Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 13 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 15

↓↓

Nhân dân thấy thế ai cũng mừng, đem trâu rượu đến trại để mừng.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Sách lại đem vàng, đem lụa ra thưởng lại.


Tiếng vui mừng, hân hoan vang khắp đồng nội.


Phàm những quân cũ của Lưu Do, ai muốn theo thì cho theo, ai không muốn theo thì cấp thưởng cho về làm ruộng.


Dân Giang Nam ai cũng khen Tôn Sách là người nhân đức. Bởi vậy quân thế mỗi ngày một thịnh.


Bấy giờ Sách mới rước mẹ, cậu và các em cùng về Khúc A; sai em là Tôn Quyền cùng với Chu Thái giữ Tuyên Thành, Sách thì lĩnh binh sang Nam để lấy Ngô Quận.


Bấy giờ Nghiêm Bạch Hổ tự xưng là Ðông Ngô Ðức Vương, giữ ở Ngô Quận.


Bạch Hổ sai bộ tướng giữ Ô Trình và Gia Hưng.


Bấy giờ nghe tin quân Tôn Sách đến, Bạch Hổ sai em là Nghiêm Dư đem quân ra.


Hai bên gặp nhau ở Phong Kiều.


Dư vác đao cưỡi ngựa đứng trên cầu.


Sách muốn ra đánh, Trương Hoành can rằng:


- Chủ tướng là vận mệnh của ba quân, ai cũng trông cậy cả vào, không nên khinh thường quân tiểu khấu. Xin tướng quân tự cẩn thận.


Sách tạ nói rằng:


- Lời tiên sinh nói như vàng đá. Nhưng nếu tôi không chịu xông vào mũi tên hòn đạn thì tướng sĩ ai chịu dùng sức!


Bèn sai Hàn Ðương cưỡi ngựa ra.


Khi Hàn Ðương đi lên đến cầu, đã thấy Tưởng Khâm, Trần Vũ bơi thuyền nhỏ theo bờ sông, lượn sang được bên kia cầu, bắn tên tua tủa lên quân đứng trên bờ, hai người nhảy lên đánh giết, quân Nghiêm Dư phải lui chạy.


Hàn Ðương kéo quân thẳng đến cửa thành.


Giặc chạy cả vào trong thành.


Sách chia quân, đường thủy đường lục cùng tiến, vây bọc cả lấy Ngô Thành.


Vây luôn ba ngày không ai dám ra đánh.


Sách dẫn quân đến dưới cửa thành để chiêu dụ.


Trên thành một viên tỳ tướng, tay trái cầm chắc thanh ván đỡ lên, tay phải trỏ xuống chửi mắng.


Thái Sử Từ ngồi trên ngựa giương cung đặt tên xong rồi ngoảnh lại bảo chư tướng rằng:


- Xem ta bắn trúng vào tay trái tên kia nhé!


Nói chưa dứt lời, dây cung tách một tiếng, quả nhiên trúng giữa bàn tay trái tên tướng trên thành, lại xuyên qua tay cắm chắc vào tấm ván.


Người trên thành dưới thành ai cũng reo ồ lên.


Họ vội vàng cứu tướng ấy đem xuống thành.


Bạch Hổ trông thấy thất kinh nói rằng:


- Quân hắn có người tài như thế, ta địch sao được?


Bàn nhau muốn cùng hòa.


Hôm sau Bạch Hổ sai Nghiêm Dư ra thành, vào ra mắt Tôn Sách.


Sách mời Dư vào trướng uống rượu. Rượu đã say, Sách hỏi Dư:


- Ý lệnh huynh muốn thế nào?


Dư nói:


- Muốn cùng với tướng quân chia đôi Giang Ðông.


Sách nổi giận mắng rằng:


- Ðàn chuột nhắt lại đòi ngang hàng với ta à!


Mắng rồi thét đem Nghiêm Dư ra chém.


Dư rút kiếm đứng dậy.


Sách phóng kiếm trúng người Nghiêm Dư gục xuống, cắt ngay lấy đầu, sai người đưa vào thành.


Bạch Hổ biết chừng không địch nổi, bỏ thành chạy. Sách kéo quân đuổi theo.


Hoàng Cái đánh lấy được Gia Hưng, Thái Sử Từ đánh lấy được Ô Trình, mấy châu đều bình định cả.


Bạch Hổ chạy về Dư Hàng, cướp bóc ở dọc đường, lại bị thổ dân ở đấy tên là Lăng Tháo đem người làng ra đánh, Bạch Hổ phải thu quân về Cối Kê.


Hai cha con Lăng Tháo lại đi đón Tôn Sách. Sách cho làm tòng chinh hiệu úy, cũng dẫn quân sang qua sông.


Bạch Hổ tụ quân, dàn khắp ở bến sông phía Tây.


Trình Phổ đánh một trận lại thắng đuổi mãi đến thành Cối Kê.


Thái thú Cối Kê tên là Vương Lãng, muốn đem quân ra cứu Bạch Hổ, có người can rằng:


- Không nên cứu, Tôn Sách dùng quân nhân nghĩa; Bạch Hổ là một tướng bạo ngược. Nên bắt Bạch Hổ đem dâng Tôn Sách.


Lãng nhìn xem ai bàn kế ấy; thì là Ngu Phiên, tự là Trọng Tường, người ở Cối Kê, hiện đương làm quận lại.


Lãng giận mắng Phiên. Phiên thở dài trở ra.


Lãng đem binh hội vại Bạch Hổ, dàn quân ở cánh đồng Sơn Âm; hai bên đối trận.


Tôn Sách cưỡi ngựa ra bảo Vương Lãng rằng:


- Ta cất quân nhân nghĩa đi dẹp Triết Giang, sao ngươi dám vào hùa với giặc?


Lãng mắng rằng:


- Bụng ngươi tham không có chừng, đã được Ngô Quận rồi còn muốn chiếm nốt bờ cõi ta. Nay ta quyết báo thù cho họ Nghiêm!


Tôn Sách giận lắm, sắp ra đánh nhau thì Thái Sử Từ ra lúc nào rồi.


Vương Lãng múa đao tế ngựa, đánh nhau với Từ chưa được vài hiệp, tướng Lãng là Chu Hán nhảy ra đánh đỡ.


Bên này Hoàng Cái cũng tế ngựa ra tiếp ứng, đánh với Chu Hân.


Hai bên đánh trống vang lừng, đánh nhau quyết liệt.


Tự nhiên thấy đằng sau trận Vương Lãng bối rối.


Một toán quân đâu từ sau lưng đánh lại.


Lãng thất kinh kíp quay ngựa trở lại đón đánh.


Quân đánh tập hậu ấy là Châu Du và Trình Phổ, trong khi hai bên đánh nhau, đi tắt lẻn mặt sau.


Ðằng trước đằng sau đánh dập lại.


Quân Lãng ít không chống xuể, cùng với Bạch Hổ, Chu Hân, cố đánh để mở lấy một đường máu chạy vào thành, cất cầu lên, đóng vững cửa thành lại.


Ðại quân Tôn Sách thừa thế, xấn đến mãi dưới thành, chia quân ra bốn cửa.


Vương Lãng ở trong thành thấy Sách đánh kíp lắm, lại muống kéo quân ra quyết đánh một trận sống chết cũng đành. Bạch Hổ can rằng:


- Thế quân Tôn Sách to lắm, túc hạ chỉ nên thành cao hào sâu giữ cho vững. Không đầy một tháng, quân kia hết lương tất phải chạy. Bấy giờ ta thừa thế ra đuổi, có thể chẳng phải đánh cũng phá tan được.


Lãng nghe kế ấy, giữ vững thành không ra.


Tôn Sách đánh luôn mấy hôm không phá được thành, bèn cùng chư tướng bàn mưu kế.


Tôn Tĩnh nói:


- Vương Lãng cậy hiểm giữ thành, khó phá ngay được. Tiền lương đất Cối Kê quá nửa chứa ở Tra Ðộc. - đây cách đấy chỉ vài mươi dặm, không bằng ta hãy đem binh giữ lấy Tra Ðộc trước. Trong binh pháp có nói rằng: đánh chỗ không phòng bị, ra nơi không ngờ, là thế đó.


Sách mừng nói:


- Mẹo hay của chú đủ phá được giặc.


Liền hạ lệnh sai các cửa thành đốt lửa giả, cắm cờ hiệu để làm nghi binh, rồi đêm hôm ấy bỏ bao vây, kéo quân sang mặt nam.


Châu Du hiến một kế rằng:


- Chúa công kéo cả quân, Vương Lãng tất ra thành đuổi theo. Nếu hắn ra ta nên dụng kỳ binh mà đánh.


Sách nói:


- Ta đã sắp sẵn cả rồi. Lấy thành chỉ nội đêm nay.


Bèn hạ lệnh cho quân mã đi.


Vương Lãng nghe tin báo Tôn Sách rút quân mã đi, liền dẫn quân lên chòi canh trông xem, thấy dưới thành khói lửa vẫn ngùn ngụt, tinh kỳ đâu vẫn đấy, trong bụng còn nghi hoặc, Chu Hân nói:


- Tôn Sách chạy rồi, bày ra mẹo này để đánh lừa ta đấy thôi, nên đem quân ra đuổi đánh.


Nghiêm Bạch Hổ nói:


- Tôn Sách chuyến này đi, chắc là đến Tra Ðộc. Tôi xin đem bộ binh cùng Chu tướng quân đuổi theo.


Lãng nói:


- Tra Ðộc là chỗ ta chứa lương, cần phải đề phòng cẩn thận. Ngươi đi trước, ta theo sau để tiếp ứng.


Bạch Hổ cùng Chu Hân dẫn năm ngàn quân ra thành đuổi theo.


Bây giờ mới canh một. Ði khỏi thành được hơn hai mươi dặm, bỗng đâu trong rừng rậm, có một tiếng trống nổi, rồi lửa đuốc sáng rực cả lên. Bạch Hổ thất kinh, liền quay ngựa trở lại, thì có một tướng chắn ngang đường.


Chính là Tôn Sách.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Là cà phê. Là Thụy

Là cà phê. Là Thụy

Khi yêu Thụy, An còn trẻ lắm. Tóc mềm cực, hiếm khi uốn hay nhuộm. Làn da tay còn

24-06-2016
Mối tình mai anh đào

Mối tình mai anh đào

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Đà Lạt mùa

27-06-2016
Những ván cờ caro

Những ván cờ caro

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bào cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") An biết, Huy

27-06-2016
Chìa khoá tình yêu

Chìa khoá tình yêu

Nàng chọn mặc bộ đồ lót và váy ngủ mà chàng thích nhất, nàng trang điểm và sức

24-06-2016

XtGem Forum catalog