The Soda Pop
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 81 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 57

↓↓
Gia Cát Lượng khóc viếng Châu Du


Bàng Sĩ Nguyên chung lo việc nước


Châu Du được vực xuống thuyền, tả hữu lại trình :


- Lưu Bị đang uống rượu ở trên núi với Khổng Minh .

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Châu Du càng bực tức, bỗng có tin Tôn Du vâng lịnh Ngô Hầu đã đem ba vạn binh ròng tới tiếp ứng .


Châu Du liền quyết tâm đánh lấy Tây Xuyên.


Thuyền đi tới Ba Khẩu bỗng gặp chiến thuyền Lưu Phong, Quan Bình xuất hiện.


Châu Du ra lịnh tiến đánh, chợt nghe báo có thư của Khổng Minh gởi tới.


" Thơ từ dạo xa nhau ở Sài Tang lúc nào tôi cũng mong nhớ Ðô Ðốc, nay nghe tin Ðô Ðốc định đi đánh Tây Xuyên. nghĩ rằng Lưu Chương không phải dễ đánh vì Ích Châu hiểm trở dân mạnh , lại e rằng Tào Tháo nhơn dịp đó mà đánh Giang Nam báo thù trong lúc Ðô Ðốc vắng mặt nên tôi không nỡ ngồi xem cảnh đó, dám mong túc hạ nghĩ lại."


Châu Du xem rồi, nghe trong mình mệt mỏi liền truyền tả hữu giấy mực viết gởi Ngô Hầu một bức thơ , xong gọi hết chư tướng lại gần nói , tôi không phải không hết mình vì nước để bảo ơn Ngô Chúa, ngặt vì tôi đây e mệnh tôi sắp dứt , đành nhờ các ông phải hết sức khuông phò Ngô Chúa cho nên nghiệp cả . Dặn rồi ngất đi hồi lâu. Các tướng xúm lại lay gọi, Châu Du chợt tỉnh hét vang một tiếng :


- Trời sanh Du, sao còn sanh Lượng ? Rồi thở hơi cuối cùng.


Thương thay Công Cẩn một lòng vì nước, vì Chúa, nay thác đi mới được ba mươi sáu tuổi .


Các tướng cho phát tang tại Ba Khẩu, rồi cho người mang thơ của Châu Du về dâng Tôn Quyền.


Ngô Hầu khóc lóc thảm thiết, bèn cử Lỗ Túc làm Ðô Ðốc, mặt khác cho đem linh cữu Châu Du về kinh mai táng.


Ðêm ấy Khổng Minh đang xem thiên văn, thấy một ngôi sao tướng mệnh sa xuống đất, nói rằng :


- Châu Du chết rồi !


Sáng hôm sau, quả thiệt có tin đưa tới.


Huyền Ðức hỏi :


- Bây giờ ai thế Châu Du ?


Khổng Minh đáp :


- Chắc Lỗ Tử Kính .


Sau đó Khổng Minh lại thưa :


- Xin cho tôi qua bên Ðông Ngô điếu tang. May ra lại tìm được người hiền để về giúp Chúa công .


Huyền Ðức tỏ lo ngại, Khổng Minh nhứt định xin đi . Huyền Ðức phải chấp thuận và cho Triệu Vân cùng năm trăm binh đi theo.


Khổng Minh đi thẳng tới Ba Khẩu, nghe linh cữu Châu Du đã đưa về Sài Tang.


Khổng Minh liền đi sang Sài Tang, dọc đường hay Lỗ Túc đã được cử làm Ðô Ðốc thay thế Châu Du.


Lỗ Túc thiết lễ tiếp đón Khổng Minh, còn các tướng Ðông Ngô ai nấy hăm hở muốn giết Khổng Minh để báo thù cho Châu Du, nhưng thấy có Triệu Vân nên chưa dám.


Sau khi bầy lễ vật, đốt hương đàn, Khổng Minh quì xuống trước linh sàng Châu Du đọc bài tế điếu như sau :


Thương ôi Công Cẩn, làm sao sớm khuất,


Ðành lẽ số trời, ai ai cũng xót


Lượng tôi tới đây , kính dâng ly rượu


Anh Có linh thiêng xin về chứng giám


Nhớ xưa đi học , chơi với Bá Phù


Nhường cơm sẽ áo , một lòng thương nhau


Nhớ anh còn trẻ , chí cả ngàn trùng


Vẫy vùng một cõi , độc lập Giang Ðông


Quyền cao chức trọng , trấn giử Ba Khẩu


Khiếp oai Lưu Biểu , đẹp dạ Ngô Hầu


Diện mạo như ngọc , Tiểu Kiều đẹp đôi


Rể tôi nhà Hớn , hỏi được mấy người ?


Anh hùng cái thế , chẳng khứng qui Tào


Trời xanh vổ cánh đại bàng bay cao


Phong tư cốt cách , Tương Cán ngở ngàng


Hết đường thuyết khách , nói cười như không


Thương anh lừng lẩy , văn võ kiêm toàn


Hỏa công một trận , Xích Bích lừng vang


Làm sao sớm khuất , ai hởi Chu Lang


Lượng tôi đau xót , huyết lệ hai hàng


Sống đũ trung nghĩa , mất được thảnh thơi


Tuổi thọ ba chục , danh lưu muôn đời


Lòng tôi bối rối , vạn mối tơ vò


Tâm nầy lửa đốt , ruột héo gan khô


Giang Ðông tang tóc , ba quân bàng hoàng


Chúa thời tuôn lệ , bạn thời khóc than


Lượng tôi những tính nương tựa vào nhau


Giúp Lưu phò Hớn , cùng Ngô phá Tào


Gây thế ỷ dốc , sớm hôm bàn mưu


Lượng tôi kém cỏi , mong trông cậy nhiều


Nào ngờ Công Cẩn ! , sớm khuất từ đây


Mênh mang chánh khí , trời thẳm đất dầy


Anh linh chứng dám , rủ thương lòng nầy


Từ nay tri kỷ ,biết ngỏ cùng ai ?


Thương ôi , có thiêng , xin về thượng hưởng....


Khổng Minh nghẹn ngào mãi mới đọc hết , đọc xong gục mặt xuống đất khóc lóc như mưa , thảm thương vô cùng , đầu tóc rủ rượi , muốn cho các tướng đang tức giận muốn ăn tươi nuốt sống Khổng Minh cũng phải nói với nhau :


- Người ta cứ nói Công Cẩn với Khổng Minh bất hòa , nhưng nay xem như vậy , thì có lẻ là thiên hạ xét sai .


Lỗ Túc cũng nghĩ trong bụng :


- Khổng Minh bi thiết như vậy , lòng dạ chắc tốt , chẳng qua Công cẩn hẹp lượng nên mình hại mình đấy thôi !


Phúng điếu xong xuôi. Khổng Minh được bên Ðông Ngô thết đãi tử tế .


Mãn tiệc Khổng Minh xin về , tới bờ sông , chợt có người ở sau vỗ vai nói :


- Ngươi chọc Công Cẩn tức mà chết , lại còn sang điếu tang, dể khinh Ðông Ngô không có người biết hay sao ?


Khổng Minh thất kinh, nhìn lại là Phụng Sồ tiên sanh bèn dắt nhau xuống thuyền trò chuyện . Sau đó Khổng Minh dặn Bàng Thống khi nào không ở với Ðông Ngô nữa , xin sang Kinh Châu cùng phò Huyền Ðức .


Bàng Thống gật đầu, hai người chia tay .


Một hôm Lỗ Túc vào trình với Tôn Quyền :


- Tôi xin tiến cử người khả dĩ giúp chúa công gây dựng nên nghiệp lớn xin chúa công cho thĩnh về .


Tôn Quyền hỏi ai .


Lỗ Túc thưa :


- Người ấy họ Bàng tên Thống tự Sĩ Nguyên tức Phụng Sồ tiên sanh .


Tôn Quyền lập tức cho Lỗ Túc mời Bàng Thống tới .


Làm lễ ra mắt xong , Tôn Quyền thấy Bàng Thống hình dung xấu xí có ý chẳng vừa lòng.


Sau một hồi đàm luận Tôn Quyền hỏi tài của tiên sanh so với Công Cẩn thế nào ?


Bàng Thống đáp :


- Cái học của tôi so với Công Cẩn khác nhau xa .


Ngô Hầu xưa nay quí mến Châu Du cái gì cũng cho Châu Du là nhất , nay nghe Bàng Thống khinh tài Châu Du như vậy trong lòng không đẹp, nói rằng :


- Tiên sanh hãy tạm lui khi nào cần tôi sẽ triệu thỉnh .


Bàng Thống thở dài lui ra. Sau đó Bàng Thống lặng lẻ qua Kinh Châu tìm sang Huyền Ðức .


Huyền Ðức nghe Phụng Sồ tiên sanh tới , cả mừng , mời vào lập tức. Nào ngờ Huyền Ðức cũng như Tôn Quyền thấy Bàng Thống trán vồ, mũi hệch , tướng mạo không đẹp có vẽ không vui . Trước kia, Khổng Minh đã viết sẳn một bức thư tiến cử Bàng Thống cho Huyền Ðức . Bàng Thống mang theo, nhưng không đưa ra để xem Huyền Ðức là người thế nào.


Ðàm luận một hồi Huyền Ðức nói :


- Huyện Lôi Dương cách đây trăm dặm chức tri huyện còn khuyết , cảm phiền tiên sanh lãnh chức dùm cho , sau này sẽ hay .


Bàng Thống thấy Huyền Ðức đối xử nhạt nhẻo như vậy , lúc đó Khổng Minh lại đi vắng, nên cũng cứ tới huyện Lôi Dương xem sao .


Tới huyện, nhìn qua công việc, rồi Bàng Thống không làm gì hết , cả ngày uống rưọu rồi ngủ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Trong veo học trò

Trong veo học trò

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta vẫn

27-06-2016
Đeo chuông miệng mèo

Đeo chuông miệng mèo

Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn

24-06-2016
Thỏi son không phai màu

Thỏi son không phai màu

Từ trước đến nay, chưa bao giờ cô nghĩ rằng cô với anh chia tay nhau chỉ vì một thỏi

30-06-2016
Vấn vương đến chết

Vấn vương đến chết

(khotruyenhay.gq) Một khi đã yêu, thì xin anh. Khi yêu đừng quay đầu lại...! *** "Phụ nữ

28-06-2016