Old school Swatch Watches
Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 87 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 74 - Đồng nhất tiếu - Đáo đầu vạn sự câu không (2)

↓↓

- Thối lắm! Thối lắm!

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bà lão kia đáp:


- Vâng! Vâng!


Đồng Mỗ lại càng bực tức, quát lên:


- Ngươi đã biết là thối lắm, sao còn dám... còn dám đánh rắm trước mặt ta?


Bà già kia không dám trả lời chỉ liên tiếp rập đầu. Đồng Mỗ nói:


- Các ngươi băn khoăn, rồi sao nữa? Sao không mau mau xuống núi đi kiếm ta?


Bà lão kia đáp:


- Dạ! Thuộc hạ chín bộ Cửu Thiên lập tức hạ sơn, chia nhau ra khắp nơi đi tìm tôn chủ. Thuộc hạ Hạo Thiên Bộ đi về hướng đông cung nghinh tôn chủ, Dương Thiên Bộ đi về hướng đông nam, Xích Thiên Bộ đi về hướng nam, Chu Thiên Bộ đi về hướng tây nam, Thành Thiên Bộ đi về hướng tây, U Thiên Bộ đi về hướng tây bắc, Huyền Thiên Bộ đi về hướng bắc, Loan Thiên Bộ đi về hướng đông bắc, còn Quân Thiên Bộ ở lại giữ bản cung. Thuộc hạ vô năng nên đi kiếm có trễ tràng, thật đáng chết, thật đáng chết!


Nói xong liên tiếp rập đầu. Đồng Mỗ nói:


- Các ngươi người nào người nấy áo quần rách rưới, trong ba tháng qua, đường đi chắc cũng chịu nhiều gian khổ, phải không?


Người lão phụ nghe giọng Đồng Mỗ có chiều khen ngợi, vẻ mặt đổi qua mừng rỡ nói:


- Nếu được vì tôn chủ mà ra sức, dẫu phải nhảy vào lửa cháy nước sôi, cũng xin cam nguyện. Chút công lao nhỏ bé này, chỉ là bổn phận của chúng thuộc hạ mà thôi.


Đồng Mỗ nói:


- Ta luyện công chưa thành, đột nhiên gặp phải con tặc tiện nhân, bị y chặt mất một chân, tưởng tính mạng không còn, may thay được sư điệt của ta là Hư Trúc cứu thoát, những nguy nan trải qua một lời không sao hết được.


Cả bọn đàn bà áo xanh liền quay qua quì xuống tạ ơn Hư Trúc nói:


- Đại ân đại đức của tiên sinh, dù tiểu nữ tử có tan xương nát thịt cũng chưa báo đáp được một trong vạn phần.


Đột nhiên tất cả cùng lạy phục xuống khiến cho Hư Trúc luống cuống luôn mồm:


- Không dám đâu! Không dám đâu!


Vội vàng quì xuống hoàn lễ. Đồng Mỗ quát lên:


- Hư Trúc, đứng lên! Bọn chúng là nô tì của ta, sao ngươi lại làm mất thân phận thế?


Hư Trúc lại nói thêm mấy câu "không dám" rồi mới đứng dậy. Đồng Mỗ nói với Hư Trúc:


- Cái bảo thạch chỉ hoàn của chúng ta bị con tặc tiện nhân kia cướp mất rồi, ngươi mau ra lấy lại.


Hư Trúc đáp:


- Vâng!


Y đi đến bên xác Lý Thu Thủy, tháo chiếc nhẫn từ ngón tay giữa của bà ta. Chiếc nhẫn đó vốn do Tiêu Dao Tử đưa cho y, nay lấy lại từ tay Lý Thu Thủy nên cũng không có gì phải áy náy. Đồng Mỗ nói:


- Ngươi là chưởng môn phái Tiêu Dao, ta cũng đã đem Sinh Tử Phù, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng các môn công phu truyền cho ngươi rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi là chủ nhân của cung Linh Thứu núi Phiêu Miểu. Tất cả các nô tì trong chín bộ Cửu Thiên cung Linh Thứu... sống chết tùy ngươi định đoạt.


Hư Trúc kinh hoảng vội vàng nói:


- Sư bá, sư bá, chuyện đó không thể nào được đâu.


Đồng Mỗ giận dữ hỏi lại:


- Cái gì không thể được? Các nô tì chín bộ Cửu Thiên biện sự chẳng ra gì, không sớm nghinh giá, để đến nỗi ta bị bỏ vào túi vải, lại bị bọn cẩu tặc Ô Lão Đại hành hạ nhục mạ, để rồi sau cùng cụt chân táng mạng...


Đám đàn bà con gái kia ai nấy run như cầy sấy, rập đầu van xin:


- Nô tì đáng chết, tôn chủ khai ân.


Đồng Mỗ nói với Hư Trúc:


- Chư tì Hạo Thiên Bộ ít ra cũng còn kiếm được ta, hình phạt bọn chúng có thể giảm khinh một chút, tất cả tám bộ còn lại, chặt tay cắt chân, mọi việc tùy ngươi làm gì thì làm.


Những nữ tử kia vội vàng quì xuống:


- Đa tạ tôn chủ.


Đồng Mỗ quát lên:


- Sao không khấu tạ tân chủ nhân?


Chúng nữ vội vàng rập đầu tạ ơn Hư Trúc. Hư Trúc hai tay xua loạn cả lên nói:


- Thôi, thôi! Ta làm chủ nhân các vị sao được?


Đồng Mỗ nói:


- Ta tuy mạng sống chỉ còn giây lát, nhưng chính mắt trông thấy con tặc tiện nhân kia chết trước ta, sinh bình võ học cũng có truyền nhân rồi, có thể nói là chết nhắm mắt được, sao ngươi lại còn chưa chịu nhận?


Hư Trúc ấp úng:


- Cái đó... tiểu điệt không đảm đương nổi.


Đồng Mỗ cười ha hả nói:


- Thế còn cô nương trong mộng, ngươi có tính chuyện gặp lại không? Ngươi có nghe lời ta làm chủ nhân cung Linh Thứu không thì bảo?


Hư Trúc vừa nghe đến "mộng trung cô nương" là run bắn người, không còn cách gì từ chối được nữa, mặt đỏ tía tai sẽ gật đầu. Đồng Mỗ vui mừng nói:


- Thế thì hay lắm! Ngươi đem bức tranh lại đây cho ta, để chính tay ta xé nát. Ta không còn gì vướng mắc, sẽ chỉ đường cho ngươi đi tìm người trong mộng.


Hư Trúc đem bức tranh lại, Đồng Mỗ giơ tay tiếp lấy, nhìn xem, nhịn không nổi kêu lên một tiếng, vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, xem kỹ lần nữa, đột nhiên cười khanh khách kêu lên:


- Không phải nó! Không phải nó! Không phải nó! Ha ha! Ha ha! Ha ha!


Trong tiếng cười, hai hàng lệ chảy ròng ròng trên gò má dăn deo, đột nhiên đầu ngoẹo đi, gục xuống rồi không còn tiếng gì nữa. Hư Trúc kinh hãi, đưa tay ra đỡ, thấy toàn thân bà ta mềm nhũn như bông, rúm lại một cục, đã chết rồi.


Cả bọn áo xanh liền xúm đến, khóc vang cả lên, nghe thật bi thiết. Những người đàn bà đó đều được Đồng Mỗ cứu thoát trong hoàn cảnh cực kỳ gian nan, thành thử tuy bà ta cai trị họ thật nghiêm nhặt nhưng ai ai cũng vẫn cảm kích ân đức.


Hư Trúc cũng nghĩ đến ba tháng qua cùng Đồng Mỗ không rời một bước, lại được bà ta truyền thụ bao nhiêu là võ công, mặc dù tính tình gay gắt nhưng đối với mình phải nói là thật tử tế, lúc này cười xong rồi chết trong lòng y thật xót xa, nên cũng phục xuống khóc òa lên.


Bỗng nghe sau lưng có tiếng nói lạnh lẽo:


- Ha ha! Sư tỉ ơi, sau cùng chị cũng chết trước em, thế thì là chị thắng hay là em thắng?


Hư Trúc nghe tiếng, giật mình hoảng hốt nghĩ thầm: "Làm sao người chết có thể sống lại được?" Y vội đứng lên, quay người lại thấy Lý Thu Thủy đã ngồi dậy, tựa lưng vào gốc cây nói:


- Hiền điệt, ngươi đem bức họa lại cho ta xem, tại sao tỉ tỉ lại đề tiếu giai phi, lúc khóc lúc cười về cõi tây phương?


Hư Trúc gỡ nhẹ tay Đồng Mỗ, lấy bức tranh ra thấy mực đã khô nhưng nét bút cũng có chiều nhòe nhoẹt, hình người trong tranh cực giống Vương Ngữ Yên mặc cung trang, mắt đăm đăm mỉm cười, xinh đẹp không sao nói hết được, trong lòng không khỏi bàng hoàng: "Người đẹp trong tranh, đầu mày cuối mắt xem ra tương tự sư thúc." Y đi đến bên Lý Thu Thủy giao cho bà ta bức tranh.


Lý Thu Thủy cầm bức họa, liếc nhìn đám đàn bà mỉm cười nói:


- Chủ nhân các ngươi cùng ta một phen ác đấu, sau cùng cũng không địch lại, các ngươi chẳng qua chỉ như đom đóm, lại muốn tranh huy cùng nhật nguyệt hay sao?


Hư Trúc quay đầu nhìn lại, thấy những người đàn bà ai nấy đều để tay lên cán kiếm, thần sắc bi phẫn, hiển nhiên toan cùng xông lên, giết Lý Thu Thủy báo thù cho Đồng Mỗ, có điều chưa được lệnh của tân chủ nhân nên không dám tự tiện ra tay.


Hư Trúc ấp úng:


- Sư thúc, sư thúc...


Lý Thu Thủy đáp:


- Sư bá ngươi võ công thật giỏi, nhưng có điều không được tinh tế. Cứu binh của bà ta đến rồi, ta còn cách nào đề ngự được nữa, dĩ nhiên phải trá tử. Ha ha, sau cùng sư tỉ cũng chết trước ta. Y toàn thân gân cốt nát nhừ, thổ khí tán công, cái đó không thể nào giả được.


Hư Trúc nói:


- Khi ác đấu trong hầm băng, sư bá cũng đã giả chết, đánh lừa được sư thúc một phen, hai bên thật chẳng bên nào kém bên nào.


Lý Thu Thủy thở dài nói:


- Trong bụng ngươi vẫn nghiêng về bên sư bá một chút.


Bà ta vừa nói vừa mở bức tranh ra, mới nhìn một chút, gương mặt đã biến đổi mãnh liệt, hai tay run rẩy, khiến cho cả bức tranh cũng rung theo. Lý Thu Thủy nói nhỏ:


- Chính là nó! Chính là nó! Chính là nó! Ha ha! Ha ha! Ha ha!


Trong tiếng cười chứa đầu sầu khổ đau thương. Hư Trúc không khỏi thương thầm cho bà ta hỏi lại:


- Sư thúc, thế là sao?


Y trong bụng nghĩ thầm: "Một người thì không phải nó, một người thì chính là nó, không biết đây là ai?"


Lý Thu Thủy chăm chăm nhìn người trong bức tranh nói:


- Ngươi thử xem, người này bên cạnh miệng có núm đồng tiền, bên cạnh mắt phải lại có một nốt ruồi đen, phải không nào?


Hư Trúc nhìn mỹ nữ trong tranh, gật đầu:


- Quả đúng thế!


Lý Thu Thủy thê thảm nói:


- Đây chính là em gái ta.


Hư Trúc lại càng lạ lùng hỏi:


- Em gái của sư thúc ư?


Lý Thu Thủy nói:


- Em gái ta mặt giống ta như hệt, có điều y thêm má núm đồng tiền mà ta không có, bên cạnh khóe mắt phải lại có một nốt ruồi đen nho nhỏ, ta cũng không có.


Hư Trúc ồ lên một tiếng. Lý Thu Thủy lại tiếp:


- Sư tỉ bảo là sư ca vẽ tiếu tượng của y, ngày đêm không rời, ta vốn không tin, có... có... có điều... không ngờ lại là em gái ta. Quả thực... quả thực... bức tranh này ở đâu ra?


Hư Trúc nhắc lại khi lâm tử Tiêu Dao Tử giao cho y bức tranh này như thế nào, bảo y đến núi Vô Lượng nước Đại Lý tìm người truyền thụ võ nghệ ra sao, Đồng Mỗ nhìn thấy bức tranh vì sao nổi giận, kể hết một lượt.


Lý Thu Thủy thở dài một tiếng nói:


- Sư tỉ khi vừa mới coi bức tranh, nghĩ rằng người trong tranh chính là ta, một là tướng mạo giống hệt, hai nữa sư ca vốn rất sủng ái, huống chi... huống chi khi ta và sư tỉ tương tranh, em gái ta chỉ mới mười một tuổi, sư tỉ chẳng thể nào nghi cho nó được nên không để ý đến núm đồng tiền và nốt ruồi trong hình. Mãi đến khi sắp chết, sư tỉ mới phát giác người trong tranh là em gái ta chứ không phải ta, nên mới kêu lên ba lần không phải nó. Ôi, tiểu muội tử, ngươi giỏi thật, giỏi thật!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Đàn ông tốt ở đây

Đàn ông tốt ở đây

Phụ nữ hay than phiền đàn ông tốt ở đâu? Tìm hoài chẳng thấy. Đàn ông tốt còn

24-06-2016
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Những người lính Mỹ

Những người lính Mỹ

Nguyễn Duy An là người Á Châu đầu tiên đảm nhận chức vụ Senior Vice President National

30-06-2016
Đêm mưa Sài Gòn

Đêm mưa Sài Gòn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Nắng mới

Nắng mới

Nhớ lại chỉ mới hôm kia, nó dẫn mấy đứa con gái vào đấy ăn uống thỏa thuê, nó

26-06-2016