Snack's 1967
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 83

↓↓

Tiên chúa cả giận, hét lớn :

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Trẫm lìa Thành Ðô đến đây đã lâu sao không thấy bây ra hàng xin chuộc tội ? Nay thế binh chúng bây đã nguy cấp mới đến mà kiếm lời, xảo ngôn vậy .


Nói đoạn sai Quan Hưng thiết án, Tiên chúa tay bưng thủ cấp của Mã Trung mà tế . Rồi lại đích thân cầm đao mổ bụng Phó Sĩ Nhơn và Mê Phương làm lễ tế Quan Công.


Bỗng Trương Bào chạy đến mà khóc :


- Cừu nhơn của bác con đã diệt hết, còn cừu nhơn của cha con !


Huyền Ðức nói :


- Cháu chớ lo ! Bác sẽ đạp hết đất Giang Ðông này, bắt cho được hai thằng giặc ấy để trả thù cho cháu .


Lúc ấy oai danh Tiên chúa lừng lẫy.


Tôn Quyền cả sợ vội triệu tập chư tướng lập mưu.


Bộ Chắc thưa :


- Việc đã lỡ , vì chúa công chém Quan Công mà không suy lợi hại. Nay Tiên chúa có giận là giận Lữ Mông , Mã Trung , Phan Phương, Mê Phương và Phó Sĩ Nhơn. Năm người ấy nay đã chết cả, chỉ còn Phạm Cương và Trương Ðạt còn ở lại Ðông Ngô. Vậy phải bắt hai người đó giao nạp, lại gửi thủ cấp Trương Phi về cho Thục chúa, một mặt trả đất Kinh Châu lại và đưa Tôn Phu Nhơn về . Rồi làm biểu cầu hòa để cùng chung diệt Ngụy, thì binh Thục sẽ lui .


Tôn Quyền nghe theo, bèn sai trói Phạm Cương và Trương Ðạt, lấy thủ cấp Trương Phi, rồi truyền Trình Bỉnh làm sứ dâng cho Tiên chúa.


Lúc ấy Tiên chúa muốn kéo binh đi thì có sứ đến .


Tiên chúa cho vào bái kiến và nói :


- Có là trời khiến kẻ cừu nhơn đến nạp mạng .


Sau đó, truyền phân thây Phạm Cương, Trương Ðạt ra mà tế Trương Phi.


Tế xong, truyền đuổi Trình Bỉnh về .


Mã Lương tâu :


- Nay cừu nhơn đã giết hết, Xin Bệ hạ hãy nhận đất Kinh Châu, đưa Tôn Phu Nhơn về hòa hảo với Ngô để diệt Ngụy, lo mưu đồ đại sự .


Tiên chúa nói :


- Kẻ thù muôn đời của trẫm là Tôn Quyền. Phải giết Tôn Quyền trước rồi diệt Ngụy sau. Các khanh chớ cản trở ?


Trình Bỉnh hổ thẹn về tâu với Ngô Vương :


- Thục quân không chịu giảng hòa, quyết diệt Ngô để trả thù cho Vân Trường .


Tôn Quyền cả sợ .


Bỗng Hám Trạch tâu :


- Xưa có Chu Du, nay Chu Du đã mất thì có Lỗ Túc , Lỗ Túc mất thì có Lữ Mông. Nay họ đã qua đời cả, chỉ còn Lục Tốn. Tốn tuy là một nho sinh song tài năng thật siêu quần. Xin Chúa công trọng dụng .


Trương Chiêu thưa :


- Lục Tốn thì tài năng có chi !


Cố Ung tâu :


- Lục Tốn còn trẻ, e chư tướng không phục. Mà hễ lòng quân không phục thì ắt sinh loạn.


Hám Trạch thưa lớn :


- Nếu không dùng Lục Bá Ngôn thì đất Ngô phải hữu hỉ rồi còn chi nữa là nói .


Tôn Quyền nói :


- Ta biệt Lục Tốn là bậc kỳ tài. Ý ta muốn dùng y. Các khanh chớ bàn tán nữa !


Nói xong truyền gọi Lục Tốn đến.


Lục Tốn vào triều bái.


Tôn Quyền nói :


- Binh Thục đã đến bờ cõi rồi, nên ta triệu khanh đến để thống lãnh binh mà đánh Lưu Bị .


Lục Tốn thưa :


- Văn võ đặt Giang Ðông là bậc kỳ cựu. Còn tôi, mới tới, nhỏ tuổi, làm sao thống lãnh nổi họ ?


Tôn Quyền nói :


- Ta đã hiểu tài của khanh. Nay ta phong cho khanh làm đại Ðô đốc để dẹp giặc. Khanh chớ chối từ .


Lục Tốn thưa :


- Nếu các tướng sĩ không tuân lệnh thì sao ?


Tôn Quyền bèn rút gươm trao cho Lục Tốn mà nói :


- Thì cứ chặt đầu rồi tâu sau .


Lục Tốn thưa :


- Nếu Ðại vương ủy thác, nhưng xin đại vương để ngày mai nhóm hết tướng sĩ lại rồi sẽ ban kiếm cho tôi . Tôn Quyền nghe theo, bèn triệu quân sĩ lập đài cao nội đêm, rồi nhóm hết bá quan, thỉnh Lục Tốn đăng đàn , phong làm đô đốc, ban bửu kiếm ấn thọ.


Tôn Quyền bèn truyền :


- Ở trong là phần chủ trị , ở ngoài là phần Tướng quân tiết chế. Vậy Khanh phải cố gắng ?


Lục Tốn phụng mệnh xong, bèn sai Ðinh Phụng và Từ Thạnh làm tiền bộ, nội ngày ấy xuất chinh.


Hàn Dương và Châu Thới đang giữ ải, nghe có Lục Tốn đến thì thất kinh, nói với nhau :


- Sao Chúa Công lại sai một tên thư sinh như vậy làm đô đốc ?


Khi ra đến nơi chư tướng có ý không phục .


Lục Tốn nói :


- Chúa Công sai ta thống lãnh binh mã diệt quân Thục. Việc binh cơ thì cứ quân pháp, các ông hãy thận trọng !


Châu Thới nói :


- Hiện Di Lăng, Tôn Huờn đang bị vây. Vậy đô đốc có kế chi ?


Lục Tốn nói :


- Tôn Huờn được lòng quân sĩ, thành ắt giữ được, không cần phải cứu. Ðể ta phá binh Thục, ắt Tôn Huờn được giải nguy. Chư tướng đều cười và lui ra .


Qua bữa sau, Lục Tốn ra lệnh đâu đó đều đóng chặt , quân mã đề phòng nơi Hải khẩu, chớ không cho ra đánh.


Chư tướng mỉm cười.


Lục Tốn thấy vậy nói :


- Ta được đại vương ủy thác, quản lãnh quân binh, sao các ngươi lại khinh khi như vậy ?


Hàn Dương thưa :


- Chúng tôi đã từng đánh Ðông dẹp Bắc, thế mà hôm nay đô đốc lại truyền cố thủ, thì nhuệ khí của chúng tôi từ xưa ắt không còn .


Lục Tốn nói :


- Nay đại vương ủy thác cho ta, ắt là người phải biết ta. Các tướng hãy cứ nghe lệnh ta, chớ đố kỵ mà chểnh mảng ?


Các tướng hậm hực lui ra .


Còn Tiên Chúa, bắt từ Hồ Ðình bố liệt thẳng xuống Xuyên Khẩu, gom tới hơn bốn chục doanh trại. Ngày thì cờ rợp trời, đêm thì đèn sáng chói.


Lúc đó có tin Ðông Ngô sai Lục Tốn cầm binh.


Tiên Chúa bèn hỏi chư tướng :


- Lục Tốn là người thế nào ?


Mã Lương tâu :


- Gã là một thư sinh, song giàu mưu lược, không thua Châu Du. Ngày trước đánh lấy Kinh Châu cũng nhờ kế của Lục Tốn .


Tiên Chúa cả giận nói :


- Ta phải bắt thằng này ?


Mã Lương thưa :


- Y có nhiều quỷ kế. Xin bệ hạ phải coi chừng !


Tiên Chúa nói :


- Cũng vì quỉ kế ấy mà nó hại em ta, há ta thua thằng bạch diện sao ?


Nói rồi bèn truyền binh đánh phá các ải khẩu.


Hàn Dương thấy binh Thục đến bèn phi báo cho Lục Tốn.


Tốn và Dương lên ngựa ra chỗ cao mà xem, thảy xa xa quân sĩ đông như kiến.


Lục Tốn nói với Hàn Dương :


- Từ khi Lưu Bị đến đây, đánh thắng mấy mươi trận. Nếu ta xuất binh chống cự, ắt bất lợi. Nay tiết trời nóng bức, ta cứ cố thủ thành trì, binh Thục dầu muốn đánh cũng khó. Mà như vậy ắt lòng quân sinh biến, lúc ấy ta sẽ tìm cách diệt binh Thục .


Còn Tiên Chúa thì ngày nào cũng cho quân khiêu chiến, nhưng chẳng thấy ai ra đánh.


Lục Tốn truyền quân sĩ bịt tai, đừng nghe ; rồi đích thân đi khắp trại khuyên chư tướng hết lòng cố thủ.


Tiên Chúa thấy binh Ngô bất động thì nóng lòng vô cùng.


Mã Lương tâu :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cô gái trong giấc mơ

Cô gái trong giấc mơ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Em giỏi

25-06-2016
Lừa và hổ

Lừa và hổ

Thời xưa, ở vùng Quý Châu không có Lừa. Có một người hay làm việc tốt đã chở

24-06-2016
Con trai của bác sĩ

Con trai của bác sĩ

Tôi phát hoảng, và không kịp suy nghĩ, tôi kêu lên: - Cháu là con của bác sĩ Eppley. Tôi

29-06-2016
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Thành phố Hối Tiếc

Thành phố Hối Tiếc

Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua

30-06-2016
Tin nhắn một chiều

Tin nhắn một chiều

Đôi khi người ta vô tâm đến nỗi quên mất những cảm xúc của người khác. Đôi khi

30-06-2016
Nụ cười của gió!

Nụ cười của gió!

Gia đình Uyên gặp bao nhiêu chuyện như vậy nhưng sao tui chưa bao giờ thấy Uyên

23-06-2016