Khương Duy về đầu Thục chúa
Khổng Minh múa lưỡi giết gian thần
Mã Tuấn nghe nói, hỏi Khương Duy :
- Kế chi mà bắt được Khổng Minh .
bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Khương Duy thưa :
- Nếu Khổng Minh làm kế như vậy, ắt có đạo binh phục gần đây . Tôi sẽ dẫn binh ra ngoài còn Thái Thú giả đò kéo binh ra đi, rồi lại kéo binh trở về để cùng tôi bắt đạo binh phục của y .
Mã Tuấn nghe theo, bèn sai Khương Duy đi liền.
Sau mới cùng Lương Kiển ra thành chờ, để Lương Tự và Doãn Thường ở lại giữ thành.
Lúc ấy, quả Khổng Minh sai Triệu Vân phục sẳn mé núi, chờ binh Mã Tuấn ra sẽ ào tới lấy thành.
Triệu Vân được tin Mã Tuấn dẫn binh ra khỏi thành thì cả mừng bèn đến trước thành Thiên Thủy mà nói lớn :
- Ta là Triệu Vân đây, nếu chúng bây đã lầm kế của Thừa Tướng ta rồi thì hãy gấp mở cửa thành.
Lương Tự vùng cười lớn :
- Chính các ngươi đã lầm kế của Bá Ước lại !
Triệu Vân vừa định dốc binh phá thành thì khương Duy nhào tới .
Triệu Vân hươi thương đến cự với Duy . Ðánh mới vài hiệp, Triệu Vân cả kinh.
Bỗng thấy Mã Tuấn kéo đến, ép lại, Triệu Vân bị vây vào giữa, đành phải phá vòng vây mà chạy .
Về đến trại, Triệu Vân trình bày các việc bị trúng kế của giặc cho Khổng Minh hay .
Khổng Minh ngạc nhiên, bèn kêu người Nam An đến hỏi .
Họ thưa rằng :
- Ðó chắc là kế của Khương Duy, tự Bá Uớc, vì từ lâu, vẫn nổi tiếng là bậc anh tài ở vùng này chỉ có Bá Ước mới lập diệu kế này này thôi .
Nghe xong, Khổng Minh truyền dẫn đại binh đến liền.
Còn Khương Duy thắng trận về ra mắt Mã Tuấn, thưa rằng :
- Triệu Vân bị bại, ắt Khổng Minh sẽ đến đây . Vậy Thái Thú hãy ra khỏi thành, chia binh thành ba đạo mai phục , hễ y đến , lập tức chận lại mà đánh, tôi cũng sẽ mai phục nơi mé núi để tiếp ứng .
Mã Tuấn bèn kéo hết binh ra ngoài mai phục.
Còn Khổng Minh bổn thân kéo binh đến Thiên Thủy thì trời đã tối, lại thấy không có bóng người thấp thoáng .
Khổng Minh biết có phục binh, bèn sai Quan Hưng và Trương Bào phò tá ra khỏi nội địa . Ði được nửa đường thì nghe tiếng quân reo hò vang dậy . Trên thành nổi lửa làm hiệu, bốn phía binh kéo tới như vũ bão . Lại thấy phía chánh Ðông đèn đuốc sáng lòe .
Khổng Minh hỏi thì Trương Bào đáp :
- Ðó là binh của Khương Duy .
Nghe nói, Khổng Minh cả khen mà rằng :
- Binh không cần nhiều, chỉ cần người tài điền khiển . Nói xong, truyền rút hết binh mã trở lại đóng trại cách chừng mười dặm.
Ðêm ấy , Khổng Minh không ngủ, cho người kêu dân ở An Ðịnh mà hỏi :
- Mẹ Khương Duy bây giờ ở đâu ?
Họ đáp :
- Hiện ở nơi Ký Huyện.
Khổng Minh lại kêu Ngụy Diên đến dặn :
- Ngươi dẫn đạo binh đến lấy Ký Huyện. Nếu Khương Duy về thì cứ để y vào thành mà vây chứ đừng đánh , Ngụy Diên y lệnh ra đi.
Khổng Minh lại mời dân An Ðịnh mà hỏi :
- Lương Thảo ở Ký Huyện do đâu tiếp tế .
Người ấy thưa :
- Từ Thượng Khuê tải đến .
Khổng Minh cả mừng bèn sai Triệu Vân đến vây hãm Thượng Khuê.
Còn Mã Tuấn và Khương Duy đang bàn luận, bỗng được tin binh Thục đã chia thành ba đạo, một đạo vây thành này, một đạo lấy Ký Huyện và một đạo đánh Thượng Khuê.
Khương Duy nghe nói thất kinh, vùng khóc rống lên mà rằng :
- Mẹ tôi ở Ký Huyện, nếu xảy chuyện chi ắt chăng còn. Vậy cho tôi một đạo binh đến giải nguy.
Mã Tuấn thuận cấp cho Duy ba ngàn binh.
Vừa kéo đến Ký Thành, Khương Duy thấy có một đạo binh dàn rộng rồi Ngụy Diên đến chận lại.
Duy cũng đón đánh đánh vài hiệp .
Ngụy Diên giả thua bỏ chạy .
Duy bèn kéo quân vào thành đóng chặt cửa, không ra đánh nữa, rồi trở vào nhà thăm mẹ.
Còn Ngụy Diên cứ vây riết ngoài thành.
Sau đó, Khổng Minh sai dẫn Hạ Hầu Mậu ra hỏi :
- Ngươi sợ chết chăng ?
Hầu Mậu quì lạy xin tha tánh mạng.
Khổng Minh nói :
- Hiện Khương Duy đang giữ Ký Thành, hắn sai người nói với ta, nếu ngươi còn sống thì y chịu qui hàng. Vậy ta thả ngươi ra, ngươi có chịu chiêu dụ Khương Duy về đầu ta chăng ?
Hầu Mậu tình nguyện ra đi.
Ra khỏi trại rồi, Hầu Mậu muốn tìm cách chạy nhưng không thuộc đường, đang do dự bỗng thay một tốp người bồng bế nhau chạy, Mậu hỏi thì họ thưa : Khương Duy đã dâng thành cho tướng Thục.
Hầu Mậu lại hỏi :
-Thành Thiên Thủy hiện do ai giữ ?
Họ đáp :
- Do Mã Tuấn giữ.
Hầu Mậu bèn dọc ngựa thẳng tới. Ðến chân thành Hầu Mậu kêu quân mở cửa. Quân sĩ thấy Hầu Mậu thì lập tức mở cửa rước vào.
Hầu Mậu bèn kể lại cho Mã Tuấn nghe :
- Khương Duy đã đầu Thục rồi.
Mã Tuấn bèn mắng nhiếc Khương Duy chẳng cùng.
Ðêm ấy, binh Thục kéo tới công thành dữ dội.
Quân Ngụy đứng trên thành thấy bóng dáng Khương Duy, miệng kêu lớn :
- Hãy bảo Hầu Mậu ra cho ta nói chuyện !
Hạ Hầu Mậu và Mã Tuấn lên thành xem, Khương Duy bèn nói lớn :
- Tôi muốn cứu mạng Ðô Ðốc mà hàng Thục, cớ chi bị phản bội ?
Hầu Mậu nói :
- Ngươi là bầy tôi của Ngụy, tại sao lại đầu Thục, chớ ta có hứa với ngươi điều gì đâu ?
Khương Duy nói :
- Ngươi viết thư bảo ta đầu Thục, nay lại nói vậy, té ra ngươi muốn an thân. Nay ta là Thượng Tướng của Thục, chẳng lẽ phản nữa sao ?
Nói về Triệu Vân vây riết Thượng Khuê khiến binh Ngụy tiếp tế không được.
Thiên Thủy và Ký Huyện lại đang thiếu thốn binh lương.
Ðêm ấy Khổng Minh khiến quân sĩ giải một trăm xe lương.
Khương Duy đúng trên thành nhìn thấy , bèn thừa cơ xông đến cướp.
Binh Thục bỏ xe chạy hết.
Khương Duy đoạt hết đem về. Giữa đường bỗng có đạo binh của Vương Bình xông tới.
Khương Duy và Vương Bình đang cự nhau thì phía sau Trương Dực xông tới nữa.
Khương Duy liệu chừng không nổi, chạy trốn về thành. Về đến chân thành, lại bị tên bắn như mưa.
Ngụy Diên bèn nói :
- Ta đã lấy được thành sao không đầu đi cho rồi ?
Khương Duy lại kéo qua Thiên Thủy. Ði được một quãng thì gặp Trương Bào chận lại.
Khương Duy cố vượt vòng vây mà chạy. Chạy được một quãng lại gặp Quan Hưng chận đánh.
Chạy đến Thiên Thủy trong lòng mừng rỡ, kêu quân mở cửa thành.
Thấy Khương Duy, quân vào báo cho Mã Tuấn.
Mã Tuấn cả giận mắng :
- Nó là tên phản tặc , bèn khiến quân.giương cung bắn xuống tơi bời.
Chương trước | Chương sau