Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 71 - Mộng lý chân chân ngữ chân huyễn

↓↓

Đồng Mỗ chỉ vào một căn nhà bằng đá thật to ở mé trái nói:

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đi về phía kia.


Hư Trúc thấy trước mặt là một khoảng đất trống thật rộng, ánh trăng chiếu vào sáng loáng như gương, bốn bề không có chỗ nào ẩn nấp, lập tức hít một hơi dài chạy băng băng về phía trước. Thạch thất đó tường xây bằng những tảng đá xanh, vuông vức mỗi bề phải đến bốn năm thước, chắc chắn vô cùng, còn cửa thì là tám cây tùng để nguyên vỏ xẻ đôi ghép lại. Đồng Mỗ nói:


- Mở cửa tiến vào đi!


Hư Trúc tim đập thình thình, run run hỏi:


- Sư muội bà... sư muội tiền bối... ở tại đây sao?


Y nghĩ đến thủ đoạn tàn độc của Lý Thu Thủy nên cũng ớn không dám vào. Đồng Mỗ nói:


- Không phải. Mở cửa ra.


Hư Trúc cầm chiếc vòng sắt trên cửa, kéo ra, thấy phiến gỗ cực kỳ nặng nề. Sau cánh cửa là một hành lang, khí lạnh từ bên trong phả vào mặt. Lúc này khí hậu đã viêm nhiệt, mặc dầu trên núi cao tuyết vẫn còn nhiều, nhưng trên bình nguyên băng tuyết đã tan, khắp nơi hoa cỏ chen nhau đua nở mà con đường này vẫn còn phủ một lớp sương mỏng.


Đồng Mỗ nói:


- Đẩy về hướng này!


Hư Trúc y lời đẩy một cái, cánh cửa chầm chậm mở ra, chỉ mới mở được chừng một thước đã thấy hơi lạnh buốt tràn ra. Mở cửa xong tiến vào, thấy khắp nơi chất đầy những bao tải đựng gạo đến sát tận mái nhà, hẳn là một kho lương thực, bên trái chỉ chừa một lối đi thật hẹp.


Y lấy làm lạ lùng, hạ giọng hỏi:


- Sao cái kho lương này lạnh thế nhỉ?


Đồng Mỗ cười đáp:


- Đóng cửa lại đi đã. Mình vào trong băng khố, xem ra bình an không sao cả.(36.2)


Hư Trúc ngạc nhiên hỏi lại:


- Băng khố ư? Thế đây không phải là kho lương à?


Y vừa nói vừa khép cửa lại. Đồng Mỗ trong lòng hoan hỉ, cười nói:


- Đi vào xem sao.


Hai cánh cửa vừa khép lại, gian phòng tối đen như mực, giơ tay ra không thấy ngón, Hư Trúc mò đường từ bên trái tiến vào, càng sâu khí lạnh càng nhiều, thò tay ra chạm phải một khối vừa cứng vừa lạnh, ướt át, chính là một tảng băng lớn. Còn đang ngạc nhiên, Đồng Mỗ đã đánh lửa lên, Hư Trúc thấy trước mắt là một kỳ cảnh, trái phải trước sau, chỗ nào cũng chất đầy nước đá cắt vuông vức, ánh lửa bập bùng chiếu vào khi xanh khi lam, cực kỳ huyền ảo.


Đồng Mỗ nói:


- Mình đi xuống dưới đáy hầm.


Bà ta đưa tay vịn vào những khối băng, chân phải nhảy lò cò xuống trước, tại những khối băng vòng qua quẹo lại mấy lần, rồi từ trên miệng một cái hang chui xuống. Hư Trúc đi theo sau, thấy dưới miệng hang có bậc đá, đi hết những bậc đó tới một căn phòng lớn cũng đầy khối băng. Đồng Mỗ nói:


- Dưới những khối băng này có lẽ còn một tầng nữa.


Quả nhiên đi hết tầng đó rồi lại đến một thạch thất cũng chất toàn là khối băng. Đồng Mỗ thổi tắt cây đuốc, ngồi xuống nói:


- Chúng ta xuống sâu dưới tầng thứ ba, con tiện nhân kia dù tinh như ma cũng chưa chắc đã tìm ra được Đồng Mỗ.


Nói xong thở phào ra một hơi dài. Mấy ngày qua tuy bà ta vẻ mặt ra chiều trấn tĩnh nhưng trong bụng cũng rất lo, nước Tây Hạ cao thủ đông như kiến, vào hoàng cung nội viện muốn tránh được tai mắt những cao thủ đó thì cơ cảnh một phần mà cũng còn may mắn một phần khác nên đến lúc này mới hơi yên tâm.


Hư Trúc thở dài:


- Lạ thật! Lạ thật!


Đồng Mỗ hỏi:


- Cái gì mà lạ?


Hư Trúc nói:


- Trong hoàng cung nước Tây Hạ chất đầy băng khối không đáng một xu thế này là để làm gì đây?


Đồng Mỗ cười đáp:


- Những khối băng bây giờ thì không đáng một đồng nhưng đến mùa hè nóng bức thì rất là quí giá. Ngươi thử nghĩ xem, đến mùa nắng gắt, mặt trời như đổ lửa, ai nấy rướm mồ hôi, nếu như bên mình có vài khối đại băng, đập vài miếng bỏ trong chè sen hay chè bách hợp thì có ngon không nào?


Hư Trúc bấy giờ mới hiểu ra nói:


- Hay thật! Hay thật! Thế nhưng khiêng được những khối băng lớn thế này vào đây cất giữ, công sức không phải là ít, thế có phải là hao phí lắm ư?


Đồng Mỗ nghe thật tức cười nói:


- Làm hoàng đế nhất hô bách nặc, muốn gì có nấy, có sợ gì chuyện phí sức? Ngươi tưởng gã vua kia tự tay mình khiêng từng khối băng vào trong hầm hay sao?


Hư Trúc gật đầu:


- Làm hoàng đế quả là sướng thật. Có điều kiếp này hưởng phúc nhiều quá, phúc báo hết rồi, kiếp sau chưa chắc đã hay. Tiền bối, trước đây bà đã đến chỗ này rồi ư? Sao ngự tiền hộ vệ khi nào đi tuần đến bà đều biết rõ cả?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Biến mất trong màn mưa

Biến mất trong màn mưa

(khotruyenhay.gq) Những thứ đàn ông như ông, chỉ đi săn người rồi hút máu như con dơi,

29-06-2016
Con chó xấu tính

Con chó xấu tính

Có một con chó nọ cứ hay lao vào tấn công bất cứ ai mà nó gặp, nhưng nó làm điều

24-06-2016
Gió tháng 6

Gió tháng 6

Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng,

24-06-2016
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Câu chuyện mùa đông

Câu chuyện mùa đông

Trên phố, một bà cụ đi chân đất đang nặng nhọc lê từng bước trên tuyết, đến

30-06-2016
Tình đầu dở hơi

Tình đầu dở hơi

Tình đầu à! Tình đầu lấy vợ có vui lắm không? Sao tình đầu cứ cười trên nỗi

26-06-2016
Cá Tháng Tư đáng nhớ!

Cá Tháng Tư đáng nhớ!

Đến bây giờ, nó và những người bạn cũ không còn gặp nhau nhiều nữa vì mỗi người

26-06-2016

Snack's 1967