XtGem Forum catalog
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 41 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 99

↓↓
Không hiểu kế Tào Chơn thất trận


Ra trận tiền tai mắt gặp nhau


Khi ấy chư tướng thấy Khổng Minh không chịu rượt theo tức tối lắm.


Khổng Minh nói :

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nếu ta rượt theo ắt sa kế . Nay cứ để chúng tự do ra về, rồi ta theo đường Tà Cốc mà lấy Kỳ Sơn thì chúng không


biết đâu mà đỡ. Như thế có lợi hơn không ?


Chư tướng lại hỏi :


- Muốn lấy Trường An thì thiếu gì đường, tại sao lại cứ phải nhắm Kỳ Sơn .


Khổng Minh cười :


- Kỳ Sơn là địa đầu của Trường An. Quân ở Lũng Tây muốn đến đều phải qua ngả đó. Chỗ ấy, trước có sông Vị , sau Có Tà Cốc, ra bên tả, vào bên hữu , hai bên đều phục binh được. Thật là chỗ dụng võ. Chiếm được nơi ấy là có địa lợi .


Sau đó, Khổng Minh sai Ngụy Diên, Trương Ngưng, Ðổ Quỳnh, Trần Thức cùng đem binh ra Tà Cốc , rồi tự mình cầm đại binh, với Quan Hưng và Liêu Hóa làm Tiên phong kéo tới.


Còn Tào Chơn trở về được bằng an.


Tư Mã Ý nói :


- Khổng Minh không rượt theo ắt là y có mưu gì .


Tào Chơn nói :


- Chắc chúng thiếu lương thực vì mưa ròng rã.


Tư Mã Ý thưa :


- Tôi liệu binh Thục nội trong mười ngày sẽ đến đây. Vậy Ðô Ðốc và tôi phải đồn trú tại Tà Cốc và Cơ Cốc .


Nói về Ngụy Diên, Trần Thức, Trương Ngưng, Ðổ Quỳnh cùng kéo quân đi, bỗng có Ðặng Chi đến nói :


- Thừa Tướng nói nếu qua ngả Cơ Cốc thì phải coi chừng phục binh của Ngụy.


Trần Thức nói :


- Thừa Tướng sao đa nghi vậy. Binh Ngụy lo rút về chưa rồi, sức đâu mà đến đó.


Ðặng Chi nói :


- Thừa Tướng thông hiễu binh cơ quân pháp sao các ông nói vậy.


Trần Thức nói :


- Nếu liệu việc hay đâu có mất Nhai Ðình.


Ngụy Diên cũng chêm vào :


- Nếu Thừa Tướng nghe tới, đem binh theo ngả Tý Ngọ Cốc thì đừng nói lấy Trường An mà cả Trung Nguyên cũng lấy trong chớp mắt.


Trần Thúc nói :


- Ðể tôi đến ngã Cơ Cốc chiếm Kỳ Sơn để hạ trại coi Thừa Tướng có hổ không ? Nói rồi cứ đi tới ; đi được một quãng bị phục binh Ngụy ào ra.


Trần Thức thất kinh định lui binh nhưng chưa kịp đã bị vây hãm.


Ngụy Diên vội đem binh đánh nhau mới cứu được Thức. Cả hai ăn năn không cùng.


Còn Khổng Minh dẫn binh đi ngã Tà Cốc , bỗng có tin báo Trần Thức bị Ngụy vây nơi Cốc Trung, bèn kêu Mã Ðại, Vương Bình lại dặn :


- Tà Cốc có binh cố thủ, vậy dẫn binh theo đường núi kéo tới, phía tả Kỳ Sơn rồi nổi lửa .


Lại khiến Mã Trung , Trương Dực đến phía hữu Kỳ Sơn nổi lửa làm hiệu. Ta sẽ đốc binh đánh 3 mặt, ắt chiếm được trại Tào Chơn .


Còn Tào Chơn không tin binh Thục kéo đến nên cứ nghỉ ngơi. Chẳng dè vừa được 7 ngày, bỗng có tin binh Thục kéo tới, Tào Chơn bèn sai Trần Lượng đi mai phục.


Vừa đến Cốc Khẫu thì bị Ngô Bang và Ngô Ý xông ra vây phủ .


Tào Chơn hay được kéo quân đến cứu thì bị Quan Hưng và Liêu Hóa ào ra chân lại.


Hai bên đang đánh nhau thì có tin :


- Phía sau trại lửa cháy ! Tào Chơn vội trở lại thì gặp đạo binh của Mã Ðại, Vương Bình và của Mã Trung, Trương Dực đang giết binh Ngụy vô kể .


Còn Khổng Minh thấy trại Tào Chơn lửa cháy, biết quân mình dã đến cướp trại bèn đốc binh tới.


Binh Ngụy cả loạn, binh Thục thừa thế rượt theo, bỗng từ trên núi có tiếng quân la ó.


Tư Mã Ý kéo quân ra tiếp cứu.


Binh Thực đánh vút một trận , rồi mới chịu rút.


Tào Chơn thấy Tư Mã Ý thì hổ thẹn vô cùng.


Ý nói :


- Thôi đừng nói đến việc đổ thừa cho nhau. Nay binh Thục đã chiếm được Kỳ Sơn rồi thì ta ắt phải lui về sông Vị Thủy hạ trại .


Cả hai thâu tàn binh về phía Tây sông Vị.


Tào Chơn quá bực ngã bệnh không dậy nhoi, còn Tư Mã Ý sợ làm nhụt nhuệ khí quân sĩ nên cũng chưa dám lui quân.


Khổng Minh đại thắng, đốc binh đến Kỳ Sơn đóng trại, khao binh.


Còn Trần Thức, Ngụy Diên quỳ trước trướng mà chịu tội, Khổng Minh nạt lớn :


- Các ngươi chẳng tuân quân lệnh, không biết hổ sao ?


Trần Thức thưa :


- Ấy cũng bởi Ngụy Diên xúi nên mới lỡ như vậy .


Khổng Minh từng biết Ngụy Diên sẽ sinh phản, nhưng vì tiếc sức mạnh của Diên nên phải dùng ; bèn nạt kẻ tả hữu dẫn Thức ra mà chém.


Lát sau đầu Thức được treo dưới trướng.


Sau đó, bỗng có tin báo Tào Chơn hiện đau nặng, còn đang điều trị.


Khổng Minh cả cười :


- Tên này cũng nên cho nó chết đi. Ðể ta viết một phong thư mà giết nó đi cho sớm .


Nói đoạn, viết thư rồi kêu bọn hàng binh lại mà nói :


- Chúng bây là tù binh, ta không nỡ giết. Ta tha trở về đem thư này dâng cho Tào Chơn.


Chúng quân lạy tạ, rồi cầm thư về trao cho Tào Chơn.


Tào Chơn mở ra xem:


- Thư rằng : Ðạo làm tướng phải rõ binh cơ, thông hiễu thiên văn địa lý, mới khỏi bị nhục. Rất đáng thương chúng bây là đồ vô học, nghịch mạng trời mà phò tên vô lại chiếm ngôi Hớn đế , bị dầm mưa trót tháng nơi Trần Thương. Nay trở về ra nơi Tà Cốc thì Ðô Ðốc hết hồn, ba quân bạt vía. Vậy còn gan nào mà dám đến chiến trường để thấy mặt chúng ta là bậc anh hùng, quét sạch Ngụy quốc như trở bàn tay . Tào Chơn xem thư xong, tức giận, hét một tràng rồi chết.


Sau đó, Tư Mã Ý chở quan cửu Tào Chơn về Lạc Dương an táng.


Ngụy Chúa hay tin than khóc chẳng cùng, bèn truyền Tư Mã Ý đem đại binh đánh Khổng Minh.


Tư Mã Ý vâng lời, bèn hạ chiến thư cho Khổng Minh hẹn ngày giao đấu.


Khổng Minh xem thư cười :


- Tào Chơn đã chết .


Nói đoạn, phúc thư cho Ý :


- Ngày mai quyết chiến !


Hôm sau, Khổng Minh kéo đến sông Vị Thủy, bày trận thế, một phía là núi, một phía là sông, chính giữa là đất bằng.


Tư Mã Ý cũng dàn quân, rồi xông ra trước trận, bên này Khổng Minh ngồi trên xe cầm quạt lông phe phẩy.


Tư Mã Ý kêu Khổng Mình mà rằng :


- Chúa ta vâng mệnh trời, đã hai đời trị Trung Nguyên. Vậy bờ cõi ai nấy giữ, sao lại đến tranh hùng. Hãy lui binh kẻo mất mạng !


Khổng Minh cười :


- Ta vì nhà Hớn mà trừ gian. Sớm muộn họ Tào sẽ bị phanh thây. Còn như ngươi ông cha đã hưởng lộc Hớn trào, sao còn làm phản ?


Tư Mã Ý nghe nói, cả thẹn nói với Khổng Minh :


- Ta với ngươi quyết thư hùng một trận, hễ ta thắng, ngươi phải trở về Mao Lư. Còn như ngươi thắng, ta sẽ chẳng phải là đại tướng.


Khổng Minh hỏi :


- Ngươi muốn đấu tướng, đấu binh hay đấu trận pháp ?


Tư Mã Ý nói :


- Trận pháp trước đã .


Khổng Minh nói :


- Vậy ta nhường cho ngươi bày trận đó.


Tư Mã Ý bèn trở về Trung Quân cầm cờ phớt qua phạt lại, chỉ vẽ một hồi lập ra trận thế, rồi kêu Khổng Minh nói lớn :


- Ngươi biết trận ấy chăng ?


Khổng Minh cười :


- Trận ấy con nít bên ta còn biết huống hồ. Ðó là trận Hỗn Nguơn nhất trí .


Tư Mã Ý :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Em không phải gái hư

Em không phải gái hư

Cô ấy không do dự thừa nhận mình là gái hư. Hư từ thời bé cho tới bây

24-06-2016
Truyện tranh Dọn phòng

Truyện tranh Dọn phòng

   Dọn phòng      Phòng ốc bừa bộn là thói quen xấu của rất nhiều người. Đôi

04-10-2016
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Nghề nào cũng chán

Nghề nào cũng chán

Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán

23-06-2016
Yêu một con ma

Yêu một con ma

Mãi đến một lúc sau Hoàng mới tới nơi như trong tờ giấy ghi địa chỉ. Điều bất

30-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Hoa nở đường về

Hoa nở đường về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Không biết

27-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016