-Linh muội! Linh muội! Em không bị thương chứ?
bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Bọn Diệp Nhị Nương bốn người ai nấy nội lực bị hao đến quá nửa cũng buông nhau ra ngồi trên sàn gỗ thở hổn hển. Chung Vạn Cừu đột nhiên kêu lên:
-Có đàn ông! Trong hầm này có đàn ông! Chính là Đoàn Chính Thuần, Đoàn Chính Thuần!
Y chợt nghĩ ra "trong phòng phu nhân có đường hầm này, ắt là do Đoàn Chính Thuần bày ra để gian díu với vợ mình, mới đây ở bên ngoài nghe tiếng đàn ông, lại thấy có bóng đàn ông hẳn là Đoàn Chính Thuần không còn ngờ gì nữa". Y nổi cơn ghen, xông tới đẩy Đoàn Dự ra, nắm cổ Chung Linh định ném nàng qua một bên để rồi chui xuống địa đạo lôi Đoàn Chính Thuần ra ngoài.
Cam Bảo Bảo nghe y kêu lên "Đoàn Chính Thuần" lập tức từ cơn mơ màng tỉnh dậy, đứng phắt dậy trong lòng kêu khổ thầm. Chung Vạn Cừu không nghĩ đến mình nội lực hao tổn quá nhiều, ném Chung Linh ra không nổi, ngược lại hai chân nhũn ra, ngồi phịch xuống đất. Thế nhưng y chưa chịu thua, chỉ cần Chung Linh ra khỏi miệng hang, nhất định không thể nào tha cho Đoàn Chính Thuần được.
Y kéo thêm mấy cái thấy từ trong hang chui ra hai bàn tay nắm chặt hai cổ tay Chung Linh, Chung Vạn Cừu kêu lên:
-Đoàn Chính Thuần, ngươi đây rồi! Ta phải sống chết với ngươi mới được!
Y hết sức kéo Chung Linh ra sau, quả nhiên từ trong hang chui ra một người. Người đó quả là một gã đàn ông.
Chung Vạn Cừu kêu lên:
-Đoàn Chính Thuần!
Y bỏ Chung Linh xuống, xông lên nắm ngực người kia, nhấc lên, thấy người này đầu dơi tai chuột, mặt mày dúm dó, so vai rụt cổ, thân hình gầy guộc khác xa Đoàn Chính Thuần. Đoàn Dự kêu lên:
-Hoắc tiên sinh, sao ông lại ở đây?
Thì ra người đó chính là Kim Toán Bàn Thôi Bách Tuyền. Chung Vạn Cừu gầm lên:
-Không phải Đoàn Chính Thuần.
Y ngã ngửa ra nhưng bàn tay nắm Thôi Bách Tuyền vẫn chưa buông. Từ trong địa đạo đột nhiên lại có hai bàn tay nữa thò ra nắm chặt hai cổ chân Thôi Bách Tuyền. Chung Vạn Cừu kêu lên:
-Đoàn Chính Thuần!
Y cố sức kéo ra lại thêm một người nữa. Người này đầu trọc lóc có vết điểm hương mặt mày nhăn nheo, đôi lông mày vàng úa, không chỉ là một hòa thượng mà là một nhà sư già. Đoàn Dự kêu lên:
-Hoàng Mi đại sư, sao ông cũng ở đây?
Đó chính là Hoàng Mi tăng. Chung Vạn Cừu thu hết tàn lực, cố sức kéo nhà sư ra khỏi hang nhưng dưới chân không còn ai thêm nữa. Chung Vạn Cừu chui vào trong hang một lúc lâu sau thở hổn hển chui ra kêu lên:
-Chẳng có ai, trong hầm không còn ai cả.
Y trừng trừng nhìn Thôi Bách Tuyền, rồi lại nhìn Hoàng Mi tăng, hai người này không thể nào là tình nhân của vợ mình được cũng thấy yên tâm kêu lên:
-Phu nhân! Ta xin lỗi, ta ... ta nghi oan cho nàng rồi.
Lúc này tinh lực hao kiệt, y bò ra khỏi hang chỉ còn nước thở hồng hộc không đứng lên nổi. Hoàng Mi tăng, Thôi Bách Tuyền, Diệp Nhị Nương, Nam Hải Ngạc Thần, Vân Trung Hạc năm người đều ngồi xuống đất vận khí điều tức. Trong năm người Hoàng Mi tăng công lực cao hơn cả, chẳng mấy chốc đã đứng lên được quát lớn:
-Ba đứa ác nhân, hôm nay ta tha mạng cho các ngươi, mai sau còn đến Đại Lý quấy phá thì đừng trách lão tăng vô tình.
Việc mới rồi trong địa đạo không ai hiểu đầu đuôi ra sao. Diệp Nhị Nương, Nam Hải Ngạc Thần, Vân Trung Hạc đều thầm cho là Hoàng Mi tăng ra tay, lão hòa thượng này đến lão đại đánh còn không lại, y lại mới thu hết hơn nửa nội lực của mình nên đâu có ai dám nói gì. Ba người điều tức thêm một lúc nữa, từ từ đứng lên, quay sang Hoàng Mi tăng hơi khom lưng rồi ra khỏi phòng đi mất. Lúc này tam đại ác nhân chẳng ai còn vẻ gì hung ác cả.
Hoàng Mi tăng, Thôi Bách Tuyền và Đoàn Dự từ biệt vợ chồng Chung Vạn Cừu và Chung Linh, đi ra khỏi cốc. Ba người đến cốc khẩu, Đoàn Chính Thuần cùng hai gia tướng còn đợi ở đó, cha con Đoàn Chính Thuần gặp nhau ai nấy đều hết sức ngỡ ngàng.
Khi đó Đoàn Chính Thuần thấy Chung Vạn Cừu xông vào phòng, trong lòng hổ thẹn vội theo đường hầm chạy trốn, ra khỏi hang thì thấy Thôi Bách Tuyền đứng bên canh chừng. Thôi Bách Tuyền vốn biết rõ tính cách phong lưu của vương gia, không dám hỏi nhiều vội xin chui vào đường hầm thám sát để đề phòng Chung phu nhân bị trúng phải độc thủ của trượng phu, ngờ đâu lại gặp ngay Chung Linh đang bị Vân Trung Hạc nắm được cổ chân. Thôi Bách Tuyền lập tức nắm lấy tay nàng kéo lại, đang thấy không chịu nổi bỗng thấy chân mình cũng bị ai nắm chặt. Thì ra Hoàng Mi tăng đang ngồi suy tính nước cờ bỗng nghe dưới hầm có tiếng động khác lạ nên từ thạch thất chui vào địa đạo, theo âm thanh lần tới, nghe rõ tiếng của Thôi Bách Tuyền nên ra tay tương trợ. Ngờ đâu trong chuyến đi này, gần một nửa nội lực của Hoàng Mi tăng và Thôi Bách Tuyền đã truyền vào trong người Đoàn Dự.
Chú thích:
5 Trong y khoa quả có những trường hợp trái tim không nằm ở bên trái mà ở bên phải, có khi ở bụng (displacements of the heart)
6 Ở đây Kim Dung chơi chữ theo lối tá âm của Trung Hoa. Tiếng Tàu một âm viết có thể theo nhiều cách, nhiều nghĩa. Theo đúng chữ là "em gái con rùa đến vua Võ" vì chữ qui (rùa) và qui (về) đồng âm nên qui muội (em gái con rùa) với Qui Muội (tên quẻ) âm giống nhau, Võ Vương với Vô Vọng âm tương tự. Thành thử Thôi Bách Tuyền là một người dốt nát nghe hai quẻ Dịch lại hiểu theo một nghĩa khác ngây ngô.
Chương trước | Chương sau