Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 65 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 10 - Nút thắt, mở không ra

↓↓

- Nếu ông sợ tôi, tôi có thể ngủ xa xa ông một chút. Tôi ngủ ngon lắm, không lăn lại một bên ông đâu.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cô ngủ không ngon tý nào, các cô gái còn trẻ tuổi, không bao giờ ngủ ngon được, huống gì, cỡ một đại tiểu thơ quen thói được nuông chiều như cô, ngủ ở một nơi như thế này, dĩ nhiên là không yên.


Trong giấc ngủ, cô bỗng lăn qua một bên, một bàn tay đè vào ngực của Đặng Định Hầu.


Bàn tay của cô mềm mại mà xinh xắn.


Đặng Định Hầu không dám động đậy tý nào.


Y không phải là thứ quân tử ngồi yên không bị cám dỗ, đối với các cô gái trẻ tuổi, y vốn rất có nhiều hứng thú.


Có điều cô gái này...


Y thở ra, cấm mình nghĩ tiếp.


Y bắt đầu nghĩ đến Đinh Hỷ...


Người thanh niên trẻ tuổi này quả thật có nhiều chỗ hay, y rất thích người này, giống như y thích một người anh em ruột thịt của mình.


Y lại nghĩ đến bà vợ của mình...


Mấy năm sau này, y lơ là với bà ta lắm, nhưng bà ta vẫn là một người vợ hiền.


Lúc y cần thiết, dù bà ta đang ngủ say, trước giờ vẫn không hề cự tuyệt với y.


Nghĩ đến những đêm ân ái triền miên trong thời tân hôn, nghĩ đến sự chìu chuộng ôn nhu, cơ thể mềm mại của bà, nghĩ đến cặp đùi thuôn dài no tròn...


Y lại cấm mình đi nghĩ tiếp.


Lại có một trận gió thổi qua, y nhè nhẹ sờ vào vết thương trên cánh tay, y bỗng cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi vô cùng...


Y ngủ thiếp đị..


Nhưng Đinh Hỷ vẫn còn chưa ngủ được, bọn họ nói chuyện lúc nãy, mỗi câu y đều nghe rõ mồn một.


- Dù trong lòng y có thích cô, ngoài miệng nhất định sẽ không nói ra đâu...


- Trong lòng y nhất định có nhiều nút thắt chưa mở ra được...


Đặng Định Hầu quả thật hiểu y lắm, nhưng vẫn còn chưa hiểu thấu.


Y tránh né cô ta, lãm đạm với cô ta, không phải chỉ vì y sợ mình liên lụy đến cô, mà là vì y không dám.


Y không dám, bởi vì y thấy mình không tương xứng với cô, y có mặc cảm tự ty mà không ai hiểu nổi, cảm giác tự ty ở trong lòng thắt chặt nút mở không ra, mọc căn mọc rễ trong đó.


Rễ đã mọc quá sâu.


Đói khát, sợ hãi, lạnh lẽo, như những con chó hoang nằm chực ở vệ đường, vì một miếng bánh nguội lạnh mà bị người ta đánh đập tàn nhẫn.


Chỉ cần nghĩ đến những chuyện đó, y phục trên người y sẽ bị ướt đẫm mồ hôi, người y sẽ không ngớt run rẩy.


Thời thơ ấu của y, quả thật còn kinh khủng hơn cả cơn ác mộng.


Hiện tại, cái dĩ vãng bi thảm ấy đã qua từ lâu, vết thương trên thân thể đã bình phục.


Nhưng vết thương trong tâm khảm, vĩnh viễn không có cách nào tiêu trừ.


- Ông có vẻ lúc nào cũng nghĩ dùm được cho mọi người, lúc nào cũng hiểu được mọi người.


Y lại nghĩ:


- Đặng Định Hầu quả thật là một người bạn tốt, là một hảo hán, mình đã thiếu nợ Ông ta nhiều lắm, hầu như khó mà trả cho hết.


Đinh Hỷ biết rằng mình cũng thích y.


Tuy y đã có gia đình, có vợ con, nhưng những chuyện đó đối với Đinh Hỷ không quan trọng.


Quan trọng là, y tuyệt không thể làm chuyện gì không phải với bạn bè.


- Một người không nhà không cửa, thế nào cũng sẽ có nghĩa khí với bạn bè lắm.


- Cô cho là y không có nghĩa khí với Tiểu Mã?


Đinh Hỷ thở ra trong bụng, Tiểu Mã không những là bạn của y, cũng là huynh đệ của y, tay chân của y.


Tiểu Mã đi lần này, quả thật như dê non vào miệng cọp.


Không lẽ y sẽ ngồi nhìn trân trân ra đó?


Y nhắm mắt lại, quyết tâm ngủ một chút, sáng mai còn có bao nhiêu chuyện phải làm.


Sao đầy trời, gió đêm thật ôn nhu.


Sáng mai trời nhất định sẽ đẹp.


Mặt trời mọc.


Tia sáng đầu tiên vừa xuyên qua màn sương, chiếu xuống mặt đất, Đặng Định Hầu tỉnh dậy.


Lúc y đã tỉnh, ánh mặt trời đang lấp lánh trên suối tóc đen nhánh óng mượt của Vương đại tiểu thơ.


Lông mày của cô thật dài, hai má cô đỏ hồng, làn tóc mềm mại đượm mùi hương say đắm lòng người.


Cô ngủ ngay bên cạnh y, ngủ say như một đứa bé.


Đặng Định Hầu uống rượu say tỉnh dậy, thường thường phát hiện có người đàn bà trẻ tuổi xa lạ nằm một bên mình, thông thường y phải nghĩ một hồi, mới nhớ ra người đàn bà này tự nhiên sao lại nằm ở đây.


Có điều lần này...


Y không nghĩ tiếp, rón rén đứng dậy, hít một hơi thật sâu vào không khí trong lành của buổi sớm mai.


Sau đó y bỗng ngẫn người ra.


Đinh Hỷ ngủ trên nóc xe bây giờ đã không thấy đâu, con ngựa buộc vào gốc cây cũng không thấy đâu.


Không khí ngoài hoang dã vào buổi sáng thật mới mẻ.


Đặng Định Hầu thấy cổ xe còn nằm nguyên vị trí, chẳng qua, con ngựa và Đinh Hỷ đã đi đâu?


Con ngựa tự nó ắt hẳn không chạy đi một mình, nhất định có người dẫn nó đi.


Có phải Đinh Hỷ làm chuyện này không?


Y lại hít vào một hơi thật dài không khí mới mẻ ấy, nhưng hình như không làm tiêu được cơn say đêm qua làm đầu óc mơ mơ hồ hồ.


Y đang nghĩ:


- Đinh Hỷ đi rồi, tại sao lại không nói với mình câu nào?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bạn ơi, tôi vẫn đợi

Bạn ơi, tôi vẫn đợi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người đàn

27-06-2016
Hai con dê qua cầu

Hai con dê qua cầu

Trong một khu rừng nọ có hai con dê sinh sống, một con dê trắng, một con dê đen.

24-06-2016
Khúc tình

Khúc tình

Tối qua, vì giận nhau, Hoàng để mẩu giấy bên điện thoại của vợ: Sáng mai anh đi

29-06-2016
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016