh Thứu mặc giả người ta trông là biết ngay, có điều bà ta giọng nói yểu điệu, không được như A Châu giả đàn ông. Bà ta thấy mọi người lom lom nhìn mình vội vàng đổi giọng ồm ồm nói:





- Tiểu hoàng tử họ Đoàn gia học uyên nguyên, tướng môn hổ tử, quả là có chỗ hơn người!





Cái tiếng trăng hoa đi đến đâu lưu tình đến đấy của Đoàn Chính Thuần đã truyền khắp giang hồ, quần hào nghe bà ta ví von Đoàn Dự mê say Vương Ngữ Yên là gia học uyên nguyên, tướng môn hổ tử(40.7) không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Đoàn Chính Thuần cũng cười ha hả, nói với Cưu Ma Trí:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chuồn chuồn ướt mưa

Chuồn chuồn ướt mưa

Tôi thoát khỏi giấc mộng mị khi cơn mưa vẫn còn rỉ rả. Những gã đầu gấu vỉa hè,

26-06-2016
Phiên chợ xưa

Phiên chợ xưa

Bây giờ chợ khác xưa lắm rồi. Những quán lá được xây dựng khang trang. Mặt bằng

23-06-2016
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016
Vết lằn tuổi thơ

Vết lằn tuổi thơ

(khotruyenhay.gq) - Hai! Khấn ai đây? Câu hỏi của thằng Ba làm Hân suy nghĩ, có lần má

30-06-2016
Tấm áo mưa của mẹ

Tấm áo mưa của mẹ

Cách trường 1 km, hằng ngày tôi phải đi bộ trên con đường đất đỏ vào mỗi

23-06-2016
Thơm như mùi...tre ngâm

Thơm như mùi...tre ngâm

(khotruyenhay.gq) “Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm nhưng trái tim con đã theo Tuấn mất rồi. Cuộc

29-06-2016

The Soda Pop