- Nếu không phải ông viết, dĩ nhiên nhất định là tôi rồi.
bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Đặng Định Hầu hỏi:
- Ông thừa nhận sao?
Quy Đông Cảnh than thở:
- Xem ra tôi không muốn thừa nhận cũng không được.
Đinh Hỷ hỏi:
- Ai nói không được?
Quy Đông Cảnh hỏi lại:
- Được sao?
Đinh Hỷ nói:
- Ông chẳng cần phải thừa nhận. Bởi vì ...
Đặng Định Hầu nói sát theo:
- Bởi vì sáu phong thơ đó, vốn không phải do ông viết.
Quy Đông Cảnh ngược lại cảm thấy rất kinh ngạc:
- Sao các ông biết được không phải tôi viết?
Đinh Hỷ nói:
- Người trên Ngạ Hổ Cương không phải là đại cường đạo, cũng là tiểu cường đạo, oan gia đối đầu cũng không biết bao nhiêu mà kể.
Đặng Định Hầu nói:
- Những người đó dù có muốn xuống núi xem tỷ võ quyết đấu, cũng nhất định không đi khắp nơi truyền bá tin tức cho mọi người đều biết.
Đinh Hỷ nói:
- Bởi vì, dù bọn họ không sợ quan phủ truy lùng, cũng nên đề phòng kẻ thù tìm lại, trước giờ bọn họ chỉ sợ mình bại lộ hành tung để người khác biết được.
Đặng Định Hầu nói:
- Nhưng lần này, bọn họ quảng cáo rầm rộ, làm như sợ người khác không ai biết tới.
Đinh Hỷ nói:
- Ông đoán xem họ làm vậy để làm gì?
Quy Đông Cảnh nói:
- Ta không phải là Đinh Hỷ thông minh, ta đoán không ra.
Đặng Định Hầu nói:
- Ta không phải là Đinh Hỷ thông minh, nhưng ta cũng đoán ra được tý đỉnh.
Quy Đông Cảnh nói:
- Sao?
Đinh Hỷ nói:
- Bọn họ làm vậy, hình như cố ý tạo ra cơ hội.
Đặng Định Hầu nói:
- Để cho chúng ta lên Ngạ Hổ Cương lấy sáu phong thơ.
Quy Đông Cảnh nói:
- Ông biết sáu phong thơ ấy chắc chắn không phải mình viết, sẽ nhất định nghi ngờ đến tôi.
Đặng Định Hầu nói:
- Do đó, tôi sẽ lại đánh gãy răng ông ra, cắt tai ông đi.
Đinh Hỷ nói:
- Do đó kẻ gian tế chân chính, sẽ ngồi đó vỗ tay nhìn cười ha hả.
Quy Đông Cảnh không hiểu hỏi:
- Các vị hảo hán trên Ngạ Hổ Cương, tại sao muốn giúp kẻ gian tế trong bọn chúng ta làm chuyện như vậy?
Đinh Hỷ nói:
- Bởi vì người ta là gian tế của các ông, nhất định sẽ có lợi cho bọn họ.
Quy Đông Cảnh hỏi:
- Còn ngươi thì sao? Ngươi không biết chuyện này sao?
Đinh Hỷ cười cười, nói:
- Đinh Hỷ thông minh, có lúc cũng làm chuyện hàm hồ, lần này hình như tôi trở thành công cụ để người khác lợi dụng.
Quy Đông Cảnh cũng cười nói:
- May mà ngươi cũng không phải thật sự hồ đồ, cũng không phải thông minh giả.
Đặng Định Hầu nói:
- Vì vậy mà hiện tại, lỗ tai của ông còn chưa bị cắt ra, hàm răng vẫn còn nguyên vẹn trong miệng.
Quy Đông Cảnh nhìn y chăm chú một hồi, bỗng hỏi:
- Có phải chúng ta là bạn bè lâu năm không?
Đặng Định Hầu nói:
- Đúng vậy.
Quy Đông Cảnh hỏi:
- Hiện tại vẫn là bạn bè?
Đặng Định Hầu nói:
- Đúng vậy.
Quy Đông Cảnh chỉ Đinh Hỷ hỏi:
- Gã này có phải là tên cướp tiêu bị chúng ta bắt được không?
Đặng Định Hầu mỉm cười gật gật đầu.
Quy Đông Cảnh than thở, cười khổ nói:
- Nhưng hiện giờ xem ra, các ngươi là bạn bè thân thiết với nhau, còn ta lại bị các ngươi bắt được.
Đinh Hỷ nói:
- Ông nhất định không thể là một tên tiểu tặc.
Quy Đông Cảnh nói:
- Sao?
Đinh Hỷ nói:
- Dù ông có là tặc, ông sẽ nhất định là một tên đại tặc.
Quy Đông Cảnh hỏi:
- Tại sao?
Đinh Hỷ nói:
- Tiểu tặc chỉ sợ người ta nói y hồ đồ, vì vậy lúc nào cũng làm ra vẻ thông minh, đại tặc thì lại sợ người ta biết y thông minh, vì vậy lúc nào cũng thích làm ra vẻ hồ đồ, không những vậy còn giả bộ rất giống.
Quy Đông Cảnh cười lớn, nói:
- Đinh Hỷ người ta mê thích, quả thật làm người ta mê thích quá đi.
Y cười lớn đứng dậy, vỗ vào vai Đinh Hỷ nói:
- Cổ xe này tặng cho ngươi, rượu trong xe cũng tặng cho ngươi luôn.
Đinh Hỷ hỏi:
- Tại sao tặng cho tôi?
Quy Đông Cảnh nói:
- Ta uống rượu vào, lập tức thích cho người ta đồ này đồ kia, ta cũng thích ngươi nữa.
Đinh Hỷ hỏi:
- Còn ông thì sao?
Quy Đông Cảnh cười nói:
- Bây giờ ta đã hết bị nghi ngờ, tốt nhất là tìm đường chuồn lẹ, nếu không lại dính chùm với các ngươi ngồi suy nghĩ tổn thương cân não.
Y lại nói:
- Gian tế chẳng phải là ta, cũng không phải lão Đặng, làm sao y quán thông được với bọn trên Ngạ Hổ Cương?
Chương trước | Chương sau