Old school Easter eggs.
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 72 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 5 - Biến họa lạ kỳ

↓↓
Gió rít mang theo kình phong, lạnh muốn buốt xương.


Có ai biết được, nóng nhất và lạnh nhất, đều có một cảm giác như nhau?


Đinh Hỷ biết.


Y xông vào trong thương trận này, như xông vào trong một lò lửa đang thiêu đốt hừng hực.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trái tim của Đặng Định Hầu chùng xuống.


Đinh Hỷ không thể chết được.


Nhất định Đinh Hỷ phải đem y lại chỗ phong thơ và mấy người chết, nhất định phải tìm ra bí mật người nào đã phản bạn.


Có điều Đặng Định Hầu cũng biết, Vương đại tiểu thơ và Kim Thương Dư sẽ không ngừng tay.


Y chỉ còn nước trừng mắt nhìn Đinh Hỷ đâm đầu vào lò lửa, rồi trừng mắt nhìn y bị hai cây thương móc lên trời.


Bỗng nghe có tiếng la nhẹ, có tiếng hô khẻ, một vật gì đó bay lên trời.


Bay lên không phải là Đinh Hỷ, mà là cây Kim Thương của Dư Tam gia!


Cao thủ đang đấu với nhau, binh khí có chết cũng không thể rời khỏi tay, cây Kim Thương của Dư Tam Gia tại sao lại rời khỏi tay y?


Chính cả y cũng không biết rõ lý do.


Trong khoảnh khắc trước khi Kim Thương Dư sút tay ra, y thấy có một người xông vào giữa bóng hai cây thương của y và Vương đại tiểu thơ, hai cây thương đều đâm lại người của người đó.


Y muốn ngừng tay cũng không kịp.


Có điều ngay trong khoảnh khắc đó, người đó bỗng cong người lại, thoát qua mủi thương của y, một bàn tay đặt lên cây thương, bàn tay kia đụng nhẹ vào eo lưng của y.


Người của y lập tức bị đụng ra ngoài bảy tám bước, cây Kim thương cũng đã sút tay bay lên.


Y chỉ có nước nhìn, bởi vì một bên người y đã bị tê rần, ngay cả một chút sức lực cũng không thi triển ra được.


Gần hai mươi năm nay, y đã từng trải qua trăm trận lớn nhỏ, hầu như chưa bao giò bị bại qua lần nào.


Y nằm mộng cũng không nghĩ ra được, có người có thể chỉ trong một chiêu đã đoạt được cây Kim thương trong tay mình, lại càng không ngờ được người đó là một kẻ trẻ tuổi như Đinh Hỷ.


Đinh Hỷ cầm trong tay cây Kim Thương, trong chớp nhoáng đã công ba chiêu liên tiếp, vừa nhanh, vừa độc, vừa chính xác.


Gương mặt của Kim Thương Dư lại càng trắng bệch ra.


Y đã nhìn ra chiêu thức Đinh Hỷ đang sử, chính là trong thương pháp độc môn Xà Thích của y.


Mới trong khoảnh khắc trước đó, y còn đang sử dụng chiêu thức đó để đối phó Bá Vương thương.


Thật ra, y đã đem chiêu thức lợi lại nhất, độc địa nhất trong Xà Thích ra sử dụng, nhưng chiêu thức vừa thi triển ra, đã bị phong tỏa không có đường tiến tới, không cách nào phát huy được oai lực đúng lý của nó.


Đinh Hỷ hiện giờ chỉ đánh ra ba chiêu.


Chỉ trong ba chiêu, y đã đánh tới trung tâm của Bá Vương thương, bỗng nhiên mủi thương móc xéo lên, y la khẻ lên một tiếng:


- Đi!


Chỉ nghe vù một tiếng, cây Bá Vương thương nặng bảy mươi ba cân bị y nhẹ nhàng móc lên, đem theo kình phong bay vù vù ra ngoài.


Vương đại tiểu thơ thì loạng choạng bước lùi bảy tám bước.


Đinh Hỷ búng ngưọc người lên cao, một bàn tay tiếp lấy Bá Vương thương, bàn tay kia ném cây Kim thương lại cho Dư Tam gia.


Kim Thương Dư chỉ còn cách đưa tay đón lấy.


Đợi đến lúc y cầm trong tay cây Kim Thương, y phát giác ra người của mình đã hết bị tê, sức lực đã hồi phục lại như cũ.


Đinh Hỷ đang nhìn y mỉm cười.


Kim Thương Dư cắn chặt hàm răng, cổ tay rung lên, cũng trong một khoảnh khắc công ra ba chiêu.


Ba chiêu ấy chính là ba chiêu mà Đinh Hỷ đã sử dụng để đối phó với Bá Vương thương ...


Thanh Xà Xuất Động, Bàn Xà Thổ Tín, Xà Vĩ Thương, chính là ba chiêu sát thủ trong Xà Thích thương pháp.


Y khổ công luyện cây Kim thương đó ít nhất đã được ba mươi năm nay, y tin rằng mình sử ba chiêu ấy không hề thua kém Đinh Hỷ.


Đinh Hỷ đã xông vào được trong Bá Vương thương chỉ với ba chiêu, tại sao y không thể?


Nhưng y cứ nhất định là không thể.


Ba chiêu đánh ra, y lập tức phát hiện cả người mình đang bị một thứ lực lượng nào đó đè nén.


Cây thương của y nếu là rắn độc, cây thương trong tay của Đinh Hỷ là khối đá nặng ngàn cân.


Khối đá này trong phút chốc đã đè vào thất thốn của con rắn độc.


Chỉ nghe Đinh Hỷ kêu khẻ lên một tiếng:


- Đi!


Kim Thương Dư cảm thấy một lực lượng to lớn không thể kháng cự được ùa lại, cả người y đã bị đè cứng, cây thương trong tay vụt bay ra ngoài.


Trong một khoảng thời gian nhỏ, cây thương của y đã rời khỏi tay đến hai lần.


Kim thương sáng lạn, Kim thương bay như móng cầu vòng, phập một tiếng, cắm xuống đất bên cạnh Dư Tam Gia.


Dư Tam Gia không động đậy, cũng không mở miệng.


Bá Vương thương cũng đang cắm bên cạnh Vương đại tiểu thơ, cán thương còn đang không ngớt rung rung, ngân lên như tiếng đàn.


Vương đại tiểu thơ cũng không động đậy, cũng không mở miệng, gương mặt trắng bệch đã biến thành đỏ au, đỏ đến độ làm cho cặp môi biến ra thành trắng.


Đinh Hỷ nhìn cô cười cười, rồi nhìn Dư Tam Gia cười cười.


Y chỉ bất quá cười cười, không nói ra những lời gì khó nghe.


- Cỡ thương pháp bao nhiêu đó của hai vị, tranh nhau làm quái gì? Khoe khoang làm quái gì?


Câu nói đó không hề thốt ra, cũng đâu cần thốt ra ... Y dùng Xà Thích của Kim Thương Dư đánh bại Bá Vương thương, lại dùng Bá Vương Thương của Vương đại tiểu thơ đánh bại Kim Thương Dư.


Đấy là sự thật.


Sự thật ai ai cũng nhìn thấy, vậy thì cần gì phải nói ra.


Vì vậy y chỉ bất quá cười cười, cười vẫn còn cái kiểu ôn nhu, làm cho người ta mê thích.


Có điều trong cặp mắt của Vương đại tiểu thơ, y cười còn độc hơn cả rắn độc, còn bén nhọn hơn cả kim chích.


Cặp mắt trong sáng rực rỡ của cô đã có nước mắt ứa ra, cô bỗng nhiên dậm chân một cái, quơ tay chụp cây Bá Vương thương, kéo theo người, còn tay kia kéo Đổ Nhược Lâm nói:


- Chúng ta đi thôi!


Đổ Nhược Lâm chỉ còn cách bỏ đi.


Cô không muốn đi, nhưng không dám không đi, đi được vài bước, nhịn không nổi lại quay đầu lại.


Đợi đến lúc cô quay đầu lại lần nữa, nước mắt đã ràn rụa trên mặt.


Kim Thương Dư còn đang đứng ngẫn người ra đó.


Kim Thương Dư nhìn như si như dại vào cây Kim Thương.


Cây Kim thương ấy vốn là niềm vinh dự vô cùng lớn lao trong đời y, nhưng bây giờ nó đã biến thành nổi nhục nhã.


Gương mặt của y không lộ vẻ biểu tình gì, trong lòng y có mùi vị gì, cũng chỉ có một mình y biết.


... Thống khổ và bi thương, cũng giống như cặp vú của vợ mình, không thể để cho người khác nhìn được.


... Thống khổ càng lớn, càng phải thu dấu đi.


... Vú, không phải cũng như vậy sao?


Kim Thương Dư bỗng nhiên bật cười lên, y mỉm cười ngẩng đầu, đối diện với Đinh Hỷ:


- Cám ơn ngươi.


Đinh Hỷ hỏi:


- Cám ơn ta? Tại sao lại cám ơn ta?


Kim Thương Dư nói:


- Bởi vì ngươi đã giải quyết dùm ta được một vấn đề khó khăn.


Đinh Hỷ hỏi:


- Vấn đề gì?


Kim Thương Dư nhìn ra xa xa dãy núi xanh đậm, ánh mắt bỗng hiện đầy vẻ ôn nhu, y chầm chậm nói:


- Ta đã mua mấy mẫu đất ở mé dãy núi xanh đằng xa kia, dựng lên mấy gian nhà, sau nhà còn có trồng trúc, bên cạnh trồng mai, hoa mai hồng trong đám trúc, còn có một con suối nhỏ.


Kim Thương Dư nói:


- Ta đã tính sau khi rửa tay quy ẩn, sẽ tới đó sống những ngày thanh nhàn còn lại.


Đinh Hỷ nói:


- Chủ ý rất hay.


Đặng Định Hầu nói:


- Một nơi quá được.


Kim Thương Dư lại thở ra, nói:


- Khổ nổi cái phù danh hại người, cứ làm cho ta chần chừ mãi không hạ được quyết tâm, cũng không biết phải đợi đến chừng nào mới thả được gánh nặng xuống.


Đinh Hỷ cũng thở ra nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Mẹ của bạn tôi

Mẹ của bạn tôi

Mẹ hắn khóc khô cả nước mắt vì hắn, và khuyên hắn đi học lại. Hắn không chịu,

23-06-2016
Cải lạc loài

Cải lạc loài

Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, tôi biết đã muộn lắm rồi, ừ, muộn lắm, những vẫn

27-06-2016
Cáo và dê

Cáo và dê

Có một con Cáo không may bị rơi xuống giếng. Nó cố gắng mãi để trèo lên mà không

24-06-2016
Thành phố Hối Tiếc

Thành phố Hối Tiếc

Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua

30-06-2016
Váy cưới đỏ

Váy cưới đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Lam

25-06-2016
Bữa cơm trắng

Bữa cơm trắng

(khotruyenhay.gq) Đã hai mươi mùa nắng trôi qua. Đã hai mươi mùa mưa đổ xuống ngôi nhà

28-06-2016
Đi về phía biển

Đi về phía biển

Tặng Khoa. Con sóng lớn ngoài biển khơi. Em không cần một vị trí có thể gọi tên trong

24-06-2016