XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 3
5 sao 5 / 5 ( 53 đánh giá )

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long - Hồi 1 - Khách sạn Phong Vân

↓↓

Thanh đao sáng như tuyết đang cắm vào dây thắt lưng màu đỏ của y.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Áo xanh, khăn bọc đầu xanh, dây thắt lưng đỏ còn hơn cả đầu tóc của Miêu Thiên Thiên, tấu xảo đi đôi với thanh đao.


Ánh mắt của Công Tôn Tĩnh giống như thanh đao của y, lướt qua vẻ mặt của bọn họ, y chầm chậm nói:


- Thanh Long Hội gởi ra mười hai tấm thiệp mời, đêm nay chỉ có ba vị lại, còn chín vị kia không lẽ không lại sao ?


Triệu Nhất Đao nói:


- Hay, hỏi thật mau mắn.


Công Tôn Tĩnh nói:


- Ba vị không nề ngàn dặm lại đây, dĩ nhiên không phải để nghe những lời dư thừa.


Triệu Nhất Đao nói:


- Đúng là như vậy.


Miêu Thiên Thiên cười hung dữ nói:


- Chín vị kia, ít nhất cũng có ba vị sẽ không đến đâu.


Triệu Nhất Đao nói:


- Sáu vị.


Miêu Thiên Thiên nói:


- Thanh Trúc bang, Thiết Hoàn môn và người Lý gia lai ở Thái Nguyên ta đã dàn xếp xong rồi.


Triệu Nhất Đao nói:


- Thập Nhị Liên Hoàn Ổ, Trường Giang thủy lộ, và Quan Gia Quyền ở Thần Châu, ba vị bằng hữu ấy mắc bệnh giữa đường, đầu đau như muốn nứt ra, vì vậy... Miêu Thiên Thiên hỏi:


- Vì vậy làm sao ?


Triệu Nhất Đao nói:


- Đầu của bọn họ bây giờ đã hết nhức rồi.


Miêu Thiên Thiên hỏi:


- Ai trị khỏi bệnh của họ ?


Triệu Nhất Đao nói:


- Ta đây.


Miêu Thiên Thiên hỏi:


- Trị cách nào ?


Triệu Nhất Đao nói:


- Ta chém đầu của họ.


Y hững hờ nói tiếp:


- Bất cứ đầu của ai, bị chém rớt ra rồi, đều không nhức nữa.


Miêu Thiên Thiên cười lớn nói:


- Phương pháp hay quá, thật đã khoái.


Bạch Mã Trương Tam bỗng nói:


- Hai vị tiền bối ở Vạn Trúc sơn trang và Phi Ngư Đường, e cũng không lại được.


Miêu Thiên Thiên nói:


- Sao ?


Bạch Mã Trương Tam nói:


- Bọn họ đều đã ngủ rồi, không những vậy còn ngủ rất ngon.


Miêu Thiên Thiên cười lớn nói:


- Tuyệt diệu, nằm chỗ đó ngủ không những mát mẻ, mà nhất định còn không bị ai lay tỉnh.


Bạch Mã Trương Tam hững hờ nói:


- Trước giờ ta chiếu cố các vị tiền bối võ lâm rất chu đáo.


Triệu Nhất Đao nói:


- Người nên lại, chắc là đã lại hết rồi, nhưng không biết hàng hóa của Thanh Long Hội để đâu ?


Công Tôn Tĩnh mỉm cười nói:


- Hay, hỏi thật mau mắn.


Triệu Nhất Đao nói:


- Đường chủ đặc biệt mời chúng tôi lại, dĩ nhiên là không phải để nghe những lời dư thừa.


Công Tôn Tĩnh chầm chậm gật gật đầu nói:


- Đúng là như vậy.


Triệu Nhất Đao nói:


- Có phải đường chủ muốn nghe thử giá tiền của chúng tôi trước đã ?


Công Tôn Tĩnh nói:


- Hiện tại còn chưa gấp lắm.


Triệu Nhất Đao hỏi:


- Còn chờ gì nữa ?


Công Tôn Tĩnh nói:


- Những hàng hóa đó, chúng tôi có được không phải dễ dàng, đại khái hy vọng có nhiều người trả giá một chút, thì giá tiền mới cao lên được.


Miêu Thiên Thiên trừng mắt hỏi:


- Đường chủ còn phải chờ người nào nữa ?


Công Tôn Tĩnh nói:


- Đừng quên bản đường chủ có mời thêm chín vị, mà các hạ chỉ dàn xếp có tám vị.


Miêu Thiên Thiên hỏi:


- Còn người còn lại là ai ?


Công Tôn Tĩnh cười cười nói:


- Là một người không đau đầu, cũng không ngủ say.


Miêu Thiên Thiên cười nhạt nói:


- Nói thật, những hàng hóa đó, Xích Phát bang đã nhất định phải được, bất kể có thêm người nào, cũng vô dụng thôi.


Bạch Mã Trương Tam cười nhạt nói:


- Thanh Long Hội làm ăn trước giờ rất công bằng, chỉ cần Xích Phát bang bỏ giá tiền cao, hàng hóa tự nhiên là của Xích Phát bang.


Miêu Thiên Thiên gằn giọng hỏi:


- Ngươi cũng muốn lại tranh với ta sao ?


Bạch Mã Trương Tam nói:


- Nếu không ta lại đây làm gì ?


Miêu Thiên Thiên bỗng đứng bật dậy, trừng mắt nhìn y, vòng vàng trên trái tai không ngớt kêu lên tinh tang thật nhộn nhịp.


Bỗng nghe có tiếng xe chạy ngựa hí, một cổ xe lớn hoa lệ có sáu con ngựa kéo ngừng lại trước cửa, bốn gã đại hán lực lưỡng vạm vỡ nhảy phăng xuống xe, khom lưng kéo cửa xe ra.


Một hồi thật lâu, mới có một người mặt mày trắng trẻo không có râu, mập mạp phì nộn, thở phò phò bước trong xe ra, còn chưa đi được ba bước, đã mệt muốn thở ồ ề như trâu.


Sau lưng y còn có một người mặc áo đen vừa cao vừa ốm, như cái bóng theo sát một bên, gương mặt vàng khè, cặp mắt sâu lõm vào, như một con ma bệnh, nhưng bước chân lại rất nhẹ nhàng lanh lẹn. Lưng y đeo một cặp gì đó lấp lánh màu bạc, nhìn kỹ thì ra đó là cặp Cô Hình Kiếm.


Cái thứ binh khí ngoại môn đó, không những khó luyện, mà còn chế tạo rất khó khăn, trong giang hồ những người sử dụng thứ binh khí này không nhiều lắm, sử dụng được thứ binh khí này, mười người đã có chín là cao thủ.


Miêu Thiên Thiên, Triệu Nhất Đao, Bạch Mã Trương Tam, ba cặp mắt sắc bén lập tức nhìn chăm chăm vào cặp Cô Hình Kiếm.


Bạch Mã Trương Tam chau mày, trầm giọng hỏi:


- Người này là ai ?


Công Tôn Tĩnh nói:


- Châu Đại Thiếu của Vạn Kim Đường ở Tô Châu.


Bạch Mã Trương Tam hỏi:


- Bảo tiêu của y đâu ?


Công Tôn Tĩnh mỉm cười nói:


- Chỉ sợ là một kẻ bảo tiêu.


Bạch Mã Trương Tam trầm ngâm một lúc, bỗng quay lại Triệu Nhất Đao hỏi:

Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Cố chấp

Cố chấp

Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau đi") Khi yêu thật

26-06-2016
Vĩnh biệt Huyền Trân

Vĩnh biệt Huyền Trân

Ai đó nói, hình như ông nhà văn Đoàn Thạch Biền, rằng mẫu số chung của những mối

24-06-2016
Lỡ hẹn với biển

Lỡ hẹn với biển

Phải, ai cũng phải lớn lên, ai cũng phải khác đi... *** 1. Năm tôi 7 tuổi, cha mẹ tôi

24-06-2016
Váy cưới đỏ

Váy cưới đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Lam

25-06-2016
Đàn kiến đền ơn

Đàn kiến đền ơn

Trong khu rừng nọ, một đàn kiến sa vào vũng nước. Ở trên cành cây gần bên, có một

24-06-2016