Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 138 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 9 - Bách lý trường thành

↓↓

- Hừ.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đặng Định Hầu nói:


- Dù Tiểu Mã có là người ngu xuẩn đi nữa, chắc y cũng nhìn ra được đó là Ngạ Hổ Cương.


Đinh Hỷ bỗng nhiên vung roi lên, đánh mạnh vào mông ngựa.


Thật tình y muốn đánh cho Tiểu Mã một trận đòn, thành ra y đành phải lấy con ngựa kéo xe thế vào đó.


Con ngựa kéo xe cũng phẫn nộ cả lên, hý một tiếng dài, xông vào khu rừng thưa bên cạnh, không chịu đi thêm một bước.


Đinh Hỷ bèn ngừng xe lại đó.


Y chầm chậm xuống xe, cuộn roi ngựa lại, treo lên cành cây, miệng lẩm bẩm:


- Một người đã muốn làm kẻ ngu thì cứ để cho y làm; ngựa mà đã quyết tâm không chịu đi thì cứ để cho nó ngừng.


Đặng Định Hầu nhìn nhìn y, bỗng cười lên một tiếng:


- Không chừng ngươi đã tính nghỉ ngơi lại đây.


Đinh Hỷ nói:


- Sao?


Đặng Định Hầu nói:


- Có một số người làm chuyện gì cũng phải lòng vòng, rõ ràng là chuyện muốn làm, nhưng thà y tốn sức gấp mấy lần, nhường cho người khác làm giùm y.


Đinh Hỷ nói:


- Những người đó có tật gì chắc.


Đặng Định Hầu nói:


- Không có lấy một cái tật.


Đinh Hỷ nói:


- Vậy thì tại sao họ làm vậy?


Đặng Định Hầu nói:


- Bởi vì y làm nhiều chuyện chỉ có kẻ ngu mới làm, y không muốn để người khác thấy mình là kẻ ngu có hảo tâm, thà người khác cho mình là kẻ tàn bạo còn hơn.


Đinh Hỷ hỏi:


- Ông cho tôi là hạng người đó?


Đặng Định Hầu nói:


- Không sai tý nào.


Đinh Hỷ hỏi:


- Tôi sợ Ông nghĩ tôi là kẻ ngu sao?


Đặng Định Hầu nói:


- Ngươi cũng sợ ta hỏi ngươi, trong thành có ít nhất bảy tám chục căn khách sạn lớn có nhỏ có, tại sao ngươi không lại, mà cứ đến cái chỗ quỹ quái này để chịu khổ?


Đinh Hỷ nói:


- Hình như ông không hỏi tới?


Đặng Định Hầu nói:


- Ta chẳng cần phải hỏi.


Đinh Hỷ nói:


- Sao?


Đặng Định Hầu nói:


- Bởi vì ta biết, muốn đến Ngạ Hổ Cương, phải đi qua con đường này.


Đinh Hỷ hỏi:


- Ông còn biết gì nữa?


Đặng Định Hầu nói:


- Ta còn biết, ngươi tính đúng là Vương đại tiểu thơ và Tiểu Mã sẽ lại Ngạ Hổ Cương, bọn họ đều là những người nóng nảy, không chừng tối nay đã bắt đầu khởi hành.


Đinh Hỷ nói:


- Vì vậy, tôi ở nơi này chờ.


Đặng Định Hầu cười nói:


- Nếu có ai khác đòi làm kẻ ngu, không chừng ngươi cũng để người ta làm, nhưng Tiểu Mã không phải là ai xa lạ, y là bạn của ngươi, y là huynh đệ của ngươi.


Y mỉm cười, cầm lấy cây roi treo trên cây nói tiếp:


- Đợi y đến đây, ngươi có lấy cây roi này quấn vào cổ y không?


Đinh Hỷ nhìn y, bỗng nhiên cũng cười theo nói:


- Tôi chỉ muốn hỏi ông một câu thôi.


Đặng Định Hầu nói:


- Ngươi hỏi đi.


Đinh Hỷ hỏi:


- Ông nghĩ ông là cái thứ gì? Ông là con sâu trong bụng tôi chăng?


Đặng Định Hầu muốn cười, nhưng y không cười.


Gió từ xa truyền lại tiếng xe ngựa đang chạy, tiếng động còn rất nhỏ, cổ xe còn cách rất xa.


Đinh Hỷ đã xông ra khỏi rừng, nằm phục xuống vệ đường, áp tai xuống mặt đất.


Đặng Định Hầu cũng theo ra, hạ giọng hỏi y:


- Có phải bọn họ đang lại đây?


Đinh Hỷ nói:


- Không phải.


Đặng Định Hầu vội vã hỏi:


- Sao ngươi biết không phải?


Đinh Hỷ nói:


- Cổ xe trống rỗng, trong xe không có người.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Ngươi nghe ra được sao?


Đinh Hỷ nói:


- Ừ.


Đặng Định Hầu thở ra nói:


- Thì ra lỗ tai của ngươi còn thính hơn cả Vương đại tiểu thơ.


Tiếng xe bỗng lại gần, nghe phảng phất có tiếng roi ngựa đang đánh.


Nếu đã là cổ xe không, tại sao lại đi gấp rút như vậy?


Đinh Hỷ bỗng nói:


- Trong xe tuy không có người, nhưng có chở một thứ đồ rất nặng.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Nặng bao nhiêu?


Đinh Hỷ nói:


- Nặng chừng bảy tám chục cân.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Sao ngươi biết đó không phải là người?


Đinh Hỷ nói:


- Bởi vì người sẽ không đi đụng đầu vào nóc xe như vậy.


Tai của y còn chưa rời khỏi mặt đất, nghe được có thứ đồ đang đụng vào nóc xe không ngớt.


Một thứ đồ nặng bảy tám chục cân, đụng được tới nóc xe.


Đặng Định Hầu sáng mắt lên:


- Không lẽ là Bá Vương thương?


Đinh Hỷ nói:


- Rất có thể.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Người mẹ câm

Người mẹ câm

Tôi bị những xa hoa phù phiếm nơi chốn thành thị cám dỗ, hoàn toàn quên mất mình còn

23-06-2016
Nâng cấp vợ

Nâng cấp vợ

Chuyện kể rằng ở một thế giới kia, nơi đó chỉ toàn đàn ông với nhau, người ta

28-06-2016
Làm ơn

Làm ơn

Nhà cải cách giáo dục VVebster từng cho rằng nhân cách của mỗi con người được thề

01-07-2016
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Tình dược số 9

Tình dược số 9

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Trường Mộng Lưu Ngân

Trường Mộng Lưu Ngân

Trường mộng lưu ngân là câu chuyện tập trung cả 3 gia đình họ Lâm, họ Thư và nhà

26-07-2016 1 chương
Nợ anh lời xin lỗi

Nợ anh lời xin lỗi

Rất lâu về sau này, lời xin lỗi năm ấy tôi cũng không dám thốt ra. Mà anh cũng không

24-06-2016
Hồn Hoa

Hồn Hoa

Cuộc sống này, đối với tôi cũng chưa là dài, nhưng cái thú đi đây đi đó,

24-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t