Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 85

↓↓
Tiên Chúa di chiếu gửi Cô nhi


Khổng Minh án binh cự Man Quốc


Tiên Chúa đại bại chạy về Bạch Ðế Thành, kiểm điểm lại binh mã thấy mất hơn bảy vạn.


Triệu Vân cứ cố thủ, ngày đêm sai giữ các cửa thành rất ngặt.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lúc đó Mã Lương chạy về đem hết lời Khổng Minh tâu với Tiên chúa.


Tiên chúa than :


- Phải ta sớm nghe lời Thừa Tướng thì đâu đến nỗi này. Nay trẫm còn mặt mũi nào về Thành Ðô trông thấy quần thần nữa . Bèn xuống chỉ ở luôn Bạch Ðế Thành.


Lúc ấy lại có tin : Huỳnh Quyền đầu Ngụy rồi !


Chư tướng cả giận, tâu với Tiên chúa bắt hết gia quyến Huỳnh Quyền mà xử trảm.


Tiên chúa than :


- Huỳnh Quyền đầu Ngụy là tại trẫm. Ðạo binh Bắc Giang chặn nghẹt nơi ải khẩu thì có muốn về cũng hết đường. Ðó là điều bắt đắc dĩ chớ đâu phải Quyền phụ ta !


Nói rồi bèn truyền cấp bổng lộc như cũ cho vợ con Huỳnh Quyền.


Còn Huỳnh Quyền qua đầu Ngụy, ra mắt Tào Phi.


Tào Phi hỏi :


- Khanh đến đầu trẫm có gian ý gì chăng ?


Quyền tâu :


- Tôi vốn mang ơn Tiên chúa, nay bị Lục Tốn chận nghẹt, không đường trở về Thục, song chẳng lẽ tôi đầu Ngô, nên phải đầu Bệ hạ. Nếu Bệ hạ cho đầu thì sau này tôi còn thấy mặt Thục Chúa. Ðó là đại ân, đâu có dạ nào phản phúc. Tào Phi nghe nói khen là bậc trung liệt bèn phong làm Trấn Nam tướng quân. Huỳnh Quyền từ chối.


Tào Phi bèn lập kế phao tin :


- Thục Chúa đã chém hết vợ con gia quyến Huỳnh Quyền rồi .


Huỳnh Quyền nghe tin nói :


- Tôi với Thục chúa lấy lòng tin nhau. Chắc Thục chúa không nỡ làm thế !


Tào Phi càng khâm phục.


Tào Phi lại hỏi Giả Hủ :


- Nay Trẫm muốn gồm thâu thiên hạ. Vậy phải đánh Thục trước hay Ngô trước ?


Giả Hủ tâu :


- Lưu Bị là bậc anh hùng. Khỗng Minh đa mưu. Tây Thục hiểm trở, khó đánh được. Còn Tôn Quyền rõ nẻo hư thiệt, lại có Lục Tốn đồn binh nơi hiểm yếu, khó mà đánh được .


Tào Phi mỉm cười :


- Ta đã sai ba đạo quân. Nhân dịp Ngô thắng Thục, tướng sĩ ham rượt giặc, Ðông Ngô bỏ trống. Vậy không lợi dụng cơ hội đó sao ?


Lưu Hoa tâu :


- Lục Tốn giỏi binh cơ, ắt y đề phòng kỹ .


Tào Phi nói :


- Ý ta đã quyết. Chớ bàn ngược .


Về phía Ngô có tướng Châu Huờn, ngày kia được tin Tào Nhơn đem binh tới lấy Tiện Khê, Châu Huờn đi đẹp, chỉ để ít quân ở Nhu Tu.


Xảy nghe tin Tào Nhơn sai tướng Thường Ðiêu, Gia Cát Kiền, Vương Song qua đánh Nhu Tu.


Quân sĩ cả sợ. Duy Châu Huờn bình tĩnh nói :


- Việc thắng bại là do tướng điều khiển hay dở và binh gan dạ hay nhát đởm, chớ không phải tại đông quân . Nay Ngụy binh đi xa, người ngựa mệt mỏi, ta cùng chư tướng hãy cố thủ mà lo kế đánh bại, dù cho Tào Phi đến cũng chẳng sợ chứ Tào Nhơn thì có xá gì .


Nói đoạn, truyền dẹp hết cờ trống, làm như thành trì thiếu kiên thủ để đánh lừa địch.


Còn tướng Ngụy là Thường Ðiêu thấy thành trì không đề phòng, bèn kéo quân riết tới. Khi đến gần, bỗng nghe binh Ngô la ầm, rồi Châu Huờn xông ra đánh Thường Ðiêu.


Sau vài hiệp, Thường Ðiêu bị chém bay đầu. Binh Ngụy cả loạn, bị giết vô kể. Châu Huờn cả thắng.


Ngày kia có tin báo : Bên Ðông Ngô đã đề phòng, Lục Tốn sai Lữ Phạm dẫn binh cự Tào Hưu. Gia Cát Cẩn giữ Nam Quận cự Tào Chơn, Châu Huờn ra Nhu Tu cự Tào Nhơn. Ba đạo đều không tiến được .


Lưu Hoa tâu :


- Nếu họ đã đề phòng, chớ nên tấn binh, xin Bệ hạ chớ ngự giá .


Tào Phi không nghe, cử đốc binh tới. Ra chừng vài dặm thì có quân thua các nơi về phi báo :


- Thường Ðiêu bị Châu Huờn giết chết nên lui binh. Tào Nhơn, Hầu Uyên đánh Nam Quận cũng bị Lục Tốn dẹp tan tành. Tào Hưu cũng bị Lữ Phạm sát hại rồi .


Tào Phi nghe tin cả sợ, than :


- Chỉ vì trẫm không nghe lời các Khanh nên bại binh như vậy !


Nói đoạn, Tào Phi dẫn binh về Lạc Dương.


Từ đó Ngô, Ngụy không còn hòa nữa.


Trong khi đó, Tiên chúa ở Bạch Ðế thành đã một năm, lại lâm bệnh nặng. Phần thương nhớ em , khóc đến lòa hai mắt.


Ðêm nọ, trong giấc mơ Tiên Chúa thấy có 2 người đứng hầu.


Tiên Chúa nổi giận :


- Trong mình Trẫm không an, truyền chúng bay phải lui !


Hai người không chịu lui. Xem kỹ thì ra Quan Vân Trường và Trương Phi.


Tiên Chúa bèn hỏi :


- Hai em chết rồi sao còn đến hầu anh được ?


Hai người tâu :


- Chúng em đã thác, song trời thấy khi bình sanh, hai em đều tín nghĩa, nên đã phong cho chúng em làm thần. Chẳng bao lâu nữa anh em ta sẽ gặp nhau.


Tiên Chúa khóc rống rồi giật mình thức dậy, kêu kẻ tả hữu mà nói :


- Trẫm chẳng còn sống lâu nữa !


Nói xong, sai quân về Thành Ðô thỉnh Thừa tướng và Lý Nghiêm đến Bạch Ðế thành mà lãnh di mạng .


Khổng Minh và Lý Nghiêm cùng hai con của Tiên Chúa đến Vĩnh An cung bái kiến.


Còn Thái Tử Lưu Thiện ở lại giữ Thành Ðô.


Khổng Minh thấy bệnh Tiên Chúa đã nguy, bèn quỳ xuống mà nghe dạy.


Tiên chúa truyền :


- Từ Trẫm gặp Thừa Tướng đến nay, nhờ tài ba của Thừa Tướng nên mới gây được nghiệp Ðế , nay vì không nghe Thừa Tướng nên bại binh. Bịnh tình trẫm đã kiệt nay mai ắt chết, còn Thái Tử thì nhỏ dại, nên phải phó thác việc cả cho Thừa Tướng .


Khổng Minh tâu :


- Xin bệ hạ hãy thiệu bảo long thể cho thiên hạ cậy trông .


Tiên Chúa nhìn quanh thấy em Mã Lương là Mã Tắc, bèn hỏi nhỏ Khổng Minh :


- Thừa tướng xem tài Mã Tắc thế nào ?


Khổng Minh tâu :


- Là bậc tài năng trong đời vậy !


Tiên Chúa nói :


- Không đâu. Trẫm thấy y nói nhiều mà không làm được chi !


Nói rồi liền truyền lấy bút làm tờ di chiếu trao cho Khổng Minh mà nói :


- Trẫm tuy ít học, song biết ít nhiều đại lược. Thánh nhơn thường nói : "Chim kia gần chết, tiếng kêu đáng thương . Người gần thác, tiếng nói cũng lành. Ý trẫm muốn diệt Tào tặc phò nhà Hớn , không dè nữa chừng phải lìa nhau. Thừa Tướng hãy trao di chiếu này cho Lưu Thiện. Phàm có điều chi phải nhờ Thừa Tướng.


Khổng Minh tâu :


- Tôi xin nguyện làm thân khuyển mã để đền ơn bệ hạ.


Tiên Chúa nói :


- Tuy trẫm phó thác song còn lời tâm phúc này muốn ngỏ cùng Thừa Tướng .


Khổng Minh tâu :


- Xin bệ hạ cứ dạy bảo .


Tiên chúa nói :


- Tài của khanh gấp mười lần Tào Phi, ắt sẽ an bang định quốc. Như con trẫm đáng giúp thì giúp, bằng không hãy tự làm chúa mà giữ Thành Ðô !


Khổng Minh vừa nghe nói dứt, tay chân bủn rủn, khóc rằng :


- Tôi đâu chẳng lo giữ cái tiết trung quân cho đến chết !


Nói đoạn đập đầu đến tóe máu.


Tiên chúa đỡ Khổng Minh dậy rồi nói với Lưu Vĩnh và Lưu Kỳ :


- Bây phải nhớ lời ta dặn, sau khi ta qua đời bây phải coi Thừa Tướng như cha.


Nói xong lại khiến 2 con lạy Khổng Minh.


Rồi lại phán với quần thần rằng :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Duyên phận trong đời

Duyên phận trong đời

Chuyện này giải thích cho những cuộc tình dù giữa họ quả thực không có vấn đề gì

24-06-2016
Trả Thù Gấu Chó

Trả Thù Gấu Chó

Tên truyện: Trả Thù Gấu ChóTác giả: Tokyo.Bu0nThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 16 chương
Ma và người

Ma và người

"Bỗng ngỡ ngàng thấy người đáng sợ hơn ma. Chẳng biết được ai là bạn, là thù, ai

24-06-2016
Lấy vợ sát thủ

Lấy vợ sát thủ

Audio - Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng

30-06-2016