Duck hunt
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 10 - Ám sát 1

↓↓

- Ngươi mau mau đi ăn cơm đi.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiêu Thiếu Anh vẫy vẫy tay nói:


- Chuyện gì lớn tày trời, cũng không quan trọng bằng chuyện ăn.


- Vậy thì lão nhân gia ...


- Ta đã lão gì đâu ...


Tiêu Thiếu Anh mỉm cười nói:


- Ta còn đi một mình được mà.


o O o Tịch dương đầy trời, ráng hồng như lửa.


Trong sân không có tiếng người, Tiêu Thiếu Anh chắp hai tay sau lưng, chầm chậm đi về sau cây cổ thụ.


Một cây dung thụ lớn năm ba người ôm không xuể.


Cái bóng người mặc áo nhẹ màu vàng lợt, thân hình nhẹ nhàng yểu điệu như chim én đã biến mất từ lâu.


Nhưng Tiêu Thiếu Anh chẳng hề trông thấy có người đi ra cái sân này.


Y đi vòng quanh cây cổ thụ, khóe miệng lộ một nụ cười, nụ cười thật kỳ quái.


Chính ngay lúc đó, bên ngoài bức tường thấp bỗng có bóng người thoáng qua, một làn sáng bạc như mưa rào bay lại sau lưng y.


Sau lưng y không có cặp mắt, may mà y còn lỗ tai, không những vậy, còn rất thính.


Tiếng gió vừa xé lên, mười bảy mười tám mũi ngân châm đã ghim lên thân cây, người của y thì đã lướt ra khỏi bờ tường.


Trong cái sân ở tường bên kia, hoa mọc đầy mọi nơi, dưới ánh tịch dương trông lại càng huy hoàng sáng lạn.


Cái bóng lúc nãy thì đã biến đâu mất.


Trong đám hoa có dăm ba căn nhà, dưới mái nhà có treo lồng chim làm bằng đồng y, bỗng nhiên có tiếng kêu lên khe khẽ:


- Có khách, có khách ...


Cặp anh vũ cái miệng thật là hay.


Tiêu Thiếu Anh chỉ còn nước bước tới.


Y còn chưa tới trước cửa, đã có cô thiếu nữ có cặp mắt thật to, thắt búi tóc dài mặc áo màu xanh lục bước ra nghinh đón, hai tay chống nạnh mắt trừng lên hỏi:


- Ngươi tìm ai ?


Tiêu Thiếu Anh cười cười nói:


- Tôi không lại đây tìm ai cả.


Cô bé lại càng hung dữ:


- Đã không lại đây tìm người, lấm la lấm lét làm gì đây ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi chỉ bất quá tùy tiện lại nhìn nhìn xem.


- Ngươi có biết nơi đây là nơi nào không vậy ?


- Bởi vì tôi biết, vì vậy tôi mới lại.


Cô bé đưa cặp mắt to to kia nhìn y từ đầu đến chân, từ chân lên đầu:


- Ngươi là ai ? Ngươi tên họ là gì ?


- Tôi họ Tiêu.


Cô bé bỗng nhiên hết hung dữ, cô chớp mắt cười nói:


- Thì ra là Tiêu công tử, nhất định ông lại đây tìm nhị cô nương chúng tôi.


Tiêu Thiếu Anh đành phải thừa nhận:


- Nhị cô nương có trong nhà không ?


Cô bé cười ngặt nghẽo nói:


- Dĩ nhiên là không có, cô chẳng màng gì đến chuyện ăn uống, đã đến chỗ Tiêu công tử rồi.


Tiêu Thiếu Anh đang tính đi, cô bé này bỗng nói:


- Tôi tên là Thúy Nga, nếu Tiêu công tử có chuyện chi phân phó, chỉ việc kêu người lại tìm tôi, không những tôi biết nấu cơm, tôi còn biết hâm rượu nữa.


Cô tên là Thúy Nga.


Cô mặc chiếc áo màu xanh lục.


Cô không mắc cỡ tí nào.


Còn cái cô không dám gặp người lạ, mặc áo vàng lợt lại là ai ?


Cát Thành đang nói dối, hay y chẳng thấy rõ ràng lắm ?


o O o - Nhị cô nương lúc đi, có dặn nhà bếp chúng tôi làm mấy món ăn đem qua, bây giờ chắc là đang đợi Tiêu công tử về uống rượu đó.


Tiêu Thiếu Anh không về lại.


Y đi ngược về chỗ Tôn Tân đang dưỡng bệnh, cửa là do y đóng lại, không hề khóa từ bên trong.


Y mở cửa bước vào.


Trong nhà lại càng u ám, Tôn Tân vẫn còn nằm cuộn người trong chăn, ngay cả thân hình cũng chưa xoay trở lại.


Cạnh giường đôi giày vải bông, còn đang để ngay ngắn ở đó.


Tiêu Thiếu Anh còn nhớ rõ đôi giày để ra sao ở đó, nếu có người mang vào, y chỉ nhìn qua là biết ngay.


Đôi giày này cũng không có ai đụng tới, Tiêu Thiếu Anh chau mày một cái, hình như cảm thấy kỳ lạ, hình như cảm thấy có chút thất vọng.


Không lẽ y nghi ngờ người vừa mới ám toán mình là kẻ đang bị trọng bệnh kia, là Tôn Tân ?


Bất kể ra sao, trong phòng quả thật tràn đầy một cái gì âm u ngụy dị không sao nói được, bất cứ ai đều không thể ở trong căn phòng này lâu được.


Y đang tính bỏ ra, vừa quay người lại, bèn thấy ngay Cát Đình Hương.


Tiếng chân của Cát Đình Hương rất nhỏ.


Tiêu Thiếu Anh không thể ngờ một người cao lớn như vậy bước chân lại nhẹ nhàng như một con mèo.


Y quên rằng hổ báo ăn thịt người, cũng như mèo vậy, dưới chân có một lớp da dày mà mềm mại.


Bọn chúng đều chung một loài động vật, phải cần ăn thịt sống mới có thể sinh tồn.


Mèo ăn cá ăn chuột, hổ báo ăn chồn ăn thỏ, Cát Đình Hương thì ăn người !


Ngoài cửa ánh tịch dương đang chiếu trên người của Cát Đình Hương, làm cho lão xem ra lại càng hùng tráng uy vũ.


- Hiện tại chắc ngươi cũng đã nhìn ra được, người ám toán ngươi, nhất định không phải là Tôn Tân.


- Ông biết tôi bị ám toán ?


Cát Đình Hương hững hờ nói:


- Chuyện nơi đây, trước giờ không có thứ gì giấu qua khỏi mắt ta.


Y mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay có một cây ngân châm:


- Người ám toán ngươi dùng cái thứ đồ chơi này phải không ?


Tiêu Thiếu Anh vênh mặt lên nói:


- Đây không phải là đồ chơi, đây là ám khí giết người, chỉ cần một cây đâm trúng vào người tôi, hiện tại tôi đã là người chết.


Cát Đình Hương chỉ cười cười nói:


- Ngươi bất tất phải tức giận với ta, người ám toán ngươi không phải là ta.


Tiêu Thiếu Anh hỏi:


- Đây cũng không phải là ám khí của ông ?


Cát Đình Hương nói:


- Đây là ám khí ta mới lấy xuống từ thân cây cổ thụ.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ông có biết nơi đây ai dùng thứ ám khí độc hại này ?


Cát Đình Hương lắc lắc đầu nói:


- Ta cũng nhìn ra thứ ám khí này thật độc ...


Tiêu Thiếu Anh ngắt lời lão nói:


- Thủ pháp ném ám khí lại càng cay độc, ném ra một lượt tới mười bảy mười tám cây.


Cát Đình Hương nói:


- Ta đã đếm rồi, chỉ có mười bốn cây.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Mười bốn cây và mười bảy mười tám cây cũng chẳng có gì khác nhau mấy.


Cát Đình Hương nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Đi bụi

Đi bụi

"Ở đâu cũng được, nhà là nơi có người thương..." *** Ngồi ở ngoài hiên có thể

24-06-2016
Con gái - Con dâu

Con gái - Con dâu

(khotruyenhay.gq) Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần

29-06-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Nhật ký

Nhật ký

 Cuộc sống cứ trôi qua theo ngày tháng rộng dài và những trang nhật ký này nối những

01-07-2016
Đam mê xác chết

Đam mê xác chết

(khotruyenhay.gq) Tôi đã nhìn người bạn thân nhất của mình nhảy từ hành lang lớp học

28-06-2016